Long Huyết Chiến Thần

"Lạnh!"

Long Thần bỗng nhiên nghĩ một lát. Bây giờ, nàng cảm thấy lạnh, chắc chắn do Sinh Tử Tuyết Phù. Hơn nữa, trên người Long Thần có thứ chí dương chí cương. Đó chính là máu của hắn. Long Huyết sôi trào. Mặc dù Thái Cổ Huyết Linh Long là Tà Long, khiến người ta cảm thấy giết chóc và lạnh lẽo. Nhưng máu của nó lại là chí dương chí cương, có thể loại bỏ tất cả âm hàn và ô uế.

"Mèo béo! Bây giờ, máu của ta có chữa thương được cho nàng hay không?" 

Long Thần bước đến, rồi hỏi.

"Đương nhiên là được."

Biểu lộ của mèo con rất mập mờ. Nó nói: 

"Hỏi làm gì đấy nhóc! Chẳng lẽ nhóc muốn anh hùng cứu mỹ nhân. Hơn nữa lại dùng máu của mình cứu người ta. Dùng máu cứu người, đúng là khiến người ta cảm động. Hơn nữa bây giờ ngươi đã hấp thu hai mươi phần trăm tinh huyết Tổ Long. Mỗi giọt máu đều rất quý. Thế mà ngươi lại dùng nó cứu người."

"Nói thật đi: Ngươi thích con bé này đúng không?"

"Nếu như vậy thì đừng ngại. Miêu gia sẽ đi vào không gian cho ngươi sung sướng thoải mái ở ngoài này." 

"Cút!"

Long Thần thở dài một hơi. Đồng thời mắng mèo con một câu. Tên này thích nói bậy. Long Thần biết mình không có quan hệ gì với Vũ Nguyệt. Nàng đi theo mình hành động, nên mới bị thương, khiến mình hơi áy náy mà thôi.

Chẳng qua câu nói của mèo con lại nhắc Long Thần. Bây giờ, trong máu của Long Thần có hai mươi phần trăm Long Huyết. Nhất định không được giúp Vũ Nguyệt giống như chữa thương cho đứa nhỏ trước đây. Năng lượng cuồng bạo trong tinh tuyết Tổ Long, có lẽ sẽ khiến Vũ Nguyệt no bể bụng. 

Long Thần nghĩ đến đây, bèn ép ra một giọt máu tươi ít ỏi. Sau đó, hắn khống chế giọt máu này đi vào Thái Hư Chi Cảnh, lơ lửng trước mặt Vũ Nguyệt. Vũ Nguyệt dường như đang ngây người. Trước mặt nàng là một sức mạnh nóng rực khiến người ta muốn cúng bái. Sức mạnh đó có khí tức cổ xưa. Vũ Nguyệt nhẹ nhàng mở mắt ra. Lông mi rung nhè nhẹ, bông tuyết rơi xuống, tạo nên một vẻ đẹp lạ thường.

"Uống thử thứ này đi".

Giọng nói của Long Thần vang vọng trong vùng hư không này. 

"Ừm!"

Vũ Nguyệt chớp mắt hỏi:

"Nó là gì thế?" 

"Đừng hỏi nhiều!"

Vũ Nguyệt ồ một tiếng. Trong ấn tượng của nàng, Long Thần là người bá đạo như vậy. Lúc này, một giọt chất lỏng đỏ như máu đang bay về phía đôi môi anh đào của Vũ Nguyệt. Kỳ thật giọt chất lỏng đó chính là máu tươi.

Đó là một luồng năng lượng nóng rực. 

Nàng đã bị sức mạnh băng tuyết bao phủ toàn thân. Giọt máu này đi vào cơ thể nàng nhưng không bị nàng hấp thu. Nó hòa vào máu của nàng. Chỉ trong thời gian ngắn, nó đã tỏa ra toàn thân. Một sức mạnh nóng rực khiến cơ thể Vũ Nguyệt ấm lên. Nàng kêu lên một tiếng thoải mái.

Long thần vừa đi đường vừa kéo dài khoảng cách với Tuyết Nhai Tử. Đồng thời hắn cũng căng thẳng chú ý đến động tĩnh của Vũ Nguyệt. Quả nhiên, Long Huyết có tác dụng rất lớn. Luồng sức mạnh tỏa ra hơi nóng kia, khiến băng tuyết trên người Vũ Nguyệt tan chảy dần dần. Làn da trắng nõn lại hồng hào như trước.

Trên trán của nàng, làn da trắng bệch lại hồng hào dần dần. Nhưng phù văn bông tuyết vẫn còn. Nó mới là điểm mấu chốt để loại bỏ Sinh Tử Tuyết Phù. Có thể nhìn thấy dưới sự tấn công của Long Huyết, Sinh Tử Tuyết Phù đang thu nhỏ lại. Chắc một thời gian ngắn nữa, Sinh Tử Tuyết Phù sẽ biến mất hoàn toàn. 

"Ta cảm thấy khá thoải mái, đã đỡ hơn rồi. Thật thần kỳ, rốt cuộc thứ gì đã loại bỏ Sinh Tử Tuyết Phù."

Trong tư liệu của Chân Vũ Đế Cung có tài liệu về Tuyết Nhai Tử. Trong đó cũng có một đoạn giới thiệu về Sinh Tử Tuyết Phù. Vũ Nguyệt đã đọc nó, nên biết chiêu này rất kinh khủng.

Long Thần không trả lời. Rốt cuộc cũng xong chuyện Vũ Nguyệt. Bây giờ, hắn yên tâm mở ra hai cơ qua còn lại. Về phần Vũ Nguyệt, mặc dù Long Huyết là hốt thuốc đúng bệnh. Nhưng muốn nàng khôi phục hoàn toàn, thì cũng cần phải qua một khoảng thời gian nhất định. 

Mặc dù đó chỉ là một giọt máu của Long Thần. Giọt máu đó có tinh hoa của Thái Cổ Huyết Linh Long. Nó giúp ích rất nhiều cho việc tu hành sau này của Vũ Nguyệt. Lần này, nàng coi như trong cái rủi lại có cái may.

Bây giờ, dù nó chỉ là một giọt máu của Long Thần. Nhưng tinh hoa trong đó nhiều hơn toàn bộ máu trong cơ thể Long Thần trước đây.

Truyền thừa một phần năm không phải là đùa. 

Đến khi Long Thần hấp thu một trăm phần trăm, thì mới xem như đạt được truyền thừa chân chính của Thái Cổ Huyết Linh Long. Bây giờ Long Thần còn kém xa.

"Cảm ơn ngươi!"

Trải qua chuyện vừa rồi, thái độ của Vũ Nguyệt với Long Thần đã thay đổi rất nhiều. 

Long Thần dùng Phệ Linh Yêu Đồng, thì cảm nhận được Tuyết Nhai Tử vẫn đuổi theo không bỏ. Lúc này, Tuyết Nhai Tử đã rất ngạc nhiên và phẫn nộ. Nếu như chỉ nhìn về phía cạnh thực lực, thì Long Thần chỉ là Thần Vũ cảnh tầng năm. Nhưng tốc độ của hắn nhanh hơn Tuyết Nhai Tử mấy lần, sắp vượt qua tốc độ của Thần Vũ cảnh tầng sáu viên mãn.

Đối với Tuyết Nhai Tử mà nói: Chuyện này chỉ có thể dùng hai từ yêu nghiệt để hình dung.

"Long Thần!" 

Tuyết Nhai Tử đang đuổi theo điên cuồng. Gã không thể để Long Thần khởi động những cơ quan này. Nếu không lối đi cuối cùng sẽ bị mở ra. Lễ tế Nguyệt Ma sắp tiến hành sẽ bị ảnh hưởng.

Tuyết Nhai Tử nghĩ đến đây bèn liều mạng.

Có lẽ gã không biết ở một nơi khác, có một đám người đã khởi động gần hết cơ quan. 

Vũ Nguyệt đã nghỉ ngơi. Long Thần tập trung tinh thần nên tốc độ rất kinh khủng. Trong nháy mắt, khoảng cách giữa hắn và Tuyết Nhai Tử đã kéo dài ra một dặm, cách rất gần cơ quan thứ ba.

Nhìn trên bản đồ, cơ quan thứ ba đang ở trước mặt. Cơ quan này cũng có bẫy khí độc tương tự. Nhưng Long Thần không sợ khí độc. Hắn vọt thẳng vào làn khí độc. Trong thời gian ngắn, Long Thần đã mở cơ quan. Long Thần chờ cơ quan đóng lại hoàn toàn và trong động quật không còn chấn động, thì mới hủy cơ quan đó.

Long Thần dùng Phệ Linh Yêu Đồng quan sát thì thấy Tuyết Nhai Tử cách chỗ này năm trăm mét. 

Nhiệm vụ của Long Thần là cơ quan còn lại và cơ quan cuối cùng nơi hai nhóm tập hợp. Hai cơ quan này cách nhau khá xa.

"Tuyết Nhai Tử đuổi theo mình bằng cách đi theo vị trí cơ quan. Nơi gã đến tiếp theo rất có thể là mục tiêu của mình. Nhưng nơi đó cũng có thể là nơi mọi người tập hợp. Nếu gã phá hủy cơ quan đó thì phiền phức..."

Chẳng qua, Long Thần có tốc độ siêu cường. Nên hắn tự tin trước khi Tuyết Nhai Tử đến, thì hắn đã mở ra cơ quan đó. 

Long Thần nghĩ đến đây, bèn kiểm tra một chút tình hình hiện giờ của Vũ Nguyệt. Hình như nàng đã ngủ, rơi vào quá trình cải tạo và khôi phục. Sinh Tuyết Tử Phù trên trán đã nhỏ lại. Long Thần nghĩ đến đây, bèn dùng tốc độ nhanh nhất, hóa thành một tia chớp vàng lao về nơi cuối cùng kia.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Long Thần. Sau khi Long Thần mở ra cơ quan vừa rồi. Tuyết Nhai Tử lao thẳng đến nơi tập trung của Long Thần và Diệp Tranh.

Có lẽ gã đi theo trực giác. 

Cứ như thế, Long Thần nhất định phải dùng tốc độ nhanh hơn. Long Thần cách nơi tập trung gấp ba lần Tuyết Nhai Tử.

Một tia chớp vàng tung hoành trong Nguyệt Ma động quật phức tạp. Long Thần có một điểm yếu là hắn không quen Nguyệt Ma động quật bằng Tuyết Nhai Tử.

"Nhanh! Nhanh! Nhanh!" 

Vậy nên hắn cần phải nhanh.

Gió lớn gào thét trong Nguyệt Ma động quật vốn bình tĩnh bấy lâu.

Sau phút chốc, cuối cùng Long Thần cũng bằng tốc độ kinh khủng chạy đến cơ quan còn lại, rồi mở ra nó. Điều này đại biểu cho hắn đã hoàn thành nhiệm vụ. Sau đây, chỉ cần đi đến cơ quan cuối cùng tụ tập với đám người Diệp Tranh. 

"Hành động!"

Long Thần không nói hai lời, tiếp tục lao thẳng về phía địa điểm tập hợp. Hắn không thể để Tuyết Nhai Tử chiếm được ưu thế.

Khi Long Thần cách nơi cuối cùng một phần ba. Trong phạm vi của Phệ Linh Yêu đồng bỗng nhiên xuất hiện ba người. Hơn nữa, ba người này giống như phát hiện hắn, đang chặn đường theo phương hướng của hắn. Trong ba khí tức xa lạ này có hai khí tức còn đỡ. Long Thần có thể chịu được, chắc cũng là Thần Vũ cảnh tầng sáu. Nhưng Long Thần không nhìn thấu thực lực của người còn lại. 

"Chắc là trùng hợp thôi! Dưới Trấn Hồn thạch, thần thức đã không có tác dụng, nên bọn họ nhất định không nhìn thấy mình."

Long Thần vừa chạy vừa tự an ủi bản thân. Nhưng đúng lúc này, người mà Long Thần nhìn không thấu kia bỗng nhiên bỏ lại những người khác, vọt thẳng về phía Long Thần. Tốc độ của người đó khiến Long Thần ngây người. Bởi vì tốc độ đó nhanh hơn tốc độ của Long Thần.

"Thấp nhất cũng là cường giả Thần Vũ cảnh tầng bảy Thiên Địa Pháp Tướng. Hơn nữa không phải là điện chủ của Tà Long điện. Rốt cuộc người này là ai trong Nguyệt Ma động quật. Cường giả như thế đuổi theo, nên Long Thần không thể thoát được. Hiển nhiên mục tiêu của đối phương là hắn. Sau một thời gian liều mạng chạy trốn, đối phương đã đuổi gần phía sau. 

Long Thần bất đắc dĩ. Đường hầm trong Nguyệt Ma động quật rất phức tạp, sử dụng huyết đột là không hiện thực, chỉ sợ Long Thần vừa dùng thì đã đâm đầu vào đất.

Một luồng sức mạnh ràng buộc khiến Long Thần không thể động đậy. Hắn đang tò mò vì sao người này có thể tìm được mình. Chẳng lẽ người này cũng có thần thông cùng loại với Phệ Linh Yêu Đồng.

Long Thần nhìn lại thì thấy người trói buộc mình đang đi đến từ xa, sau đó đi đến trước mặt mình, thì ra đó là một thiếu niên. Long Thần quan sát thiếu niên này cẩn thận. Gã có mái tóc màu tím. Đôi mắt màu tím như ngôi sao trên trời. Ngày cả bờ môi cũng là màu tím. Tướng mạo rất kỳ dị, có cảm giác đẹp hơn thiếu nữ. Nhưng thiếu niên này chắc chắn là nam. 

Dáng vẻ thiếu niên này, Long Thần cảm thấy mình đã thấy ở đâu. Nhưng hắn không nhớ là ai. Điều này rất bất thường.

Điều khiến Long Thần kính nể nhất chính là phong thái của thiếu niên này. Thực lực không chỉ là Thần Vũ cảnh tầng sáu, rất có thể là Thần Vũ cảnh tầng bảy, là võ giả Thiên Địa Pháp Tướng. Cảm nhận loại khống chế đất trời của gã, thì có thể nhận ra.

Võ giả cấp bậc này đã gần cấp Linh Hi. Ở Chân Vũ Đế Cung, chắc cũng là người kiệt xuất trong đám đệ tử của ba nghìn đại điện. Nhưng người này không phải là đệ tử của ba nghìn đại điện. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui