Long Châu

Hắc Vũ bị cuốn vào trong lỗ hổng không gian, cơ thể cũng mệt mỏi mà ngất đi.

Hắn không còn ý thức được nữa, cứ để im cho không gian muốn đưa đi đâu thì đưa.

Hắc Vũ nhanh chóng chìm vào một giấc mơ, đây là một khung cảnh quen thuộc với hắn.

Trong mơ, hắn nhìn thấy một người con gái gương mặt xinh đẹp dịu dàng.

Hắn và nàng chung sống cùng nhau như đôi vợ chồng, cả hai cùng nấu ăn, cùng trồng hoa, cùng đi du lịch, cùng ôm ấp nhau mà ngủ trong những ngày trời mưa, cảnh tượng vô cùng ấm áp và hạnh phúc.

Thế nhưng cảnh sau đó lại tối sầm lại, trước mặt Hắc Vũ chỉ toàn một màu đen.

Sau một hồi lâu cuối cùng Hắc Vũ cũng tỉnh lại, hắn chầm chậm mở mắt ra.

Lúc này hắn đang nằm trên nền đất lạnh lẽo phủ đầy bụi bặm.

Nơi này một căn hầm có vẻ như nằm dưới lòng đất hoặc vên trong núi, thứ duy nhất cung cấp ánh sáng là vài viên Dạ Minh Châu được khảm trên tường.

Hắc Vũ thở dốc, cố nén lại đau đớn trong cơ thể mà ngồi dậy quan sát xung quanh.

Hắn quét mắt khắp căn phòng rồi dừng lại ở một góc, ánh mắt giật mình nhảy lên.

Ở nơi đó, một nữ nhân thành thục cung trang xanh biếc đang ngồi tu luyện trên một chiếc sàng gỗ, khí thế của nàng nhẹ nhàng chuyển động như không có.

Hắc Vũ nhìn kĩ nàng một lượt, gương mặt không giấu được mà tỏ ra thưởng thức vẻ đẹp của nàng.

Nữ nhân này tầm 30 tuổi nhưng nhan sắc thì như gái 20, khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng mịn, hai hàng mi cong đang cụp xuống vì nàng nhắm mắt, mũi quỳnh xinh xắn, đôi môi hồng chúm chím như đoá hoa, phải nói là giai nhân trong giai nhân, chỉ có một điều duy nhất là sắc mặt của nàng lúc này vô cùng lạnh lẽo.

Ở bên dưới là thân thể khiến bất cứ nam nhân nào cũng thèm muốn, bộ ngực đầy đặn nhô cao, vòng eo uốn lượn như rắn nước, y phục màu xanh cũng không đủ để che hết vẻ đẹp chết người của nàng.

[ Tên: Đặng Thanh Giang

Tuổi: 56

Thuộc tính: Thuỷ, Lôi

Tu vi: Vũ Đế cửu trọng đỉnh phong ]

Hắc Vũ nghe xong liền có chút biến sắc, nữ nhân này vậy mà đã là Vũ Đế cửu trọng đỉnh, chỉ còn cách Vũ Tiên một bước nữa.

Hắn đoán lần này nàng bế quan chắc chắn là muốn tìm cơ hội đột phá Vũ Tiên.

Hắc Vũ không dám tới làm phiền nàng, nữ nhân càng xinh đẹp thì càng đáng sợ.

Hắn lấy ra một viên đan dược rồi nuốt vào mà vận công, viên đan dược này khác xa so với bình thường.

Đây là thứ hắn nhờ vào điểm danh hàng ngày mới nhận được, mặc dù chỉ là Ngũ đan thượng phẩm nhưng khả năng chữa trị của nó lại vượt xa những đan dược khác trong cùng cấp, kể cả Linh Dược Đảo cũng chưa chắc đã luyện ra được loại này.

Nhắc tới Linh Dược Đảo, hắn lại nhớ đến Ánh Dương mà tự nhủ phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ rồi đến Đoàn gia cầu hôn nàng.

Hắn không phải người phụ bạc, mặc dù hắn không thể yêu nàng nhưng việc hắn đã làm chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm, tuyệt đối sẽ không để nàng ủy khuất.

Tuy ở kiếp trước việc quan hệ trước hôn nhân đối với hắn là chuyện bình thường nhưng bây giờ hắn đang ở thế giới khác, nhập gia phải tùy tục, hắn cũng không thể để con gái người ta thiệt thòi như vậy.


Hắc Vũ tiếp tục trị thương, lần này nhờ vào tác dụng của Hấp Lực Luyện Thể tầng ba mà thương thế của hắn lành lại nhanh hơn.

Từ lần trước sau khi nâng cấp hệ thống, hắn đã biết thêm được Hấp Lực Luyện Thể có tất cả bảy tầng.

Tầng một - Luyện Bì: Tu luyện khiến làn da trở nên tươi mới, bền bỉ hơn da bình thường.

Tầng hai - Luyện Cơ: Tu luyện khiến cơ bắp trở nên rắn chắc, sức mạnh cũng được tăng cường.

Tầng ba - Luyện Huyết: Giúp cho kinh mạch mở rộng, máu huyết lưu thông.

Cũng vì tác dụng của tầng ba mà tốc độ di chuyển hồng cầu của hắn nhanh hơn, khả năng phục hồi cũng trở nên nhanh chóng.

Sau năm ngày tu luyện, thương các vết ngoại thương của hắn đã khép miệng, chỉ còn nội thương mới đáng lo.

Sau mười ngày tu luyện, ngoại thương của hắn đã lành lại, nội thương thì chỉ mới khôi phục được chút ít, thân thể vẫn còn đau nhức.

Vì lực lượng hàn băng quá mạnh nên đã ăn sâu vào trong lục phủ ngũ tạng của hắn, muốn loại bỏ phải cần một thời gian.

Đến ngày thứ mười hai, hắn vẫn ngồi tu luyện khí tức quanh cơ thể vẫn giao động như sóng biển.

Đột nhiên, lúc này, nơi chỗ Thanh Giang đang ngồi tu luyện, sắc mặt của nàng trở nên biến hoá khó chịu.

- A!

Nàng kêu lên một tiếng rồi gục xuống giường, khuôn mặt nhăn lại từng nếp, mồ hôi toát ra ướt đẫm tóc mai.

Hắc Vũ cũng bị sự việc này làm kinh động, hắn nhanh chóng tới xem nàng thế nào.

- Nàng bị sao vậy? - Hắn hỏi hệ thống.

- Nàng vì cưỡng ép đột phá nhưng thất bại dẫn tới linh hồn bị thương, phải nhanh chóng chữa trị.

Keng! Nhiệm vụ: Chữa trị linh hồn

Mô tả: Giúp Đặng Thanh Giang chữa trị linh hồn

Phần thưởng: Công pháp Hợp Hồn Liên Quyết

Cấp độ: Dễ

Hắc Vũ nghe thấy cấp độ dễ thì thấy nhẹ nhõm nhưng rồi hỏi tiếp:

- Làm sao để chữa trị cho nàng, chẳng lẽ...

- Đúng vậy!

Hắc Vũ thở dài, thứ hắn không muốn nhất hiện tại là có thêm một nữ nhân, Ánh Dương là trường hợp hi hữu, thế nhưng hiện tại lại có một nữ nhân đang cận kề cái chết trước mặt hắn làm sao có thể vô tâm đứng nhìn.

Hắc Vũ chầm chậm tiến tới gần nàng, ánh mắt lộ ra tia phức tạp như đang đấu tranh tâm lý.

Khuôn mặt nàng bây giờ đang ngày càng tái nhợt, mồ hôi liên tục chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp, cổ họng nàng rên lên từng tiếng đâu đớn.


Hắc Vũ không cam lòng nhìn nàng như vậy nữa mà lập tức hành động.

Bộ y phục dính chút máu trên người hắn nhanh chóng được cởi xuống để lộ thân thể rắn chắc với các múi cơ nhưng cũng có không ít vết bầm dập bên trên.

Hắc Vũ chồm lên người nàng, bàn tay vuốt ve khuôn mặt đang đau đớn mà vỗ về an ủi:

- Ráng một chút nữa, ta sẽ giúp nàng ngay thôi!

Hắn đưa tay gỡ từng nút áo trên cơ thể nàng, chỉ một lát sau, bộ y phục màu xanh đã được cởi xuống chỉ còn lại tấm yếm đào và nội khố.

Việc Hắc Vũ định làm bây giờ chính là muốn song tu với nàng, trong Hoàn Sinh Y Thuật của hắn cũng có nói về phương thức này, cần phải dùng linh hồn của Hồn tu như hắn mới có thể chữa trị cho nàng.

Hắc Vũ lúc này đang ngắm nhìn thân thể chín mọng của nàng, hô hấp hắn trở nên dồn dập.

Đã quá lâu rồi hắn chưa gần gũi với nữa nhân kể từ lúc cùng Ánh Dương, dục tính trong hắn bây giờ đã muốn tuôn trào đến đỉnh điểm.

Tay hắn vòng ra sau, nhanh chóng đem yếm đào và nội khố của nàng cởi ra.

Một cảnh tượng mà bất kể nam nhân nào cũng không nhịn nổi hiện ra trước mắt hắn.

Hai quả núi trắng hồng ngạo nghễ mà nhô cao đang đập vào mắt hắn, bên trên là hai hạt đậu đỏ ửng tô điểm thêm cho vưu vật.

Bên dưới cửa huyệt động được phủ một lớp lông mao màu màu đen tuyền, hương thơm của nữ nhân thoảng thoảng tiết ra.

Hắc Vũ lại một lần nữa nhìn lên khuôn mặt nàng, bàn tay đặt lên khuôn mặt, ngón cái nhẹ nhàng đặt lên bờ môi nàng.

- Ta không thể trao cho nàng nhiều tình cảm, nhưng ta sẽ không để nàng chịu ủy khuất.

Nói rồi hắn đặt vào miệng nàng một nụ hôn, hai bờ môi quấn lấy nhau, lưỡi của hắn tách hàm răng ngọc của nàng mà đưa vào trong, quấn lấy chiếc lưỡi của nàng.

Trên khuôn mặt của Thanh Giang có chút u oán, cơ mặt cũng giãn ra một chút.

Hắc Vũ quấn lấy lưỡi nàng tham lam mà mút lấy toàn bộ hương dịch bên trong, mãi một hồi lâu sau mới chịu dừng lại.

Miệng hắn chuyển xuống hôn vào cổ, hôn vào xuống quai xanh rồi cuối cùng là dừng lại ở nơi hai bầu ngực ngạo nghễ của nàng.

Hai hạt đầu đỏ thẫm được hắn luân phiên liếm mút, hai bàn tay hắn cũng bắt đầu nhào nắn bầu ngực thành muôn hình vạn trạng.

Thanh Giang khuôn mặt bắt đầu ửng đỏ, hơi thở dần gấp gáp.

Hắc Vũ đưa tay xuống sờ lên âm huyệt bên dưới, lúc này đã có chút nước nhờn chảy ra.

Ngòn tay hắn bắt đầu vân vê lấy hạt đậu bên dưới, ngón tay miết lên hai mép thịt hồng khiến nàng mặc dù đang hôn mê nhưng cũng không nhìn được kích thích mà ưm lên một tiếng.

Hắc Vũ trêu đùa mời gọi khiến dịch thủy tiết ra nhiều hơn, thoáng chốc đã khiến bên dưới nàng ướt đẫm.

Miệng hắn rời khỏi ngực nàng, cúi xuống mà đặt một nụ hôn lên rốn.

Hắc Vũ nắm lấy đôi chân thon dài, trắng muốt của nàng tách ra, hắn nhìn ngắm nơi tư mật chật hẹp đó, hơi thở nên nóng bỏng.


dương v*t hắn bên dưới đã căng cứng sắp bùng nổ, đầu dương v*t của hắn tím tới cửa mật động mà chà xát.

Ưm...

Thanh Giang ưỡn bụng lên trong vô thức như thể muốn tránh né khiến hắn buộc phải dùng tay giữ lấy eo nàng.

Hắc Vũ cúi xuống thì thầm vào tai nàng:

- Ta sẽ đối xử tốt với nàng.

Rồi hắn đẩy hông, dương v*t cũng từ từ mà chui vào bên trong cho đến khi chạm vào tấm màng mỏng manh thì dừng lại.

Đúng như hắn đoán, nữ nhân này vẫn còn là trinh nữ, hắn là người đầu tiên của nàng và sau này có lẽ là người duy nhất.

Hắc Vũ lại cúi xuống ghì chặt đôi môi của nàng, dương v*t cũng xé rách tấm màng mà chui vào sâu bên trong.

Á... ưm...

Thanh Giang muốn kêu lên một tiếng vì đau đớn nhưng bị môi hắn chặn lại khiến nàng chỉ có thể rên rỉ trong cổ họng.

Hắc Vũ không vội di chuyển mà để im nó ở bên trong, môi hắn cũng rời khỏi môi nàng.

Linh hồn của hắn thông qua nơi hai người gắn kết truyền vào bên trong đầu nàng.

Tại đây hắn có thể quan sát rõ hình dạng linh hồn của nàng, đó là một nguyên anh bé nhỏ đang quằn quại, móp méo, tình huống vô cùng nguy kịch.

Hắc Vũ đem hồn lực của mình phóng ra bao phủ lấy nguyên anh của nàng khiến nó nhất thời dịu lại một chút.

Linh hồn Thanh Giang lờ mờ lấy lại tri thức, nàng nghe thấy trong đầu có một giọng nói nam nhân.

- Thanh Giang, nàng có sao không?

Thanh Giang muốn trả lời Hắc Vũ nhưng không có cách nào nói nên lời, trước khi ngất đi nàng cũng đã biết mình đã thất bại khi cưỡng ép đột phá, tình hình bây giờ vô cùng bất ổn.

- Nàng mau thả lỏng tinh thần, ta lập tức chữa trị cho nàng.

Thanh Giang nghe thấy thì buông lỏng tinh thần, mặc dù không biết hắn làm cách nào để giúp mình nhưng hiện tại nàng vẫn chưa muốn chết.

Hắn nhớ lại khẩu quyết trong Hoàn Sinh Y Thuật rồi bắt đầu niệm, hồn lực của hắn nhanh chóng biến hoá.

Linh hồn của Thanh Giang vốn đang móp méo bỗng như cục đất sẽ được hồn lực của Hắc Vũ nhào nặn, những chỗ bị tổn thương dần dần trở về nguyên trạng cũ.

- Keng! Hoàn thành nhiệm vụ

Tinh thần nàng bây giờ đang vô cùng thoải mái, giống như được sinh ra thêm một lần nữa vậy, sắc mặt cũng dần trở lại hồng nhuận.

Trái ngược với nàng, Hắc Vũ bây giờ đang vô cùng thảm, hồn lực của hắn bị rút ra như nước, sắc mặt lúc này đã tái đi nhiều.

Vì tu vi của nàng còn cao hơn tu vi Hồn tu của hắn nhiều lần nên để chữa trị cho nàng hắn đã vô cùng vất vả.

Hai mắt của Thanh Giang lúc này bắt đầu mấp máy, nàng hé đôi mắt đen láy của mình ra, cảnh tượng xuất hiện khiến nàng lập tức sửng sốt.

Một nam nhân lạ mặt đang mặt đối mặt với nàng với khoảng cách vô cùng gần, bốn mắt nhìn nhau không chớp.

Lúc này nàng mới để ý xuống bên dưới, cả nàng và tên nam nhân đều trần như nhộng, chỗ tư mật của hai người đang gắn kết với nhau một cách chắt chẽ.

Sắc mặt nàng trầm xuống, sát khí phóng thích ra làm Hắc Vũ nhất thời biến sắc.

Rồi hai tay nàng đột ngột bóp lấy cổ hắn, hàm răng nàng nghiến chặt không hề có ý định buông tha cho tên này.

- Bình tĩnh, ta vừa mới cứu nàng vậy mà nàng vừa tỉnh lại đã muốn giết ta sao?


Thanh Giang lúc này mới ngộ ra tên này mới cứu nàng một mạng, bất quá nàng cũng không thể tha cho hắn, bàn tay siết chặt muốn bẻ gãy cổ hắn làm đôi.

Thế nhưng lúc này, nàng mới nhận ra cơ thể mình hoàn toàn không còn chút nguyên khí nào, muốn vận sức cũng không được.

Hắc Vũ cũng đã biết được chuyện này cho nên vô cùng bình tĩnh, sau khi đột phá thất bại, linh hồn trọng thương, nguyên khí của nàng cũng bị tiêu tán hết, cần phải có thời gian khôi phục thế nên tạm thời nàng không thể làm gì hắn.

- Trước tiên cũng phải để ta làm cho xong đã chứ!

Hắc Vũ lúc này bắt đầu động, hông bắt đầu đẩy mạnh, dương v*t cương cứng nãy giờ bất động đột ngột đâm mạnh vào sâu bên trong.

- Á...ưm...!

Bị tập kích bất ngờ khiến cho Thanh Giang giật mình, cảm giác âm đ*o của mình đang bị nong rộng ra thì không chịu nổi mà kêu lên một tiếng.

Hắc Vũ tay tóm lấy bộ ngực của nàng mà nhào nặn, ngón tay vân vê đầu ti, dương v*t không ngừng nhấp mạnh vào bên trong nàng.

Thanh Giang khuôn mặt vừa oán hận vừa có chút hưởng thụ, ánh mắt nàng rưng rưng mà nhìn hắn không cam lòng.

Hắc Vũ bắt gặp ánh mắt này nhất thời cảm thấy có lỗi, hắn đưa tay gạt đi chút nước mắt đang rưng rưng trên mặt nàng rồi ấm áp mà nói ra.

- Ta sẽ trân trọng nàng, không để nàng ủy khuất dù nàng có chấp nhận ta hay không!

Nói rồi hắn cúi xuống đặt vào môi nàng một nụ hôn nóng bỏng, lưỡi hắn mạnh mẽ tách hàm răng của nàng mà đưa vào bên trong.

Thanh Giang nhắm chặt mắt chịu trận để mặc hắn muốn làm gì thì làm, dù sao hiện tại nàng cũng chẳng có cơ hội để phản kháng.

Đôi môi hai người vẫn không rời nhau, lưỡi nàng nhanh chóng bị hắn cuốn lấy, nước bọt cả hai hoà trộn vào nhau, bên dưới dương v*t vẫn không ngừng nhịp nhàng ra vào nơi âm huyệt.

Tiếng bạch bạch nhóp nhép, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc vang lên khắp trong mật thất.

- A...ưm...chậm...lại một chút...

Nàng nói không ra hơi, cơ thể thì không ngừng uốn éo đón nhận từng cú dập hông của Hắc Vũ.

- Hừ, dám cô ý đồ mưu sát phu quân, ta phải cho nàng một bài học.

Hắc Vũ cười tà, hông vẫn không ngừng đẩy những cú ra vào mạnh mẽ.

- Hừ, ai là người của ngươi...Á...

Nàng chưa kịp nói hết câu, Hắc Vũ đã nhấp nhanh và mạnh hơn, dương v*t đang không ngừng ra vào như muốn tàn phá âm đ*o nàng.

Hắn cầm lấy hai tay nàng, chuyển động ra vào ngày càng nhanh khiến cơ thể nàng phải ưỡn lên theo từng nhịp.

Cuối cùng cũng không bao lâu, tử cung nàng bắt đầu co giật, cơ thể nàng căng cứng.

Hắc Vũ biết nàng sắp lên đỉnh, hạ thể chuyển động càng điên cuồng hơn.

- Aaa...

Thanh Giang chịu nổi nữa, từ trong huyệt động bắn ra một làn nước ấm bao phủ quy đầu của Hắc Vũ.

Hắn cũng thôi nhấp mà cúi xuống hôn nàng một lần nữa, lưỡi hai người lại hoà vào nhau.

Thanh Giang khuôn mặt đờ ra vì sung sướng, hai tay vô thức mà mà choàng qua cổ ôm lấy hắn, hai chân nàng lúc này cũng quắp chặt lấy mông hắn.

Trong suốt quãng đời chỉ biết tu luyện của mình, đây là lần đầu tiên nàng trải qua khoái cảm của giao hợp như vừa rồi, cảm xúc không kiểm soát được cũng là chuyện thường tình.

Hắc Vũ hôn một lúc mới buông đôi môi nàng ra, dương v*t cũng rời khỏi huyệt động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận