-Không!! Không Hoto…..-Ruka nói trong tiếng nấc , cậu đặt vội lên môi Hoto một nụ hôn …. Một nụ hôn cậu đã kiềm nén trong lòng hơn 1 trăm năm…..
Nụ hôn của một tình yêu nồng cháy…..
Và….. bất ngờ thay , nhịp thở của Hoto lại dần trở nên đều đặn….. từng chút từng chút một….. Cô bé dần dần mở mắt……
-Thù hận đã có thể giết chết em…. Nếu không có tình yêu của anh…..- Cô bé thỏ thẻ
Ruka không nói gì , chỉ mỉm cười . Nụ cười hạnh phúc …..
- Em có thể đứng dậy chứ…. Chúng ta còn nhiệm vụ đang làm .....-Ruka nói khẽ , siết chặt tay Hoto
- Anh có thể giúp em chứ? –Hoto choàng tay qua cổ Ruka
Ruka nhẹ nhàng nâng lấy Hoto , cả hai cùng đứng dậy . Hoto tiến tới cây đàn , cô bé nâng đàn lên và …gảy…..
Ruka cất tiếng hát …..Cả khung trời như dịu lại cùng bản tình ca ngọt ngào……
Con quái bây giờ không còn đủ sức để thở…. Đôi mắt đỏ thẫm của nó khép lại , khép như chưa bao giờ và sẽ không bao giờ hé mở…….
Nó ra đi…. Tan theo bụi cát ……Ra đi vĩnh viễn như lòng thù hận nó mang trong người……
Có lẽ nó đã cảm nhận được tình yêu…….
….Cơn gió mang phần thân thể cuối cùng đã hóa bụi của con quái bay đi…..
….Một cơn mưa ấm chợt kéo về......
Cơn mưa của sự hồi sinh , xóa tan đi bao đau thương , cuốn trôi đi bao dòng máu đỏ…..
Nền trời trở nên trong xanh…. Cây rừng vươn vai đón nắng …. Chim lại hót véo von……
Những bức tượng đá máu cũng đang dần trở nên mềm mại và ấm áp ... ...
Tất cả đã hồi sinh….
Thù hận đã đi xa vĩnh viễn…….
Hoto cùng Ruka tay trong tay hạnh phúc . Họ dắt nhau tiến gần lại cùng những người bạn tưởng chừng như đã ra đi mãi mãi….
Thầy Narumi , ông Hensu , Natsume , Mikan…. Tất cả đều đang mỉm cười với họ…..
-Kết thúc rồi!....
-Không phải đâu , đây mới là bắt đầu …..
-….bắt đầu của ngày hạnh phúc……
-…Nhưng….còn truyền thuyết khi xưa?......
Tất cả bỗng chợt lặng yên vì câu hỏi của Mik:
-…..chẳng phải “cặp đôi định mệnh” cuối cùng rồi phải xa cách nhau sao?.....
Hoto và Ruka bỗng nhìn nhau lo lắng , họ càng siết chặt tay nhau hơn:
-Không…. Không thể nào……
Bất chợt , ông Hensu cười khà , ông cười như chưa có chuyện gì xảy ra…:
-Hồi đó 2 người phải xa nhau vì con quái chưa chết hẳn . Hận thù đâu thể giết chết hận thù. Họ phải xa nhau để đảm bảo còn có thể gặp nhau vào kiếp tiếp theo … tức 100 năm sau…. Nhưng bây giờ , con quái đã ra đi mãi mãi , đây sẽ là kiếp cuối cùng của “cặp đôi định mệnh”…. –ông bất chợt lặng im , nhìn Hoto và Ruka , rồi tiếp lời cùng nụ cười hạnh phúc- …các cháu sẽ được ở bên nhau , bây giờ và cho đến thế giới bên kia….
Hoto và Ruka hạnh phúc đến không nói được lời nào ….. Họ ôm chầm lấy nhau , lệ rơi tràn hạnh phúc…….
Tấm màn sân khấu đã khép lại vài giây …. Cả khán phòng vẫn còn im lặng , đôi người còn ướt cả mi…. Rồi tiếng vỗ tay cũng vang lên , ầm trời ! Dàn diễn viên của “Lời ước hẹn” lại phải ra chào khán giả lần thứ hai! Đạo diễn Pyon thành công vang dội dù đã dám cả gan chỉnh sửa lịch sử trăm năm của học viện Alice…..