Long đao chém vào song chưởng nhưng chưa thể lập tức hủy diệt nó, cả hai giằng co với nhau bất phân thắng bại.
Vù
Chợt, lúc này một âm thanh xé gió vang lên, chỉ thấy thân ảnh tên nam tử lướt đi với một tốc độ chóng mặt.
Đạt đến cấp Tiên và Lục giai, tu sĩ có thể thông thạo một chút khả năng về không gian cho nên lúc này khi di chuyển, tên nam tử đã vận dụng lực lượng không gian khiến tốc độ của hắn được gia tăng đáng kể.
Hắn lao đến tung một cước vào người Võ Tuấn Kiệt khiến tên này không kịp trở tay mà bị đá bay.
- Ha ha, sở trường của ta chính là tốc độ! - Tên nam tử cười to một tiếng sau khi vừa thành công đánh bay kẻ địch.
Võ Tuấn Kiệt bị đá bay tuy nhiên không có ảnh hưởng gì nhiều, hắn nhanh chóng định hình thân thể, ánh mắt lập tức nhìn về phía tên nam tử.
Bỗng nhiên sắc mặt hắn trở nên khó coi, bởi vì lúc này thân ảnh tên nam tử kia đã biến mất không thấy dấu tích.
Rồi trong chốc lát, Võ Tuấn Kiệt lại hoảng hốt, hắn lập tức cúi xuống.
Trong khoảnh khắc đó, tên nam tử đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, chân tên nam tử tung một cước mạnh quét ngang mang theo vô số kình phong sắc bén, cũng may là lúc này hắn đã kịp cúi xuống nên có thể né tránh nó.
Cũng nhân khoảnh khắc đó, Võ Tuấn Kiệt hướng mũi đao về phía ngực tên nam tử rồi đâm mạnh.
Tên nam tử cũng không vừa, mũi đao chưa kịp tiếp cận thì trên hai tay của hắn hai loại thuộc tính đã xuất hiện cản lấy nó, mđao đang lao đến lại đột ngột không thể nhích thêm chút nào nữa.
Với tu vi Lục giai Trung kì, tên nam tử có thể ngăn cản mũi đao của Võ Tuấn Kiệt, ngược lại cho dù là Lục giai Sơ kì cũng chưa chắc đủ tự tin để làm như vậy.
Tuấn Kiệt nhìn mũi đao của mình dễ dàng bị ngan cản như vậy thì trên môi chỉ nhếch lên một nụ cười bí hiểm.
- Phát Hỏa! - Hắn hô một cái.
Ngay sau đó tên nam tử đột nhiên sắc mặt trở nên kinh biến, ánh mắt hắn trở nên có sự hốt hoảng.
Trên lưỡi Đế Hỏa Long Ảnh Đao lúc này, nhiệt độ bỗng nhiên gia tăng đột biến, ngay sau đó vô tận hỏa diễm màu xanh xuất hiên trên thân đao.
Toàn bộ hỏa diễm trong tích tắc quy tụ lại một điểm khiến nhiệt độ trở nên nóng bỏng kinh hoàng, thậm chí nhiệt độ lúc này đã vượt xa nhiệt độ trung bình của dị hỏa của hắn.
Hỏa diễm nén vào một điểm ngay mũi đao rồi bùng nổ, nó tạo thành một tia lửa bắn về phía trước với nhiệt độ khủng bố.
Tên nam tử lúc này sắc mặt đại biến, hắn cấp tốc tụ chưởng trên hai tay rồi bắn ra ngăn cản tia lửa kia.
Bất quá uy lực của tia lửa kia quá lớn, cả hai chiêu thức vừa va chạm đã tạo ra một nhiệt lượng khủng bố, không gian xung quanh đã bị thiêu cháy một phần.
Một tiếng nổ phát ra, thân thể tên nam tử lập tức bị hất văng, tấm áo bào trên người hắn lúc này đã có vài phần bị thiêu cháy, mà trên hai bàn tay hắn đã có vết bỏng đỏ ửng xuất hiện.
- Khốn kiếp! Ngươi chọc tức ta rồi!
Tên nam tử nhìn hai bàn tay mình rồi chửi một tiếng, sắc mặt hắn lúc này đỏ gắt lên trông vô cùng tức giận, một phần cũng là vì ngọn lửa vừa rồi hun nóng mặt.
Phát Hỏa là chiêu thức độc đáo của Hỏa Ảnh Cung, nó được sáng tạo dựa trên phương thức tập trung hỏa lực vào một điểm của các tu sĩ hệ hỏa.
Sau khi tìm kiếm trong thư các của tông môn thì Võ Tuấn Kiệt đã tìm thấy vũ kĩ này rồi quyết định tu luyện, đến lúc này mới có cơ hội sử dụng.
Phát Hỏa cũng cần có thời gian để vận chuyển chứ không thể ngay lập tức sử dụng, hắn cũng đã âm thầm vận chuyển nó trước rồi khiến tên nam tử sập bẫy.
Tên nam tử sắc mặt hầm hầm, hắn bắt đầu khom người biến hóa, chỉ thấy toàn thân hắn bắt đầu phóng to, lông vũ trên thân bắt đầu mọc ra.
Tay hắn biến hóa thành hai chiếc cánh lớn, đôi chân hóa thành chân chim với bộ móng cứng cáp, trên khuôn mặt của hắn cũng mọc ra chiếc mỏ chim.
Trong chốc lát cơ thể của tên nam tử đã trở thành một con chím lớn với bộ lông nâu nhạt, đôi mắt của nó tròn xoe thuần một màu đen.
Đây cũng chính bộ dạng của Chấn Phong Ám Kiêu, một loại yêu thú giống cú vọ.
Sắc mặt Võ Tuấn Kiệt lần nữa trầm trọng, khi yêu thú khôi phục bản thể của chúng thì sức mạnh cũng ở mức hoàn thiện nhất, chính vì vậy mà ở trạng thái này bọn chúng cũng mạnh mẽ và nguy hiểm nhất.
Chấn Phong Ám Kiêu vỗ cánh một cái, thân thể to lớn của nó trong nháy mắt đã bay vụt đến phía Võ Tuấn Kiệt, đôi móng của nó chìa ra chuẩn bị xé xác hắn.
Sau khi khôi phục bản thể, tốc độ của con yêu thú cũng tăng lên đáng kể, chỉ trong một cái nháy mắt nó đã xuất hiện trước mặt Võ Tuấn Kiệt, bộ móng vuốt sắc bén vung ra như có thể cắt đứt mọi vật chạm vào.
Trước tốc độ kinh hoàng đó, sắc mặt Tuấn Kiệt có chút bất ổn, hắn cấp tốc thối lui, trên người lập tức xuất hiện một kiện áo giáp đỏ rực, bên trên có những vết nứt như mạng nhện bao phủ.
Tấm áo giáp này không phải là hàng tầm thường, đẳng cấp của nó đã đạt đến Thiên cấp Hạ phẩm, nguyên liệu luyện chế ra nó chính là một khối nhỏ Nham Thạch.
Nói về Hỏa Ảnh Cung ngoài Nham Thạch ra thì còn phải kể đến những ứng dụng của nó như Hỏa Long Đan và Nham Thạch Giáp, trong đó Nham Thạch Giáp được biết đến là loại bảo giáp có độ phòng ngự mạnh mẽ hơn bình thường.
Mặc dù trên thiên hạ cũng không thiếu những kiện áo giáp có khả năng phòng thủ mạnh mẽ, ví dụ như Băng Giáp của Lý gia hay Hộ Thiết Giáp của Tuyệt Khí Phủ.
Bất quá tất cả đều phải thua kém Nham Thạch Giáp bởi nguyên liệu luyện chế của nó, cho dù là đệ nhất thiên hạ Khí sư của Tuyệt Khí Phủ cũng phải thèm thuồng.
Đó cùng là lý do tại sao Nham Thạch quý giá như vậy, lại được Hỏa Ảnh Cung cho canh giữ Nham Thạch nghiêm ngặt như vậy, cất công bố trí thêm trận pháp.
Có thể nói ngoài Thánh khí Kim Lân Chiến Giáp đã bị phá hủy thì Nham Thạch Giáp hiện tại chính là áo giáp phòng ngự tốt nhất.
Có tấm giáp hộ thân nhưng Võ Tuấn Kiệt vẫn chưa yên tâm, hắn nâng Đế Hỏa Long Ảnh Đao lên chắn trước ngực, hỏa diễm màu xanh cũng bốc lên bao phủ xung quanh thân hắn.
Đôi móng vuốt cũng vừa lúc ập đến, mỗi bên mang theo hai loại thuộc tính Ám Phong phân biệt.
Ầm
Theo một tiếng nổ kinh khủng phát ra, chỉ thấy Võ Tuấn Kiệt như một quả bóng bị đánh bay, ngọn lửa màu xanh phòng ngự bên ngoài cũng bị nhiễu động kịch liệt sau đó tan rã.
Tuy uy lực công kích mạnh mẽ bất quá lúc này Võ Tuấn Kiệt vẫn bình an vô sự không có vết xước nào, chỉ có điều màu sắc đỏ rực vốn có của tấm bảo giáp lúc này đã trở nên nhợt nhạt một chút.
Đương nhiên các bảo giáp mặc dù lợi hại nhưng chỉ có thể chịu đựng chấn lực nhất định, lực lượng vừa rồi cũng đã tiêu hao gần một nữa khả năng phòng ngự của nó.
Võ Tuấn Kiệt bị đánh bay, bất quá hắn nhân cơ hội này phóng thẳng vào trong bóng đêm mịt mù xung quanh.
Tên nam tử nhìn thấy Tuấn Kiệt ẩn mình vào trong bóng tối thì trên môi chỉ nhếch lên nụ cười khinh bỉ.
- Ngươi không biết khả năng của loài cú sao?
Tên nam tử nói một câu sau đó đồng tử mắt của hắn bắt đầu giãn nở, ánh mắt cũng bắt đầu quét ngang.
Cú là loài săn mồi vào ban đêm, chúng có thị lực cực tốt trong bóng tối, có con còn có khả năng nhìn xa đến vài dặm, bất quá không thể nhìn ở khoảng cách vài mét.
Tuy nhiên đó là đặc điểm của loài cú ở Trái Đất, còn đây là tu chân giới, các loài yêu thú dựa vào linh khí tu luyện đã có thể tiến hóa một cách hoàn hảo nhất.
Chấn Phong Ám Kiêu lúc này có thể nhìn trong bóng tối cực kì tốt mà không bị giới hạn khoảng cách, nó dựa vào khí tức và nhiệt độ để xác định vị trí của Võ Tuấn Kiệt.
Và chỉ trong nháy mắt Chấn Phong Ám Kiêu đã phát hiện ra thân ảnh Võ Tuấn Kiệt đang di chuyển trong bóng tối, xung quanh tên này hiện đang tỏa ra ngọn lửa màu xanh nóng bỏng.
Chấn Phong Ám Kiêu khóa chặt vị trí của Võ Tuấn Kiệt, miệng nó bắt đầu hội tụ ra một quả cầu mang đầy kinh phong được đè nén bên trong.
Con yêu thú chuẩn bị công kích thì bỗng nhiên lúc này từ phía sau nó, Võ Tuấn kiệt đột nhiên từ trong hư không xuất hiện, một đao mạnh mẽ giáng xuống đầu nó.
Thực chất ngay sau khi chạy vào trong bóng tối thì hắn đã ẩn mình vào trong không gian, còn thân ảnh bốc hỏa đang di chuyển kia thực chất chỉ là một đám nguyên khí được hắn sử dụng để đánh lạc hướng con yêu thú mà thôi.
- Hỏa Long Trảm!
Một đao chém xuống, âm thanh long ngâm một lần nữa xuất hiện, sau lưng Võ Tuấn Kiệt, một cái đầu của hỏa long cũng theo đó mà xuất hiện.
Lần trước hắn sử dụng Hỏa Long Trảm chỉ là nhằm mục đích thăm dò, lúc này Hỏa Long Trảm mới chính thức ở trạng thái mạnh mẽ nhất của nó.