Long Huyết Chiến Thần

Lúc này Lôi tộc thất từ hội tụ lại với nhau, đứng ở phía trước các cường giả Lôi tộc mà đám trưởng lão Ma tộc còn lại cũng tụ tập lại với nhau, ở phía sau chính là người Ma tộc. Mà Long Thần đi về phía hai người Bạch Lan chào hỏi một tiếng sau đó mới đứng ở phía sau Bạch Lan.

"Tiểu tử, biểu hiện không tệ, để cho ta mở rộng tầm mắt"

Lôi Cực bên cạnh cũng hướng về phía Long Thần đánh một nụ cười tán thưởng.

"Đúng, đại ca ca vẫn là người giỏi nhất!"

Tố Nghiên nhớ rất rõ ràng Long Thần khi vừa mới tới Thanh Mộc Thiên Thành nàng còn tưởng rằng hắn ngay cả nàng cũng đánh không lại, không nghĩ tới sau một tháng thời gian thế nhưng Long Thần đã có được lực chiến đấu như thế.

Nếu luận về lực chiến đấu mà nói sợ rằng ngay cả Tố Tuyết cũng không là đối thủ của hắn, tại trong lớp trẻ tuổi Ma tộc Long Thần tại trong một khoảng thời gian rất ngắn đã trở thành tồn tại lợi hại nhất.

Tất cả ánh mắt tán thưởng đều nhìn về phía Long Thần.

Ngay vào lúc này Bạch Lan mang theo ánh mắt trầm tĩnh mà nghiêm túc nhìn về phía những người Ma tộc, ánh mắt của hắn quét lên trên người bảy vị trưởng lão nói:

"Trước hết giải quyết vấn đề nội bộ của Ma tộc chúng ta, ta không cần phải nói cho mọi người hiểu, các người đối với Long Thần có Thất Diệu tinh quân truyền thừa đều không phục, muốn cướp lấy truyền thừa. Ta sớm đã nói qua Long Thần là con rể của Bạch Lan ta, Tư Đồ Diệu và Tư Đồ Vũ ý đồ muốn cướp truyền thừa, bởi vì thực lực không đủ kết quả chính là đồng loạt tử vong."

"Tộc trưởng, ngươi cũng không nhiều lời nữa, chuyện Tu Đô Diệu chúng ta đã suy nghĩ cần thận rồi. Bởi vì thức ăn mà mất mạng, chuyện này không còn gì để nói. Lôi Uyên nói đúng, ngày hôm nay Long Thần ngay cả Tư Đồ Diệt và Tư Đồ Vũ cũng giết chết, còn có đám Lôi tộc thất tử cũng không làm gì được hắn, chúng ta đã tòng phục, trời đất bao la, quả đấm là lớn nhất, bắt đầu từ ngày hôm nay Thất Diệu tinh quân truyền thừa là của Long Thần, chúng ta không oán không hận một câu nào.”

Trong thất đại trưởng lão một vị trưởng lão tên là Hoàng Chung nói.

"Những người khác có ý kiến gì không?"

Bảy vị trưởng lão nói được làm được, đối với Long Thần tồn tại bọn họ đã tiếp nhận, Bạch Lan liền thở phào nhẹ nhõm. Kế tiếp chuyện hắn muốn nhìn xem chính là đám thiếu niên Ma tộc có ý kiến thế nào, dù sao ngay từ đầu bọn họ đã rất ủng hộ Tư Đồ Vũ. Hiện tại Tư Đồ Vũ đã chết ở trong tay Long Thần khiến trong lòng bọn họ khó tránh khỏi không phục.

Bạch Lan nói xong mọi người không lên tiếng trả lời.

"Các ngươi đa phần đều là trẻ tuổi, rất thích tranh đấu tàn nhẫn là điều bình thường, thế nhưng thực lực không đủ, Tư Đồ Vũ chính là tấm gương của các ngươi. Ta cũng không phải thiên vị Long Thần vì hắn là con rể của ta, nếu như trong các ngươi ai có thực lực đối kháng Long Thần, thậm chí là đánh bại hắn các ngươi cũng nhận được Bạch Lan ta coi trọng!"

Bạch Lan cũng không giống như đám trưởng lão, yêu cầu những người Ma tộc phải tòng phục Long Thần, trong lời của hắn mang theo ý muốn những người khác nhảy ra đối kháng với Long Thần, đây cũng là một loại kích thích đối với bọn họ. Long Thần sẽ không để ý những tên tiểu lâu la ghi hận này đối với mình.

Rất nhiều người Ma tộc cũng không lên tiếng. Đại đa số đều cho rằng mình không có thực lực đối phó Long Thần, trong lòng bọn họ đã buông xuôi. Ngay từ đầu bọn họ đều cho là Long Thần có vận khí, hiện tại hắn đã biểu hiện ra thực lực cường hãn đã không có người nào dám ban ngày ban mặt nói mình có thể đối phó với Long Thần.

Rất rất nhiều người đã đón nhận Long Thần tồn tại.

Chỉ có một ít người thường lăn lộn cùng Tư Đồ Vũ trong lòng bọn họ còn chưa phục, muốn hảo hảo cố gắng, tương lai có một ngày vượt qua Long Thần. Dĩ nhiên tốc độ trưởng thành của bọn họ đối với Long Thần mà nói thật sự quá chậm, Long Thần chẳng e ngại bọn họ tí nào.

Cho nên chuyện Ma tộc coi như đã giải quyết xong, Long Thần tương lai ở trong Ma tộc, không gặp phải bất kỳ khiêu khích nào nữa.

Thực lực của hắn sau khi vận dụng Tam Thiên Tinh Vực cơ hồ dưới một người trên vạn người, hiện tại còn ai dám nhảy ra động thủ với hắn?

Căn bản chẳng có ai.

Kế tiếp chính là chuyện Lôi tộc.

Lúc này Bạch Lan và Lôi Cực liếc nhau một cái, bọn họ đi tới trước mặt Lôi tộc thất tử. Người đầu tiên lên tiếng chính là vị tộc trưởng Lôi tộc:

"Chuyện ngày hôm nay ta thật sự đáng tiếc, trước hết ta cũng không có trách cứ ý nghĩ của Lôi tộc thất tử, bọn họ cũng vì sự phát triển của Lôi tộc, mục đích là chính xác nhưng phương pháp xử lý thì không."

Lôi Cực nhìn Lỗi tộc thất tử, nói:

"Không biết các vị có quên hay không, nếu như không có Ma tộc Lội tộc chúng ta đã bị người Ngũ Hành minh và những tổ chức khác đuổi giết một cách vô tình, chúng ta có lẽ sớm đã diệt vong, làm gì rầm rộ như ngày hôm nay? Các ngươi có lẽ đã cảm thấy chúng ta ở dưới trướng ai đó, cảm thấy chúng ta đã mất đi tự do nhưng tự do đó phải dùng thực lực tranh thủ. Nếu như thoát khỏi trợ giúp của các huynh đệ Ma tộc chúng ta cho dù tự do tuyệt đối sẽ không được bao lâu! Ngũ Hành minh và Phong Thần nhất mạch bọn họ sẽ rất vui lòng chạy tới hủy diệt Lôi tộc từng là kề vai sát cánh chiến đấu với huynh đệ Ma tộc!"

Dừng một chút, Lôi Cực cảm khái một tiếng tiếp tục nói:

"Nhiều người các ngươi đều cho rằng Lôi Cực ta rất sợ chết, cảm thấy ta không để ý tới lợi ích Lôi tộc, làm người hầu cho Ma tộc nhưng không phải như vậy, ta cùng người Ma tộc chính là huynh đệ, kề vai chiến đấu, cùng sinh cùng tử! Nhiều năm chiến đấu như vậy đã xác nhận điểm này.

Lời Lôi Cực để cho mọi người Lội tộc giật mình tỉnh lại, bọn họ chỉ nghĩ tới bản thân không được tự do, bị ước thúc ở trước mắt thôi nhưng lại không nghĩ tới nhiều chuyện phát sinh sau đó.

"Để ta nói một câu."

Lúc này Long Thần mới lên tiếng nói thẳng:

"Các vị có biết đạo lý môi hở răng lạnh không? Tại vạn quốc cương vực có ba đại thế lực, thực lực của ba đại thế lực đều bằng nhau. Nếu Lôi tộc và Ma tộc quyết liệt với nhau như vậy một trong ba đại thế lực đó sẽ bị giải thể, lực lượng không đoàn kết. Cho dù là Ngũ Hành minh hay Phong Thần nhất mạch đều có thể tự mình đi đối phó với Lỗi tộc hoặc là Ma tộc, cái đạo lý dễ hiểu như vậy các vị có hiểu không. Hai tộc đã kết hợp nhiều năm như vậy rồi, bởi vì đoàn kết lực lượng mới có thể cùng nhau đi tới, nếu như các ngươi không đoàn kết vậy thì những người khác sẽ thừa cơ hội này sẽ hung hăng chèn ép hai tộc!"

Như môi với răng, môi hở răng lạnh.

Những lời này để cho tất cả mọi người đều vào suy tư.

Bạch Lan gật đầu, nghiêm túc nhìn về phí người Ma tộc nói:

"Dĩ nhiên, Ma tộc chúng ta cũng có trách nhiệm của mình, nói vậy các vị đều cho rằng Ma tộc cường đại cho nên có chút đắc ý. Rất nhiều thủ đoạn nho nhỏ thường thường không để ý tới, không nghĩ tới thế nhưng tạo thành hệ quả như ngày hôm nay."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui