"Khụ khụ, chỉ là nắm tay thôi cũng coi là tội sao!" Hứa Phong ho khan một tiếng, sắc mặt lúng túng.
"Dưới tình huống hai bên nguyện ý, dù sao cũng không thể trách tội. Ta còn có chuyện quan trọng hơn muốn nói đây". Hứa lão thần sắc trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói tiếp:
"Con trai cả của Hứa Hàn là Hứa Tùng, thiên phú hơn người, võ đạo tư chất đứng đầu thế hệ trẻ Hứa gia. Hứa Tùng năm nay mười bảy tuổi, so với Hứa Phong phải lớn hơn hai tuổi, bất quá tu vi đạt đến Hóa Khí Cảnh thất trọng, từ những điều này có thể thấy hắn với Hứa Phong xác thực không phân cao thấp, sàn sàn như nhau."
"Ồ! Hứa Tùng ở đâu? Trên đại hội sao không có thấy hắn?" Bạch lão tò mò hỏi.
"Lão Bạch ngươi có chỗ không biết, nửa tháng trước, Hứa Tùng đã được Lam Nguyệt Tông chọn trúng, trở thành ngoại môn đệ tử, giờ phút này đang ở Lam Nguyệt Tông tu luyện!" Hứa lão vuốt vuốt râu đáp.
Càn Linh Thành nơi Hứa gia ở thuộc Bắc Vực của Thiên Vân Đại Lục, là một tòa thành nhỏ mà Bắc Vực có vô số dạng thành nhỏ như vậy.
Lam Nguyệt Tông là một tông môn của Bắc Vực, thế lực khổng lồ, xa xa không phải Càn Linh Thành có thể so sánh, rất nhiều con em gia tộc đều khát vọng có thể thông qua khảo hạch của Lam Nguyệt Tông, trở thành người của Lam Nguyệt Tông, giúp cải biến vận mệnh của mình cùng gia tộc!
Hứa Tùng trở thành Lam Nguyệt Tông ngoại môn đệ tử, đây còn không có gì, vẻn vẹn tiến vào Lam Nguyệt Tông mà thôi. Ngược lại là, nếu hắn phát triển tốt, về sau trở thành nội môn đệ tử hay là hạch tâm đệ tử, vậy phía sau hắn có Lam Nguyệt Tông làm chỗ dựa!
Đến lúc đó nếu như lại phát sinh loại chuyện giống như Điền gia hôm nay, Điền gia liền phải cân nhắc đến tâm tình của Lam Nguyệt Tông sau lưng Hứa Tùng.
Hứa lão nghĩ đến đây, gật gật đầu, trong mắt lóe lên một vòng tán thưởng. Nếu Hứa gia có thể có được Lam Nguyệt Tông ủng hộ, như vậy độc bộ Càn Linh Thành đều không phải là vấn đề. Như vậy, không thể không một lần nữa cân nhắc đến tiềm lực trên người Hứa Tùng.
Biểu lộ của Hứa lão, Hứa Phong đều chứng kiến rõ ràng. Thời điểm Hứa Phong nghe đến Lam Nguyệt Tông, mục quang không khỏi lóe lên. Trong ký ức truyền thừa của hắn có tư liệu của rất nhiều tông phái trên Thiên Vân Đại Lục, không ngờ lại có chút thông tin về tông môn này, Lam Nguyệt Tông tại trên Bắc Vực coi như có chút danh khí, nhưng mà phóng nhãn toàn bộ Thiên Vân Đại Lục thì không tính là gì.
Đương nhiên, đối với một góc như Càn Linh Thành mà nói, Lam Nguyệt Tông coi là quái vật khổng lồ.
“Lão Hứa, ngươi lại bắt đầu do dự, tính cách này của ngươi đời này đoán chừng là không đổi được!" Bạch lão thở dài nói.
"Hừ, ta đang nghĩ Hứa Phong và Hứa Tùng đều là thiên phú hơn người, nếu như có thể cùng nhau gánh vác thì tương lai Hứa gia rất có hy vọng phất lên! Hiện tại Hứa Phong đã giết Hứa Hàn, chính là đã kết xuống tử thù đối với Hứa Tùng, thù này là thù giết cha không đội trời chung ah!" Hứa lão lắc đầu tiếc nuối.
"Ta cùng cha con hắn vốn đã có thù oán từ lâu, ai có tiềm lực, so một lần liền biết." Hứa Phong nhìn Hứa lão, thản nhiên nói.
Sau khi Hứa Phong nói xong, hai lão giả liếc mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn ra đối phương có cùng suy nghĩ như mình, hai đại thiên tài quyết đấu, kia nhất định rất đáng xem ah!
"Lão Hứa, đề nghị này không sai, ai lợi hại hơn so một lần liền biết, võ đạo thế giới vốn là cường giả vi tôn, nắm đấm lớn chính là đạo lý!" Bạch lão vừa cười vừa nói.
Nghe vậy, Hứa lão trầm ngâm suy nghĩ một chút, thở dài gật đầu nói: "Ài, cũng đành vậy! Ba tháng sau Hứa Tùng sẽ về, ta sẽ tự mình tổ chức gia tộc đại hội, để Hứa Phong cùng Hứa Tùng tiến hành một lần quyết đấu!"
"Hứa Phong, ba tháng sau quyết đấu, nếu như ngươi thắng, tương lai Hứa gia giao cho ngươi.” Hứa lão rất tùy ý nói.
Hứa Phong khóe miệng có chút nhếch lên. Lão cáo già này, tiện nghi đều để ngươi chiếm hết!
Ta nếu là thắng, ngươi để cho ta phụ trách Hứa gia, ta nếu là thua, sợ là ngay cả xương cốt đều không còn!
Bất quá, trong lòng Hứa Phong lại dâng lên một chút kích động, nhiệt huyết sôi trào, áp lực chính là động lực để hắn tôi luyện.
"Tốt!"
Hứa Phong gật gật đầu, hắn đối với mình có tuyệt đối tự tin, hiện tại hắn đã Hóa Khí Cảnh nhị trọng, nếu là ba tháng về sau ngay cả Hứa Tùng đều đánh không lại, vậy hắn coi như uổng công lão thiên chiếu cố chuyển sinh kiếp này.
"Hứa Phong, chuyện của ngươi đã xử lý xong, ta còn có một chuyện thương lượng với ngươi.” Bạch lão ngữ khí nhẹ nhàng mở lời.
"Thỉnh tiền bối giảng giải!"
Hứa Phong nhàn nhạt gật gật đầu, đối với Bạch lão này, hắn có ấn tượng tương đối tốt, dù sao lão xuất hiện đã cải biến toàn bộ thế cục, là mấu chốt giúp hắn chuyển nguy thành an.
"Hứa Phong, ta rất thưởng thức ngươi! Ngươi năm nay hẳn là chỉ có mười lăm tuổi đi, tu vi Hóa Khí Cảnh nhị trọng, không cao lắm nhưng cũng không thấp, lại có được thân phận nhất tinh Luyện Đan Sư, còn có thể luyện chế ra đan dược hai văn, tương lai của ngươi, quả thực để cho ta chờ mong." Bạch lão trầm giọng nói, đôi con ngươi thâm thúy không ngừng đánh giá Hứa Phong, tựa hồ muốn nhìn thấu hắn.
"Tiền bối quá khen." Hứa Phong cười cười, cả người điệu thấp mà nội liễm, khiêm tốn mà ôn hòa, mặc dù như thế, lại khó mà che đi tinh thần phấn chấn mạnh mẽ trên người hắn, tựa như lưỡi kiếm trong vỏ, ẩn giấu đi tất cả phong mang.
"Ta là Bạch Phàm, Phó viện trưởng của Thần Vũ Học Viện, ta mời ngươi gia nhập Thần Vũ Học Viện chúng ta!" Bạch lão mở miệng nói ra.
"Thần Vũ Học Viện sao? Ta sẽ cân nhắc!" Hứa Phong gật đầu đáp, thần sắc lộ ra vẻ tò mò xen lẫn hứng thú, gia nhập học viện hay tông phái cũng tốt, vừa có tài nguyên tu luyện, lại thuận tiện mở mang kiến thức về tông phái ở thế giới này.
Đề nghị của Bạch lão cũng làm cho Hứa lão có phần bất ngờ, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở dành cho Hứa Phong ah!
Thực lực của Thần Vũ Học Viện hoàn toàn không hề yếu hơn so với Lam Nguyệt Tông, nếu như Hứa Phong gia nhập Thần Vũ Học Viện, như vậy căn bản không cần cố kỵ Lam Nguyệt Tông phía sau Hứa Tùng.