Chap 32
Đôi mắt mở to lên kinh ngạc, Freen không ngờ rằng nụ hôn đầu đời của Thánh nữ đã bị cướp đi như vậy, còn bởi một ma thần đáng ghét.
CHÁT!
Becky đưa tay lên ôm bên má vừa bị Freen tát mạnh, nói là mạnh cho cam chứ nhiêu đó đối với một ma thần như cô mà nói cũng chỉ là gãi ngứa, có điều bàn tay Freen sau cái tát vẫn còn run run đỏ rần lên vì dùng hết sức lực vào đó.
"Cô..." - Freen chưa bao giờ cảm thấy tức giận và ấm ức như lúc này, không phải vì bị Becky cưỡng hôn mà còn bởi thái độ sau đó của cô nàng, rõ ràng cô mới là người chịu thiệt mà nhìn vẻ mặt cam chịu đưa tay lên ôm má của Becky cứ như người hành xử quá đáng là cô đây.
"Tôi xin lỗi! Nhưng vừa rồi Freen thật sự rất xinh đẹp."
"Cô mau ra ngoài cho tôi!" - Freen khép mắt lại hít thật sâu trấn tĩnh bản thân, thầm nghĩ thân phận thánh nữ không bị Becky biết coi như là một chút may mắn sót lại, bằng không cô sẽ rất mất mặt.
Nắm lấy bàn tay Freen lay lay hối lỗi, Becky đưa tay Freen lên má mình tự vỗ vỗ mấy cái: "Đừng giận nữa, tôi biết lỗi rồi, Freen có thể đánh tôi mấy cái nữa cho bớt giận."
Freen thở dài thu mạnh tay về: "Sức lực tôi so với cô rõ ràng quá chênh lệch, cô là muốn chọc tức tôi thêm sao?"
Cúi mặt xuống không dám nhìn lên ánh mắt như phóng ra băng của Freen, Becky khẽ nói tiếp: "Đương nhiên tôi không có ý đó, tôi chỉ muốn Freen đừng giận... tôi cũng không biết sao lúc đó lại làm chuyện quá đáng như vậy với cô, tôi thành thật xin lỗi."
"..." - Freen cắn nhẹ môi dưới, bây giờ bình tĩnh hơn cô bắt đầu cảm thấy có chút kỳ lạ, cảm nhận được bản thân không hề bài xích nụ hôn vừa rồi dù cũng không muốn nó phát sinh.
"Freen muốn tôi làm gì mới chịu tha lỗi cho tôi đây?"
"Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa."
"Ngoài cái này ra còn cái nào khác thay thế được không? Tôi sợ Freen sẽ bỏ đi mất." - Becky lần nữa nắm chặt tay Freen khi ý nghĩ cô sẽ đột ngột bỏ đi: "Mấy ngày qua có cô bên cạnh tôi cảm thấy rất vui, từ trước tới nay tôi luôn sống một mình không có ai bầu bạn, cũng không thể tin tưởng ai hết, nhưng ở Freen tôi lại cảm thấy rất thân thiết."
"Yêu tinh và thiên sứ làm bạn với nhau? Cô thấy có hợp lý không?" - Freen bất lực khi không thể rút tay về được, mà có thu về kẻ lỳ lợm đó cũng lại tìm cách nắm lấy, cô bây giờ đúng là không có năng lực phản kháng được nếu Becky có ý đồ xấu với mình, tốt nhất không nên quá kích động.
"Có thể chứ! Chúng ta có tuổi thọ bất tử, so với con người sinh mệnh ngắn ngủi đã là điều quý giá. Freen nói tôi cũng không phải yêu tinh xấu xa, chúng ta sao lại không thể có khả năng bên cạnh nhau."
"Tôi căn bản chưa từng nghĩ tới điều này, mấy ngày ngắn ngủi như vậy cô lại nghĩ ra chuyện đó thật là... Tôi lúc này chỉ muốn trả ơn cô và tịnh dưỡng thêm một thời gian thôi, những chuyện khác tôi không hề nghĩ tới, cũng không muốn nghĩ." - Trước sự chân thành của Becky, Freen cũng thẳng thắn trả lời, cô bây giờ có trọng trách lớn lao hơn hạnh phúc của bản thân, Freen không muốn vì bất kỳ điều gì làm cho phân tâm.
Suy tư một hồi trước sự từ chối thẳng thừng của Freen, Becky cuối cùng cũng đưa ra quyết định: "Tôi đã hành xử quá nhanh rồi, tạm thời Freen cứ việc ở lại đây trị thương, tôi sẽ kiểm điểm lại thái độ của mình, không để Freen phải khó xử hay bất an vì tôi. Đổi lại một điều, khi nào rời đi Freen hãy nói với tôi trước một tiếng, đừng lặng lẽ bỏ đi có được không?"
"Được! Tôi sẽ tạm biệt cô đàng hoàng... cô buông tay tôi ra được chưa?"
Becky mỉm cười buông tay Freen ra: "Vậy Freen nghỉ ngơi đi, mai chúng ta sẽ vào Thị Trấn mua một ít đồ dùng. Ở trong nhà suốt chắc cũng bức bối lắm."
Không đợi Freen đồng ý, Becky đã đứng dậy rời khỏi.
Cẩn thận nhìn về phía cửa phòng một lúc lâu, xác nhận được Becky đã hoàn toàn đi khỏi Freen mới an tâm thở phào nhẹ nhõm.
Freen ngồi ngay ngắn điều hòa lại khí tức trong cơ thể, hiện tại cô chỉ mới hồi phục được ba phần, không thể mạo hiểm bỏ đi, vẫn là phải nương nhờ nơi hẻo lánh này một thời gian nữa.
.
.
.
Sau đêm hôm qua, Becky cư xử với Freen hoàn toàn khác trước, không những không sai cô làm mấy việc nhà, ngược lại còn rất quan tâm đến cô. Điển hình như lúc này đây, đưa Freen đi Thị Trấn mua rất nhiều đồ ăn và quần áo đẹp cho cô, còn chủ động xách hết mọi thứ không để Freen đụng đến một móng tay.
"Becky, tôi không biết là cô cũng có nhiều tiền như vậy, sáng giờ đã mua muốn hết cái chợ rồi." - Freen nhìn đống đồ họ vừa mua cho lên xe ngựa tò mò thốt.
Becky cười tươi đáp: "Rất lâu trước đây tôi từng làm pháp sư trừ ma cho mấy gia đình giàu có có tích góp được ít vàng, bình thường cũng không xài tới, nhờ có Freen xuất hiện tôi mới có dịp tiêu."
"Hóa ra đều là mua cho tôi sao?" - Freen nhìn Becky đang ăn bánh rất ngon miệng mỉa mai hỏi.
"Freen nghĩ thế nào là như thế hết."
Becky cầm miếng bánh ý muốn đút cho Freen, mặc cho cô ấy từ chối vẫn kiên nhẫn để trước miệng chờ đợi, cuối cùng Freen đành lịch sự thuận theo hé miệng cắn một miếng.
Becky mừng rỡ cầm phần bánh còn lại ăn ngon lành, dù không nói lời nào nhưng vẫn khiến Freen có chút ngượng vì sự tự nhiên đó.
"Tôi không rõ khẩu vị của Freen nên mỗi loại đều mua một ít, tất cả đều là đồ chay hết."
"..."
"Còn có quần áo và chăn nệm mới để Freen sử dụng thoải mái hơn."
"Bình thường cô cũng nói nhiều như vậy sao?"
"Không, vì bình thường không có ai để trò chuyện nên có Freen tôi rất vui, muốn nói rất nhiều thứ với cô."
"..."
"Nhưng nếu Freen mệt rồi cứ nghỉ ngơi đi, còn rất lâu mới về đến nhà."
"Được. Vậy tôi sẽ nghỉ một lúc."
Becky vui vẻ ngắm nhìn Freen khép mắt lại tựa vào vách xe, tiểu thiên sứ này thật khiến ma thần cô không dứt mắt ra được.
"Ban đầu vẫn nghĩ là cảm xúc nhất thời, nhưng càng bên cạnh em tôi càng nhận ra bản thân không hề nhầm lẫn, tôi thật sự có tình cảm với em rồi." - Becky thầm nghĩ trong lòng, những lời này không nên để Freen nghe được, đêm qua cô đã dọa cho cô ấy một trận, không thể manh động.
6
.
.
.
.
TBC.