"Tiểu Hi, ngươi thấy không? Người dân Bích Ương hoàng thành đang chờ xem chúng ta biểu hiện đó."
Long Thần cười nhạt. Lúc này của thành đã đóng lại, binh lính trên tường thành mặt mày nghiêm trọng như lâm đại địch. Còn bình nguyên đối diện chỉ là một vùng trống trải, chỉ có thân ảnh Long Thần và Tiểu Lang bình tĩnh đúng đợi.
Tiểu Lang nhìn tới phương hướng tường thành, hắn đã chờ cơ hội báo thù này từ lâu rồi. Trong lòng Tiểu Lang cực kỳ hưng phấn, thù hận mười năm cũng đã đến lúc giải quyết triệt để.
Mối thù diệt tộc không đội trời chung, phải lấy máu trả máu. Kiếm Hoàng có chết trăm lần cũng không thể chuộc tội. Tiểu Lang vốn là người lương thiện, nhưng Kiếm Hoàng giết chết cả nhà hắn, tịch thu toàn bộ tài sản đã khiến tâm tính hắn biến hóa rõ rệt.
Long Thần và Tiểu Lang kề vai chiến đấu, cùng nhau đối kháng kẻ thù mạnh nhất từ trước đến giờ.
Long Thần nhìn đám người đông nghịt ở trên tường thành, bọn họ cũng lẳng lặng đánh giá Long Thần. Đây là thiếu niên để lại rất nhiều truyền kỳ tại Thương Ưng quốc. Khoảng cách song phương rất xa, chỉ có những người thực lực cao cường mới có thể thấy rõ dung mạo lẫn nhau.
"Thì ra đây là Long Thần, không ngờ hắn trẻ tuổi như vậy. Quả thực là thiếu niên anh tài, đáng tiếc hắn là thành viên Thiên Ma cung, hoàng tộc không thể nào để hắn sống sót đến lúc trưởng thành."
"Đúng thế, một người có năng lực giết chết Tứ hoàng tử Lâm Tử Thần thế nào lại đơn giản? Nghe nói cũng là hắn đã giết Kiếm Ma đại nhân, bây giờ lại đích thân khiêu chiến Kiếm Hoàng bệ hạ."
"Ngươi nói đùa gì vậy, chẳng lẽ Kiếm Hoàng bệ hạ lại thua dưới tay Long Thần?"
"Nói nhầm, nói nhầm!" Người nọ cười nói ngượng ngùng, tiếp theo những người bên cạnh cũng thì thầm nghị luận.
Rốt cuộc của thành cũng mở ra trong tầm mắt mong đợi của mọi người, một nhóm người bắt đầu xuất hiện bên ngoài bình nguyên. Đây là những đại nhân vật nắm quyền thống trị Thương Ương quốc. Kiếm Hoàng đi ở phía trước, vẻ mặt lạnh nhạt như thường.
Đám người trên tường thành lập tức hoan hô nhiệt liệt, điều này cũng không phải là bọn họ ủng hộ Kiếm Hoàng. Chẳng qua là hoàng tộc đang nắm quyền, bọn họ đương nhiên thức thời.
Nếu như Long Thần thắng lợi, bọn họ sẽ không ngần ngại quay sang cổ vũ hắn. Thế giới này vốn là như vậy, chỉ có nắm đấm đủ cứng mới có thể được mọi người sùng bái và tôn kính.
Cửa thành vừa mở ra, Long Thần lập tức cảm giác áp lực truyền đến. Trong lúc nhất thời da mặt hắn đau rát như bị mũi kiếm lướt qua, cả người không hề thoải mái.
Song phương cách nhau thật xa, nhưng Long Thần đã thấy được ánh mắt màu vàng kim.
"Tiểu Hi, người thấy ánh mắt của hắn không? Hình như không giống với đêm hôm đó?" Long Thần nghi ngờ hỏi. Hắn nhớ là đêm hôm đó ánh mắt Kiếm Hoàng đen tuyền, khí chất âm nhu chứ không táo bạo như hiện tại.
"Kỳ quái, thật là kỳ quái!"
Linh Hi vội vàng lắc đầu, khuôn mặt nghi ngờ.
"Khí tức Kiếm Hoàng quả thật quỷ dị, linh hồn hắn không đầy đủ, giống như chỉ còn một nửa. Ta nhớ được đêm hôm đó thấy hắn vốn không có khí thế hùng hồn như thế này." Linh Hi lầm bầm mấy câu, suy nghĩ hoàn toàn rối loạn.
Long Thần có nghe cũng không hiểu nguyên nhân trong đó.
"Dù sao cũng nghĩ không thông, vậy thì nhiệm vụ của ta chính là giết hắn. Tiểu Hi, ta nói được là làm được. Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ thực hiện hứa hẹn của mình." Nhớ tới lời thề hôm trước, vẻ mặt Long Thần tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Nha!" Linh Hi biết nói gì cũng không có cách nào nghịch chuyển. Long Thần quyết định chắc như định đóng cột, nàng đành phải chấp nhận. Dù sao lời hắn nói cũng đạo lý, nếu như hắn tham sống sợ chết, nguyện ý cùng nàng lánh đời thì nàng có còn yêu hắn nữa không? Bởi vì ương ngạnh và kiên trì mới là tính cách con người hắn.
Chỉ một bước cuối cùng này lại rất khó hoàn thành, Linh Hi biết thực lực Long Thần tiến triển cực nhanh. Trong thời gian một năm đã tăng cường lên tới cảnh giới này coi như là thiên tài cao cấp nhất rồi. Chẳng qua là hắn khởi điểm quá trễ, thiên phú và kiên trì không thể bù đắp nổi khoảng thời gian thiếu hụt.
Linh Hi biết chênh lệch giữa hai người rất lớn, cho nên nội tâm nàng vô cùng lo lắng cho an nguy của hắn.
Bản thân Long Thần lại bình tĩnh chuẩn bị nghênh đón trận quyết chiến cuối cùng, nàng cũng không dám nhiều lời làm ảnh hưởng đến tâm tình của hắn. Nàng đành phải yên lặng nhìn hắn chiến đấu, lần này đối phó Kiếm Hoàng nguy hiểm hơn tất cả những lần trước kia rất nhiều. Ngay cả Ám Nguyệt Hổ vương cũng không thể so sánh với đệ nhất cường giả Thương Ưng quốc.
"Rốt cuộc xuất hiện? Động tác quá chậm, ta còn tưởng rằng bệ hạ đang ngủ nướng trong cung, ha ha!" Áp lực truyền đến càng lúc càng lớn, Long Thần không có kinh hoàng, trước tiên lên tiếng trêu chọc Kiếm Hoàng khiến cho mọi người vô cùng bội phục.
Kiếm Hoàng không có trả lời, khẽ phất tay ra hiệu cho đám thần từ phía sau quay trở về. Sau đó hắn im lặng quan sát Long Thần thật kỹ. Hắn chậm rãi đi tới, một trăm năm mươi thước, một trăm thước, năm mươi thước, đến khi chỉ còn cách hai mươi thước, Kiếm Hoàng mới ngừng lại. Thần kinh đám người vây xem bắt đầu căng thẳng.
Trận chiến đỉnh cấp Thương Ưng quốc rốt cuộc bắt đầu...
Mọi người không nhịn được mở to mắt lên, chỉ sợ bỏ qua bất kỳ một chi tiết nhỏ.
Kiếm Hoàng dừng lại nhưng không có động thủ, ánh mắt hắn tựa như lợi kiếm xuyên thấu cơ thế Long Thần. Hồi lâu sau hắn mới cười nói: "Hai tháng trước ta đã gặp Triệu Thanh Vân, vốn là ta muốn tử chiến một trận với hắn. Nhưng hắn lại nói người mới là đối thủ của ta. Ta hỏi hắn có đùa bỡn quỷ kế hay không, hắn nói lấy tính mạng mình ra bảo đảm. Vì thế ta tin lời Triệu Thanh Vân, vẫn đợi người đến ngày hôm nay."
"Ngươi giết chết hai nhi tử của ta, lại thêm một đệ đệ, nhưng ta không có động tới người nhà, không có động tới sư môn của ngươi chính là coi trọng tiềm lực của ngươi. Ta hi vọng người không bị chiến bại quá nhanh. Nếu làm ta thất vọng, sợ rằng sự tình diệt tộc tịch thu tài sản lại xảy ra à!"
Long Thần lắng nghe Kiếm Hoàng nói rất thật tình.
"Ngươi yên tâm đi, tuyệt đối có thể làm cho người chết được thoải mái. Vì thời khắc này, ta đã chuẩn bị gần hai tháng, tin tưởng sẽ không để người thất vọng." Long Thần mỉm cười bình thản.
Bọn họ đứng trên cánh đồng bát ngát, thanh âm sang sảng như hai người bằng hữu tranh luận. Thế nhưng, tất cả mọi người đều biết sắp có một trận tử chiến bộc phát, cuối cùng chỉ có một người sống sót rời đi mà thôi.
Long Thần biết Kiếm Hoàng oán hận hắn không thua gì mối thù diệt tộc của tiểu Lang.
"Nghe nói ngươi có huynh đệ là người của Mạc gia. Ta đã điều tra thật kỹ, hắn là Mạc Tiểu Lang đúng không? Trước kia hắn tiến vào Phần Thiên bí cảnh không có trở ra. Dư nghiệt Mạc gia lại chết đi vô dụng như thế, đúng là đáng tiếc!"
Nói đến chỗ này, Kiếm Hoàng lắc đầu cảm khái. Đây là hắn muốn chọc đối phương tức giận nhằm chiếm đoạt tiên cơ.
"Hoàng tộc cũng vậy thôi, ngoại trừ Lâm Phách Thiện ra còn lại chó với mèo lão tử lười giết.
Ngươi muốn biết Lâm Thương Thiên chết thế nào không? Hắn đã bị lão tử thiêu sống đấy. Ngươi biết Lâm Tử Thần chết như thế nào không? Hắn bị ta chém thành từng mảnh vụn, thi thể cũng biến thành tro bụi bay trong gió, ha ha ha!" Long Thần nói xong liền bật cười ha hả.
Kiếm Hoàng chấn động toàn thân, ánh mắt nhìn về phía Long Thần nồng nặc sát khí.
"Tròng mắt hắn thật cổ quái." Nội tâm Long Thần âm thầm khiếp sợ.
Bọn họ nói chuyện với nhau đều lọt vào tại những người khác. Bộ dạng Kiếm Hoàng tựa như ngọn núi lửa chuẩn bị bùng phát. Đây là điểm mấu chốt nói rõ trận chiến sắp bắt đầu.
“Vụt!”
Kiếm Hoàng tiến tới trước một bước, nhất thời một cỗ cuồng phong thổi tạt vào mặt Long Thần, khí thế mạnh mẽ ép cho hắn hô hấp khó khăn. Một mảnh đại địa đột nhiên bay lên theo hướng cánh tay Kiếm Hoàng.
"Tiểu Lang." Long Thần dựa theo lệ cũ rời khỏi Tiểu Lang, hai người tách ra hai hướng khác nhau. Đối phó siêu cấp cao thủ như Kiếm Hoàng đương nhiên phải dùng đến tất cả lá bài tẩy, tối trọng yếu là Long Hồn biến thân và Đạo Tâm chủng ma. Sau khi hoàn thành hai loại kỹ năng tăng phúc, thân thể Long Thần bộc phát lực lượng cường đại, mười tám Thiên Hà quán thông thúc đẩy chân khí lưu động càng thêm mạnh mẽ. Đây chính là trạng thái chiến đấu mạnh nhất mà Long Thần có thể đạt tới.
Tiểu Long cũng thi triển Đạo Tâm chủng ma kích thích yêu lực lên tới gần Thông Thiên cảnh, điều này ý nghĩa rằng Tiểu Long có thể khống chế ngọn lửa Cửu U Ma Tổ mạnh hơn gấp đôi.
Khí tức Long Thần và Tiểu Lang biến hóa nhanh chóng khiến cho Kiếm Hoàng không thể tiếp tục trấn định, sắc mặt hắn thay đổi nhìn kỹ lại đối thủ của mình. Đầu tiên là Long Thần thi triển Long Hồn biến thân làm cho hắn quá mức kinh ngạc.
"Ta đã nghe nói người có chiến kỹ Thú hồn biến thân vô cùng nghịch thiên, không ngờ rằng ngươi lại tu luyện đến cảnh giới này. Cộng thêm bí pháp Đạo Tâm chủng ma tăng cường chân khí lên tới gần Thông Thiên cảnh. Không trách được Lâm Tử Thần chiến bại trong tay người, không trách được Triệu Thanh Vân dám khẳng định đối thủ của ta là ngươi." Thanh âm Kiếm Hoàng thể hiện rõ sự cảm thán, thương tiếc và ganh tỵ khi thấy một thiếu niên có thiên phú siêu tuyệt vượt qua cả nhi tử của mình.
Sau đó hắn thấy được Tiểu Lang thi triển Đạo Tâm chủng ma lập tức ngây dại toàn thân.
"Cái gì? Yêu thú cũng biết tu luyện Đạo Tâm chủng ma, đây rốt cuộc là loại yêu quái gì chứ?" Chuyện này vượt ra khỏi Kiếm Hoàng nhận thức. Trước giờ hắn rất tự hào vì kiến thức phong phú của mình, nhưng mà yêu thú biết tu luyện chiến kỹ nhân loại đúng là độc nhất vô nhị, xưa nay chưa từng nghe nói tới.
Đám người trên tường thành cũng nghe thấy thanh âm kinh hãi của Kiếm Hoàng.
"Ta không có nghe lầm hả? Thực lực Long Thần tiếp cận Thông Thiên cảnh? Con Yêu lang kia biết tu luyện Đạo Tâm chủng ma? Trời ạ, đây rốt cuộc là cái tổ hợp quỷ quái gì vậy?"
"Bình tĩnh một chút, đây chỉ là biểu tượng mang tính tương đối mà thôi. Kiếm Hoàng bệ hạ mới là cường giả chân chính, người nhìn kỹ đi. Mặc dù ngài tỏ vẻ kinh hãi, nhưng mà không có khiếp đảm, điều này nói rõ bản thân hắn đã nắm chắc phần thắng."