Dương Thiên không khỏi có chút buồn bực, căn cứ vào tình trạng cơ thể lúc đó của Giang Nguyên Sơn thì nhiều nhất ông ta chỉ có thể sống thêm được ba tháng nữa. Mà ba tháng đó là dưới tình huống khả quan nhất, mới nếu nói theo một cách khác thì có nghĩa là bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát nguy cơ, là cái kiểu nguy cơ không thể cứu vãn được.
Giang Nguyên Sơn có thể lừa gạt con gái của mình nhưng lại không thể lừa gạt được chính bản thân mình.
Lúc ở sàn đấu ngầm Dương Thiên đã nói rất rõ ràng, không có khả năng Giang Nguyên Sơn cũng giống như cô nàng Giang Tiếu Anh ngây ngô tin tưởng khoa học chứ.
Dù sao thì trên thế giới này cũng có rất nhiều chuyện mà. không thể dùng khoa học để giải thích hay giải quyết được.
Mười một giờ đêm, Giang gia.
Đây là một tòa nhà cổ năm trong khu biệt thự trù phú nhất ở Long Thành.
Khu biệt thự này tượng trưng cho tài lực, nhân lực và vật lực ở Long thành này, người có thể ở khu này đều là sự tồn tại trên cao, ít nhất cũng năm trong top mười của Long thành.
Mười một giờ mười lăm.
Giang Tiếu Anh lái xe nhanh chóng đưa cha cô là Giang Nguyên Sơn trở về biệt thự của Giang gia.
Ba tiếng trước, Giang Tiếu Anh đưa cha cô đến bệnh viện tư nhân quý tộc sang trọng hàng đầu Long Thành để khám tổng quát. Đồng thời cô cũng mời tới mấy chuyên gia lão làng, còn mời tới mấy người bạn cũ hiện tại đang là bác sĩ, tất cả những người này mở một buổi hội chẩn.
Giang Tiếu Anh nói: “Cha, cha yên tâm đi, lúc chúng ta trở về thì buổi hội chẩn đã bảt đầu rồi, con đã nói với bọn họ là có tin tức gì liền lập tức thông báo với chúng ta. Con tin chắc rằng cha sẽ không sao cả.”
Giang Nguyên Sơn thì nhìn trái nhìn phải. Тhử đọc 𝒕r𝗎уệ𝗇 khô𝗇g q𝗎ả𝗇g cáo 𝒕ại ~ Т𝚁𝗎𝗠 Т𝚁𝑼𝑌eN.𝐕𝗇 ~
Hiển nhiên, chuyện ông bị thương không thể dối gạt được nữa.
Năm đó ông bị một cường giả tấn công, nội tạng đều bị đánh hỏng, lục phủ ngũ tạng rối loạn. Nếu không phải ông may. mắn gặp gỡ cao nhân rồi được cho vài viên đan dược thì sợ là Giang Nguyên Sơn ông đã qua đời từ ba năm trước rồi, điều này ông biết rất rõ.
Về chuyện con gái mình mời các chuyên gia và bạn cũ tới tổ chức hội chẩn có tác dụng gì hay không, trong lòng Giang Nguyên Sơn cũng biết rất rõ.
Nếu đã không gạt được nữa thì phải nhanh chóng tìm biện pháp giải quyết, đây đây là điều duy nhất mà bây giờ Giang Nguyên Sơn có thể làm.
“Được rồi, con gái, bận rộn cả ngày rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi” Giang Nguyên Sơn dự định tranh thủ thời gian để nhanh chóng liên lạc với người thanh niên tên là Dương Thiên kia.
Giang Tiếu Anh cau mày: “Cha, đừng nói cha còn đang nghĩ tới cái tên lừa gạt ở sàn đấu ngầm chứ? Cho dù cha thật sự có bệnh gì thì cũng đừng lo lắng, cứ để con lo! Vì sự an toàn của cha, con không thể mạo hiểm để một tên lang băm chữa trị cho cha đâu, con hy vọng cha có thể hiểu cho con, được không?”
“Được rồi, cha biết rồi.” Giang Nguyên Sơn qua loa tùy tiện nói một câu.
“Vậy thì được...” Giang Tiếu Anh cũng không còn cách nào khác: “Để con đưa cha về phòng”
Sau khi đưa Giang Nguyên Sơn trở về phòng, Giang Tiếu Anh vừa đi ra ngoài là lập tức gọi điện thoại cho một người bạn có y thuật cao minh tên là Lý Hạo.
Lý Hạo, nam, hai mươi bốn tuổi, tiến sĩ Y khoa của trường Đại học Columbia ở Hoa Kỳ, vào năm đầu tiên sau khi về nước. làm việc tại bệnh viện công đã thăng ba cấp liên tiếp, từ trưởng khoa lên đến chủ nhiệm khoa rồi cuối cùng là phó viện trưởng.
Tuy nhiên, đối với Lý Hạo, tiền đồ sáng lạng trong mắt người khác vẫn chưa là gì cả, hắn chỉ làm việc ở bệnh viện công vào năm đầu tiên, sang năm thứ hai liền từ chức, chuyển sang làm việc cho bệnh viện tư nhân quý tộc đứng đầu Long Thành.
Bởi vì khoảng thời gian một năm kia của Lý Hạo quá nổi tiếng, danh tiếng y thuật của hắn được lan rộng, cho nên sau khi hẳn đến làm việc ở bệnh viện tư nhân thì trực tiếp chiếm được vị trí cao, nắm giữ không ít cổ phần, trở thành kiểu người phù hợp nhất với danh xưng “tuổi trẻ tài cao”.
Lần này, Giang Tiếu Anh vì cha mình mà mời chuyên gia để mở hội chẩn, cô đã tiến hành tìm kiếm trên diện rộng, và đã tìm tới người bạn học cũ Lý Hạo này.
Thấy là Giang Tiếu Anh gọi điện thoại tới, Lý Hạo vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng nhận điện thoại. Có thể nói Giang Tiếu Anh là người duy nhất có thể khiến cho một thiên tài vô cùng kiêu ngạo như Lý Hạo phải cúi người như thế này.
“Tiếu Anh, cô đừng gấp, kết quả xét nghiệm của cha cô đã có rồi, nhưng nói qua điện thoại thì không tiện lắm, chút nữa tôi đến chỗ cô được không?”
Trong lòng Giang Tiếu Anh giống như có tiếng sấm vang lên.
“Lý Hạo, ý của anh là, sức khỏe của cha tôi thật sự có vấn đề?” Giang Tiếu Anh chưa từng nghĩ đến chuyện như thế này thật sự sẽ xảy ra. Tại sao sức khỏe của cha cô có vấn đề mà cô không hề hay biết?
Cha là người quan trọng nhất trong cuộc đời của cô, là chỗ dựa vững chắc nhất của cô. Cho dù bất cứ khi nào, bất cứ lúc nào cô gặp phải khó khăn trong công việc hay gặp những phiền não trong cuộc sống, thì cha luôn là người đầu tiên nhìn thấu mọi chuyện và cho cô những lời khuyên hữu ích nhất...
Vậy nên, Giang Tiếu Anh thề, mặc kệ thân thể cha cô xuất hiện vấn đề gì đi chăng nữa, chỉ cần có thể chữa khỏi thì cô nguyện cho đi tất cả những gì mình có!