Lôi Quân


Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa lên, Lương Đổng bốn người đã tiếp tục xuất phát.
Tại bật hết tốc lực xuống dưới, chỉ mất nửa ngày thời gian, bọn hắn liền thành công chạy đến Hà Dương thôn.
Đây là một tòa diện tích không lớn thôn trang, nhân số tầm ba, bốn trăm người như vậy cũng không nhiều, trong đó đa phần đều làm nông, cuộc sống coi như là thanh bình.
Nhìn xem cổng lớn treo lấy Hà Dương thôn ba chữ bảng gỗ, Lương Đổng bốn người chậm rãi tiến vào.
Bởi vì là ban ngày, thôn dân phần lớn đều ra ngoài làm việc đồng áng, trong thôn hiện giờ chỉ còn lại trẻ nhỏ cùng những người đã lớn tuổi cụ già, gặp bọn hắn bốn ăn mặc xa hoa cùng xa lạ khuôn mặt đi vào, lập tức đã thu hút thôn dân chú ý, từng người ánh mắt hiện lên cảnh giác.
Cùng lúc cách đó không xa, trên ngọn cây cổ thụ, một cái tuổi tầm mười bốn, dáng người gầy gò thiếu niên ánh mắt chăm chú nhìn về phía này.
Phát hiện xa lạ người tiến vào trong thôn, hắn lập tức leo xuống, sau đó một mạch chạy về trung tâm thôn trang.
Không qua bao lâu, thiếu niên quay trở lại, theo phía sau hắn còn có một người ăn mặc giản dị ông lão cùng với năm người cao lớn, lực lưỡng nam tử, tay nắm côn bổng.
Trong năm người này còn có một vị trung niên nam tử, khí huyết tràn đầy, vậy mà thình lình là tam lưu võ giả.
-" Trưởng thôn, mấy người kia ngay ở phía trước.

" Thiếu niên lúc này quay đầu nhìn về phía ông lão nói.
Nghe vậy, ông lão bộ pháp tốc độ càng nhanh, hận không thể đứng chạy, bất quá tuổi cao sức yêu, đi bộ đều khó khăn chứ đừng nói đến di chuyển cường độ cao.
Mất vài phút, tại thiếu niên dẫn đầu, đám người rốt cuộc cũng đi tới cổng thôn.
Gặp Lương Đổng bốn người vẫn đứng tại đó, trên thân mặc lấy Xích Nhật Môn y phục thì ông lão mấy người lập tức cung kính cúi chào nói: -" Hà Dương thôn thôn dân gặp qua các vị tiên nhân.

"
Nhìn xem đám người, Lương Đổng khẽ gật đầu nói: -" Ngươi là Hà Dương thôn trưởng thôn? "
-" Đúng là thôn dân.


"
— QUẢNG CÁO —
Event
-" Vậy cũng hẳn là ngươi gửi tin cầu cứu sơn môn đi.

" Không đợi Hà Dương thôn trưởng thôn trả lời, Lương Đổng tiếp tục nói: -" Hiện tại chúng ta không có nhiều thời gian, lập tức vào chính sự, ngươi trước kẻ rõ vụ việc này một số chi tiết tựa như bọn hắn như thế nào mất tích, mất tích ở nơi nào? "
Nghe vậy, Hà Dương thôn mấy người nhìn nhau, sau đó không chút chậm trễ kể lại sự việc: -" Bẩm tiên nhân, chuyện này xảy ra vào đầu tháng trước, khi đó trong thôn một cái trai tráng lên núi đốn củi, bất quá đi qua mấy ngày vẫn không trở về, ta cũng đã phái người tìm kiếm nhưng không phát hiện tung tích, vốn cho rằng đó chỉ là do dã thú gây nên, nhưng không lâu sau lại có liên tiếp người lên núi lần lượt mất tích, nghi ngờ có yêu thú xuất hiện, ta lập tức cảnh báo thôn dân không được tiến lên núi.
Thế nhưng qua vài ngày an ổn, liền trong thôn vậy mà bắt đầu cũng đã xuất hiện người mất tích, tiếp đến càng ngày càng nhiều, thời gian cũng ngày một rút ngắn, từ bốn năm ngày đến hiện tại đã thành một, hai ngày lại có một người mất tích.
Đến ba ngày trước, trong một lần tuần tra, chúng ta người đã phát hiện ra một người mặc áo bào đen, mặt đeo mặt nạ tại trên nóc nhà bay lượn, trên tay còn nắm lấy một cái thôn dân.

Nghi ngờ là ma giáo người, ta lập tức gửi tin báo lên tiên môn cầu trợ giúp.

"
Lương Đổng mi tâm nhíu lại, nghe trưởng thôn lời nói miêu tả, ăn mặc hắc bào lại còn đeo mặt nạ, bộ dạng này bảy phần liền là người của ma giáo.
Bất quá cũng không nhất định, đây cũng rất có thể chính là cái nào đó người lấy ma giáo da mặt làm chuyện xấu.
-" Từ ba ngày trước đến hôm nay, có còn thôn dân mất tích hay không? " Lương Đổng mở miệng hỏi.
-" Bẩm tiên nhân, là không có.

" Hà Dương thôn trưởng thôn hơi suy nghĩ một lát liền trả lời.
Khẽ gật đầu, Lương Đổng nhìn về sau lưng Uông Linh ba người nói: -" Đêm nay chúng ta ở lại đây, mọi người chuẩn bị tinh thần.


"
Theo trưởng thôn lời kể, cái này nghi ngờ là ma giáo hắc y nhân bắt người rất có quy luật, thời gian cũng càng ngày càng rút ngắn, cái này chứng tỏ lúc đó, đối phương tu luyện công pháp hoặc là luyện chế tà đạo đồ vật đã sắp hoàn thành.
Hiện tại ba ngày không xuất hiện người mất tích, rất có thể đối phương đã đạt được mục đích mà rời đi nơi này.
Nhưng suy đoán chỉ là suy đoán, để cho chắc chắn, Lương Đổng quyết định ở lại Hà Dương thôn một đến hai đêm, thuận tiện quan sát một chút tình hình, sau đó mới trở về tông môn báo cáo.
-" Tốt nhất là đối phương đã rời đi, như vậy ta có thể ngồi mát ăn bát vàng, bằng không nếu còn ở lại mà nói, quả thật là một cái phiền phức không nhỏ.

" Lương Đổng trong lòng thầm nghĩ.
Lại nhìn về phía Hà Dương thôn trưởng thôn, hắn mỉm cười nói: -" Làm phiền trưởng thôn cùng mọi người, đêm nay chúng ta định ở lại tá túc một đêm, không biết có được hay không? "
— QUẢNG CÁO —
Event
-" Đương nhiên là được.

" Hà Dương thôn trưởng thôn nịnh nọt nói, trong lòng đã sớm vui như mở cờ: -" Mấy vị tiên nhân người người thân phận cao quý, không chê chúng ta nơi này rách nát mà ở lại đã là cả Hà Dương thôn diễm phúc.

"
-" Tiểu Cường, mau sai người chuẩn giết bò chuẩn bị rượu thịt, đêm nay thôn chúng ta mở tiệc chiêu đãi các vị tiên nhân.

"
Lời vừa dứt, Lương Đổng lập tức đưa tay ngăn cản: -" Trưởng thôn không cần tiếp đãi nông hậu chúng ta, làm như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, để ma nhân phát giác không đúng mà trốn mất.


"
Nghe xong Hà Dương thôn trưởng thôn lập tức mặt đỏ ngại ngùng nói: -" Đúng, tiên nhân dạy chí phải, là thôn dân không thấu đáo.

"
-" Được rồi, chúng ta trước tìm chỗ nghĩ người, trời rất nhanh liền tối đây.

"

.

.
Đêm đến, Hà Dương thôn một căn độc lập nhà đất.
Lúc này Lương Đổng bốn người chính là tại nơi này nghỉ ngơi.
-" Lương sư huynh, ngươi nói lúc nào ra ngoài tuần tra, ngồi yên một chỗ như thế này, ta sợ tất cả thôn dân đã bị ma nhân bắt đi chúng ta cũng không có phát hiện ra đây.

" Ngồi một bên Ngụy Quân rốt cuộc không nhịn được nói.
Theo hắn nghĩ, chỉ có ra bên ngoài mới tuần tra mới có cơ hội lớn bắt đến ma nhân, ngồi một chỗ ôm cây đợi khỉ, muốn hoàn thành nhiệm vụ là không thể nào.
-" Không nóng vội, sư đệ nóng lòng muốn lập công ta rất rõ, bất quá ma nhân không giống như ngươi tưởng tượng, bọn hắn rất âm hiểm, chỉ cần sơ xuất một chút cũng có thể mất mạng, cho nên chúng ta trước tiên phải bàn tính thật kỹ trước khi hành động.

" Lương Đổng ho khan một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Bất quá trong lòng lại mắng lớn một trận, cảm thấy tên này Ngụy Quân là tuổi trẻ chưa trải sự đời, ngồi yên một chỗ không tốt sao, chúng ta là đến điều tra thông tin chứ không phải bắt người.
Nếu như là chọc giận tới cái kia ma nhân, đối phương lại tu vi lại cao cường, vậy thì quả thật là cụ đi chân lạnh toát.
-" Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì? " Ngụy Quân tiếp tục hỏi.
-" Sư đệ nên biết, ma nhân bản tính cực kỳ cẩn thận, đối phương hiện tại rất có thể đang đứng từ xa quan sát trong thôn tình hình, chỉ cần chúng ta xuất hiện, hơn nữa còn đông người như vậy rất có thể sẽ đánh rắn động cỏ, dọa sợ đối phương.

— QUẢNG CÁO —
Event
Nhưng nếu chúng ta phân tán đi ra, rất có thể sẽ bị đối phương bắt lấy cơ hội, đem tiêu diệt từng người, cho nên chúng ta hiện tại cần làm chính ta ngồi yên một chỗ chú ý xung quanh là được.

"
Lương Đổng không ngừng phân tích cùng giải thích, sau đó đưa mắt nhìn về phía Uông Linh nói: -" Mà trong chúng ta, chỉ có Uông sư muội am hiểu dò xét thuật, vậy nên trách nhiệm chú ý động tĩnh này chỉ có thể làm phiền Uông sư muội.

"
-" Không sao, hỗ trợ hoàn thành nhiệm lần này chính là sư muội trách nhiệm, chuyện này mọi người có thể yên tâm.

" Uông Linh kiên định nói.
Nàng cũng hiểu biết được tự thân, biết mình không chỉ tu vi thấp mà thực lực cũng là thấp nhất trong đội, lúc này có cơ hội biểu hiện năng lực đã là rất tốt, so với làm tượng gỗ còn tốt hơn nhiều.
Đối với chuyện này, Ngụy Quân cũng không có tiếp tục ý kiến, bên cạnh Phó Tuấn thì vẫn như cũ im lặng.
-" Mộc Thính Thuật! " Uông Linh lúc này khẽ quát, bắt đầu thi triển thuật pháp.
Linh đinh!
Tiếng kêu nhỏ như tiếng chuông gió vang lên, từng hạt từng hạt tựa như ngọc thạch óng ánh màu lục tinh quang từ trên tay nàng không ngừng rơi xuống.
Khi chạm vào mặt đất, những hạt này tinh quang nháy mắt liền biến mất.
Tiếp sau đó, trong thôn từng gốc cây ngọn cỏ đều bị nàng liên hệ đến, trở thành nàng vô số thính nhĩ nghe lấy động tĩnh xung quanh.
Bất quá chưa đầy năm phút, Uông Linh mi tâm đột nhiên nhíu lại, sau đó mở miệng nhắc nhở nói: -" Mọi người cẩn thận, bên ngoài đang có hướng nơi này đi đến.

"
Vốn bình tâm Lương Đổng mấy người nghe vậy lập tức cảnh giác, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cửa ra vào..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận