Long Huyết Chiến Thần

"Đeo Thần Không phù, chỉ cần thân thể bị thương tổn, vượt qua cực hạn bản thân thừa nhận, liền tự động bốc cháy, đúng là vật thần kỳ mà. Thế nhưng, Thiên Vũ cảnh có thể sử dụng được không?"

Long Thần biết, thực lực càng thêm cường hãn, lại muốn coi trọng mạng sống hơn, nếu như có thể sử dụng Thần Không phù kia, vậy thì rất nhiều cường giả, muốn có được rất nhiều Thần Không phù, vĩnh viễn bất tử?

"Dĩ nhiên không được, chỉ có dưới Địa Vũ cảnh cửu trọng mới có thể sử dụng, nếu như công lực cường hãn như Thiên Vũ cảnh, trực tiếp đấm một cái là có thể đem Thần Không phù kia phá hủy hoàn toàn, sau đó đánh cho đối phương bị thương." Tố Tuyết nói.

Bất cứ chuyện gì đều có hai chữ cân bằng, Thần Không phù cũng không ngoại lệ. Long Thần đã thấy qua đồ vật duy nhất không bị trói bởi quy tắc, đó chính là Phệ Nhật Yêu Lang! Trên lý luận, Mạc Tiểu Lang đặc biệt, có thể vô tận thôn phệ, càng thôn phệ, hắn càng cường đại! Mỗi một lần thôn phệ, cũng sẽ đưa tới hắn tiến hóa toàn bộ.

Và cùng Tố Tuyết chuyện phiếm thêm mấy câu nữa, trong mắt đầy mong đợi của mọi người, từ phương xa một võ giả mặc bộ y tập tễnh đi tới, lão giả này thoạt nhìn vô cùng bình thường, đầu tóc và lông mày đã biến thành màu xám trắng. Trên người xông ra điểm nổi bậc nhất, đó chính là bộ râu dài màu xám tro dài đến nửa thước, được cắt tỉa so với đầu tóc còn muốn chỉnh tề hơn, hơn nữa gương mặt hắn hồng nhuận tả mượt mà, còn có nụ cười sáng lạn, cả người tràn đầy họ cảm.

"Ha ha, để các vị chờ lâu, đều là do các cô nương kia ngắt ngéo quá, khiến cho lão nhân gia đau lưng, đi đứng hai chân bủn rủn, lúc này mới chậm trễ mọi người cũng không nên trách lão nhân gia ta, muốn trách thì trách còn đàn bà thúi kia." Người đến, là vị lão già râu dài, liên cười hắc hắc.

Sắc mặt mọi người tối sầm lại, vị Trường tu khách này tại vạn quốc cương vực danh tiếng không nhỏ là một gã cường giả ẩn thế du hí phong trần, tính cách ngay thẳng, yêu thích tửu sắc, cả năm vẫn sinh long hoạt hổ, làm cho người ta hâm mộ không thôi.

"Bạch huynh đệ, vẫn luôn anh tuấn bất phàm như thế, Kim lão ca uy phong không giảm, còn có Vũ gia tiểu nương tử nữa, đúng là càng ngày càng đẹp mê người, Thần tộc các ngươi có cần nô tài không? Lão nhân gia ta có thể có một chân được không? Có thể đi theo Vũ gia tiểu nương tử, lão nhân gia ta dù có chết cũng nguyện ý." Vừa tới nơi này, Trường tu khách liền nhảy nhót không ngừng. Cuối cùng con mắt sáng lạn nóng bỏng đánh giá tộc trưởng Thần tộc Vũ Liên, chậc chậc nói.

"Trường tu tiền bối, nếu như chịu trở thành khách khanh Thần tộc ta, mỹ nữ Thần tộc ta, trừ ta ra, tin tưởng sẽ có rất nhiều người nguyện ý bồi phụng tiền bối." Vũ Liên thanh âm bình thản nói.

"Thật sao?” Hai mắt Trường tu khách liên sáng lên, sau đó nói: "Nhưng mà lão phu lại cảm thấy các nàng chẳng có mùi vị gì, thế gian này cũng chỉ có Vũ gia tiểu nương tử, mới để cho ta mê muội thôi." Vũ Quang Vũ thân là nhi tử Vũ Liên, thật sự chịu không nổi, hắn giận dữ mắng một tiếng, nói: "Lão quý, quản cái miệng của người cho tốt đi, với bộ dáng của ngươi, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga?" Đối với Vũ Quang Vũ vì giận mà phun ra một câu kia nhưng Trường tu khách một chút cũng không tức giận, hắn cười ha hả, nhìn chung quanh một lần, nói: "Nếu đã đến đông đủ, vậy thì bắt đầu đi thôi. Mười tám người các ngươi đứng thành một hàng, để cho lão nhân gia ta nhìn thật kỹ một chút, thanh niên tài tuấn cửu tộc lần này, rốt cuộc sáng chói đến cỡ nào"

Trường tu khách sau khi nói xong, mười tám người tham gia võ đạo tranh tài, hơi chút xin chỉ thị tộc trưởng của tộc mình, mới đi ra, đi tới trước mặt Trường tu khách, Long Thần và Tố Tuyết, còn có huynh đệ Lôi Văn Lôi Vũ đi cùng nhau. Bốn người Phong Thần nhất mạch, ngoại trừ Phong Chi Lâm và Vũ Quang Vũ ra, còn có một nam một nữ nữa, nam tử là một thanh niên cường giả Phong tộc, nhìn số tuổi, hắn là tương đương với huynh đệ Lôi Văn mà nữ tử thì là một người Thần tộc, số tuổi đoán chừng cũng tương đương với Lôi Văn, hẳn là hơn ba mươi tuổi.

Trước ba mươi tuổi, tới Địa Vũ cảnh cửu trọng, kỳ thật rất là khó khăn, cũng giống như bát đại trưởng lão Ma tộc vậy, trên căn bản mỗi người đều hơn trăm tuổi rồi, trước kia tại thời điểm bọn họ đạt tới Địa Vũ cảnh cửu trọng, hắn là hơn năm mươi tuổi. Vũ Quang Vũ và Phong Chi Lâm là một đôi hôn phu thê mà một nam một nữ khác, lúc này đang nắm tay nhau đúng chung một chỗ, chắc đã thành thân rồi. Nữ tử Thần tộc phải gả cho nam tử Phong tộc.

Một nam một nữ này, tu vi đều Địa Vũ cảnh cửu trọng. Cộng thêm Vũ Quang Vũ và Phong Chi Lâm, một phương thực lực đây cũng vô cùng cường hãn mà ở bên phía Ngũ Hành minh, mười người dưới sự dẫn dắt của Kim Linh đi tới, trên căn bản mỗi người đều là Địa Vũ cảnh cửu trọng, một đội hình vô cùng cường đại.

“Ôi chao, người dự thi lần này tố chất ra là cao nha, ít nhất so với trước kia còn muốn cao hơn nhiều." Trường tu khách chậc chậc xung kỳ nhìn mười tám người, ánh mắt của hắn quét lên trên thân mỗi người. Đến khi nhìn thấy Phong Chi Lâm, ánh mắt của hắn bộc phát ra quang mang sắc sắc, khẽ bình phẩm Phong Chi Lâm từ đầu tới chân, biết Vũ Quang Vũ nhịn không được nữa muốn động thủ, hắn mới quăng ánh mắt đến trên người Tố Tuyết.

Vóc dáng Tố Tuyết, so với Phong Chi Lâm còn muốn thướt tha hơn, Trường tu khách vừa nhìn thấy, lại càng không nở dời ánh mắt, thế nhưng Tố Tuyết rất thông minh, nàng cười khẽ một tiếng, di chuyển về phía sau lưng Long Thần, để cho vị Trường tu khách kia cái gì cũng không nhìn thấy.

"Ý, cái tiểu tử này?" Trường tu khách lúc này mới nhìn về phía Long Thần, có chút hăng hái nói: "Chẳng nhẽ tên tiểu tử này, chính là Long Thần đang nổi danh như cồn đó sao? Là người nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa?"

"Chính là vãn bối." Long Thần chắc chắp tay.

Trường tu khách đây là một cường giả, hơn nữa còn là người chủ trì võ đạo tranh tài, đắc tội với hắn thì chẳng có lợi ích gì. Vũ Quang Vũ đối với lão chẳng chút khách khí mà Long Thần lại nho nhã lễ độ, nhưng lại làm cho Trường tu khách cảm tình lão vuốt bộ râu dài tới đất, không ngừng gật đầu, nói:

"Không tệ, không tệ, cố gắng cố gắng lên."

"Lão quỷ đừng có nói nhấm nữa, mau mau lấy Thần Không phù ra đi." Trong Thần tộc, tộc trưởng Thần tộc Vũ Liên thanh âm lạnh bằng nói.

"Cái này..." Vào lúc này, Trường tu khách bỗng nhiên xấu hổ, nói: "Lúc trước ta đã chuẩn bị đầy đủ mười tám cái Thần Không phù, thế nhưng, tới Thái cổ bãi tha ma, lại đem hai tờ trong đó cho bằng hữu tốt của ta rồi..."

"Cái gì!" Đám người Bạch Lan Vũ Liên, trong nháy mắt sắc mặt có chút khó coi, Trường tu khách đây điên điên khùng khùng, làm việc cho tới bây giờ đều không đáng tin, không nghĩ tới Thần Không phù có quan hệ tới võ đạo tranh tài, thế nhưng hắn lại đem cho người khác, thật sự là quá khốn kiếp mà.

"Trường tu khách, người làm sao có thể như vậy được, chúng ta có mười tám người tham gia, nhưng người chỉ có mười sáu cái Thần Không phù, chẳng phải là muốn hai người chúng ta không thể tham gia hay sao? Danh sách chúng ta sớm đã quy định tốt, ai nguyện ý thối lui chứ?" Vũ Liên sắc mặt có chút khó coi, nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui