Long Huyết Chiến Thần

Mà lúc này, thiếu niên kia gắt gao nhìn chằm chằm bên này. Nó há hốc mồm trêu ghẹo hồi lâu mới nói ra: “Các ngươi rất mạnh, rất đáng sợ.”

Hiển nhiên nó vừa mới nắm giữ tiếng nói, còn rất không thuần thục.

Long Nguyệt không có cắt lời nó, kiên nhẫn nghe nó nói hết.

“Nơi này là… nhà của chúng ta. Ai đột nhiên đến phá, bọn ta đều ăn hết. Các ngươi đi đi.”

Ánh mắt của nó lộ ra hung quang, quét mắt nhìn mọi người.

“Chúng ta đến đây tìm kiếm Xích Đế ấn. Vật kia đối với các ngươi không dùng được nhưng đối với chúng ta mà nói lại là trọng bảo. Chúng ta đến nơi này chẳng qua là muốn lấy đồ đi, không chiếm lĩnh lãnh địa của ngươi.”

Long Nguyệt nhàn nhạt nói.

“Không được, lãnh địa, không tha, xâm phạm. Các ngươi đi đi, không đi, vương ta, ăn hết các ngươi.”

Thiếu niên có chút giãy dụa nói. Trên mặt của nó tràn đầy thần sắc kiên quết.

“Vậy thì xin lỗi, Xích Đế ấn, chúng ta tất phải có.”

Long Nguyệt cường ngạnh nói.

“Chờ chết đi.”

Thấy Long Nguyệt không có ý tứ muốn đi, nó cũng không nói thêm gì nữa mà hung ác nhìn mọi người một cái. Nó tiến vào trong bùn nhão, mặt đất trở nên hỗn loạn. Long Thần suy đoán rằng Huyết Hải Độc Xà kia hóa thành nguyên hình chạy vào trong bùn nhão.

“Sự xuất hiện của nó nói rõ rằng chúng ta cách trung taam Vân Mộng trạch đã rất gần.”

Long Nguyệt nói.

“Đại tỷ, tên kia vừa mới nói, vương ta, còn không phải là vị trong truyền thuyết sao?”

“Đúng chính là yêu thú đứng hàng thứ hai tại Thần Vũ thánh triều – Hắc Thủy Huyền Xà. Vân Mộng trạch này chính là hang ổ của nó. Tất cả yêu thú ở nơi này đều nghe theo hiệu lệnh Hắc Thủy Huyền Xà.”

Long Nguyệt nói.

“Hắc Thủy Huyền Xà là phẩm cấp gì?”

Long Thần hỏi.

“Vương cấp tam phẩm, hơn nữa tồn tại của nó trong vương cấp tam phẩm tương đối kinh khủng, thực lực gần với Vĩnh Sinh thần hải Thiên Hoàng Thần Điểu. Hắc Thủy Huyền Xà đã sống hơn nghìn năm, tuyệt đối là yêu thú vô cùng khó đối phó. Hình thể của nó sợ rằng so với Huyết Hải Độc Xà còn lớn hơn gấp mười lần!”

Huyết Hải Độc Xà lúc nãy nói gì thì nói chiều cao ít nhất cũng trăm thước. Mà Hắc Thuỷ Huyền Xà khoảng chừng mấy ngàn thước sao? Tuyệt đối che khuất cả bầu trời, tương đối kinh khủng.

Long Thần có chút kinh hãi.

“Hắc Thủy Huyền Xà mặc dù cường đại nhưng không ngăn được chúng ta, ta còn có Ma Hoàng Khương Vô Tà, công thêm Vũ Hoàng Dương Ngưng Phong. Nếu ba người liên thủ, Hắc Thủy Huyền Xà cũng chỉ có thể tránh lui. Thế nhưng lần này cao thủ đến rất đông, muốn lấy được Xích Đế ấn cũng rất khó.”

Long Nguyệt hơi nhíu lông mày.

“Cầu phú trong nguy hiểm, vì thế đối với chúng ta điều kiện tiên quyết là giữ tính mang, thứ hai mới là Xích Đế ấn.”

Khương Vô Nhai nói.

Nói xong mọi người nhìn lẫn nhau, sau đó hướng bên trong chạy đi. Lúc này Huyết Hải Độc Xà thấy bọn họ cường đại, đặc biệt đi ra chào hỏi, khi đó bên cạnh có không ít người đã hướng chỗ sâu Vân Mộng trạch chạy đi. Nơi đó được đồn đại rằng phát sinh dị tượng, chính là chỗ sâu nhất tại Vân Mộng trạch.

Bỗng nhiên, Long Nguyệt chấn động, nhỏ giọng nói: “Người Vũ Minh đến.”

Lời Long Nguyệt vừa dứt, mọi người dường như hô hấp ngừng lại. Lần này không phải Vũ Minh phát hiện bọn họ mà là bọn họ phát hiện người Vũ Minh. Nếu khi gặp phải người Cổ Ma vực có thể đủ sức đối phó châm chọc mấy câu nhưng là gặp gỡ Vũ Minh, dựa vào hận thù giữa Vũ Minh và Long tộc chắc hẳn phải có một trận đại chiến.

Trước khi Xích Đế ấn xuất hiện mà xảy ra một trận đại chiến như vậy là một chuyện vô cùng không khôn ngoan.

Cho nên, thần kinh mọi người căng thẳng tới cực điểm.

“Nằm xấp xuống.”

Long Nguyệt nhẹ giọng nói một tiếng. Nơi này là bên trong đầm lầy được sương mù bao phủ. Sau khi nằm xấp xuống, chỉ cần bọn họ ngừng thở, phong tỏa dao động trên người mình thì người khác muốn phát hiện bọn họ rất khó trừ phi có Phệ Linh Yêu Đồng Long Thần.

Nằm xấp xuống cũng không có nghĩa thân thể bọn họ tiếp xúc với bùn nhão. Bảy người đều có thực lực cao siêu, bùn nhão căn bản không thể chạm tới thân thể của bọn họ. Thậm chí dưới chân Long Nguyệt, bùn nhão bị áp chế lõm vào thành một cái hố to. Mọi người vội vàng vào trong cái hố to đó, chỉ lộ ra ánh mắt nhìn về hướng mà Long Nguyệt chỉ.

Quả nhiên cách chừng nơi này hơn trăm mét, Long Thần thấy được một đội ngũ vận y phục hoàng kim xuất hiện. Bọn họ không hề che giấu sự hiện hữu của mình cho nên Long Nguyệt mới có thể dễ dàng phát hiện bọn họ. Cách xa như vậy, Long Thần không có nhìn thấu tướng mạo của bọn họ thế nhưng có thể cảm giác được thực lực đối phương không hề thua kém hơn đội ngũ của mình.

Bên Vũ Minh có tổng cộng chín người. Hiển nhiên một trong ba đại Vũ Hoàng Dương Ngưng Phong ở trong đám người kia. Địa Vũ cảnh tầng thứ ba, tại Thần Vũ Thánh Triều đã là cường giả tuyệt đỉnh nhất.

Có hay không có cường giả Địa Vũ cảnh tầng thứ ba là tiêu chuẩn vô cùng quan trọng được coi như là một đại thế lực.

Long Thần đánh giá đám người Vu Minh ở xa xa. Phương hướng của bọn họ cũng không hướng về phía đám người Long Thần, cho nên chỉ cần bọn họ rời đi liền không có gì nguy hiểm.

Lúc này, Long Thần nghe được một người trong đám người đối phương hỏi; “Có tin tức Xích Đế ấn không?”

Một người khác trả lời: “Bây giờ Hỏa Hồn tinh còn không sáng lên, hẳn là chung quanh đây không có Hỏa thuộc tính mạnh mẽ. Dương Vũ Hoàng, chúng ta phái người vào sâu xem thử một chút.”

Dương Ngưng Phong nói: “Phái người đi sâu hơn mà nói chính là địa bàn của Hắc Thủy Huyền Xà. Thế nhưng lần này, coi như là Hắc Thủy Huyền Xà dám cản đường Vũ Minh ta cũng phải chết, tiếp tục dùng Hỏa Hồn tinh tìm kiếm.”

Cứ như vậy, bọn họ ở trong mắt Long Thần càng lúc càng đi xa.

“Hỏa Hồn tinh? Thế mà chúng ta lại không nghĩ tới mang vật này tới đây. Mặc dù không có tác dụng gì nhưng mà cảm giác đối với lực lượng Hỏa thuộc tính vẫn tương đối nhạy cảm. Như vậy, một khi bọn họ tìm được Xích Đế ấn hẳn là so với chúng ta còn muốn dễ dàng hơn nhiều.”

Chờ bọn hắn đi xa, Long Nguyệt cau mày nói.

Lúc này, bọn người Vũ Minh đã hoàn toàn chìm vào trong sương mù, cho dù là Long Nguyệt cũng không nhìn thấy.

“Đi theo bọn hắn không được hay sao?”

Long Thần hỏi.

“Càng đến gần càng dễ bị bọn họ phát hiện. Mà ở xa thì khó có thể phát hiện tung tích của bọn họ. Giống như là hiện tại vậy, ta không biết bọn họ đã đi nơi nào.”

Long Nguyệt có chút buồn rầu nói.

“Ta có biện pháp giữ khoảng cách đi theo bọn hắn mà không bị đám người kia phát hiện. Các ngươi cứ việc đi theo ta là được rồi.”

Long Thần bỗng nhiên vừa nói vừa đứng lên.

“Sao cơ?”

Những người khác cũng vội vàng đứng lên, có chút ngạc nhiên và nghi hoặc nhìn Long Thần, trong đó Long Nguyệt hỏi: “Ngươi thật sự có biện pháp sao?”

Long Thần gật đầu. Phệ Linh Yêu Đồng chính là biện pháp của hắn.

Có Phệ Linh Yêu Đồng, Long Thần có thể hoàn toàn đi theo cách một dặm đường, đi theo đám người kia mà không bị phát hiện. Hắn nói xong lập tức đi ra ngoài. Những người khác đối với hắn đương nhiên là tin tưởng. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái liền đuổi theo cước bộ của Long Thần.

“Cho dù chúng ta không có được Xích Đế ấn, Xích Đế ấn kia tuyệt đối không thể rơi vào trong tay Vũ Minh.”

Long Nguyệt nhẹ giọng nói. Cho nên bọn họ chỉ cần theo sát người Vũ Minh. Hơn nữa nếu có phiền toái nào đó, bọn người Vũ Minh có thể ngăn cản trước nhất, cuối cùng lỗ vốn cũng chỉ là Vũ Minh, cớ sao mà không làm chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui