Loạn Thế Tiên Tử


"Tham kiến Vương Mẫu Nương Nương!"

"Tham kiến Vương Mẫu Nương Nương, Thái Thượng Lão Quân! Xin chào các vị Tứ tiểu thần!"

Nhìn thấy người đến là ai, Nam Cực Tiên Ông và các thiên binh liền quay sang cung kính cúi chào.

Dĩnh Hi không nghe được Vương Mẫu Nương Nương trả lời, nàng liền quay sang giận dỗi hỏi bốn thiếu niên được gọi là tứ tiểu thần kia, "Là các ca ca bán đứng Dĩnh Hi sao?" Nếu là họ bán đứng nàng thì nàng nhất định sẽ không trộm Tiên đan của Thái Thượng gia gia cho họ ăn nữa đâu, hừ hừ!

Nghe nàng hỏi vậy, bốn người thiếu niên lập tức đều lắc đầu liên tục, người mặc cẩm bào màu trắng là Phong lên tiếng nói, "Không phải là bọn ta đâu mà Dĩnh Hi!" Họ làm sao dám bán đứng nàng chứ, họ bao che cho nàng còn không kịp nữa.


"Đúng vậy!" Ba người kia cũng liền đồng thanh nói, bọn họ rất sợ bị vị tiểu công chúa này "nhớ thương"! Nàng mà "nhớ thương" ai thì người đó chết chắc, không những bị nàng giận không thèm nói chuyện mà còn bị nàng thường xuyên phá phách đủ điều nữa.

Nhớ Lần trước, Bách Thảo tiên tử bẩm báo với Ngọc Đế rằng tiểu công chúa hay đến chỗ nàng ấy trộm thảo dược cho Ngọc Thố của Hằng Nga tiên tử ăn, Ngọc Đế sau khi biết được liền phạt nàng một mình thả tuyết suốt hai canh giờ.

Sau đó liên tục suốt một tháng, trong phòng ngủ và thức ăn của Bách Thảo tiên tử thường xuyên xuất hiện rất nhiều cỏ dại và sâu bướm, làm cho nàng ấy ăn ngủ không yên.

Cho nên nói, thà đắc tội bất cứ một ai trên Thiên Đình cũng đừng đắc tội Dĩnh Hi tiểu công chúa, nếu như bị nàng "nhớ thương" thì sẽ rất thảm!

"Dĩnh Hi, con đừng chất vấn bọn họ nữa, nếu không phải ta và Thái Thượng Lão Quân có chuyện đến tìm Nam Cực Tiên Ông, vừa vào Nam Cực phủ liền nhìn thấy tứ tiểu thần bọn họ nửa tỉnh nửa mê, cười nói là ăn tiệc Bàn Đào cùng với việc được thăng lên làm thượng tiên, ta còn không biết được "chuyện tốt" của con làm nữa.


Haizz! Con thật là...!" Vương Mẫu Nương Nương thấy tứ tiểu thần lo lắng Dĩnh Hi sẽ giận họ, nên mở miệng nói giúp.

Lời nói thì mang theo trách cứ nàng nhưng miệng vẫn cười ôn nhu, ánh mắt nuông chiều nhìn nàng.

"Đúng vậy, bốn tên tiểu tử này nếu như không uống giải dược của ta thì chưa chắc giờ này đã tỉnh lại." Vẫn im lặng đứng bên nhìn nãy giờ, lúc này Thái Thượng Lão Quân mới vuốt râu dài bạc phơ, nhìn nàng cười nói, ""Dĩnh Hi à, nếu như con cứ tiếp tục trộm tiên đan, thì Đâu Suất Cung của ta sau này sẽ không còn Tiên đan nữa.

Nha đầu à, tha cho Thái Thượng gia gia đi!" Vẻ mặt ông tỏ ra đáng thương và bất đắc dĩ nhìn nàng, nhưng lại không mang theo trách cứ.

Nha đầu này mỗi ngày đều đến cung của ông trộm tiên đan, hôm qua ông mới luyện xong Mộng Huyền Đan, lỡ miệng khoe với nàng thì hôm nay đã bị nàng ăn cắp mất rồi.

Haizz! Tiếc là mũi nha đầu này rất nhạy, cho nên dù cho ông có dấu tiên đan quý hiếm ở đâu thì nha đầu này cũng ngửi ra được, nếu không ông đã có thể dấu đi thuốc quý rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận