"Haizzz"
Nhìn thoáng qua người nào đó đang ngồi luyện đan, lại gục đầu xuống thở dài. Đã năm ngày rồi.Vì sao? Vì sao? Vì sao vậy trời!! Vì cái gì không giống như cô dự kiến, vì cái gì a!! Hoa hoa điên cuồng gào thét trong lòng.
Đáng lẽ kế hoạch là mình ra tay giúp Nguyệt Ly, đánh với hắc y nhân sau đó giành được hảo cảm của cô nhưng... nhưng giờ còn không có một tia hảo cảm à, suốt ngày lạnh nhạt ngồi luyện đan, vũ kĩ, ma khí... chẳng thèm đoái hoài gì tới mình cả. Nghĩ cô càng thấy tức, tất cả là tại bọn Hắc nguyệt kia (đám hắc y nhân chương trước á) đúng là thành công không thấy bại sự có thừa mà. Không hiểu vì sao chủ tử lại cho cái bọn vô tích sự đó đi thực hiện kế hoạch với mình nữa.
Đối với việc tiểu tinh linh thở dài thì cũng chả quan tâm. Dù sao từ sau khi nó theo cô ra khỏi sơn trang thì số lần thở dài nhiều không kể xiết. Tiểu hoa có nói cho cô nghe, nó có một chủ nhân vô cùng cường đại, từng hoành hành, gây mưa bão trên đại lục này, nhưng sự kiện đó cũng đã qua mấy trăm năm rồi, theo như cô biết những cao thủ như vậy ít nhất hẳn phải sống được vài trăm năm chứ sao hắn lại chết.
Hoa hoa không nói, bởi vì cô không muốn cô phải dấn thân vào việc nguy hiểm này, trước khi lâm chung chủ tử đã giao phó cho cô phải tìm được cô và đi theo cô, giúp đỡ cô trên con đường tu luyện. Nguyệt Ly nghi hoặc tại sao hắn lại chọn cô nhưng hoa hoa lại nói là cô không biết, còn việc muốn biết nguyên nhân cái chết của chủ nhân thì đợi đến khi thực lực đạt tới sẽ nói cho cô biết mọi chuyện.
Đối vợi sự giải thích của hoa hoa cô cũng chỉ có thể gật đầu, dù sao hoa hoa cũng đã đưa cho cô và giúp đỡ cô rất nhiều, nó nói tất cả đều là của chủ nhân nó nên tính ra hắn cũng là một nửa sư phụ mình đi. Trả thù cho sư phụ cũng là việc thường tình.
"Bùm"
Nguyệt Ly lấy bình ngọc ra bắt lấy thứ đang bay ra khỏi lò, đổ ra xem. Hoa hoa thấy cũng bay đến, nhìn nhìn thứ trên tay nguyệt ly. Nó có dạng vuông, kích thước chỉ bằng đốt tay, màu xanh biếc, ấn họa chiếc lá tinh tế, nhìn như một viên ngọc nhỏ.
"Ừm, viên Trúc Cơ đan này ngươi luyện rất tốt, có thể sánh bằng một phần ba đan dược chủ nhân ta luyện, còn nhớ năm đó chủ nhân ta hoành hành, gây biết bao nhiêu chấn động trên Thiên Luân đại lục, người.... ...... .....blablablabla"
Cái tiết mục kể chuyện dai dẳng của hoa hoa lại bắt đầu, không hiểu vì sao mình lại có duyên gặp được những người có tài như vậy. Mà từng người từng người lần lượt đến đều lợi hại gấp bội người trước, không biết sau cái con tinh linh này rồi đến con gì đây à, nghĩ đến tương lai đầy chông gai này cô bất giác run run, cũng không dám nghĩ nữa.
Mặc kệ hoa hoa đang lải nhải, cô tiếp tục nghiên cứu Trúc cơ đan. Viên trúc cơ đan này có tác dụng khôi phục và tăng cường ma khí trong người chẳng khác gì Hoàn lực đan cả nhưng chỉ có điều nó tác dụng lớn hơn Hoàn lực đan một chút, có thể nói là đan dược tăng cấp đi. Nhìn 3 viên đan dược trên tay mình cảm thấy thỏa mãn, trên môi kéo ra độ cong nhỏ, tiếu ý nhìn thứ trên tay.
Hoa hoa đang huyên thuyên đột nhiên xoay người lại, cứng người. Cô nhìn thấy ý cười trên mặt nguyệt ly thì không khỏi khó chịu. Liền vì cái gì trước mặt cô không vui như vậy, mà nhìn cái cục tròn tròn xấu xí đó mà cười. Hoa hoa không ghen, hoa hoa đáng yêu xinh đẹp siêu cấp này không bao giờ ghen, tuyệt đối không.