Chap 52
Theo luồng khí tức Thánh mẫu dẫn đường, Freen và Becky đã đi đến một vùng đất nhỏ, nơi giao nhau giữa Thiên tộc và yêu tộc, không ai cai quản. Nơi này đất đai cằn cỗi, không còn sức sống nào nữa.
Becky quan sát xung quanh lên tiếng hỏi: "Thánh mẫu, là nơi này sao? Tôi chẳng thấy có chút sự sống nào hết."
Thánh mẫu dùng tạm cơ thể của Freen mở kết giới vùng đất hoang này, xung quanh cây cối lập tức mọc lên xum xuê tươi tốt hoàn toàn thay da đổi thịt không giống vừa rồi chút nào.
"Đây mới là diện mạo thật của vùng đất này. Trước đây ta đã dùng một ít linh lực của mình rót vào, chỉ là trải qua bao nhiêu năm thời thế đổi thay, ta đã tạo một kết giới để người ngoài không thể bước đến."
Thánh mẫu dẫn đường để hai người họ bước đến một con suối, dòng nước thanh khiết trong lành rất phù hợp để tu tập và nghỉ dưỡng: "Thời gian còn lại trước khi hạ sinh, Freen cũng nên ở lại đây, vừa an toàn vừa tốt cho thai nhi."
"Vâng! Cảm ơn Thánh mẫu!" - Freen mỉm cười nhìn Becky, nơi này quả thật rất lý tưởng để hạ sinh.
Tiến vào hang động sâu bên trong con suối, bọn họ phát hiện ra có động tĩnh, cẩn thận bước vào nhìn rõ hơn, nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi bất động trên phiến đá lớn, như thể đã rất lâu rồi không hề bước ra ngoài.
"Đây là người Thánh mẫu muốn gặp sao?" - Becky nhìn Freen rồi nhìn lại người đàn ông ngờ vực hỏi, khí tức trên người toát ra là một yêu tinh nghìn năm, pháp lực cao thâm khó đoán, nếu phải trực diện đương đầu, cả cô và Freen hợp lực lại chưa chắc nắm chắc phần thắng.
Thánh mẫu lên tiếng: "Becky, cô ra bên ngoài đi, ta muốn mượn cơ thể Freen nói chuyện cùng người ấy một lúc."
Becky nghe xong liền lập tức phản đối: "Không được, Freen là vợ tôi, còn đang bụng mang dạ chửa sao có thể cứ thế nói chuyện cùng tên yêu tinh không rõ lai lịch đó, nhỡ..."
Còn chưa kịp nói xong đã bị Thánh nữ vung tay ném ra bên ngoài, tạo luôn kết giới không cho Becky vào trong: "Ta là thông báo chứ không cần phải xin phép ma thần cô."
1
Freen lần nữa bất lực trước thái độ trẻ con của Becky, nhưng dù sao đây cũng là tâm nguyện cuối cùng của Thánh mẫu, Freen sẽ giúp người thực hiện.
"Năm đó ta và người ấy tình cờ gặp nhau cũng tại nơi đây, cả hai bị cuốn vào trận bão cát rồi trôi dạc đến vùng đất hoang vu này, vì bị thương không tiện ra ngoài, bọn ta đã tạo ra kết giới để ẩn náo, từ đó có một khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc bên cạnh nhau." - Thánh mẫu trải lòng cùng Freen, điều bà không ngờ tới tình cảnh của mình và Freen lại có nhiều điểm tương đồng như vậy, đến cả Freen cũng rất bất ngờ.
"Về sau trải qua sinh ly tử biệt, người ấy đã chọn cách trở về vùng đất năm xưa quyết không màng tới thế sự trần tục, một lòng nhốt mình trong con suối nhỏ này tới tận bây giờ."
Freen đã hiểu được nỗi lòng của Thánh mẫu: "Vậy người muốn tôi truyền đạt lời gì đến người trước mặt?"
Thánh mẫu dùng chút khí tức yếu ớt của mình đánh thức giấc ngủ nghìn năm của người đàn ông, quả nhiên khí thức quen thuộc đã đánh động đến người ấy, đôi mắt nhắm nghiền cũng chầm chậm mở ra nhìn lên.
"Cô là ai? Sao trên người cô lại có khí tức đó?"
"Tôi là truyền nhân của Thánh mẫu." - Freen đều đều giọng lên tiếng, biểu cảm bình thản không chút kinh sợ trước uy lực lớn lao từ người trước mặt.
Nghe nhắc đến truyền nhân của Thánh mẫu, đôi mắt âm lãnh chợt lóe lên tia tức giận, người đàn ông dùng tay mình đưa ra nắm nhẹ, ngay lập tức cơ thể Freen liền bị kéo tới trước, cổ cô bị anh bóp lấy: "Đám Thiên tộc các người lại dám đến đây? Năm đó vì để cứu các ngươi Apinya đã phải chết đi, ta đã tìm đến nơi này không muốn gặp mặt ai cả. Không ngờ cô lại dám vác xác tới."
Bên ngoài, nhìn thấy Freen đang gặp nguy hiểm khiến Becky hốt hoảng đập mạnh tay vào kết giới: "Yah! Tên khốn kia, mau buông Freen ra!"
"Push Puttichai, là tôi đây!" - Giọng Thánh mẫu vang lên giúp Push bình tĩnh lại, anh cũng nhận ra nó được truyền tới từ thai nhi bên dưới, liền buông tay ra.
"Apinya, là em phải không?" - Ánh mắt sát khí theo đó dịu lại trở nên ôn nhu, có chút đượm buồn nhìn lên Freen: "Chuyện này là sao?"
.
.
.
Kết giới vừa được mở Becky đã chạy ngay vào kiểm tra xem Freen có bị gì không, cô tức giận lao tới muốn ăn thua đủ với Push nhưng đã bị Freen ngăn cản: "Becky, em bình tĩnh lại, chuyện không đến mức đó đâu."
Push sau khi nghe được đầu đuôi câu chuyện cũng không thèm quan tâm đến cơn thịnh nộ của Becky, mắt cứ nhìn vào bụng bầu của Freen mãi: "Apinya, không ngờ đời này tôi vẫn còn có thể gặp được em."
"Push, tôi sắp chuyển kiếp rồi, lần này đến đây là để nói lời tạm biệt tử tế với anh. Trước đó xảy ra biến cố nên chúng ta chưa nói rõ được..."
Push lắc đầu cúi thấp xuống mỉm cười, phản bác lời nói của Thánh mẫu: "Tạm biệt cái gì chứ. Em sắp tái sinh lại rồi, chúng ta sẽ còn gặp nhau lâu dài, lần này tôi nhất định không để mất em lần nữa."
Freen và Becky ngơ ngác nhìn nhau.
"Push, sau khi tái sinh tôi sẽ quên hết chuyện trước đây, không còn nhớ điều gì nữa..."
"Ai quan tâm chứ, tôi nhớ tất cả là được rồi." - Đôi mắt sáng bừng lên nhìn hai người ngồi trước mặt, Push cúi đầu hành lễ: "Ba mẹ vợ nhận trước con rể một lạy! Con gái của hai người về sau sẽ do con chăm sóc."
5
"Sao cơ?" - Freen giựt nhẹ khóe môi không biết nên chấp nhận hay từ chối, cảm giác người trước mặt tính cách có chút quen mắt, đều rất là mặt dày.
1
.
.
.
TBC.