Chap 38
Thời gian bình yên cứ thế trôi qua, giữa Freen và Becky hiện tại đã không còn là mối quan hệ xa lạ như ban đầu. Đối với ma thần mà nói, Freen là cô gái khiến trái tim cô lần đầu tiên cảm thấy rung động, muốn được bên cạnh dài lâu cùng nhau san sẻ những ưu phiền và hạnh phúc. Nhưng với một Thánh nữ, khi tộc Thiên sứ và các tộc khác còn đang bị Quỷ vương uy hiếp và áp chế, tâm cô không thể nào thanh tĩnh dám nghĩ đến chuyện gì khác, mặc cho đôi lúc bản thân cảm thấy có chút nặng lòng vì sự lạnh lùng của cô làm Becky hụt hẫng và tổn thương, dù thế ma thần vẫn kiên trì không bỏ cuộc vẫn ngày ngày bên cạnh mình không rời. Freen vốn cũng không có suy nghĩ cứng nhắc Thiên sứ và ma thần không thể có mối quan hệ gắn kết hay làm bạn bè, chỉ là hiện tại vẫn chưa thích hợp để nghĩ nhiều hơn.
Vận khí kiểm tra lại tình trạng cơ thể, Freen đã hồi phục được bảy phần so với trước đây, cứ như thế xem như cũng không quá chậm, nào ngờ niềm vui chưa được bao lâu điều cô lo sợ đã xảy đến.
Becky gấp gáp thông báo với Freen đám yêu tinh đã tấn công người trong thôn, số lượng bọn chúng quá lớn khiến cho cô nhất thời không thể bảo vệ tốt cho dân làng, chỉ có thể giúp họ tạm thời trốn vào hang động, tạo một kết giới.
"Freen, chị cùng dân làng vào hang động tránh mặt đi, đợi thêm một thời gian bọn chúng sẽ đi nơi khác thôi." - Becky quay trở về nhà kéo Freen rời khỏi nhưng cô ấy không hề có ý định trốn chạy nữa.
Nghiêm túc nhìn lên nét mặt bỡ ngỡ vì hành động của mình, Freen trầm giọng thốt: "Trốn được thì đã sao? Đám yêu tinh đó càng lúc càng lộng hành, nếu dân làng nơi đây và tôi có thể tránh được kiếp nạn này bọn chúng cũng sẽ tìm đến người dân nơi khác để tàn sát."
"Lẽ nào chị muốn ra mặt hay sao? Chị còn chưa thực sự hồi phục được nguyên thần, nhỡ để Quỷ vương phát hiện ra sức mạnh tìm đến..."
"Cứ lo trước lo sau như thế sẽ khiến nhiều người gặp nguy hiểm hơn, trách nhiệm của tôi chính là bảo vệ những sinh mệnh yếu đuối này, có chết cũng không hối hận." - Freen quyết tâm nói, lòng cô đã quyết.
Biết không thể ngăn cản được Thánh nữ cố chấp này, Becky nở nụ cười tươi nắm lấy tay Freen lần nữa: "Được thôi, tôi đã nói sẽ luôn bảo vệ chị, thế thì chúng ta cùng nhau đối mặt nào."
Đúng lúc này kết giới của Becky cũng đã bị bọn yêu tinh đánh đến, cô nhanh chóng đưa Freen theo mình đến trước cửa hang động chặn lại, có chút nhục chí khi bọn chúng quá đông, còn nhiều hơn lúc trước: "Đám ác quỷ này, vừa xấu vừa ác, ta nhìn đã không thuận mắt rồi."
Freen bước ra trước đứng ngang hàng với Becky, ánh mắt sắc bén nhìn đám yêu tinh cả trăm tên đang nhe nanh mặt đầy sát khí chăm chăm nhìn bọn họ.
"Không cần bảo vệ tôi đâu, lo cho em đi!"
Becky chớp nhẹ mắt một cái, bên cạnh cô cơ thể Freen đột nhiên phát ra luồng ánh sáng màu vàng lóa mắt, đôi cánh sau lưng xuất hiện tỏa ra một nguồn sức mạnh cực kỳ lớn làm cho cả ma thần cũng phải e dè, nhưng trong mắt Becky hiện tại, Freen rất xinh đẹp và xuất chúng.
"Mắt nhìn của mình đúng là đỉnh, chị giỏi quá rồi!" - Becky mỉm cười cảm thán.
Pong Nawat và các thiên sứ chiến binh khác cũng được Freen triệu hồi đến, việc cô lộ khí tức khi chiến đấu nhất định sẽ thu hút sự chú ý của Quỷ vương, đến lúc đó đám yêu tinh kia vẫn cần có thiên sứ áp chế lại.
Nhìn đám thiên sứ đứng phía sau lưng mình khiến tinh thần Becky phấn chấn lên thấy rõ, Thánh nữ cô yêu mến đúng là rất có uy nghiêm, làm cô yêu chết đi được, mắt không thể nào rời khỏi dáng vẻ tiêu sái cuốn hút ấy.
Freen không nói lời nào, bay nhanh tới trước bắt đầu tiêu diệt đám yêu tinh, Becky trông thấy cũng hợp lực hỗ trợ, trận chiến diễn ra vô cùng kịch liệt giữa hai bên thiện và ác, hiện tại với cục diện chênh lệch khá lớn, nhóm bên Thiên sứ gần như áp đảo, nhưng khi sắp giành được chiến thắng, một luồng khí tức vô cùng đáng sợ vụt tới khiến đám thiên sứ văng hết ra xa, Thánh nữ và ma thần tuy trụ được nhưng cũng bị ảnh hưởng phải lui về sau vài bước.
"Freen, chị không sao chứ?"
"Tôi không sao." - Đôi mắt lạnh băng nhìn lên Quỷ vương đang ở trên không trung nhìn xuống.
"Thánh nữ, lâu rồi không gặp."
Freen dùng đôi cánh của mình bay lên đối mặt với Quỷ vương, Becky như thế cũng nhúng lấy đà bay lên theo, quyết không để Freen phải đối mặt một mình.
"Tưởng như thế nào, sức mạnh này ta vẫn có thể đối phó được." - Becky nhếch môi tự tin đáp.
Quỷ vương nhận ra đây là ma thần, hắn nở nụ cười tàn ác phân thân ra, như thế không nói lời nào trực tiếp tấn công Becky.
"Sức mạnh cũng khá đấy, nhưng vẫn không thể thắng được ta đâu." - Quỷ vương vừa giao chiến vừa khiêu khích.
Trên không trung, một thần thức khác của Quỷ vương vẫn đang đối mặt với Freen, cả hai chưa ai động thủ trước, vẫn nhìn đối phương đầy dò xét.
"Thánh nữ, cô biết là không thể thắng được ta mà."
"Không thử làm sao biết được."
Freen nhanh như chớp vận khí tung ra một đòn rất mạnh, điều cô không ngờ tới chính là Quỷ vương không hề né tránh, trực tiếp đứng đó chịu đòn. Hắn ta nôn ra một ngụm máu nhưng rất nhanh đã hồi phục như bình thường, trên môi vẫn như cũ nở nụ cười đắc thắng: "Cô thấy rồi đó, ta là bất tử, không chết được đâu, mặt khác ta có thể phân thân được rất nhiều, cô có hợp sức với ma thần cũng vô dụng."
Freen như hiểu ra vấn đề, sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Freen bỗng nở nụ cười bình thản, ánh mắt thoáng nhìn xuống Becky vẫn đang chiến đấu cực lực bên dưới cùng những chiến binh thiên sứ, cô đã lường trước kết quả này, chỉ là đến khi phải đưa ra quyết định vẫn có chút không nỡ...
"Bất tử thì đã sao?"
Freen dùng con dao nhỏ rạch một đường trong lòng bàn tay, sau đó niệm chú thuật, Quỷ Vương lúc này mới nhận ra Freen định dùng nội đan của mình để phong ấn hắn lại, vội chạy tới ngăn cản, nhưng vẫn không kịp.
"KHÔNG!!!!!!!!!!"
Một luồng sáng vàng rực trên cao khiến những kẻ bên dưới chói mắt, đến khi ngước lên đã không còn thấy Quỷ vương đâu nữa, đám yêu tinh hoảng loạn liều mạng bỏ chạy, duy chỉ có Becky và Pong Nawat nhận ra Freen đang rất không ổn.
Becky ngỡ ngàng nhìn Freen dần rơi xuống đất, cô vội vã phóng tới đỡ lấy cơ thể vô lực ấy ôm vào lòng, lo lắng nhìn khuôn mặt nhợt nhạt trước mắt: "Freen, chị thật ngốc... như thế có đáng hay không?"
Freen khẽ chau mày nôn ra một ngụm máu, vì để phong ấn sức mạnh của quỷ vương, cô đã dùng chính thân mình để hiến tế, nội đan không còn, sức lực Freen bây giờ cũng đã cạn kiệt.
Freen yếu ớt thốt, bàn tay run run nhẹ nhàng đưa lên lau đi giọt nước mắt của ma thần: "Đừng khóc! Ma thần mà tôi biết không nhu nhược thế này..."
Becky nhìn người mình yêu thương sắp không thể trụ được, nước mắt không tự chủ càng tuôn ra nhiều hơn, cô lắc đầu thổn thức: "Tôi không quan tâm nơi này xảy ra chuyện gì, thứ chị muốn bảo vệ tôi cũng có thể giúp chị bảo vệ nó mà. Tại sao lại giấu tôi một mình gánh vác tất cả? Tại sao?"
"Tôi mệt rồi... chỉ muốn nghỉ ngơi thôi." - Freen chính là không muốn nhìn thấy cảnh tượng này nhất, gặp được ma thần là một biến số trong cuộc đời thánh nữ của Freen, cho nên việc hy sinh vì đại cuộc mà trước giờ cô không mảy may do dự cũng đã có chút không nỡ vì kẻ si ngốc này: "Hứa với tôi một việc, có được không?"
"..."
"Sau khi tôi chết, em hãy uống nước vong tình quên đi tất cả mọi chuyện, sống tốt cuộc sống tự do tự tại của em như trước đây..."
Bàn tay đặt trên vai Freen bóp chặt, nhìn thấy biểu cảm nhẫn nhịn chịu đựng của Freen lúc này Becky càng khó chịu hơn, lúc nào Freen cũng giữ toàn bộ suy nghĩ ở trong lòng không muốn bộc lộ ra ngoài với bất kỳ ai, kể cả cô. Becky không ngờ lời cuối cùng cô muốn nói với mình lại là điều này, trái tim vốn đã vỡ vụn vì tổn thương nay lại thêm xát muối đau rát khôn cùng: "Thánh nữ, ai cũng nghĩ chị rất vĩ đại và cao thượng, trong mắt tôi chị là một kẻ rất ích kỷ và xấu xa. Cả ký ức của tôi chị cũng muốn quản sao?"
"Khụ khụ..." - Freen đau đớn nhắm hờ mắt lại ho khan, cơ thể đã không thể chống đỡ nổi nữa, đối với cô bây giờ ra đi mới là sự giải thoát tốt nhất, chỉ có người ở lại đúng là không thể yên tâm được.
Becky hốt hoảng nhìn máu trào ra từ miệng Freen, cô vội vàng trả lời như thể sợ rằng sẽ không còn kịp mất: "Được, tôi hứa với chị! Tôi sẽ triệt để quên đi kẻ lạnh lùng vô tình như chị, uống nước vong tình vui vẻ sống tiếp khoảng thời gian tiếp theo."
Thanh âm cuối cùng Freen nghe được đã giúp cô phần nào được thanh thản, cơ thể theo đó dần buông xuôi không còn dấu hiệu của sự sống cho đến khi hoàn toàn tan biến đi trước mắt Becky.
Becky gào lên trong tức tưởi, ngay đến lúc đối diện với cái chết Freen cũng chưa bao giờ nói yêu cô, điều cô ấy muốn lại là Becky quên đi mình, như thế quá nhẫn tâm rồi...
"Becky, nếu có cơ hội được tái kiếp chuyển sinh, tôi sẽ trả lại em tấm chân tình này không hề do dự..."
1
.
.
.
TBC.