Lời Xin Lỗi Muộn Màng


Này Lạc Ni cuộc sống của cậu sướng thật đấy Cứ như kiểu là sinh ra trong nhung lụa vậy Chả thế chứ sao nhà nội của An Ni là Dương Gia nhà Ngoại thì là Tô Gia đều trong top tứ đại gia tộc ở Trung Quốc mình còn gì nữa
Trong lớp 4 tuổi a8 các bạn học sinh khác đều vây quanh Dương An Ni và thán phục bởi sự giàu có của gia đình cô bé Nhưng tớ không muốn như vậy tớ thích có cuộc sống giống như Tuệ Tuệ bố mẹ cậu ấy luôn quan tâm cậu ấy,tớ muốn giống như bạn Hải Đăng gia đình giàu có nhưng luôn tràn ngập tiếng cười giọng bé con Tiểu Lạc Ni đáp lại các bạn
Ơ sao vậy gia đình giàu có chả quá tuyệt vời còn gì nữa Tuệ Tuệ ngây thơ hỏi cô bé
Các cậu không hiểu được đâu chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu được thôi Mặc dù mới 4 tuổi nhưng suy nghĩ của Tiểu Lạc Ni luôn rất trưởng thành nhưng cô bé đâu muốn trưởng thành kiểu này chứ tất cả là do cuộc sống này ép buộc cô bé thôi
Lúc này Dương Gia
Trên tầng 3 Đình Mặc và Tô Hạ đang ngồi viết đơn ly hôn cho đối phương tình đầu của Tô Hạ và Đình Mặc cả 2 đều đã quay trở về rồi
Anh ký vào đơn này đi nhanh lên sáng mai 8h30 chúng ta gặp nhau ở tòa Thẩm Lục Phong đã quay trở về rồi tôi không muốn dây dưa với anh nữa Tô Hạ cất lên
Được 8h30 gặp thì gặp nhưng cô vẫn phải chờ đến lúc An Ni về rồi nói với chuyện đàng hoàng với con bé Đình Mặc nói với co
Sở dĩ cuộc hôn nhân gia tộc này cả 2 chẳng còn gì luyến tiếc với nhau nữa kể cả là bé con Tiểu Lạc Ni bởi cả 2 không hề yêu thương đứa trẻ này

Con chào bố mẹ con đi học về rồi ạ tiếng nói của Lạc Ni vang lên
An Ni con lên phòng bố mẹ đi bố mẹ có chuyện này muốn nói với con Tô Hạ nói xong phải mất 1 lúc con bé mới hoàn hồn lại vì trước giờ Tô Hạ đều gọi con bé là 'Con nhỏ kia' chứ chưa từng gọi tên cô bé
Vào phòng cô bé rất bất ngờ vì thấy cả bố cô bé đáng lí ra giờ này bố cô bé vẫn đang còn ở công ty mới phải Dạ bố mẹ gọi con lên có chuyện gì vậy ạ
Nói thẳng với con rằng bố với mẹ không ở với nhau được nữa nên bố mẹ quyết định ly hôn Đình Mặc nói
Dạ chuyện của bố mẹ con không có gì phản đối cả nhưng con có 2 yêu cầu nhỏ liệu bố mẹ có thể đáp ứng cho con được không ạ
Miễn là không quá đáng thì ta có thể đáp ứng cho con
Tối nay con có thể sang đây ngủ và nằm giữa 2 người được không ạ bạn Tuệ Tuệ nói rằng khi ngủ bạn ý hay nằm giữa bố và mẹ cảm giác rất an toàn và ấm áp nên cn cũng muốn giống bạn ý ạ
Cô bé nói xong cả 2 người đều nhìn nhau nhưng cũng đồng ý bởi từ nhỏ tới lớn bé con cũng chưa ngủ với bố mẹ bao giờ
Được yêu cầu này mẹ chấp nhận còn 1 yêu cầu nữa con nói đi
Mai con được nghỉ bố mẹ cả 2 người cùng cho con đi Disneylen được không ạ
Được yêu cầu này chúng ta đồng ý Đình Mặc nói
Yerrr vậy bố mẹ không ở cùng nhau thì con cũng không còn gì nuối tiếc nữa cả Tiểu Lạc Ni vui vẻ đáp lại
Đêm đến cô bé ôm gấu bông yêu thích của mình và thêm 1 quyển truyện để sang phòng bố mẹ ngủ.

Bước vào phòng cô bé thấy bố thì đang xem xét tài liệu công ty trên laptop còn mẹ thì đang ngồi săn sale shoppe mà lòng cô bé hơi hụt hẫng đến 9 giờ tối cô bé leo lên giường và nằm ở giữa bố mẹ cảm giác ấm áp thật
Bố bố đọc chuyện cho con nghe đi

Lẽ nào con mù chữ không biết chữ hay sao
Cô bé biết chữ thậm chí là đọc thành thạo luôn chứ mà cô bé vẫn muốn được nghe bố đọc truyện cho bé
Được nốt lần này nữa thôi đấy
Cô bé chui vào vòng tay ấm áp của mẹ được mẹ ôm vào lòng được nghe bố kể chuyện cảm giác thật tuyệt vời sau 15p cô bé đã thiếp đi trong vòng tay của mẹ đây là lần thứ hai Tô Hạ ôm đứa con đầu lòng của mình lần đầu tiên cô ôm bé con là lúc con bé vừa sinh ra được kề da với người mẹ mặc dù không thích bé con nhưng cô vẫn phải ôm bé theo lệnh của Tô Gia
Đêm hôm ấy trời mưa to và sấm sét rất nhiều khiến Đình Mặc và Tô Hạ tỉnh dậy vì nghe thấy tiếng khóc của con gái.

Cô bé ngồi ở góc phòng tay bé con thì bịt tai lại và khóc Đình Mặc vội vàng bật điện lên và đi ra góc phòng để bế con gái sau khi bế con gái về giường 2 người hỏi bé con
Con sợ sấm sét ?
Vâng con con sợ sấm sét lắm bố ạ Tô Hạ nghe vậy liền vòng tay ra bế con vào lòng mình nhẹ nhàng an ủi con
Không sao đâu con có bố mẹ ở bên con mà
Thấy con sợ sấm sét Đình Mặc liền hiểu ngay con bé giống anh, hồi nhỏ anh cũng sợ sấm sét nhưng lớn lên thì không như vậy nữa rồi

Trong vòng tay cùng những tiếng hát ru của mẹ cô bé đã ngủ ngon
Sáng hôm sau cô bé dậy từ rất sớm bởi lần đi chơi này có lẽ là lần cuối mà cô bé được cả bố và mẹ đưa đi chơi vì đưa bé con đi chơi nên Đình Mặc và Tô Hạ đã rời lịch ra tòa của cả 2
Ngày hôm ấy quả là 1 ngày thật tuyệt vời của bé con đêm hôm ấy bé con ngủ rất ngon
Sáng hôm sau từ tờ mờ sáng Đình Mặc và Tô Hạ đã thức dậy sửa soạn và đi ra cục dân chính sau khi tòa phán xét do vì Tô Hạ không có thiện cảm đối với bé con nên quyền nuôi con thuộc về Đình Mặc






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận