Loạn Thế Tiên Tử


Chín tầng trời, Nam Thiên Môn!

Một bóng trắng thướt tha, đang nghênh ngang chấp tay sau lưng mà đi.

Mặt tựa như họa, mày như viễn sơn, mi dài và cong như cánh quạt, kiều mũi cao thẳng, nhỏ nhắn, đôi môi nàng đỏ mọng và xinh xắn, nàng có một đôi mắt to, sáng trong veo như thủy đàm, rõ ràng là một tiểu mỹ nhân, nhưng bây giờ đôi mắt của tiểu mỹ nhân đó đang lém la lém lĩnh như đang chuẩn bị làm việc xấu.


"Chào các vị Thiên binh ca ca!"

"Tham kiến Dĩnh Hi tiểu công chúa!" Các Thiên binh thấy nàng liền xoay qua, cùng nhau cúi đầu chào nàng, nhìn thấy nàng gật đầu chào hỏi lại họ sau đó vẫn tiến thẳng về trước thì bọn họ đều đồng thanh lên tiếng ngăn nàng lại, "Tiểu công chúa xin dừng bước!"

Nghe thế, nàng liền dừng bước và quay đầu lại, chớp chớp mắt hỏi, "Chuyện gì vậy, các thiên binh ca ca?"


Một vị Thiên binh liền tiến lên cung kính nói với nàng, "Bẩm tiểu công chúa, nơi này là Nam Thiên Môn, công chúa có thể chơi đùa ở đây nhưng không thể ra khỏi Nam Thiên Môn!"

"Tại sao nha?" Nàng giả vờ không biết hỏi lại hắn, nàng chính là biết nơi đây chính là Nam Thiên Môn nên mới đi đường này, hắc hắc.


"Bẩm tiểu công chúa, vì ra khỏi Nam Thiên Môn sẽ rời khỏi cửa của Thiên giới.

Đó là đường xuống phàm gian.

" Thiên binh thành thật bẩm báo cho nàng biết, hắn nghĩ rằng chắc là tiểu công chúa chỉ nhất thời ham chơi mà đi nhầm đường chứ thực ra nàng không có ý đồ gì.



"Ta chính là muốn xuống phàm gian, ta phải thay Nam Cực gia gia hạ phàm làm việc, cho nên các người không được ngăn ta lại nha!" Dĩnh Hi còn vẻ mặt thật sự nói.


Các Thiên binh nhìn nhau, sau đó một người trong số họ lại nói với nàng, "Vậy xin hỏi tiểu công chúa có lệnh bài hay không? Muốn hạ phàm phải có lệnh bài của Ngọc Đế ban.

"

"Lệnh bài sao, tức nhiên ta có rồi! Đây!" Nàng từ trong tay áo lấy lệnh bài ra đưa cho thiên binh xem.

Sau khi nhìn xong lệnh bài, Thiên binh đem trả lại cho nàng, nàng cười nói, "Có lệnh bài thì ta có thể hạ phàm rồi đúng không? Vậy ta đi à, các Thiên binh ca ca không được cản ta nữa nha!" Nàng nói xong liền xoay người lại và lập tức chạy ra khỏi Nam Thiên Môn và còn cúi đầu cười trộm, ha ha ha! Cũng may lúc nãy ta biết trước nên! hắc hắc!

"Tiểu công chúa, xin dừng bước!"

Đang lúc nàng vui vẻ cười trộm đột nhiên, một tên Thiên binh đuổi theo và gọi nàng lại, nàng nghe xong trong lòng liền "lộp bộp" một tiếng, nhưng vẻ mặt vẫn cố gắng giả vờ bình tĩnh, quay đầu lại hỏi, "Vị Thiên binh ca ca này, còn chuyện gì nữa sao? Hì hì!"

"Bẩm tiểu công chúa, thần chỉ muốn hỏi, xưa nay không phải đều là Phong - Vân - Lôi - Vũ hạ phàm làm nhiệm vụ cho Nam Cực Tiên Ông hay sao, tại sao bây giờ là Ngài đi?" Tên Thiên binh kia nghi hoặc nhìn nàng hỏi, thường thì bốn bị tiểu thần tiên, đệ tử của Nam Cực Tiên Ông vẫn hay thay phiên hạ phàm giúp ngài ấy làm việc, nhưng nay tiểu công chúa lại giúp ngài ấy đi làm, chẳng lẽ chuyện này cũng không quan trọng cho lắm?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận