Lỡ Phải Lòng Đứa Con Nuôi Rồi Phải Làm Sao!


Thật ra, tiệc thì năm nào cũng tổ chức như nhau nhưng drama thì năm nào cũng có sự biến đổi.

Nhớ năm trước, bởi vì chuyện chia gia sản mà ai ai cũng nháo nhào lên hết khiến buổi tiệc năm ấy như một cái chợ không hơn không kém.

Nhưng thứ mà tôi ghét nhất đó chính là gặp họ hàng của mình, bởi có vài người là người nước ngoài, nên lúc nào cũng khinh thường người như tôi.

Hơn nữa là, buổi lễ là nơi so sánh thành tích con cháu của mình, đứa nào học dở thì xác định rồi.

Mặc dù vậy, nhưng gia đình tôi không bao giờ dính vào mấy thứ đấy vì bố mẹ tôi cứ mỗi lần nói câu nào là thấm câu đó, không ai dám rước vào.

Nhưng năm nay tôi sợ Tuấn Kiệt sẽ dính vào mấy vụ đó, nên tôi sẽ chỉ cho cậu ấy một vài cách né drama không một lỗi thừa.
“Mà nè Tuấn Kiệt, nếu cậu có gặp ai thì phớt lờ cho tớ, chứ nếu mà chào thì xác định liền đó biết chưa nhất là mấy cô dì đó”
Tuấn Kiệt nở một nụ cười mà ta nói nó ớn lạnh: “Cậu không cần phải lo cho tớ”
Có lẽ mình đánh giá thấp trình phản công của cậu ấy rồi, đến cả vụ lần trước còn xử được thì lần này nhằm nhò gì chứ.

Sau đó tôi đi tắm rồi ngồi xem tivi với Tuấn Kiệt, hai chúng tôi xem phim mà cười không nhặt được mồm luôn đó, tình tiết vô cùng hài hước đến nói Tuấn Kiệt lạnh lùng mà cũng bật cười.
“Nè Tuấn Kiệt, cậu thấy nó nhảm không, tại sao có thể yêu một cách điên cuồng như thế chứ đúng là chỉ có phim mới có”
[Hừm] “Cậu có muốn nó thành hiện thực luôn không?”
Nhìn mặt cậu ấy có vẻ như không nói đùa, nên tôi cũng tắt tivi và lên phòng luôn.


Nằm trên giường ngủ nhưng tôi cứ nghĩ về câu nói lúc đó không à, lấy lại được bình tĩnh, tôi đặt báo thức lúc bốn giờ để chuẩn bị đồ đạt để sáu giờ lên xe.
[Sáng hôm sau]
Khi báo thức vừa reo, tôi đã lật đật dậy rửa mặt và đánh răng.

Hôm nay, tôi sẽ mặt một chiếc đầm phù hợp với thời tiết mùa hè và thắt bím hai bên, điểm thêm đó là chiếc kẹp hình sứa biển của Tuấn Kiệt tặng siêu đáng yêu.

Không kém cạnh tôi, Tuấn Kiệt cũng ăn mặc vô cùng bảnh bao với thân hình vô cùng cao ráo.
Sau đó, hai chúng tôi cùng nhau lên xe của bố để lên đường đi đến nhà ngoại.

Khi đi không ai nói một câu nào cả khiến bầu không khí vô cùng ngại ngùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận