Long Huyết Chiến Thần

"Có chuyện gì?"

Long Thần đoán chừng người này hẳn là cái tên vẫn luôn ẩn nấp ở gần đó xem xét cuộc chiến. Chỉ là hắn chuyên tâm đối phó Giang Thành nên không chú ý đến nàng.

"Ta biết người đang hoài nghi động cơ của ta. Ta chỉ cho ngươi biết một chuyện, lúc trước đầu Địa Ma bạo long là ta đã thương, sau đó nó chạy trốn, ta đuổi theo. Không ngờ rằng ta tốn biết bao tâm sức cuối cùng lại tiện nghi cho ngươi."

Thiếu nữ ngừng lại cách Long Thần mười thước, ngữ khí vẫn nhàn nhạt như cũ.

Long Thần lấy làm kinh hãi, thiếu nữ này tuổi tác không lớn nhưng thực lực lại có thể đánh bại Địa Ma bạo long bình yên vô sự. Điều này chẳng phải nói là lực chiến đấu của nàng vượt qua Thiên Hà cảnh để bát trọng? Cường giả trẻ tuổi thế này hình như khắp Hoàng Thành cũng chỉ có một mình Lâm Tử Thần.

"Ta nói thẳng vậy, ta biết tên của ngươi, Long Thần đúng không? Mấy ngày qua tin tức của ngươi đã truyền khắp Thương Ương quốc. Ta không muốn quản chuyện giữa người và hoàng tộc. Nhưng ta muốn nhắc nhở thương thế của người rất nghiêm trọng, nếu không có linh dược Địa giai cao đẳng chữa thương nhất định sẽ lưu lại bệnh ngầm, thậm chí quá trình tu luyện trong tương lai cũng sẽ bị ảnh hưởng. Đúng lúc ta có mang theo linh dược Địa giai cao đẳng, cũng có thể cho người nhưng ta cần thú hồn Địa Ma bạo long. Thế nào?"

Long Thần thở phào nhẹ nhõm.

Trên thực tế, hiếu nữ này nói ra điều kiện đã cấp cho Long Thần lợi ích rất lớn. Lấy thực lực của nàng dư sức cướp đoạt Long Thần, giết người phi tang cũng không thành vấn đề. Hơn nữa, Địa Ma bạo long vốn là thuộc về của nàng, Long Thần chỉ là cướp đoạt thành quả chiến đấu của người ta mà thôi.

Thời điểm lên cấp Thiên Hà cảnh đệ ngũ trọng, Long Thần cũng không quên thu thập thú hồn Địa Ma bạo long. Lúc này hắn lấy Ngưng Hồn châu từ trong túi càn khôn ném cho thiếu nữ.

Nữ tử nhận lấy Ngưng Hồn châu, không nói hai lời ném ngược lại một cái hộp ngọc cho Long Thần rồi nói: "Luyện hóa nhanh đi, ta nhắc lại một câu. Phía bên kia Uy tộc đã xuất động nhân lực toàn tộc, đồng thời tuyên bố truy sát người không chết không thôi. Bọn họ có cường giả Thiên Hà cảnh đệ bát trọng đi theo tọa trấn, cho nên người cẩn thận hành động."

Sau khi nói xong, thiếu nữ lập tức xoay người rời đi.

"Cảm tạ!" Long Thần nói với theo một câu.

Hắn biết thiếu nữ này đang trợ giúp mình, chẳng những đưa cho linh dược Địa giai cao đẳng, mà còn cung cấp tin tức trọng yếu. Không cần biết thiếu nữ thần bí này là ai, quan trọng nhất là hắn lại gặp phiền toái.

"Thần ca ca, nên làm gì bây giờ?" Linh Hi lạnh run trong làn gió đêm, nhỏ giọng hỏi.

"Đi mau, Tiểu Lang, trông cậy vào ngươi đó!"

Ánh mắt Long Thần vô cùng kiên định, binh đến tướng ngăn. Uy tộc đến một tên giết một tên, cuộc đời hắn chưa từng biết sợ là gì.

Bởi vì không thể bảo vệ tốt Linh Hi mới tạo thành kết quả thê thảm như thế này. Trong lòng Tiểu Lang thật sự xấu hổ, lúc này có chỗ hữu dụng lập tức bò dậy đỡ lấy Long Thần và Linh Hi.

Long Thần nhìn bản đồ một lát rồi chỉ tới một hướng, Tiểu Lang nhanh chóng chạy đi.

Tiểu Lang dần dần tăng tốc, cuồng phong ào ạt thổi tung y phục hai người. Long Thần bắt đầu mở hộp ngọc quan sát linh dược Địa giai cao đẳng.

"Địa giai cao đẳng, Bạch Liên tâm." Mùi hoa sen thơm ngát lập tức tràn ra xông vào mũi hăn.

"Tiểu Hi, mùi vị linh được rất giống mùi hương trên người của ngươi." Long Thần cười nói.

Linh Hi cúi đầu không nói, vẻ mặt có chút u buồn.

"Chính là vì mùi hương trên người của ta mới khiến ngươi vùi thân trong hiểm cảnh." Linh Hi cắn môi, trong lòng vẫn còn tự trách chính mình.

"Nghĩ gì thế, nha đầu ngốc!" Long Thần vỗ vỗ đầu nàng, trải qua một đêm chém giết lúc này trời đã gần sáng. Ánh mặt trời lại chuẩn bị dâng lên chiếu sáng màn đêm.

"Tiểu Hi, ngươi nhớ kỹ..." Long Thần mỉm cười chờ đợi ánh dương quang chiếu đến chỗ mình, giọng nói cực kỳ kiên định.

"Hết thảy địch nhân, hết thảy đau khổ đều là động lực để ta trưởng thành. Chung quy sẽ có một ngày, tất cả địch nhân sẽ bị ta dẫm dưới chân, tất cả đau khổ sẽ bị ta nghiền nát. Khi đó ngươi sẽ phát hiện nam nhân của ngươi, Long Thần là chúa tể thiên hạ."

Linh Hi kích động nhìn hắn, trong mắt tràn đầy ái mộ và hạnh phúc.

Một đêm bôn ba, thân thể và tinh thần nàng mệt nhọc từ từ tựa vào lưng Long Thần, ngủ say...

Đã đi được một phần ba lộ trình, đám Uy tộc vẫn theo sát phía sau. Long Thần chỉ có thể lựa chọn đi vòng qua phía tây. Mặc dù lộ trình dài thêm chút ít nhưng đây là con đường bảo đảm an toàn.

Thân thể Long Thần phục hồi rất nhanh, dựa vào Bạch Liên tâm trợ giúp trong vòng vài ngày đã giảm bớt thương thế bảy phần. Chỉ cần qua thêm ba ngày nữa, hắn sẽ hoàn toàn khôi phục lực chiến đấu, linh dược Địa giai cao đẳng quả nhiên là bất phàm.

Chẳng qua là hắn sử dụng bí pháp luyện huyết hóa khí quá nhiều, cho nên sát khí thái cổ Huyết Linh Long đã gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng đối với hắn. Mỗi thời mỗi khắc đầu óc Long Thần vẫn luôn khát vọng chiến đấu và tàn sát, nếu như Linh Hi không có ở bên cạnh, hắn sẽ dễ dàng mất đi bản tính chạy đến nơi nào đó đại khai sát giới.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, Long Thần và Tiểu Lang đã khôi phục trở về trạng thái hoàn hảo nhất nhưng thật bất hạnh Linh Hi bởi vì đêm hôm đó cảm lạnh ngã bệnh. Cơn bệnh kéo dài ba ngày càng lúc càng nghiêm trọng, Long Thần nghĩ hết biện pháp cũng không thể giúp nàng hạ sốt. Trên người hắn có rất nhiều linh dược, chỉ có điều thân thể Linh Hi quá yếu ớt, lại không có chân khí luyện hóa, căn bản là không có cách nào hấp thu được lực.

Mắt thấy Linh Hi ngày từng ngày suy yếu, Long Thần gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng. Hắn biết Linh Hi bây giờ chỉ cần một vị đại phu bình thường là tốt rồi. Nhưng vấn đề là lấy thân phận của bọn họ làm sao dám vào thành đi tìm đại phu?

"Thần ca ca, ngươi đừng tự trách mình. Ta không sao đâu!" Thấy Long Thần nóng lòng đi qua đi lại, Linh Hi vội vàng nắm tay hắn, cố gắng mỉm cười an ủi một tiếng.

"Hết thảy chỉ có thể trách bản thân ta quá vọng động. Tiểu Hi, để người đi theo ta chịu khổ, xin lỗi nàng!"

Nếu như lúc ban đầu hắn không giết chết Cửu hoàng tử, mà chỉ đánh bại đuổi đi thì ngày hôm nay bọn họ không cần phải bỏ chạy giữ mạng rồi.

"Thần ca ca... khụ khụ..."

Linh Hi ho khan mấy tiếng, dùng ánh mắt chân tình nhìn chăm chú Long Thần, giọng nói vô cùng kiên quyết: "Ta không hiểu nhiều như vậy, chỉ là trong lòng ta nghĩ có thể ở chung một chỗ với người đã là chuyện tốt đẹp nhất rồi. Bất kể chúng ta đi đâu, đang làm gì, ta đều cảm thấy vui vẻ. Mấy ngày này là quãng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời ta. Cho dù ta chết cũng không có gì tiếc nuôi."

"Bớt nói nhảm!"

Long Thần vuốt về gương mặt tái nhợt của Linh Hi, trầm giọng nói: "Đừng có nói mê sảng với ta, lão tử liều mạng như vậy là muốn người được an toàn. Nếu ngươi không yêu quý tính mạng của mình, người nói ta phải làm thế nào đây?"

"Ta sai rồi... khụ khụ..." Lời nói Long Thần khiến cho Linh Hi thật sự cảm động. Lúc này cơn đau lại tràn đến, nàng nhất thời ho khan dữ dội. Long Thần nghe thấy trong lòng cũng co giật theo, Linh Hi chính là bảo bối của hắn, là một đóa hoa sen tinh khiết không nhiễm bụi trần. Thế mà bây giờ đóa hoa đó khô vàng, héo úa làm hắn cực kỳ khó chịu.

"Nóng quá!" Long Thần cau mày đặt tay lên trán Linh Hi.

"Ta sẽ cố gắng, tiểu Hi không muốn trở thành gánh nặng của Thần ca ca." Linh Hi giơ giơ bàn tay trước mặt hắn, gượng cười nhợt nhạt.

Ánh mắt Long Thần nhìn nàng, thật lâu không nói một lời.

"Tiểu Lang, dò xét thành trấn ở gần đây. Chúng ta phải mang tiểu Hi đi tìm đại phu." Long Thần cuối cùng đã hạ quyết tâm.

Hắn biết không thể tiếp tục lên đường như vậy nữa, chỉ cần Linh Hi bị nhiễm gió lạnh hoặc sương đêm thêm mấy ngày nữa nàng sẽ không chịu nổi. Đến lúc đó cho dù Long Thần thoát khỏi hoàng tộc đuổi giết cũng không còn bất cứ ý nghĩa gì.

"Không được, làm vậy sẽ rước thêm phiền toái..." Linh Hi gấp gáp nói, bởi vì nói xong quá mau lại cúi đầu ho khan mấy tiếng.

"Ta đã quyết định, đừng có nhiều lời. Tiểu Hi, cho dù phiền toái lớn hơn nữa, lão tử cũng đá một cước chết hết."

Bên ngoài khu vực rừng trúc khá lớn, một con sông lớn chảy ngang qua thành trì không lớn. Tòa thành này quy mô tương đương với Nguyệt Nha thành, trên công thành có bảng đề ba chữ Thanh Thủy thành. Nơi này có mỏ khoáng Thần ngọc sản lượng dồi dào nổi danh khắp Thương Ương quốc.

Long Thần lúc này đang đứng nhìn Thanh Thủy thành, ánh mắt quan sát cả tòa thành vô cùng cẩn thận.

Hắn dĩ nhiên sẽ không đi hướng của thành, bởi vì đi chỗ đó căn bản là muốn chết. Sau khi quan sát một phen, Long Thần mới ôm tiểu Hi di chuyển sang bức tường phía đông tòa thành. Dĩ nhiên, tốc độ hắn cực nhanh không cho người khác nhìn thấy.

Trước đó Long Thần đã tiến vào Thanh Thủy thành một lần nhằm điều tra tin tức cụ thể. Hiện tại hắn nhanh chóng tìm tới khu phố vắng vẻ, dẫn Linh Hi vào trong một gian nhà đơn sơ có đầy đủ mọi thứ cần thiết cho sinh hoạt. Đây là nơi thích hợp Linh Hi dưỡng bệnh.

Long Thần quét dọn gian phòng, bảo Tiểu Lang bảo vệ chung quanh rồi nói với Linh Hi: "Ngươi ở đây nghỉ ngơi một lát, ta đi tìm đại phu."

"Ừ!" Linh Hi khẽ gật đầu.

Long Thần lập tức đi tới khu vực trung tâm Thanh Thủy thành, do lần trước bị một lần giáo huấn khắc sâu tại Nguyệt Nha thành, cho nên hắn lựa chọn di chuyển trong bóng tối ở những con đường vắng vẻ. Lây thực lực Thiên Hà cảnh đệ ngũ trọng ân giầu khí tức tuyệt đối, không có võ giả nào ở Thanh Thủy thành có khả năng phát hiện ra hắn tồn tại.

Sau khi quan sát Thanh Thủy thành hồi lâu, Long Thần chậm rãi tìm đến một vị đại phu trung niên. Người này làm nghề y hẳn là trên dưới mười năm, chữa trị cảm mạo đơn giản hiển nhiên không thành vấn đề. Linh Hi bị bệnh càng lúc càng nghiêm trọng là do thể chất suy yếu, cộng thêm ba ngày qua một mực lên đường dẫn đến tinh thần mệt nhọc.

Long Thần đi theo vị đại phu trở về dược phòng, đợi chung quanh không còn bóng người mới xuất hiện nói: "Đại phu, giúp ta trị bệnh cho một người, một ngàn Thần ngọc, thế nào?"

Hắn làm nghề y nhiều nhất chỉ thu khoảng một hai Thần ngọc cho một lần khám bệnh, Long Thần vừa nói đã ném ra một ngàn Thần ngọc nhất thời dọa cho đại phu hoảng sợ ngây người.

Vì lo rằng đại phu không tin, Long Thần mới lấy ra đầy đủ Thần ngọc ném lên trên bàn, cười nói: "Đây là cho ngươi, ta chỉ cần ngươi trị liệu bệnh phong hàn đơn giản cho một vị bằng hữu. Mau thu thập công cụ rồi đi theo ta."

Vị đại phu kinh nghiệm phong phú đã từng gặp qua vô số người, chỉ liếc mắt cũng biết Long

Thần là võ giả cường đại. Chỉ hành vi đơn giản trực tiếp lấy ra Thần ngọc đã kinh khủng lắm rồi, vị đại phu do dự một lát cuối cùng vẫn quyết định đón nhận. Bởi vì hắn biết rằng mình không có con đường từ chối.

Sau khi thu hồi một ngàn Thần ngọc, vị đại phu nói với Long Thần: "Đi thôi!"

Long Thần kéo cánh tay đại phu chạy quanh Thanh Thủy thành, dòng người đi đường chỉ cảm giác một trận gió lớn thổi qua, hoàn toàn không biết trên đầu mình phát sinh chuyện gì.

Hai người Long Thần trở về gian phòng kia rất nhanh.

Đến khi Long Thần ngừng lại thì sắc mặt vị đại phu đã tái nhợt. Ánh mắt hắn lo lắng nhìn chung quanh, không biết gian phòng này nằm ở khu vực nào trong thành.

"Sau khi vào phòng không được hỏi nhiều. Người chỉ cần trị lành cho người ở bên trong là tốt rồi. Sau đó người sẽ bình yên vô sự rời khỏi, nếu không Thần ngọc và tính mạng đều mất. Hiểu chưa?"

Long Thần lên tiếng uy hiếp, tinh thần vị đại phu run lên nhất thời hoảng hốt. Hắn không dám nói thêm gì nữa, vội vàng đi theo Long Thần vào trong gian phòng.

Thấy Long Thần trở lại, vẻ mặt Linh Hi lập tức toả sáng.

Đây là lần đầu tiên vị đại phu nhìn thấy nữ tử mỹ lệ thế này, Long Thần không thể nghi ngờ chính là nhân vật độc ác trong nhận thức của hắn. Thế nhưng, nữ tử trước mặt xinh đẹp, lương thiện đã giành được không ít hảo cảm trong lòng hắn.

"Đúng là phong hàn, không được trị liệu đúng lúc và tinh thần mệt mỏi quá độ mới bộc phát nghiêm trọng như thế. Cũng may ta đã làm nghề y hai mươi năm, trị bệnh phong hàn tuyệt đối nắm chắc."

Vọng, văn, vấn, thiết là bốn chiêu cơ bản của đại phu. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn lần lượt thăm dò, bắt mạch giúp cho Linh Hi.

Long Thần yêu cầu đại phu nấu thuốc ở gần đó, còn mình thì ngồi bên cạnh an ủi Linh Hi. "Nghỉ ngơi chút đi, cảm giác tốt hơn chưa?"

"Ừ, đỡ nhiều rồi!". Linh Hi khẽ gật đầu, thần thái u buồn tựa đầu vào vai Long Thần. Ánh mắt nàng nhìn vị đại phu đang nấu thuốc ở cách đó không xa. "Thần ca ca, người muốn giết hắn?"

Vị đại phu này chưa chắc nhận ra thân phận Long Thần, chẳng qua là hắn không dám mạo hiểm. Cho nên trong lòng hắn đã quyết định làm ác nhân một lần, sau khi Linh Hi lành bệnh sẽ

giết vị đại phu này.

giết vị đại phu này.

"Ừ!" Long Thần thấp giọng đáp.

"Không được, Thần ca ca, tấm lòng đại phu rất đáng quý. Ta nhìn ra được hắn là một vị đại phu tốt."

Linh Hi không đành lòng để hắn làm thế, vội vàng tìm cách can ngăn.

"Được rồi, ta sẽ để hắn lưu lại thêm mấy ngày, chờ chúng ta rời khỏi Thanh Thủy thành mới thả hắn đi."

Nhờ có thảo dược chữa trị và đại phu chăm sóc cẩn thận, tình hình Linh Hi dần dần chuyển biến tốt đẹp. Chỉ qua một ngày, sắc mặt của nàng đã hồng nhuận vài phần, nhiệt độ cũng giảm hơn phân nửa.

"Chỉ cần nghỉ ngơi thêm hai ngày là có thể khôi phục." Vị đại phu nhỏ giọng nói với Long Thần.

"Đến lúc đó người có thể đi!"

Long Thần nói.

Dựa vào một cậu bảo đảm này, vị đại phu mới thở phào nhẹ nhõm. Thật ra trong lòng hắn

cũng hiểu rằng tình huống của mình lành ít dữ nhiều, không biết khi nào sẽ dạo chơi quỷ môn quan.

Lại thêm một ngày trôi qua, sáng sớm ngày thứ hai, Long Thần ôm Linh Hi ngủ say bỗng nhiên mở to hai mặt.

Long Thần cúi người hôn lên trán nàng, Linh Hi rên một tiếng đưa tay đẩy hắn ra.

Long Thần cười cười, xoay người đi ra khỏi phòng.

Bên ngoài đang đứng một nhóm người lùn, chính là đội ngũ Đại Hòa gia tộc truy sát tới nơi.

Lúc nãy Long Thần đã cảm giác được có không ít cường giả vây quanh. Hiện tại đối mặt, hắn mới nhận thấy trong đám người này có một số mạnh đến trình độ khiến hắn run sợ. Không thể nghi ngờ gì nữa, bọn họ chính là tầng lớp cao nhất quản lý cả Uy tộc.

Đám người dần dần vây quanh Long Thần, trong đó Tùng Trung Thành thực lực Thiên Hà cảnh đệ bát trọng đứng ở phía đối diện, ngoài ra còn có gần mười Võ giả Thiên Hà cảnh đệ thất trọng. Về phần đệ ngũ trọng, đệ lục trọng cũng có hơn trăm. Có thể nói lần này Uy tộc đã dốc hết toàn bộ lực lượng.

Chẳng những Long Thần giết chết nhi từ thương yêu nhất của Tùng Trung Thành, mà còn dám giết cả Cửu hoàng tử. Vì thế bọn họ bắt sống hoặc giết được Long Thần sẽ báo được đại thù, hơn nữa còn được Kiếm Hoàng bệ hạ tưởng thưởng phong phú. Chuyện tốt như vậy vô cùng hiếm thấy, Uy tộc vốn nổi danh tham lợi khẳng định không thể bỏ qua.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui