Long Hồn Hành Giả


“Thằng ranh, làm gì thế?”
Vừa giật mình nên lời nói A Quang có chút mơ hồ.

Đầu tiên, Tả Long kéo học sinh kia ra sau lưng mình, sau đó mới nói với A Quang.

“Tôi là thầy giáo của cậu ta, muốn gì cứ nói đi?”
Phó Đào ở cách đó không xa âm thầm siết chặt nắm tay, quả nhiên cắn câu rồi.

Đám người A Quang này không giống như bọn họ, những kẻ này thường xuyên đánh lộn, người bình thường căn bản không phải là đối thủ của họ, nắm đấm kia đã được luyện cứng rắn lắm rồi.

Hắn tin rằng cho dù Tả Long giỏi đánh nhau đến mức nào đi nữa thì cũng không thể nào đánh thắng được sáu, bảy người phe A Quang này.

A Quang bên kia cười.

“Hóa ra là thầy giáo à! Được, tôi nể mặt anh, nộp phí bảo kê thay học sinh này đi, vậy tôi sẽ bỏ qua cho các người, bằng không… có lẽ hôm nay anh phải bầm dập ra về, ừm, tôi tính rồi, tổng cộng mười ngàn!”
Tả Long lại đẩy học sinh ở sau lưng ra xa chút, sau đó khởi động cổ.

Đúng lúc anh đang kìm nén một bụng tức đây.

Ở trường học phải làm tấm gương sáng cho học sinh thì không nói, ra ngoài gặp mấy tên côn đồ này, coi như mấy người xui xẻo rồi.

“Tao nộp con mẹ mày này, mày có muốn không?”
Sắc mặt A Quang lập tức tối sầm lại.

“Đánh chết hắn!”
Đánh đấm vừa mới bắt đầu, thật ra cũng đã là lúc kết thúc.

Sáu, bảy tên côn đồ thế này đúng là không hề có tính khiêu chiến chút nào.

Mà đây còn là trạng thái Tả Long nhân từ, anh cũng chỉ vặn gãy tay mấy người.

Nhìn đám người rên la trên mặt đất, Tả Long đang muốn tạo dựng một chút hình tượng thì đột nhiên phát hiện đã không thấy học sinh kia đâu rồi.

Phó Đào ở cách đó không xa trợn tròn mắt.

Thế này… tên này đúng là đánh nhau đỉnh của chóp luôn!
Xử lý sáu, bảy người mà chỉ mất có mười mấy giây.

Hắn có hơi sợ hãi rồi.

Lúc này, đàn em kia lượn một vòng chạy đến, trên mặt đều là mồ hôi, cơ thể cũng đang run rẩy.

“Anh Đào, thầy Tả này kinh khủng quá, về sau chúng ta đừng nên trêu chọc thì hơn”.

Vốn dĩ Phó Đào đang chuẩn bị từ bỏ, dù sao cũng không có thù sâu hận lớn gì.

Nhưng nghe thấy lời này của đàn em, trong lòng Phó Đào lại nảy sinh vấn đề thể diện.

Bốp!
Một bàn tay vung đến, Phó Đào hung dữ nói.

“Mẹ nó, sợ thì cút ngay cho tao, có khi nào Phó Đào tao phải chịu thua thiệt thế này, hắn chết chắc rồi”.

Bây giờ Tả Long rất khó chịu, mình đều đã bày ra phong cách và trạng thái thế này, vậy mà không có ai thưởng thức.

Thế là chỉ có thể dời mắt tìm đến A Quang lần nữa.

Dưới cái nhìn của A Quang, ánh mắt thản nhiên bình thường này lại giống như ánh nhìn chết chóc, bất chấp đau đớn kịch liệt nơi cánh tay, vội vàng cầu xin.

“Anh… không, ông nội, chúng tôi sai rồi, tôi không bao giờ thu phí bảo kê nữa, xin anh tha cho chúng tôi, còn đánh nữa là xảy ra án mạng đấy, trên tôi có mẹ già dưới…”
“Im miệng! Nhớ kỹ, về sau cách trường cấp ba Thự Quang xa chút, cút đi”.

Tả Long rất hài lòng về câu nói cuối cùng, cảm giác mình giống như thần bảo vệ của Thự Quang, đây mới là kết cục nên có trong phim điện ảnh bình thường.

Nhìn mấy người A Quang đỡ nhau rời đi, Tả Long không có hành động gì, mà phủi phủi tay, trên mặt lộ vẻ trêu đùa.

“Xuống đây đi, tôi nói cô này, rõ ràng là một cô gái mà lại trèo lên đầu tường như vậy, thật sự rất khó coi”.

Dứt lời, ở không xa trước mặt Tả Long đột nhiên xuất hiện một cô gái.

Cô ta đội một chiếc mũ nồi màu đỏ, có thể nói là hiên ngang oai hùng.

Nhất là cặp đùi đẹp được bao bên dưới quần da kia, cũng khiến Tả Long nhìn nhiều thêm mấy lần.

“Không hổ là Long Vương tiếng tăm lẫy lừng, thế mà lại có thể phát hiện ra tung tích của tôi”.

Tả Long cực kỳ nghiêm túc mà quan sát thêm vài lần, sau đó di chuyển bước chân.

“Người đẹp, cô là người của bộ an ninh đặc biệt Hoa Hạ nhỉ, hiện tại tôi chính là công dân tốt kiêm thầy giáo âm nhạc, không phạm tội gì, tạm biệt”.

Vù!
Cô gái xinh đẹp đột nhiên duỗi một cánh tay ra ngăn cản đường đi của Tả Long, trong ánh mắt lấp lóe ánh sáng không rõ tên.

“Biệt danh của tôi là Mai Quế, Long Vương Tả Long, anh coi chừng tôi đấy, nếu xảy ra bất kỳ chuyện gì, tôi lập tức bắt anh”.

Tả Long bất đắc dĩ, lão già từng nói đến bộ an ninh đặc biệt Hoa Hạ với anh.

Có vẻ như ngoài tổ trưởng Long Tổ thật sự có tài ra thì những người khác cũng không khiến Tả Long coi trọng.

Lại nói, nhiệm vụ của anh là tán gái, cũng không phải giết người.

Mai Quế nhìn nụ cười sâu xa khó lường trên mặt Tả Long, chỉ hận không thể tung cước đá một cú.

Nhưng cô ta không được phép làm thế, không thể nào bắt người ta vì đánh mấy tên lưu manh.

Nhìn bóng lưng của Tả Long, Mai Quế khẽ cắn môi.

“Long Vương, anh chờ đó cho tôi”.

Đi trong khuôn viên trường, Tả Long thầm than.

Xem ra, trong nhiệm vụ lần này của mình đúng là có số đào hoa, chỉ mới mấy ngày mà đã gặp liên tiếp hai cực phẩm rồi.

Nói đến cực phẩm, bây giờ anh cũng định đi tìm phó hiệu trưởng để trao đổi về công việc thầy giáo.

Đáng tiếc là, Vưu Mẫn Giai không ở trong văn phòng.

Trường cấp ba Thự Quang không thiếu nhất là gì, đó là không thiếu tiền.

Nơi này đặc biệt xây dựng một tòa nhà văn phòng cho giáo viên, mỗi một giáo viên đều có một văn phòng độc lập.

Tả Long ngồi trong văn phòng của mình, lơ đễnh xem một số giới thiệu về trường học, ngẫm nghĩ nếu như được cho phép, buổi tối cũng có thể qua đêm trong văn phòng này.

Anh cũng coi như hiểu rõ chức vụ giáo viên âm nhạc này rồi.

Nơi này không giống những trường học khác.

Tiết học cuối cùng của buổi chiều hai bốn sáu mỗi tuần là tiết học tự chọn.

Có những môn học như âm nhạc, mỹ thuật, taekwondo, yoga… Tả Long chính là thầy giáo âm nhạc của các lớp mười hai.

Mỗi nửa học kỳ, bộ môn tự chọn sẽ tiến hành một lần kiểm tra, sau đó mỗi bạn học đều có thể chọn lại môn học hoặc tiếp tục học tập môn này.

“Thú vị, vô cùng cởi mở, hạnh phúc quá còn gì!”
Anh nghi ngờ đây là do Vưu Mẫn Giai đang cố ý chỉnh mình, nếu như không phải đến văn phòng, nhìn thấy lịch sắp xếp chương trình học và giới thiệu này thì chắc Tả Long sẽ bỏ lỡ tiết học đầu tiên trong cuộc đời vào hai tiếng sau.

Bởi vì hôm nay chính là thứ hai.

Khi tiếng chuông nghỉ giữa giờ vang lên, tất cả các bạn học đều rất hưng phấn.

Tiết học tự chọn đến rồi.

Lớp 12A1, hai bóng người tay cầm tay đi ra.

Cùng với bước chân tung tăng, tóc đuôi ngựa xinh xắn lắc lư qua lại trong không trung, khuôn mặt xinh đẹp hấp dẫn đông đảo ánh mắt của học sinh nam trong hành lang.

Thậm chí còn có người trốn ở trong lớp học lén nhìn ra ngoài.

“Hoàn mỹ!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui