Lưu Thiên_trưởng thôn họ Lưu tại Vạn Hoa cốc, là một lão nhân tầm trên ba mươi tuổi. Là một người thâm trầm biết tính tóan, được người trong cốc chọn làm Cốc chủ
Cách đây hàng trăm năm về trước gia tộc hắn cùng ba gia tộc khác nguyện ý sống ẩn dật sau ngọn núi Hỏa Diễm không vì thứ gì cả, mà là vì một lời hứa với một vị tiên nữ trên trời.
Năm xưa, bốn vị trưởng lão của các gia tộc: Hồng, Liên, Đào, Lưu chơi với nhau rất thân như huynh đệ ruột thịt, gia tộc bọn họ nếu không phải quyền khuynh thiên hạ thì cũng danh chấn giang hồ, bốn gia tộc làm bốn nghề nghiệp khác nhau.
Lưu gia, gia tộc chuyên đào tạo các sát thủ hay ám vệ, tình báo. Trước đây, họ đã từng tạo nên Lưu Bảo sơn trang nổi danh trên giang hồ, khiến người người khiếp sợ, ngay cả Võ Lâm Minh Chủ cũng phải nể mặt cung kính ba phần. Tài phú không biết bao nhiêu mà kể
Hồng gia, nổi tiếng với nghề chế tạo vũ khí, từ trường thương, song đoản đao, nhuyễn kiếm, thuần vũ cung cho tới các loại, ngân châm, nhuyễn tiên đều được Hồng gia chế tạo tinh xảo tuyệt mỹ. Nếu được sử dụng trong chiến đấu quả là một cách kết hợp tài tình. Hầu hết các loại vũ khí và súng đạn đều được Hồng gia chế tạo, là nguồn cung cấp nguyên vật liệu cho các quốc gia, tứ quốc nể nang ba phần
Đào gia, gia tộc có truyền thống theo nghiệp văn học. Người từ Đào gia đều được dạy dỗ trong môi trường gia giáo tốt, hầu hết các quân sư, quốc sư hay tài tử, tài nữ đều xuất thân từ Đào gia. Điều này làm Đào gia rất có thế lực trong triều đình Cảnh quốc, có ảnh hưởng tới các quốc gia khác, thế lực vững tựa Thái Sơn, quyền khuynh thiên hạ, người người kính ngưỡng.
Liên gia, chuyên về phối và luyện dược_một nghề rất hiếm tại Thần Long đại lục, nghe ta khuyên, dù Liên gia không có tuyệt thế võ học, không phải danh thế gia không có quyền hạn trong triều nhưng lại là tộc nhân có sức ảnh hưởng đến cả giới giang hồ lẫn triều đình. Nghĩ mà xem, Liên gia chuyên luyện dược, dược luyện xong đương nhiên là để cứu người rồi, người họ cứu có cả trong giang hồ lẫn triều đình, ân cứu mạng cao thâm, chỉ cần họ đứng ở một nơi hô hào thì những nhân vật trọng tình nghĩa sẽ không ngại giúp đỡ, điều này làm cho Liên gia có thế lực hậu thuẫn vững chắc, nhưng trong mắt người ngoài lại là nhất cái gia tộc yếu đuối, làm cho Liên gia trăm năm sừng sững không ngã.
Haizz, mỗi gia tộc đều lợi hại, đáng lí ra phải chém giết lẫn nhau để giành quyền lợi, cớ sao họ lại chấp nhận chui rúc cùng chung sống tại Vạn Hoa Cốc nhỏ bé này đây
Tứ vị gia chủ của các gia tộc đã cùng mơ một giấc mơ giống y hệt nhau, khi sự việc này lặp lại nhiều lần thì bốn người bọn họ quyết tâm tìm ra sự thật đằng sau giấc mơ
Trong mơ một huyết y nữ tử có mái tóc trắng xinh đẹp như một thác nước ba ngàn tuỳ ý phấp phới tung bay theo gió, mắt phượng cong, dài và hẹp câu hồn quyến rũ, lam thủy con ngươi linh hoạt như có hồn, cánh tay nhỏ bé yếu ớt khẽ vung vẩy, ý muốn bốn người bọn họ đi theo, hồng y đỏ rực như huyết tinh khiến lòng người như say như mộng.
Họ bất giác đi theo nữ tử nọ, đến hai ngọn núi kì lạ, băng qua khu rừng đầy sương mù dưới sự chỉ dẫn của hồng y nữ tử, sau ngọn núi là một mảnh phồn giai tiên cảnh, so với Phủ Thủy thành của Cảnh quốc chỉ có hơn chứ không kém, vừa đi đến đây hồng y nữ tử bỗng xoay người, gương mặt hoàn mĩ tựa điêu khắc bỗng mang hơi thở loạn nhịp. Giọng nói lạnh nhạt, nhưng mang theo một cỗ ngạo khí ít ai bì kịp: '' Đây là giang sơn mà ta cất công gây dựng, ta không muốn nó bị xâm nhập bởi bất cứ ai, tuy nhiên ta cũng không thể ở đây lâu được. Nay ta trao nó lại cho các ngươi, khi nào có một người con gái dung mạo giống ta giáng thế tại đây, các ngươi hãy giao nơi này lại cho nàng ''
Nói xong, liền như cát bụi bị gió thổi cuốn đi, vẻ mặt kiêu ngạo lại lạnh nhạt, gương mặt yêu mị, lời nói vân đạm phong kinh, mái tóc màu trắng thuần khiết, lam thủy con ngươi. Tất cả những thứ đó hung hăng đâm sâu vào trong thâm tâm bốn vị gia chủ khiến cả đời họ không thể quên được bóng hình người con gái đặc biệt ấy. Nàng trước khi đi cũng không quên làm một động tác vung tay nho nhỏ với lời cảnh cáo '' nếu ai trái lệnh, trảm ''.
Nhìn vết nứt dài trên mặt đất do nội lực kinh thiên làm ra, không khỏi hít một hơi dài cảm thán, hồng y nữ tử kia chắc chắn là tiên nữ trên trời giao sứ mệnh đặc biệt cho họ, là phúc đức của họ
Ngày 28 tháng 3 năm 215, theo Nguyên Lịch*, bốn gia tộc hô phong hoán vũ trong thiên hạ Hồng, Liên, Đào, Lưu theo lệnh tiên nữ rời đi chốn kinh thành, sống ẩn dật tại Hỏa Diễm Sơn, Hoa Đào Cốc. Người đời truyền rằng tứ đại gia tộc cứ như vậy biến mất, không để lại dấu vết. Nhưng họ không biết bốn trăm năm sau họ sẽ gặp lại những người này, họ trở lại trong muôn vàn vinh quang, lại còn theo ba cái cường giả khuynh thiên hạ trở về, tứ đại gia tộc lần này vẫn đứng ở vị thế độc tôn, hơn nữa là hàng ngàn năm