Long Huyết Chiến Thần

Trong quảng trường U Minh lớn như vậy, những người khác đều đã rút lui ra ngoài, chỉ có nhân sĩ cao tầng của U Minh phủ, các võ giả ít nhất là từ Thần Vũ cảnh tầng bốn trở lên mới có tư cách lưu lại chỗ này. Trung tâm đám người chính là Sở Thiên Ca và Tô Tiểu Điệp tới từ Đông Hoàng Cung.

"Hai người này chính là cao thủ trẻ tuổi tới từ Đông Hoàng Cung sao." Ánh mắt Long Thần hơi liếc về phía bên kia. Thanh niên kia cho hắn áp lực lớn nhất, trong mắt Long Thần, hắn như một đoàn sương mù dày đặc, nhất là trên thân thể có một loại cảm giác khiến cho người ta nhìn mà run sợ. Đây chính là Vô Thượng Kim Thân mà Thần Vũ cảnh tầng sáu mới tu thành.

Tại chỗ này, tuổi tác của Long Thần tuyệt đối là nhỏ nhất, từ bề ngoài không thể nhìn ra được tuổi tác, nhưng võ giả từ Thần Vũ cảnh trở lên, thì có thể dựa vào trình độ trưởng thành của thần võ hồn, phân tích ra tuổi tác của võ giả. Hiển nhiên thần võ hồn của Long Thần chính là một tân sinh, tuổi tác của hắn chắc chắn chỉ trong khoảng hai mươi lăm. 

Trên thực tế, Long Thần chính thức tu luyện từ năm mười sáu tuổi, hiện giờ vừa vặn hai mươi hai tuổi, tính cả Tô Tiểu Điệp trẻ tuổi nhất ở đây, nếu so với hắn cũng lớn hơn hai tuổi. Không phải Tô Tiểu Điệp già rồi, mà dựa theo cách tính của tam đại Đế vực, nàng vẫn là một thiếu nữ thanh xuân hoạt bát.

Lấy tuổi của Long Thần mà đạt tới Thần Vũ cảnh tầng một, thì vẫn chưa được coi là vượt trội, bởi vì khởi điểm của võ giả trong tam đại Đế vực đều vô cùng cao. Nhưng lấy tu vi Thần Vũ cảnh tầng một viên mãn, lại có thể khiến cho nhiều cường giả siêu cấp phải xuất động vì hắn, thậm chí còn có võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu ra mặt, đó mới là điểm nghịch thiên của thiếu niên này.

Rất nhiều người mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng lại bội phục Long Thần từ tận thâm tâm. 

"Người này mới khoảng hai mươi tuổi, lại có tâm tính và sức chiến đấu như vậy, nếu để cho hắn trưởng thành, lỡ may mà trở thành địch nhân, vậy thì sẽ là một chuyện phiền phức to." Trên mặt Sở Thiên Ca không có biểu tình gì, xuất thần nhìn Long Thần, nhìn cả Xích Huyết Thiên Hoang trong tay Long Thần.

"Dựa vào tên Tô Mặc kia nếu không giải quyết được, thì thật sự quá mất mặt Thần Vũ cảnh tầng năm rồi. Nhưng mà thực kỳ quái, có phải người này ẩn giấu thực lực hay không, mới chỉ là Thần Vũ cảnh tầng một, sao có thể có sức chiến đấu như vậy chứ. Cả cái Đông Hoàng Cung cũng không có ai được như vậy." Tô Tiểu Điệp cũng cảm thấy rất hứng thú với Long Thần.

"Đâu chỉ Đông Hoàng Cung không có, ngay cả Chân Vũ Đế Cung cũng không có." Sở Thiên Ca yên lặng nói một câu. 

"Nếu Tô Mặc xảy ra chuyện không may, ta tự mình ra tay."

"Huynh." Tô Tiểu Điệp sợ ngây người. Từ lúc tới U Minh phủ đến giờ, Sở Thiên Ca quả thực chưa từng ra tay. Lần trước bắt Diệp Huyên là do Tô Tiểu Điệp liên thủ với phủ chủ U Minh phủ đánh bại nàng, nếu không, chỉ dựa vào một mình Tô Tiểu Điệp thì cũng không thể đánh lại Diệp Huyên mặc Đế Giáp U Minh.

Đông Hoàng Cung là thế lực gì, diện tích gần như bằng một phần năm tổng diện tích của lãnh thổ Chân Võ Đế, thống lĩnh một trăm lẻ tám phủ, mỗi một phủ có một trăm cái chủ thành, mười ngàn cái trung thành, triệu tiểu thành, dân cư vô số, là thế lực đứng đầu lãnh thổ Đông Hoàng. Mà Sở Thiên Ca - Hạo Thiên Kiếm Thần, chính là một trong những nhân vật trẻ tuổi tuấn kiệt của Đông Hoàng Cung, cũng có thể nói là trong tỷ người mới xuất hiện một nhân vật như Sở Thiên Ca. Long Thần chỉ là một tên Thần Vũ cảnh tầng một, có tư cách để Sở Thiên Ca ra tay với hắn sao. 

Thấy Sở Thiên Ca coi trọng Long Thần như vậy, Tô Tiểu Điệp chép miệng một cái, không thể không nhìn kỹ tiểu tử Long Thần thần kỳ này thêm một lần. Tuổi tác còn nhỏ hơn cả Tô Tiểu Điệp, đương nhiên chỉ là một thằng nhóc.

"Người này thật sự nghĩ rằng mình là thiên tài sao. Ở trước mặt sư huynh, ngoại trừ mấy người ở Chân Vũ Đế Cung ra, không ai có tư cách dám xưng mình là thiên tài đâu." Tô Tiểu Điệp ôm cánh tay của Sở Thiên Ca nói.

"Điệp nhi, ngươi quá ngây thơ rồi. Tam đại Đế vực to lớn như vậy, có cả trăm triệu tỷ dân, tuy ta ở trong Đông Hoàng Cung được coi là nhân vật có số má, nhưng trong các Đế vực, người vượt qua ta có vô số. Chỉ tính lãnh thổ Hoang Vu Đế có bao nhiêu chủng tộc, mỗi một người đứng đầu yêu tộc, chỉ cần huyết thống tốt, thì đã là thiên tài của tộc rồi, là chuyện thường gặp. Hơn nữa ngươi đừng quên cửu giới, tam vực cửu giới, lãnh thổ Đông Hoàng chỉ là một khu phụ thuộc vào lãnh thổ Chân Võ Đế mà thôi. Còn cửu giới, đó là nơi nổi danh ngang ngửa tam đại Đế vực, trong đó cường giả xuất hiện lớp lớp, thiên tài vô số." 

Nói tới những chuyện này, trong mắt Sở Thiên Ca tràn đầy vẻ nhún nhường.

"Chỉ có duy trì sự kính sợ, có đầy đủ tôn trọng trên con đường tu luyện này, ngươi mới có thể tiến bộ đi lên. Kiêu ngạo tự mãn, coi trời bằng vung, chỉ thành đá lót đường mà thôi."

"Dạ dạ." Tô Tiểu Điệp cái hiểu cái không gật đầu. Mà vào lúc này, Long Thần và Tô Mặc đã đối đáp xong, bắt đầu đối chiến sinh tử thật sự. Không ai biết được kế hoạch của Long Thần, vì trong mắt mọi người, Long Thần chỉ là giãy dụa trước khi chết mà thôi. Cái số phận phải chết này, có làm gì cũng không thể tránh thoát rồi, ai bảo hắn tự dưng đi vào cái truyền thừa Sát Thần kia làm gì. Đó cũng không phải đồ mà cấp bậc của hắn có thể giữ được. 

"Tô Mặc và tiểu tử tên là Long Thần này, thù oán cũng không hề nhỏ, bảo sao Long Thần liều mạng như vậy, đến thời điểm cuối cùng mà vẫn phản công. Xem ra là muốn kéo theo một người làm đệm lưng."

Đây là ý nghĩ trong lòng của rất nhiều người.

Sở Thiên Ca không ra lệnh, không có ai dám nhúc nhích gì cả, nhìn chiến đấu giữa Long Thần và Tô Mặc. 

Tô Mặc chấp nhận cái trò chơi Nhất Tử Nhất Sinh. Đến cấp bậc Thần Vũ cảnh tầng năm như hắn, thân thể Tiên Thiên đã bắt đầu thức tỉnh hoàn toàn. Giống như Tử Hỏa Phượng Hoàng thể, ban cho Tô Mặc một sức mạnh siêu cường, còn cả Niết Bàn Tử Hỏa nhiệt độ siêu cao. Đồng thời đôi cánh kia cũng có thể sử dụng như vũ khí.

"Ngươi có thể khiến Tô Chân chết, đó là bởi vì có quy tắc của Sát Thần, còn ta..." Tô Mặc lạnh lùng cười, đôi cánh chớp động, trong nháy mắt hắn đã đến trước mặt Long Thần.

"Phượng Hoàng Thiểm Sí!" 

Vào lúc này, hai đôi cánh kia lại giống như hai bả đao thật lớn, được bọc bởi ngọn lửa màu tím thiêu đốt, ầm ầm bổ về phía Long Thần. Công kích của Tô Mặc có thể dựa vào thiên nhân hợp nhất để điều động đế linh khí trong thiên địa, ý chí của võ ẩn chứa trong đó cũng vô cùng cường hãn, mà bây giờ lại có thêm sức mạnh cường hãn của thân thể Tiên Thiên.

Một đôi cánh bổ tới, trên mặt đất xuất hiện một cái rãnh sâu hoắm, cát đá văng tung tóe, một đôi cánh đã bổ tới trước mặt Long Thần.

Long Thần lúc này không hoảng không vội, trình diễn cho mọi người thấy cái gì được gọi là tốc độ. Dưới chân hắn biến đổi, hóa thành một tia chớp, rất nhiều người còn chưa nhìn rõ, Long Thần đã né ra tới sau lưng Tô Mặc. Mặc dù hiện giờ nhìn Long Thần rất trầm tĩnh, nhưng cỗ sát khí trên người kia giống như được truyền thừa từ Diệp Vô Thương, thậm chí còn kinh khủng hơn cả Diệp Vô Thương. 

Một khắc khi Long Thần vọt tới sau lưng mình, Tô Mặc thật sự cảm giác thấy sau lưng mình như có một con cự thú thượng cổ, đó là một cảm giác sợ hãi từ tận đáy lóng.

"Trên người tiểu tử này nhất định là có huyền cơ gì đó, nếu không sẽ không có nhiều điểm kỳ diệu tới như vậy. Sở Thiên Ca không trực tiếp động thủ với Long Thần mà để cho ta tới, có lẽ là muốn thông qua ta, để đào ra thứ gì đó trên người Long Thần. Chứ để hắn ra tay thì có thể giết chết Long Thần chỉ trong nháy mắt."

Đây không phải là xem thường Long Thần, mà là do hai người đó vốn dĩ đã không phải cùng một cấp bậc. Ở U Minh phủ, cho dù là phủ chủ, nếu so với Sở Thiên Ca thì vẫn còn thua kém một đoạn lớn. 

Trong lòng Tô Mặc, hôm nay Long Thần chắc chắn không trốn thoát được, nơi này đã là thiên la địa võng rồi.

"Muốn chạy." Phượng Hoàng Thiểm Sí đảo ngược lại, Tô Mặc hóa thành một đường lửa màu tím, tiếp tục nhào về phía Long Thần. Khi tới Thần Vũ cảnh tầng năm, thần nguyên của hắn cũng gia tăng theo, Long Thần chỉ có thể dùng tốc độ nhanh hơn kiềm chế hắn một chút mà thôi.

Trong đao sí chằng chịt, Long Thần không nói lời nào, trầm mặc cắn răng, từng bước lui về phía sau, đồng thời nhân cơ hội công kích. Hắn kiên trì tựa như một con sói, khiến những người đứng xem cũng phải bội phục. 

Nếu như không có cái tốc độ này, có lẽ Long Thần đã bị Tô Mặc tiêu diệt sớm rồi.

"Tử Hỏa Luyện Ngục Quyền."

Lại là chiêu này, đất rung núi chuyển, Tô Mặc hoàn toàn vây khốn Long Thần, sau đó đánh úp. Vòng xoáy lửa màu tím hạn chế thân thể của Long Thần, mà quyền thế cuối cùng kia lại ẩn chứa trong trung tâm vòng xoáy. 

"Ức Vạn Sát Kiếp."

Xích Huyết Thiên Hoang trong tay vung lên, Long Thần không lùi mà tiến tới, có tư thái điên cuồng. Trong quá trình hắn vọt tới, đột nhiên bổ ra một kiếm khí hình cầu. Trong nháy mắt mấy vạn kiếm khí ngưng kết, tạo thành một quả cầu to, ầm ầm chuyển động. So với lúc đối chiến trong rừng rậm Quỷ Vực thì Long Thần hiện giờ đã có tốc độ và thần nguyên cường hãn hơn, đây cũng là tiến bộ của hắn.

Cho nên, một chiêu này của Long Thần đối kháng trực diện, lại không hề nhỏ yếu hơn Tô Mặc. 

Tử Hỏa Luyện Ngục Quyền do Tô Mặc thi triển bị Long Thần đánh lui.

"Chút tài mọn." Tô Mặc cười to một tiếng, tiếp tục tiến về phía trước, trong ánh mắt lóe lên tia sáng dữ tợn.

"Như vậy, ta sẽ cho ngươi kiến thức uy lực chân chính của Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể." 

Ầm!

Đôi cánh màu tím to lớn kia hoàn toàn bọc lấy Tô Mặc, ngọn lửa màu tím bùng lên, tạo thành một cầu lửa cực lớn. Cầu lửa này bốc cháy hừng hực, phóng lên cao, trong đó có ẩn chứa sức mạnh khiến người khác sợ hãi.

"Vì đối phó Long Thần, ngay cả chiêu này Tô Mặc cũng dùng tới. Đây chính là chiêu thức nổi tiếng của Tô Chân, không ngờ sau khi Tô Chân chết đã có Tô Mặc thay thế." 

"Trúng một chiêu này, Long Thần chắc chắn là chết."

Dưới sự áp chế của thực lực tuyệt đối, mọi thứ đều là phù vân, mà Tô Mặc hiện giờ có được thực lực tuyệt đối để áp chế.

Nhìn cầu lửa trên không trung kia, Long Thần cau mày. Hắn cũng cảm giác được, đối phương có một loại sức mạnh khiến hắn chấn động, mà lúc này vẫn đang dâng cao. 

"Muốn lấy mạng ta, ít nhất cũng sẽ khiến ngươi trả một cái giá thê thảm."

Từ lúc mới bắt đầu, Tô Mặc đã là địch nhân của Long Thần. Cho đến hôm nay, rốt cuộc có cơ hội đối chiến trực diện với hắn.

"Nhiều người đang chờ ta như vậy, ta không thể thua." Đối với Long Thần mà nói, đây là một loại tín nhiệm đến chết cũng phải kiên trì. Đó là hắn không thể thua, cho dù thế nào, thì hắn cũng không thể thua. 

Trong thân thể của Long Thần, nội tạng và bắp thịt khổng lồ co bóp, máu chảy mãnh liệt, giống như có vô số cự thú ẩn nấp trong đó, phát ra hàng loạt tiếng rống giận.

Xích Huyết Thiên Hoang trong tay được nâng lên thật cao.

"Bảo bối, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của ngươi rồi." 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui