Isabella quay đầu nhìn lại, và cô thấy Draco Malfoy cùng với đống bè bạn của nó ở bên cạnh. Ron lập tức lên tiếng cự lại:
"Mày gọi bạn ấy làm gì?Mày muốn gì đây?"
"Tao không nói chuyện với một đứa nghèo kiết xác như mày, chắc bà mẹ mập ú của mày phải chắt chiu từng đồng xu một để mua cho mày mấy cái áo chùng rách đúng không?. Hai thằng nhãi thấp kém và một con Máu Bùn chơi với nhau,tao xem tụi mày có thể vui vẻ được bao lâu."- Malfoy xì giọng mỉa mai, đôi mắt màu xám nhướng lên. Hai thằng Crable và Goygle ở bên cạnh tuôn ra một tràn cười khúc khích.
"Mày, mày dám nói bạn ấy như thế?"- Ron ngắt lời, nhưng mặt cũng đã ửng hồng cả một mảng. Chắc trong lòng cậu chàng cũng rất ngượng ngùng xấu hổ rồi đầy. Isabella nghĩ như thế, cô kéo vạc áo chùng của Ron lại, sau đó bước lên một bước.
"Các bạn đi trước đi, mình sẽ giải quyết rồi đi sau."
"Nhưng mà..."-Hermione định lên tiếng khuyên ngăn.
"Mình không sao, các bạn đi đi"
Đợi khi ba người kia biến mất khỏi lối ra của tầng hầm, Isabella mới khoanh tay nhìn thằng nhóc Malfoy ở trước mặt.Tuy cô không ghét tên nhóc này lắm, nhưng những từ mà nó nói ra thật sự rất quá đáng!Hai con ngươi màu xanh thẫm nheo lại, cô lên tiếng hỏi:
"Bạn muốn gì ở tôi?Không phải bạn vẫn muốn tôi xin lỗi việc đụng phải bạn ở Hẻm Xéo chứ?Tôi nói rồi, tôi không cố ý"
"Isabella Willace, gia nhập vào hội của...tôi đi"-Malfoy bất ngờ lên tiếng làm Isabella vô cùng ngạc nhiên. Chữ tôi phát ra từ miệng giống như vô cùng khó khăn, nhưng lại mang theo một ý tứ khá kỳ lạ. Draco Malfoy kiêu ngạo mà cũng có thể nói ra được những lời này hay sao?Nghe cứ như việc một con Bằng mã lại đi ăn cỏ ấy...quái dị!
"Bạn cho rằng vì lý do gì mà tôi phải gia nhập hội của bạn?Vì tôi có dòng máu thuần chủng?Hay là bạn có thể giúp tôi tỏa sáng nhiều hơn?Bạn đừng tưởng rằng tôi không biết các bạn làm gì với những người xuất thân từ dân không phép thuật. Còn nữa, Hermione giỏi hơn bạn rất nhiều lần, tôi ghét nghe cái từ ấy được lặp đi lặp lại . Bảo tôi chung nhóm với một đám như thế này sao?Tôi không có hứng thú đâu, cảm ơn.Không hẹn gặp lại"
Isabella nói một chập như cái máy phát thanh, rồi quẳng cho tên nhóc tóc bạch kim bóng nhoán kia một cái lườm nguýt. Kết thúc xong bài thuyết trình của mình, cô quay đi bước lên tâng cấp và ra khỏi tầng hầm, hòa vào dòng người đông đúc ngoài hành lang...Hôm nay quả thật là một ngày tuyệt đẹp, nắng ấm áp chiếu rọi qua những ô cửa sổ khi Isabella trở về giường ngủ. Có một bóng đen đã chờ sẵn cô ở đó, chân cột một lá thư to, Isabella vui vẻ mở bao thư bằng da và Merlin thân thiết mổ vào tay cô vài cái, rồi mới sải đôi cánh ra hòa vào trong mây.
Gửi con gái yêu dấu của ba mẹ!
Chúng ta rất vui khi biết con đã an toàn đến được trường, mẹ nghĩ con sẽ sớm quen được mọi thứ ở đó nhanh thôi, và xem Hogwarts như ngôi nhà thứ hai của bản thân. Cảm ơn con đã quan tâm, công việc của mẹ vẫn rất ổn thỏa,ngoại trừ việc cô Tonks làm vỡ mất cái lọ đựng thuốc gây nổ và làm cái Sở Thần Sáng rối tung cả lên, hay nhà băng Gringotts bị cướp đầy chấn động.Về phần các thầy cô ở trường, họ là những người tài giỏi và vô cùng yêu thương học sinh, mẹ mong con sẽ thật nghe lời và làm hết sức mình giúp họ.Còn nữa, thầy Snape là một trong những người bạn mà mẹ rất mến mộ, thầy rất tài giỏi Độc Dược, và nắm trong tay nhiều công thức bí mật trong đó có liều thuốc Cái Chết Của Tử Thần Sống. Có lẽ thầy ấy hơi khó tính, nhưng thật ra thầy yêu thương học sinh theo một cách riêng biệt. Hãy gửi lời chào từ ba mẹ đến thầy nhé! Chúng ta chờ hồi âm của con.
Tái bút : Kiếm thật nhiều điểm cộng cho nhà Gryffindor nhé!
Isabella đọc một lèo dòng chữ ngay ngắn nhỏ xinh của mẹ, rồi từ từ gấp thư lại, đặt vào trong một cái hộp nhỏ bên cạnh. Mẹ bảo nhà băng Gringotts bị cướp. Lão Quirell kia đã thật sự động tay chân rồi sao?Đúng lúc đó, một giọng nói hào hứng vang lên:
"Isa, sao bạn ngồi thẩn thờ ở đây thế?Bạn muốn đi chơi cùng mình và Parvati không?Tụi mình biết mấy anh chàng năm thứ năm đẹp trai lắm, bạn sẽ thích họ cho xem"
"Không , cảm ơn bạn, để lần sau vậy, mình đang định đến thư việc tìm một vài cuốn sách. Ừm...bạn biết đấy, chỉ để tham khảo thêm thôi."
"Vậy mình đi trước nhé"- Lavender Brown vẫy vẫy tay, cô nàng này quả thật xinh đẹp khi nở nụ cười tươi như thế. Mái tóc đen nhánh được thắt lại gọn gàng bằng hai chiếc nơ nhỏ màu hồng buông thỏng bên mang tai. Kể ra anh chàng Ron cũng có chút may mắn chứ, có người yêu xinh xắn, còn mãnh liệt nữa chứ. Mà... có lẽ giờ này chắc Harry và Ron đang ngồi ở nhà lão Hagrid.
Bên trong thư viện trường Hogwarts, tương tự như tiệm sách Bổ và Hại, nhưng không chừng to gấp chục lần ấy chứ. Giờ này còn khá sớm,nên cũng không nhiều người ở trong thư viện, không gian cực kỳ yên tĩnh và dễ chịu đến kỳ lạ.Isabella đi dọc theo một kệ sách, rút ra một cuốn sách nói về thuật giả kim. Trước giờ cô vẫn có lòng tò mò với mọi thứ liên quan đến lĩnh vực này, nhưng chưa bao giờ thực sự tìm hiểu. Đúng lúc đó, không khí yên tĩnh vốn có đột nhiên bị phá vỡ, Isabella nhíu mày không vui, xoay đầu 180 độ tìm nơi phát ra tiếng ồn kia. Cuối cùng, cô nhìn thấy ba cô nàng - chắc có lẽ học năm 4 năm 5 gì đó đang cười khúc khích, còn chấp tay cảm thán:
"Anh ấy cao lớn, lặng lẽ, đẹp trai quá mức"
"Còn rất trầm ổn nữa. Anh ấy nghe nói chính là học sinh đứng đầu bên nam sinh nhà Hufflepuff đó."
"Mình muốn nói chuyện với anh ấy nhiều hơn,nhưng anh ấy ít nói quá"
Ba cô nàng rì rầm nói qua lại một đổi thời gian, sau cùng mới bất đắc dĩ chịu rời đi chỗ khác, còn có ý tiếc nuối ngoái đầu nhìn lại...Bọn họ nói học sinh xuất sắc nhà Hufflepuff sao?- Isabella suy ngẫm một lát, sau đó quyết định mang theo cuốn sách mới tìm được bước ra phía bên ngoài. Ngay lập tức bắt gặp một bóng dáng thằng tắp ngồi trên ghế, mái tóc nâu của người đó được cắt tỉa gọn gàng nổi bật trong không gian. Chiếc áo chùng đen bao phủ thân hình cao lớn kia của anh... Nhìn phong thái của anh ấy, thật có cảm giác như tất cả mọi vật chung quanh đều không quan trọng nữa, tất cả như chỉ chăm chú vào trong cuốn sách trên tay anh mà thôi...Không phải trùng hợp như thế chứ?Cô nhớ rõ là tòa lâu đài này có tận hơn nghìn phòng khác nhau,sao cô đi đâu cũng gặp anh thế này?
"Anh Cedric..."
"Tôi đã bảo là để cho tôi yên"
"Vậy...em làm phiền anh à?Em xin lỗi, hẹn gặp lại, a....."