Long Huyết Chiến Thần

“Các vị, nếu đã đến đông đủ rồi, thí luyện Thiên Vũ cảnh, vậy thì bắt đầu được rồi?”

“Đúng thế, việc này không nên chậm trễ nữa, bây giờ dẫn dắt bọn họ tiến
đến lối vào Thiên Vũ cảnh, trong đó những hạng mục công việc cần chú ý,
hẳn là nói rõ cho bọn tiểu bối kia biết rồi chứ?”

“Đó là tự nhiên”

Sau khi ước định một số điều này nọ, Liễu Lam mới trở về bên đám người Thanh Dương đường.

Lúc này, đã có ngươi kêu gọi tiểu bối trong tộc, hướng đến một cái hành
lang ở bên hông Long Thần cách đó một khoảng không xa đi tới.

Hành lang này có chiều rộng khoảng chừng mười thước, điểm cuối cùng là
một quang màng, quang màng này giống như dòng nước dao động, có cảm giác dao động lăn tăn, cực kỳ mỹ lệ.

Một cỗ khí tức quỷ dị từ bên trong dao động kia tán phát ra ngoài.

“Đây là cửa vào tiểu Càn khôn thế giới, cái tiểu Càn Khôn thế giới này
hình như là được cường giả nào đó lưu lại cái di tích này”

Tại bên trong Linh Hi kiếm, Linh Hi có chút kinh ngạc nói.

“Nói cách khác, nơi này có thể có thứ tốt?”

“Hẳn là không có, Linh Vũ gia tộc đã cắm rễ ở chỗ này nhiều năm như vậy, mà di tích này kích thước lại không lớn, sớm đã biến thành tài sản
riêng của bọn họ. Những thứ tốt ở bên trong đó, đoán chừng đều bị biến
thành trống rỗng không còn thứ gì”

Long Thần lúc này mới không đánh tâm tư đến phương diện này nữa.

Thí luyện Thiên Vũ cảnh lần này, đối với hắn mà nói chính là môt trận
bắt buộc, hắn thầm nghĩ chỉ muốn tại trong thí luyện trở nên mạnh mẽ mà
thôi.

Lúc này, tất cả đội ngũ dừng lại, vượt qua Long Thần, đi vào trong cửa vào Thiên Vũ cảnh.

Qua một hồi, một đoàn người có khoảng hai mươi người là Thanh Hoàng
đường, cũng vừa đi ngang qua, địa vị của đầu lĩnh kia, còn không cao hơn Sở Vân Dao, vì thế Sở Vân Dao mới đi ở phía trước nhất.

Ở thời điểm đi đến gần sát, bỗng nhiên Sở Vân Dao hướng Liễu Lam đi tới, nói: “Vân Dao thấy qua Lam tỷ tỷ. Ca ca của ta để cho ta chuyển cáo cho ngươi, lần này hắn bận một số việc nên không rãnh được, lúc này mới
không tới gặp mặt, hắn nói là rất rất nhớ thương ngươi”

Nghe lời này, Liễu Lam biểu tình có vẻ mất tự nhiên, nói: “Ừm, ta biết
rồi, Thiên Vũ cảnh thí luyện, Vân Dao ngươi phải cẩn thận”

Sở Vân Dao gật đầu, lúc này mới xoay người rời đi.

Người thiếu nữ này, thái độ đối với người nào cũng vậy, vô cùng lạnh
lùng, chỉ có ở thời điểm đối với Liễu Lam, trong thần sắc mới có chút
tôn trọng.

“Ca ca? Chẳng lẽ nữ nhân này vẫn còn có một thân ca ca?”


Nhớ tới nữ nhân thiên kiều bá mị kia, thế nhưng đã là của người khác
rồi, nhất thời làm Long Thần có một loại cảm giác, cóc mà đòi ăn thiên
nga.

Lúc này, Liễu Lam quay đầu lại, lạnh nhạt nói: “Tình huống cụ thể tại
thí luyện, các ngươi phải gắt gao ghi nhớ tại trong lòng, ta ở chỗ này
chờ các ngươi, chúc các ngươi thành công”

Đám người Phượng Vũ Thiên nghe xong, sau đó hắn liền mang theo tộc nhân khác, hướng cửa vào Thiên Vũ cảnh đi tới.

Long Thần ngay khi đi ngang qua Liễu Lam, đều đang nhìn nàng, mà Liễu
Lam cũng cười nhạt nhìn Long Thần, nàng an bài Long Thần đi vào hiểm
cảnh, nhưng không có một tí cảm giác chột dạ nào.

Đợi sau khi Long Thần đi qua rồi, Liễu Lam mới lắc đầu, thầm nghĩ: “Mới
vào Nhân Đan cảnh, dưới áp lực võ giả Nhân Đan cảnh đại thành, làm sao
còn có thể sống sót? Phương thức mà ta huấn luyện, có phải là quá không
yên lòng hay không?”

Nhớ tới người kia, Liễu Lam chân mày sâu sâu nhăn lại: “Nếu là không có
người thay ta ngăn chặn, vận mạng của ta, sợ rằng khó có thể thay đổi …
Đây, chẳng lẽ chính là số mệnh của ta sao?”

Khi mà Liễu Lam còn đang trầm tư, Long Thần đi theo những người khác, đi vào trong quang màng kia.

Nhất thời, một cỗ cảm giác mát mẽ bao quanh mình, Long Thần cảm giác
được bản thân giống như là lọt vào một đầm nước, nhanh chóng chìm xuống, chỉ qua mấy khoảng khắc, thân thể của hắn liền ngừng lại, trong giây
lát, hắn phát hiện bản thân đang đứng trên một mảnh thổ địa màu vàng.

Ngẩng đầu nhìn lên, mảnh đại địa này, phạm vi tầm nhìn có thể thấy được, đều là hoàng thổ cứng rắn. Cây cối cường tráng mà thấp lùn, lùm cây làm đẹp cả khu vực này, mặc dù không thể nói là đẹp mắt, nhưng cũng không
biến thành xấu xí.

Nhìn lên bầu trời, bầu trời bao la cũng là một màu vàng, khắp nơi đều là mây màu vàng dày đặc, chi chít, che khuất cả bầu trời.

Một cỗ khí tức hoang lương tràn ngập ở trong này, Long Thần biết, thân
hắn bây giờ đang tồn tại ở thế giới, hẳn là không phải thế giới lúc nãy.

“Nơi này … chính là Thiên Vũ cảnh sao?”

So với Long Thần mà nói, những người khác đều đã từng tiến vào trong
Thiên Vũ cảnh, cho nên lúc này trong mắt xuất hiện vẻ mờ mịt, cũng chỉ
có một mình Long Thần mà thôi.

Thấy Long Thần bày bộ dáng hai lúa, những người khác vẻ mặt lập tức lộ vẻ trào phúng.

Trong Thanh tộc, những đội ngũ vào trong Thiên Vũ cảnh trước, đã rời đi
trước cả rồi, Phượng Vũ Thiên trước hết dẫn theo mọi người đi tới dưới
táng cây mộc tùng thấp bé.

Tìm kiếm Thực Tâm ma thú, kỳ thật còn phải dựa vào vận khí.

Phượng Vũ Thiên đánh giá bốn phía một phen, chỉ một cái phương hướng,
lạnh nhạt nói: “Các ngươi đều đi theo ta cả đi, không cho một ai rời đi”


Sau khi nói xong, hắn cố ý nhìn Long Thần một cái, đây cũng được coi như là cảnh cáo Long Thần.

Thế nhưng, Long Thần mới không muốn sống chung với bọn họ cùng một chỗ,
cho nên vào lúc này, hắn liền lạnh nhạt nói: “Thái Thanh kiếm, các ngươi tự mình đi kiếm đi, ta đi trước một bước đây”

Hắn và Phượng Vũ Thiên đã bất hòa, hơn nữa cũng không hòa thuận với
những người khác, ở trong đám này căn bản cũng không có nghĩa lý gì, cho nên hắn liền lười nói nhảm cái gì đó.

Long Thần sớm đã biết, Phượng Vũ Thiên kia mặc dù sắc mặt vẫn luôn bình
thản, nhưng sớm đã nghĩ muốn đối phó với Long Thần. Quả nhiên, đợi khi
Long Thần nói ra lời này, Phượng Vũ Thiên sắc mặt càng lúc càng lạnh
nhạt.

“Nguyên lão đại nhân đã từng nói, hành động lần này, tất cả mọi người
đều nghe theo mệnh lệnh của ta, ngươi đây là muốn kháng mệnh sao?”

“Kháng mệnh? Ta cũng không dám nha, chẳng qua Long Thần ta thực lực và
địa vị, tại trong đội ngũ những thiên tài các ngươi, cũng khó tránh khỏi cản trở, ta xem a, ngươi hãy để cho ta một thân một mình rời đi, các
ngươi chuyên tâm đoạt Thái Thanh kiếm gì gì đó, vật còn lời một chút nha …”

Long Thần giọng nói mang theo vẻ trêu chọc.

Những người khác vốn là không để Long Thần vào mắt, lúc này, thấy hắn
kiên cường như thế, nhất thời cảm thấy hứng thú, vẻ mặt mang ý trào
phúng, xem Long Thần như một vở hài kịch.

Liễu Linh chán ghét nhất là Long Thần, lúc này lại không có trưởng bối ở đây, hơn nữa Long Thần lại dám khơi mào, nhất thời nàng cười lạnh, nói: “Vũ Thiên ca ca là người dẫn đầu chúng ta, lời của hắn đối với chúng ta mà nói, chính là mệnh lệnh, hắn để cho ngươi chết thì phải chết, ngươi
còn dám nói nhiều, xung đột với hắn sao?”

Long Thần nhìn bọn hắn, trong lòng âm thầm phân tích.

“Phượng Vũ Thiên nếu như lấy Thái Thanh kiếm làm trọng, lúc này sẽ lười
quản ta, để cho ta đi trước, nhưng mà nếu như hắn muốn ngăn chặn, hiển
nhiên là muốn đối phó với ta. Cũng đúng thôi, đối với hắn mà nói, ta chỉ là uy hiếp nho nhỏ, nếu là ta mà nói … cũng sẽ không cho gai độc uy
hiếp đối với mình kia, còn tồn tại ở trên thế giới này”

Quả nhiên, Phượng Vũ Thiên lúc này thản nhiên nói: “Nguyên lão giao
quyền lợi sống chết ở trên tay ta, lần này hành trình đến Thiên Vũ cảnh, hoàn toàn là do ta làm chủ, Long Thần, ngươi nếu như không biết phân
biệt, chọc phiền toái cho ta, ta có quyền lợi giết chết ngươi!”

“Sợ rằng ta đi theo ngươi, mới có thể chết trong tay ngươi cũng không biết vì sao, hỡi Phượng Vũ Thiên à”

Long Thần cười lạnh, nói ra một câu làm cho sắc mặt Phượng Vũ Thiên chợt biến đổi mà ngay cả Liễu Linh bên cạnh cũng nhịn không được, hét lên
một tiếng “Muốn chết”

Mắt thấy nàng muốn động thủ, vẫn là Phượng Vũ Thiên kéo nàng lại, lúc
này, trong ánh mắt Phượng Vũ Thiên rốt cuộc cũng hiện lộ sát ý ra ngoài, thanh âm liền trở nên vô cùng lạnh như băng.

“Các vị, Long Thần không tuân theo mệnh lệnh, tạo thành trở ngại thật
lớn đối với hành động lần này của chúng ta, ta đại biểu các vị trưởng

bối tiêu diệt hắn, các vị có ý kiến gì không?”

Tám người khác, rất cung kính với Phượng Vũ Thiên, mà Long Thần tại
trong lòng bọn họ, cũng chỉ là một nhân vật có cũng được mà không cũng
không sao.

Cho nên bọn họ vội vàng cười nói: “Sư huynh cứ việc động thủ đi, nếu như trưởng bối hỏi đến, chúng ta sẽ cùng ngươi nhận chịu là được rồi”

Bọn họ hùng hổ, Long Thần chẳng chút sợ hãi nào.

“Phượng Vũ Thiên xem như là người rộng lượng, lúc này đây cái đuôi hồ ly kia, rốt cuộc cũng lòi ra ngoài?”

Lúc này, nhận được tán thành từ Phượng Vũ Thiên, đám người kia, từng từng từng bước đi tới.

Khi Phượng Vũ Thiên đã nổi lên sát ý với Long Thần, một cỗ khí thế cường đại trực tiếp đặt ở trên người Long Thần, khí thế Nhân Đan cảnh đỉnh
phong, quả nhiên không phải là loại cùi bắp.

Phượng Vũ Thiên lúc này, tại trong mắt Long Thần giống như một ngọn núi
to lớn, hướng hắn áp tới. Long Thần thân thể căng phồng lên, lúc này mới có thể vừa vặn đề kháng qua, áp lực mà đối phương gây ra.

Bị Phượng Vũ Thiên ức hiếp như vậy, Long Thần trong lòng vô cùng tức
giận, nhưng mà hắn biết, mình còn không phải là đối thủ của hắn.

“Phượng Vũ Thiên này vẫn là quá coi thường ta rồi, mặc dù ta không phải
là đối thủ của ngươi, nhưng mà muốn từ trong tay ngươi chạy trốn, chính
là chuyện đơn giản vô cùng, thế nhưng, cứ như vậy mà chạy trốn, không
cho các ngươi trả chút tiền, khi các ngươi nhìn thấy lão tử, vẫn còn
muốn om sòm như vậy sao”

Long Thần mặc dù không phải là đối thủ Phượng Vũ Thiên, nhưng mà khoảng
cách chênh lệch cũng không phải là quá lớn. Hơn nữa, Phượng Vũ Thiên còn bận tâm đến đội ngũ Thanh Dương đường, còn có Thái Thanh kiếm, không
thể nào vứt bỏ mọi người được, một thân một mình đuổi giết Long Thần.

Trong lòng Long Thần có nắm chắc, cho nên liền thoải mái hơn rất nhiều.

Lúc này, Phượng Vũ Thiên đang ở trước người hắn, một khoảng cách không tới mười thước.

“Hoàng Phi Dương đã bị ngươi giết chết, hôm nay, ta xem như là báo thù cho hắn đi …”

Nói tới đây, Phượng Vũ Thiên nắm chặt quyền đầu, nhất thời một cỗ dao động cường đại hình thành tại nơi quyền đầu của hắn.

“Đối phó với tiểu tử vừa mới vào Nhân Đan cảnh như ngươi, ta ngay cả chiến kỹ cũng không cần”

Phượng Vũ Thiên mắt lạnh nhắc tới, sau đó, cả người giống như một trận
toàn phòng, hướng Long Thần cuốn qua, một quyền mãnh liệt là vậy, thậm
chí có chút ít cảm giác phô thiên cái địa.

“Vậy sao?”

Long Thần liếc mắt một cái cũng cảm nhận được, nếu như mình muốn chính
diện ngăn cản công kích này, chẳng những phải Long Hồn biến thân, hơn
nữa còn phải sử dụng Thái Huyền Long Ấn, vẫn bị tổn thương cùng phí sức
như thường, cho nên Long Thần cước bộ trượt dài, lấy tốc độ và cước lực
nhanh nhất, thi triển Cửu Thiên Du Long Bộ, ngay khi Phượng Vũ Thiên có
động tác, liền từ bên cạnh hắn, trực tiếp ‘di động’ qua!

Long Thần không Long Hồn biến thân, liền hoàn thành điểm này, thứ nhất
là bởi vì, Phượng Vũ Thiên cho là hắn chẳng qua mới vào Nhân Đan cảnh,
cho nên không có bao nhiêu khí lực, mà đổi thành, thì là bởi vì Long
Thần lúc này ước chừng muốn tạo thành Lôi Diễm chiến thể, thân thể tiêu
thăng, đối với tốc độ và linh hoạt có gia tăng cực lớn, cho nên, mặc dù
Phượng Vũ Thiên rất mạnh, nhưng mà Long Thần vẫn thành công lướt qua

hắn.

Mắt thấy, Phượng Vũ Thiên sẽ bắt được cái tên chán ghét Long Thần kia,
trong lòng mọi người Thanh Dương đường đều vô cùng mong đợi.

Nhất là Liễu Linh, đang muốn nhìn thấy Phượng Vũ Thiên vô địch trong mắt nàng chỉ một chiêu là thoải mái giết chết Long Thần, lại không nghĩ
rằng Long Thần chỉ một cái chớp mắt, liền trượt qua bên cạnh hướng tới
Liễu Linh nàng bên này.

“Làm sao có thể? Tốc độ của hắn còn nhanh so với cả ta!”

Nghĩ tới đây một cái, trong mắt Liễu Linh, nhất thời toát ra thần sắc không thể tin được.

Về phần những người khác, đối với Long Thần lại có thể nhanh chóng tránh thoát công kích Phượng Vũ Thiên, đều lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Thế nhưng, tất cả mọi người đều không nghĩ tới chính là, Long Thần khi
lóe lên né tránh qua Phượng Vũ Thiên, khoảnh khắc kế tiếp, thế nhưng lấy tốc độ còn nhanh hơn, hướng Liễu Linh thẳng tiến.

Khoảng cách giữa hai người vốn là không tính là rất xa, hơn nữa Long Thần động tác là ngoài dự liệu của tất cả bọn họ.

Liễu Linh thoáng cái không kịp phản ứng, mà tại trong thời gian ngắn
ngủi này, Long Thần đã đi tới trước mặt của nàng, một đôi ánh mắt màu đỏ nhạt, như trêu đùa nhìn Liễu Linh.

“Tiểu tặc”

Liễu Linh mắng to một tiếng, hướng Long Thần công tới, tại nàng xem ra,
tốc độ Long Thần mặc dù so với Nhân Đan cảnh tiểu thành bình thường còn
muốn nhanh hơn một chút, mà ở phương diện công kích, nhất định sẽ không
đủ.

Tại trong vội vàng, nàng quát lên một tiếng, khẩn trương đánh ra một quyền, hướng Long Thần đánh tới.

Công kích của Nhân Đan cảnh tiểu thành, nếu là lúc trước Long Thần gặp
phải, tất sẽ bị đánh cho gần chết không thôi, nhưng mà sau khi dung hợp
chín viên Lôi Diễm tinh, căn bản là không sợ loại cấp độ công kích kia
của Liễu Linh.

Hơn nữa, Liễu Linh là nữ nhân, nếu như không có sinh tử tôi luyện,
phương diện chiến đấu, nhất định sẽ thiếu sót, chút ít này Long Thần có
thể nhìn ra được, kinh nghiệm thực chiến của nàng, căn bản tương tương
như không có.

Cho nên, chỉ là trong một cái nháy mắt, Long Thần ngang nhiên đánh ra
một quyền, chân khí màu đỏ nhạt ở vùng đan điền, còn mang theo lực lượng lôi đình và hỏa diễm, nhất thời tuôn trào ra, chấn lên nắm tay Liễu
Linh.

Hai nắm tay va chạm nhau, làm cho người ta khiếp sợ chính là, vốn cho là Long Thần sẽ bị thua, nhưng mà lông tóc lại không tổn hao gì, còn Liễu
Linh lại phát ra một tiếng đau đớn, lệ trên khóe mắt như sắp trào ra.

Tại bên trong chân khí Long Thần, mang theo lực lượng lôi đình và hỏa
diễm ầm ầm đánh lên nắm tay nàng, nhất thời làm nắm tay nàng béo mập
lên, trở nên có tí xíu nám đen rồi.

Cả đời này nàng nơi nào gặp phải loại đau đớn này chứ, nhất thời khóc sướt mướt, lệ đầy khuôn mặt.

Mà ngay vào lúc này, Long Thần đột nhiên nhảy đến sau lưng nàng, tay
biến thành trảo, đột nhiên kềm ở trên cổ trắng nõn của nàng, đem nàng ầm ầm đẩy về phía trước.

“Tặc tử, muốn chết”

Phượng Vũ Thiên quay đầu lại, thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời sắc mặt đỏ bừng, công kích như bài sơn hải đảo, hướng Long Thần áp tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận