Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy


“Được!” Giang Hạ gật đầu.

Cúp máy, Tống Vy tìm mấy nhân viên cao to, ra ngoài công lớn hội trường thời trang chờ cùng cô.

Hơn hai mươi phút sau, Giang Hạ lái một chiếc xe tải con đến.

Tống Vy bảo nhân viên dọn mấy món đồ trên xe tải con xuống, cô đứng bên cạnh kiểm kê chỉ huy:
“Cẩn thận một chút, đừng có va đập, tôi kiểm kê xong rồi, dọn đến phòng trang điểm hết đi, Hạ cậu đi theo bọn họ luôn đi, canh chừng gíp tớ, đừng để bất cứ người nào mở thùng ra, nếu ai không nghe thì cứ đuổi thẳng cổ”
“Được!” Giang Hạ đồng ý.

Cô đi rồi, một chiếc Phantom ngừng trước mặt Tống Vy, cửa sổ xe ở hàng ghế sau hạ xuống, lộ ra gương mặt điển trai của Đường Hạo Tuấn.

Anh nhìn Tống Vy đang cong người xoay quanh một đống thùng giấy, không khỏi nhíu mày: “Em làm gì đó? “Tổng giám đốc Đường?” Tống Vy nghe giọng nói của anh, đứng thẳng người nhìn qua.

Đường Hạo Tuấn ừ: “Đó là gì?” “Là quần áo?” Tống Vy khép laptop lại.

Đường Hạo Tuấn nhướng mày: “Quần áo?”
Tống Vy gật đầu: “Được rồi tổng giám đốc Đường, tạm thời tôi không nói chuyện với anh được, show thời trang sắp bắt đầu rồi, tôi phải đi chuẩn bị, tạm biệt!”
Nói xong, cô bảo nhân viên khiêng đóng thùng còn lại lên, đi theo sau bọn họ đi mất.

Đường Hạo Tuấn nhìn bóng lưng vội vã của cô, híp mắt: “Cậu đi điều tra thử xem, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
“Vâng” Trình Hiệp ngồi ghế lái đáp.

Hơn mười phút sau, Trình Hiệp đi vào phòng nghỉ của Đường Hạo Tuấn với sắc mặt không được tốt lắm: “Tổng giám đốc, đã điều tra xong, đúng là đã xảy ra chuyện, quần áo chuẩn bị biểu diễn đều bị người ta cắt rách”
“Cái gì?” Đường Hạo Tuấn sa sầm mặt: "Ai cắt?”
“Tạm thời vẫn chưa biết, nhà thiết kế Tống đã báo cảnh sát, bây giờ cũng đã có cảnh sát đến điều tra, nhưng tạm thời vẫn chưa có kết quả”
“Vậy sao?!” Đường Hạo Tuần siết chặt nắm tay, quanh người vô cùng lạnh lẽo: “Vậy tăng cường điều tra kỹ càng hơn, nhất định phải tìm được người đó cho tôi!”
Cắt quần áo biểu diễn chẳng những có thể xử lý Tống Vy, mà danh dự của tập đoàn Đường Thị cũng sẽ bị hạ thấp xuống đáy cốc.

Cho nên anh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho người này!
“Vâng!” Trình Hiệp gật đầu.

Đường Hạo Tuấn đứng lên, ra khỏi phòng nghỉ đi vào phòng trang điểm.

Đến cửa phòng trang điểm, anh không bước vào, chỉ đứng bên ngoài gõ cửa.
Người mở cửa là Giang Hạ, thấy anh thì có hơi kinh ngạc: “Tổng giám đốc Đường Đường Hạo Tuấn không hỏi vì sao cô lại ở đây, lạnh nhạt hỏi: “Tống Vy đâu?”
“Ở bên trong xem mấy người mẫu trang điểm” Giang Hạ trả lời.

Đường Hạo Tuấn nâng cằm: “Tôi đến tìm cô ấy”
“Được, tôi gọi cô ấy ra ngay”
Nói xong, Giang Hạ quay đầu gọi với vào trong: “Vy tổng giám đốc Đường tìm cậu kìa”
“Tới ngay!” Tống Vy trả lời.
Mười mấy giây sau, cô đến cửa: “Tổng giám đốc Đường, tìm tôi có việc gì sao?”
“Đi ra ngoài nói” Đường Hạo Tuấn chỉ hành lang.

Tống Vy không có ý kiến gì, đi theo sau lưng, dừng lại ở một chỗ khá yên lặng ở cuối hành lang.

“Tôi đã biết chuyện quần áo rồi” Đường Hạo Tuấn xoay người, mở lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui