Long Đồ Án

Đám người Triển Chiêu về tới Khai Phong Phủ, chỉ thấy trong phủ tuy không quá đông nhưng khá náo nhiệt.

Trong đại viện, trù phòng đại nương tay cầm hành trang, cùng vài nha hoàn không rõ đang tán gẫu cái gì.

Triển Chiêu hỏi Thúy nhi, “Đại nương muốn xuất môn a?”

“Ân! Khuê nữ nhà đại nương sắp sinh oa nhi, nàng muốn trước thời gian sinh thì về nhà, quá lễ năm mới thì mới trở về a.” Thúy nhi buông tay, “Không ai nấu cơm đâu!”

Triển Chiêu lập tức thấy khóe miệng co giật… Tiểu Tứ Tử cũng hỏi, “Vậy làm sao bây giờ? Không có cơm ăn sao?”

Công Tôn vươn tay đem Tiểu Tứ Tử ôm lấy, chọt chọt cái bụng bé, “Ngươi sẽ có thể bị đói a?”

Tiểu Tứ Tử ôm cổ Công Tôn, hỏi, “Phụ thân, chúng ta đây nếu lễ mừng năm mới đều về nhà, liền lưu Tiểu Bao Tử một mình tại Khai Phong Phủ, lại không có người nấu cơm, thật đáng thương nha!”

Triển Chiêu sờ cằm, “Không bằng để Bao đại nhân theo chúng ta đi Ma Cung ăn lễ mừng năm mới?”

“Cũng phải a, đỡ phải rời đi rồi lại quay lại một chuyến.” Triệu Phổ cũng lại gần nói.

Trù phòng đại nương sau khi nói chuyện xong, liền cùng mọi người nói lời từ biệt, vui tươi hớn hở quay về nhà.

Triển hộ vệ nháy mắt cảm thấy nơi này thực sự vừa mới lâm vào hoàn cảnh bế tắc a! Không có đầu bếp thì làm sao mà sống? Không có người nấu ăn và không có phòng ở thì là sống không xong! Tính tại Khai Phong Phủ thì không có đầu bếp là không xong!

Chính lúc đang miên man suy nghĩ, chỉ thấy từ bên ngoài Bao Duyên cùng Bàng Dục kích động chạy vào.

Bàng Dục bám vào cửa hướng mọi người nói, “Khó lường rồi!”

Mọi người nhìn biểu tình của Bàng Dục, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa cùng câu “Khó lường” tựa hồ có gì đó không phải.

“Xảy ra chuyện gì?” Công Tôn hỏi.

Bao Duyên lắc đầu, “Phụ thân cùng Thái Sư tại triều đường lại cãi nhau!”

Tất cả mọi người nhìn trời, Bao đại nhân cùng Bàng thái sư cãi nhau thì có cái gì mới mẻ? Hai người bọn họ có ngày nào không làm thế sao?

“Vấn đề chính là hôm nay thời điểm cãi nhau thật là tốt, phải lúc Hoàng Thượng đau đầu.” Bàng Dục bỏ tay khỏi cửa.

Tất cả mọi người nhìn Công Tôn, coi như là có nghe nói qua Triệu Trinh mấy ngày nay đau đầu.


Công Tôn sờ sờ cằm, nói, “Là bởi vì ngủ không ngon, hơn nữa còn cảm mạo cho nên có chút đau nửa đầu, yêu cầu an tĩnh tu dưỡng, quả thực là không phải lúc nên cãi nhau a.”

“Sau đó chuyện đi đến đâu?” Triệu Phổ hỏi.

Bàng Dục bất đắc dĩ, “Hoàng Thượng đem Bao đại nhân cùng cha ta đều đuổi đi rồi, nói để hai người bọn họ đi tuần, đơn giản tới Ma Cung ăn lễ mừng năm mới đi, dù sao không phải là muốn đi ăn cưới sao! Qua năm mới tại Ma Cung rồi thuận tiện hướng phương Bắc mà đi, mãi cho đến Hắc Phong Thành sau đó hãy quay trở lại Khai Phong.”

Mọi người há to miệng, cái này có được không đây, một lần đi liền tới hơn nửa năm?

Bao Duyên cũng không lo lắng, “Hoàng Thượng nói để cha ta cùng Thái Sư vào thời điểm thi Đình sang năm hãy trở về, không cần gấp gáp vội vã cứ thong thả như đi dạo, phải việc khẩn cấp thì sẽ truyền hồi cung nên cứ yên tâm đi thôi!”

Mọi người nhìn trời, Triệu Trinh đây là bị tức giận a.

“Hai người bọn họ vì chuyện gì mà cãi nhau?” Bạch Ngọc Đường có chút ngạc nhiên.

“Hình như là vì sự tình của Lưỡng chiết lộ Chuyển vận sứ…” Bàng Dục nói còn chưa dứt lời, bên ngoài liền truyền đến thanh âm nói chuyện, nghe động tĩnh là Bao đại nhân cùng Thái Sư đồng thời đã trở lại.

Mọi người chợt nghe đến Thái Sư một đường đi không ngừng oán giận, “Ngươi cái nốt ruồi đen a! Như thế nào liền không thể nhịn ta một câu sao, tới sự tình hiện tại đều do ngươi!”

Bao đại nhân cũng không yếu thế, “Chuyện này kẻ khơi mào còn không phải là ngươi sao! Thế nhưng còn đổ hết qua cho ta a?”

“Ta mặc kệ a! Ta hiện thời không thể cùng ngoại tôn nhi nữ của ta đồng thời đón lễ mừng năm mới!” Thái Sư than thở, “Ta đã một bó tuổi còn phải đi theo ngươi đi bôn ba a!”

“Bôn ba nhiều đối với ngươi mới có lợi! Ngươi xem nhìn bụng ngươi kia!” Bao đại nhân ngoài miệng cũng không hề hiền lành, “Ngươi ngày thường chính là bôn ba đến quá ít!”

“Ngươi nói cái gì!” Thái Sư sinh khí, “Bản Thái Sư chính là không béo!”

Bao đại nhân ghét bỏ mà nhìn bụng của hắn, “Ngươi xem nhìn ngươi kia, một đống mỡ bụng còn mạnh miệng nói không béo a!”

“Lão phu đó là có bụng tướng quân!”

“Bụng cái đầu của ngươi!”



Hai người ngươi một lời ta một ngữ không ai nhường ai hướng phía cửa lớn Khai Phong phủ cứ thế mà bước vào, vừa ngẩng đầu, nhìn thấy thật nhiều người.

Mọi người cũng thở dài, hai vị này đời trước xác định chắc chắn có thâm cừu đại hận!


Bao đại nhân nhìn nhìn mất nửa ngày, thời gian hiện tại đã là qua buổi trưa, như thế nào lại chưa có cơm?

“Các ngươi đều đã ăn rồi sao?” Bao đại nhân tựa hồ là đói bụng.

Thái Sư cũng hỏi, “Ăn cơm ra sao? Hôm nay giữa trưa ăn cái gì?”

Bao đại nhân ghét bỏ mà nhìn hắn, “Ngươi quay về Thái Sư phủ ăn sơn hào hải vị đi, không cần tại thanh thủy nha môn của ta chờ cơm!”

Thái Sư trừng hắn, “Nha môn của ngươi quả thật thanh thủy, bất quá đồ ăn một chút cũng không phải thế! So với ngự phòng cũng coi là thức ăn thượng hạng như nhau!”

Mọi người yên lặng mà đỡ trán, Khai Phong Phủ đích xác thức ăn rất tốt, thứ nhất do trù phòng đại nương tay nghề cao, thứ hai do Ngũ gia muốn uy miêu.

Bàng Dục cùng Bao Duyên nhanh chóng tiến lên khuyên can, đem hai người tách ra, bọn nha hoàn đến dâng trà.

Hiện tại mọi người ở đây cơm trưa cơm đều là gọi từ bên ngoài, trù phòng đại nương đi rồi liền rất sốt ruột, nha hoàn cùng hạ nhân cũng đều đã ăn qua, lúc này tại nhà bếp cái gì cũng đều không có.

Vừa vặn lúc đó, Ân Hậu cùng Thiên Tôn cũng đã trở lại, hai người cũng chưa ăn cơm đâu.

Bạch Ngọc Đường kêu người đi mua chút rượu và thức ăn đến, mới vừa mang tới trong sân, Long Kiều Quảng cùng Trâu Lương mang theo chút món ăn thôn quê trở về, Lâm Dạ Hỏa cầm lấy cái chân gà rừng gặm đến rất hoan hỉ, hẳn là vừa mới vừa đi săn về.

Mọi người đơn giản đều ngồi ở trong sân, nướng món ăn thôn quê cùng mở vò rượu, tán gẫu một lát.

Bao đại nhân cùng Thái Sư vừa trừng đối phương vừa ăn cơm.

Triển Chiêu hướng hai người rót rượu, còn rất tò mò, “Hai vị đến tột cùng là vì cái gì mà cãi nhau?”

Thái Sư bĩu môi, nói, “Cũng là tại ta lắm miệng.”

Bao đại nhân híp mắt nhìn hắn, ý tứ —— đúng, ngươi cứ thế tính nhận đi!

Mọi người hai mặt nhìn nhau, kỹ càng tỉ mỉ hỏi nguyên do.

Nguyên lai, sáng nay thời điểm vào triều, Triệu Trinh cầm một phần tấu chương quơ quơ, hỏi một câu, “Các ngươi có người tốt nào không, có nhã ý đề cử?”


Quần thần đều buồn bực —— là chỗ nào đột nhiên có quan chức ghế trống yêu cầu đề cử người sao?

Triệu Trinh sáng sớm đích thực là đau đầu, hắn mấy ngày nay cảm mạo, Công Tôn cho hắn mớ dược ăn vào chuyển biến tốt, bất quá Công Tôn dặn hắn buổi tối ngủ sớm hơn ngày thường nửa canh giờ để còn tĩnh dưỡng. Nhưng Hoàng Thượng cũng là nhiều chuyện không thể không quản, đặc biệt gần đây lễ mừng năm mới vào mùa đông lại lạnh, bao nhiêu nơi có tuyết bị hư hại linh tinh phải xử lý. Thêm nữa mấy ngày nay Thái Hậu mang theo Hương Hương đi Nam An Tự còn ở hai ngày cầu phúc, Triệu Trinh buổi tối nhớ khuê nữ nghĩ đến ngủ không được, lăn qua lăn lại mới thành thức khuya. Nguyên bản vào thời điểm hắn đau đầu, Hương Hương có bàn tay nhỏ bé xoa bóp cho hắn thực dễ chịu còn có chuyển biến tốt, nhưng khuê nữ ngày mai mới có thể trở về cung, Triệu Trinh muốn có thể nhanh nhanh chóng chóng đẩy ngày nhanh lên quá.

Vốn là đã phiền, tối hôm qua hoàng thượng đột nhiên nhận được một tấu chương, mà vì nó Triệu Trinh cả đêm ngủ không ngon.

Tấu chương đó là do Lưỡng chiết lộ chuyển vận sứ Hoàng Thông viết tới, Lưỡng chiết lộ Chuyển vận sứ chưởng quản vùng Tô Chiết cần người, chức quan tương đương trọng yếu. Hoàng Thông năm nay vừa mới năm mươi tuổi, người thực có khả năng ổn trọng, Triệu Trinh là thập phần yên tâm về hắn. Bất quá Hoàng Thông đột nhiên viết tấu biểu muốn từ quan, nói là gia mẫu bị bệnh, Hoàng Thông này cực kì hiếu thuận, lang trung nói mẹ hắn hẳn là sống thêm được không quá hai năm, cho nên Hoàng Thông tới chức Chuyển vận sứ cũng muốn không làm, nói phải về ở nông thôn bồi lão nương tận hiếu.

Trăm điều thiện hiếu đi trước nhất, Triệu Trinh cư nhiên không thể cấm hắn, nhưng ngay lập tức thì từ đâu chọn được người thích hợp tới đón nhận chức Lưỡng chiết lộ Chuyển vận sứ này.

Mặt khác, Hoàng Thông có một ưu điểm, hắn xuất thân là Võ Trạng nguyên, công phu vô cùng tốt, vùng Tô Chiết môn phái giang hồ nhiều, hơn nữa còn giống nhau ở điểm quan văn căn bản quản không được chuyện này. Thêm vào đó trong tấu biểu của Hoàng Thông còn đặc biệt viết một đoạn, nói gần đây vài môn phái giang hồ lớn tựa hồ có vấn đề gì đó, cũng có giang hồ đồn đại nói là xuất hiện vài án kiện liên quan đến mạng người, nhưng lại bưng bít kĩ lưỡng đối với bọn hắn tuyệt nhiên không không báo, như là có cái gì cần cẩn thận. Hoàng Thông vốn là định chú tâm một chút điều tra chuyện này, nhưng là mẹ hắn đột nhiên mắc bệnh nặng, cho nên hắn đề nghị với Triệu Trinh tốt nhất là có thể tuyển quan viên thông tuệ nhạy bén, lại tinh thông võ nghệ đi xem.

Triệu Trinh đọc tới đây dĩ nhiên đầu nhanh chóng thấy đau thêm… Thông tuệ nhạy bén lại tinh thông võ nghệ thực ra hắn nhận thức còn hơn một người a! Trong Khai Phong Phủ liền có một đống, đáng tiếc lại không một ai muốn làm quan! Triệu Trinh có đôi khi nằm mơ đều tưởng tượng, nếu Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, Lâm Dạ Hỏa cùng Công Tôn bọn họ cả bốn người đều đồng ý vào triều nhận chức vị thật là tốt biết bao a! Dĩ nhiên, hiện thực cùng lý tưởng chênh lệch quá lớn, dù sao đám người kia đồng ý hướng hắn hỗ trợ mà không phải cùng hắn đối nghịch, hắn làm hoàng đế cũng đã muốn thực thỏa mãn.

Triệu Trinh hôm sau liền ngay tại triều đình thuận miệng hỏi một câu.

Triều thần liền tiếp tục nói với hắn là trước đó một số quần thần tới Tô Châu gặp vài quan viên nói chuyện phiếm, bọn họ đều oán giận kể bên kia môn phái giang hồ nhiều lắm, vài đại bang phái lại còn thường xuyên nảy sinh xung đột, muốn quản cũng đều quản không nổi, người ta cũng không đem quan phủ để vào mắt, triều thần nơi này đều có dự cảm bất hảo, có khả năng muốn xảy ra chuyện gì. Hoàng Thông cũng là có chút tinh hoa, phỏng chừng cũng là nghe được cái gì – ý vị cảm thấy chính mình hẳn là khống chế không được, còn không bằng tẩu vi thượng sách, từ đó có thể thấy được tình huống thực không ổn.

Triệu Trinh xoa huyệt thái dương, gật đầu, “Kìa chư vị ái khanh có người tốt mà đề cử hay không?”

Vì thế, chúng thần bắt đầu nhao nhao lên đề cử người.

Triệu Trinh đã cảm thấy bên tai vang tiếng ong ong, đầu choáng váng não nhức căng.

Lúc này, Thái Sư đề nghị, “Không bằng trước tìm người tạm quản?”

Triệu Trinh nâng cằm, “Tạm quản?”

Thái Sư nhìn nhìn Bao đại nhân một bên dáng vẻ bình thản tựa hồ cũng không nghĩ đến chuyện này, ý xấu trong nháy mắt liền nổi lên, lập tức khởi tấu, nói rằng qua tất niên Khai Phong Phủ không phải muốn tiếp tục đi tuần sao? Không bằng đi Tô Châu phủ nhìn xem, để Triển hộ vệ bọn họ đi, xem môn phái giang hồ bên kia cùng quan phủ quan hệ thế nào? Sau đó căn cứ tình huống mà tiếp tục định đoạt.

Bao đại nhân liền híp mắt nhìn Bàng thái sư, ý tứ —— ngươi cái tên mập mạp lại xuất ra cái chủ ý gì đây? Tất niên tới Ma Cung là đi tham gia hôn lễ, đi tuần cũng là căn cứ theo Long Đồ Án quyển tập mà đi, có án tử mới đi, không có án tử đi làm chi? Lộ tuyến không có quy hoạch tuyệt nhiên không tốt, ngươi lại định sinh phiền!

Quần thần trong triều thực ra cũng biết, Thái Sư là muốn đuổi Bao đại nhân đi Tô Châu phủ, Bao đại nhân đi thì hắn tại Khai Phong Phủ sẽ không có người quản, cũng tự do tự tại chút.

Triệu Trinh sờ sờ cằm, cảm thấy cũng là một biện pháp khá.

Bao đại nhân sau đó cũng xuất ban khởi tấu, nói hắn đi tuần là do muốn tra án, không bằng để Thái Sư đi đến vùng Tô Chiết tạm thời thay người quản lý công vụ vài ngày, từ địa phương chọn lựa quan viên, người địa phương cũng quản một ít.

Triệu Trinh tiếp tục sờ cằm, đề nghị này cũng không sai.

Thái Sư vừa nghe Bao đại nhân nói muốn chính mình đi, vội vàng phản bác, “Vẫn là Bao đại nhân đi thì tốt hơn.”

Bao đại nhân đời nào đồng ý, “Thái Sư đi thích hợp hơn.”


Triều đình chúng thần đều xem náo nhiệt, còn có mấy người giúp đỡ khuyến khích, vì thế Thái Sư cùng Bao đại nhân lại xảy ra cãi nhau to.

Nam Cung Kỷ cùng Trần công công đứng ở sau bình phong bên cạnh long ỷ, liền nhìn đến Triệu Trinh bả vai thoáng run rẩy, liền cúi đầu thở dài, chỉ biết hai vị cựu thần vừa muốn khởi tấu, trước đó hoàng thượng đã liền tính toán đuổi cả hai người bọn họ đi tuần đi cho hắn được thanh tịnh vài ngày, đây là cả hai tự bản thân đưa lên chủ ý.

Quả nhiên, chỉ thấy Triệu Trinh đem sổ con trên tay hướng long án thư đập một nhát, thong thả nói, “Cũng đừng cãi cọ, hai vị ái khanh tốt nhất cứ cùng nhau đi đi.”

Bao đại nhân cùng Bàng Thái Sư xem như không cãi nữa, đối diện nhìn nhau —— Không phải đâu? Lại cùng đi nữa?

Triều đình nháy mắt lặng ngắt như tờ, Triệu Trinh cũng trong nháy mắt cảm thấy đầu đột nhiên không đau đến như vậy, lại một lần nữa thêm xác định! Chính mình muốn “tĩnh dưỡng” thì điều kiện tiên quyết chính là, đem hai vị gây chuyện này đuổi đi đi.

Triệu Trinh tâm nói cứ làm như thế! Vì thế phất ống tay áo nói, “Nhị vị ái khanh ai cũng có sở trường riêng, hẳn là chung sức hợp tác còn tốt hơn, như vậy đi, hai ngày để chuẩn bị, ngày mốt sẽ lên đường, hướng Nam đi tuần. Dù sao các ngươi không cũng phải muốn đi Ma Cung ăn cưới sao, thuận đường thay trẫm mang theo hạ lễ đi qua. Ma Cung với Tô Châu phủ gần như vậy, nhị vị ái khanh không ngại ở lại thêm mấy ngày, đi Ma Cung đón lễ mừng năm mới, thuận tiện giúp trẫm xem tình huống tại Tô Châu phủ, đề cử chọn người thích hợp tới đón nhận chức Chuyển vận sứ này. Qua lễ năm mới ăn xong rượu mừng cũng đừng vội vã trở về mà cứ Bắc thượng tiếp tục, một đường đi tuần tra bản án cũ trong Long Đồ Án quyển, đến Hắc Phong Thành là xong một vòng, chờ nhập thu tới thời điểm thi đình rồi trở về.”

Bao đại nhân cùng Bàng thái sư há to miệng —— hả?

Triệu Trinh nhìn biểu tình của hai người cảm thấy bản thân hết giận, cơn đau đầu lại tốt lên một chút, vì thế phẩy tay áo một cái, “Quyết định như vậy đi!”

Trần công công ở một bên liền chậm rì rì tiếp một câu, “Có việc khởi tấu, vô sự bãi triều.”

Quần thần đều cúi đầu nhịn cười.

Bao đại nhân cùng Thái Sư chính là trợn tròn mắt.

Triệu Trinh hạ chỉ xong lập tức bỏ chạy, hưởng thụ thời gian sau giờ ngọ yên lặng tốt đẹp đi!

Mọi người sau khi hiểu được sự tình trải qua đều không nói gì —— tựa hồ mỗi lần đều là như thế này, Bao đại nhân cùng Thái Sư tại lúc thượng triều bắt đầu đứng lên cự cãi, sau đó Triệu Trinh liền đem hai người bọn họ đóng gói đồng thời đuổi đi đi. Hai người này cũng là người thông minh nhất nhì thiên hạ đương thời, như thế nào động tới cãi nhau mọi lần đều kết cục như thế, rốt cuộc đều là đệ mấy trở về?!

Bao phu nhân ngược lại rất vui lòng, nói là đến phía nam đón lễ mừng năm mới cũng tốt, còn có thể qua Lư Châu thăm lão gia.

Mọi người thương lượng một chút, phân công nhau hành động, đến Ma Cung thì đi cùng cũng tốt, thêm vào đồng thời xuôi Nam, đều đến Ma Cung ăn lễ mừng năm mới, sau đó ăn rượu mừng xong rồi hướng Bắc thượng, đi qua Hãm Không Đảo rồi lại chạy tới Hắc Phong Thành, cuối cùng đến Ma Quỷ Thành, cứ xuyên suốt một đường như thế đi, tại từng địa phương cũng có thể ở lại nhiều một chút.

Tiểu Tứ Tử cảm thấy như vậy là tốt nhất, mọi người có thể ở cùng một chỗ đón lễ mừng năm mới, phân ra Nam thiên Hải bắc kì thực rất cô đơn.

Dù sao thì đầu bếp của Khai Phong Phủ cũng đã đi rồi, Bao đại nhân đơn giản để mọi người chuẩn bị, đi tuần xuôi Nam, chạy tới Ma Cung ăn lễ mừng năm mới đi!

Cứ như vậy mà vui vẻ nhất tự nhiên là Triển Chiêu, hơn nữa chuyện này cũng vừa vặn có thể để hắn bớt thời giờ đem sự tình Đàm Thiểu Nham thỉnh hắn hỗ trợ tra án nói với Bao đại nhân.

Bao đại nhân cảm thấy có chút kỳ quái, trong tấu biểu của Hoàng Thông cũng viết gần đây tình huống giữa vài bang phái thực đáng lo lắng, nhân cơ hội này, đơn giản điều tra một chút.

Vì thế, nói đi là đi!

Khai Phong Phủ, Bạch phủ, Cửu vương phủ cùng Thái Sư phủ đều bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị hai ngày sau, ba tiếng chuông đồng ngân vang khởi phát, cửa phía Nam thành Khai Phong mở rộng ra, Bao Chửng “tha gia mang khẩu” kéo một đống thực nhiều người đại thiên tuần thú đi, mọi người cưỡi ngựa mang thêm lão hổ Tiểu Ngũ còn có một bạch long đi theo… Đội ngũ chậm rãi rời Khai Phong, xuôi Nam hướng Tô Châu phủ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận