Long Huyết Chiến Thần

Những người khác dại ra nhìn Long Thần không nói được lời nào. Long Thần biết bọn họ sẽ có bộ dáng này, hắn cưỡi trên khôi lỗi thú của mình hướng mọi người nói: “Phía trước chính là U Linh chủ thành, các ngươi đi qua đó đi, ta phải trở lại một chuyến.”

“Ngươi muốn trở lại?”

Cuối cùng đám người A Đông từ trong khiếp sợ cũng lấy lại tinh thần, gấp gáp nói.

“Đừng có trở lại nơi đó, nơi đó cơ hồ đều là cường giả Thiên vũ cảnh bát trọng.”

Mọi người vội vàng nói.

“Các ngươi cảm thấy thực lực của ta không đủ sao?”

Long Thần chỉ vào La Uy cười nói.

Quả thật thực lực của Long Thần đã vượt qua La Uy, nghĩ tới đây bọn họ rốt cuộc mới yên tâm.

“Đây là quyết định của bản thân ngươi, chúng ta ở U Linh chủ thành chờ ngươi.”

Một nam tử trong đó nói.

“Được!”

Long Thần không nói thêm lời nào nữa, trực tiếp thúc dục chiến mã màu đen hướng phương hướng lúc nãy trở lại, đợi đến khi thân ảnh của hắn hoàn toàn biến mất thì mọi người mới hai mặt nhìn nhau.

“Không nghĩ tới Long Thần mới đúng là cao thủ che giấu, là nhân vật có thể cùng chúng ta xưng huynh gọi đệ, là vinh hạnh của chúng ta.”

“Chúng ta có muốn hay không trở lui về đó xem hắn một chút, nếu như hắn gặp phải nguy hiểm gì đó thì làm sao?”

“Không cần, chúng ta đi tới đó sẽ trở thành gánh nặng cho hắn. Hắn mang chúng ta tới nơi đây, chúng ta lại còn chạy trở về đó không phải là lời thừa sao?”

“Ha ha…”

Mọi người cười rời đi.

Long Thần cũng đi không bao xa, chừng nửa khắc đồng hồ sau hắn mơ hồ nghe được tiếng đánh nhau. Mặc dù tam đại đế vực thế giới được Đế linh khí rèn luyện trở nên vô cùng vững chắc, động tĩnh đánh nhau như vậy là vô cùng to lớn, cảm giác như đất rung núi chuyển.

Tốc độ khôi lỗi thú căn bản là không bằng tốc độ của Long Thần, hắn đem chiến mã màu đen thu vào trong Thái Hư cảnh, cước bộ đạp đất nhanh chóng hướng phương hướng đánh nhau phóng đi.

Hắn lúc này vẫn còn trạng thái Long Hồn biến thân, bộ dáng lúc này so với trước kia khác nhau rất lớn cho nên coi như là nhìn thấy Long Thần bọn họ cũng không biết Long Thần là ai.

Tổng bộ thế lực Kỷ Nhan hẳn là ở U Linh chủ thành, thế lực này không biết có mạnh không. Long Thần lúc này thế đơn lực bạc còn không dám bại lộ thân phận.

Chỉ một cái chớp mắt, Long Thần ở trong bóng tối nhìn thấy tình huống ở phía trước. Chỉ mới qua một thời gian ngắn ngủi, lúc này bên phía Vệ Chi đanh đánh nhau kịch liệt với Tần Dương. Ở bên chỗ khác là Kỷ Nhan vốn không phải là đối thủ của Cửu đương gia, đứng bên cạnh xe ngựa là một mỹ thiếu phụ trang điểm xinh đẹp, ánh mắt dụ người, đôi môi hồng đào ướt át kiều diễm. Thế nhưng lúc này đang tràn đầy hoảng sợ.

Nữ nhân này trong Thiết Huyết thương minh có địa vị rất cao, thế nhưng thực lực chỉ có Thiên Vũ cảnh ngũ trọng.

Thực lực như vậy tại vạn quốc cương vực có thể quét ngang chúng sinh, nhưng ở tam đại để vực này chỉ được coi như là tầng thấp thất.

Trong lòng Vệ Chu vô cùng gấp gáp, mắt thấy Kỷ Nhan thua ở trong tay Cửu đương gia mà hắn lại bị Tần Dương gắt gao bám chặt. Lần này có được vật kia, tác dụng đối với Thiết Huyết thương minh vô cùng trọng yếu, bọn họ tân tân khổ khổ mới nhận được. Nếu cứ như vậy bị người ta cướp đi, bọn họ làm sao cam tâm cho được.

Lúc này, Kỷ Nhan đã bị thương nghiêm trọng, đối phương cũng không có bởi vì nàng là nữ nhân mà hạ thủ lưu tình. Từng chiêu đều là thủ đoạn tất sát, nếu không phải Kỷ Nhan có ba cái Cường Hóa Linh Phù mà nói sớm đã bị đối phương giết chết. Nhưng mặc dù là như thế, hiện tại tác dụng của hai cái Cường Hóa Linh Phù đã trôi qua, nàng chỉ còn lại một cái Cường Hóa Linh Phù thôi.

Cường Hóa Linh Phù đây, mỗi cái giá trị phải là trên năm trăm hoàng tinh. Hơn nữa còn không phải là tùy tiện mua được, Kỷ Nhan cũng thông qua một ít quan hệ mới có được ba cái Cường Hóa Linh Phù này, để cho lực phòng ngự và lực chiến đấu của mình tăng lên không ít.

Chỉ còn lại một tờ linh phù thôi.

“Chủ tử, ngươi chạy nhanh đi!”

Sử dụng Cường Hóa Linh Phù cuối cùng, Kỷ Nhan bây giờ trông cậy chính là nữ nhân trong xe ngựa. Bảo nàng ta nhanh chạy về U Linh chủ thành còn mình có lẽ có thể ngăn cản một đoạn thời gian ngắn.

“Chạy, chạy trốn đi nơi đâu.”

Thiếu phụ kiều mỵ thất kinh, giật mình hỏi. Bình thời nàng quen thói hất hàm sai khiến nhưng bây giờ nguy hiểm tới nơi, nàng sớm đã bị hù dọa mềm nhũn ra rồi.

Nhất thời Kỷ Nhan bị tức giận không nhẹ, chỉ có tới U Linh chủ thành mới an toàn nàng đương nhiên bảo nàng ta chạy tới U Linh chủ thành. Lúc bình thường nàng là võ giả Thiên Vũ cảnh ngũ trọng, nói không chừng đúng là có thể chạy về nơi đó thành công.

Thế nhưng nàng đã bỏ lỡ cơ hội này.

“Chỉ mấy cái Cường Hóa Linh Phù thô cũng muốn ngăn trở ta sao?”

Cửu đương gia cười lạnh một tiếng, một chưởng đánh ra.

“Đối phó với cô bé ngươi lại sử dụng tới chiến kỹ Thần cấp, có thể chết dưới chiến kỹ Thần cấp coi như là vinh hạnh của ngươi đó.”

Cửu đương gia nhanh chóng hướng đối phương đánh tới, tại cước bộ nặng nề của hắn đại địa khẽ run có thể thấy được lực đạo to lớn đến cỡ nào.

“Huyết Sát Chân Kinh, Vạn Hóa Huyết Thủ.”

Cửu đương gia thét lên một tiếng rồi đột nhiên hóa thành một cái thủ chưởng màu đỏ như máu, trong nháy mắt từng đạo chưởng ảnh màu đỏ như máu hướng Kỷ Nhan đánh tới khóa cứng đường lui trước sau phải trái của nàng. Chiến kỹ Thần cấp đây, cũng không phải nàng là một Thiên Vũ cảnh thất trọng nho nhỏ có thể ngăn cản.

Nhìn huyết thủ đầy trời kia, Kỷ Nhan cười khổ một tiếng. Nàng lựa chọn buông tha đề kháng bởi vì nàng biết dưới một chiêu này, cho dù nàng có đề kháng cũng chỉ có một cát kết cục chết mà thôi.

Đáng tiếc chính là cuối cùng vẫn không thể đem Thần Vũ Tạo Hóa Đan về tới U Linh chủ thành. Hơn nữa còn thuận lợi cho đám cường đạo Huyết Sát minh, còn bị La Uy lừa gạt.

“Kỷ Nhan!”

Thấy Kỷ Nhan bị khốn trụ, mỹ thiếu phụ dụ dỗ kia ngây người. Nàng biết nếu như Kỷ Nhan chết đi người kế tiếp khẳng định đến phiên nàng.

Tại thời điểm chỉ mành treo chuông này, một đạo màu đỏ đột nhiên hiện ra trước mặt Kỷ Nhan, một chưởng đánh ra làm Kỷ Nhan bay đi, đồng thời một đạo bóng ảnh màu đỏ như máu cũng bay về một hướng khác.

Một chiêu đơn giản nhưng lại giải cứu Kỷ Nhan, khiến nàng thoát khỏi hiểm nguy.

Lăn lộn vài vòng trên mặt đát, Kỷ Nhan đã bị thương nhưng phát hiện ra mình không chết, nàng chịu đựng thương thế vội vàng hướng về thân ảnh màu đỏ kia nhìn lại.

“Người kia là ai? Sao lại có cảm giác quen thuộc vậy?”

Sau vui mừng ngắn ngủi, Kỷ Nhan nghi hoặc nghĩ nghĩ.

“Ai!”

Cửu đương gia công kích tất thắng bị ngăn lại, dĩ nhiên là vô cùng căm tức, ánh mắt lạnh băng quăng về phía Long Thần. Thân thể màu đỏ như máu kia cũng làm cho hắn nghi hoặc không ít.

“Thú võ giả?”

Tại tam đại đế vực có thể nói… Lôi cuốn nhất đúng là Thú võ giả. Nếu như không được nhận siêu thú siêu cấp cường giả, đoán chừng Thú võ giả căn bản không có chỗ dùng. Nhưng mà chiến được thú hồn này đoán chứng người Hoang vu đế vực sẽ tìm đến hắn liều mạng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui