Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy


Anh biết, dù hiện giờ anh không đầu tư thì với năng lực của cô, cuối cùng phòng làm việc cũng sẽ chuyển đổi mô hình kinh doanh, vẫn phải bận túi bụi, mà giờ xong việc rồi, sau này sẽ không bận như vậy nữa.

“Đúng rồi Hạo Tuấn, mấy ngày nữa em phải ra nước ngoài một chuyến.

” Lúc ăn sáng, Tống Vy đột nhiên buông đũa, nói với Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn ngước mắt nhìn cô: “Ra nước ngoài làm gì?”
“Sắp tới sinh nhật của thầy rồi.

” Tống Vy trả lời.

Hai đứa trẻ nghe vậy, đồng thời ngẩng đầu: “Mẹ ơi, chúng con cũng muốn đi.


“Được, cho các con đi cùng.

” Tống Vy xoa đầu hai đứa trẻ.

Đường Hạo Tuấn bưng ly cà phê lên, nhấp một ngụm: “Vậy cùng đi đi.


Cái gì?
Tống Vy có chút sửng sốt, sau đó kinh ngạc nhìn anh: “Hạo Tuấn, anh cũng đi sao?”
Lần sinh nhật này thầy không hề gửi thư mời cho bên ngoài, chỉ định mời mấy bạn bè thân thiết tụ tập thôi.

“Ừ.

” Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Anh là bạn trai em, anh không thể đi sao?”
Tống Vy hơi khựng lại, sau đó xua tay: “Đương nhiên có thể rồi.


Có điều, anh đi cùng thì có xem như là gặp phụ huynh không?
Nghĩ vậy, khuôn mặt Tống Vy đỏ lên.

Tống Dĩnh Nhi chớp mắt nhìn cô, còn xoa mặt cô: “Mẹ ơi, mẹ sao thế, mặt nóng quá!”
Nghe vậy, Tống Hải Dương và Đường Hạo Tuấn cũng nhìn Tống Vy.

Tống Vy bị ba cha con nhìn cùng một lúc, cảm thấy rất mất tự nhiên, cười gượng nói: “Mẹ không sao, được rồi, mau ăn đi, ăn xong còn đi học.


“Vâng.

” Tống Dĩnh Nhi gật đầu, cầm thìa lên, tiếp tục ăn cơm.

Ăn xong, dì Vương lập tức dẫn hai đứa trẻ xuất phát.

Thời gian này, vì cô bận mà Đường Hạo Tuấn cũng không rảnh, thế nên đều là dì Vương đưa đón hai đứa trẻ.

Mà hai đứa trẻ cũng rất thích được dì Vương đưa đi.

“Đi thôi, anh đưa em tới công ty.

” Đường Hạo Tuấn sửa sang lại áo vest, nói với Tống Vy.

Tống Vy “ừ” một tiếng, khoác tay anh rồi cùng ra khỏi nhà.

Nửa tiếng sau đã tới công ty thời trang của Tống Vy.

Tên công ty chính là tên phòng làm việc, chẳng qua đổi từ phòng làm việc Tân Sinh thành công ty trách nhiệm hữu hạn thời trang Tân Sinh.

Tống Vy tạm biệt Đường Hạo Tuấn, đi vào tòa nhà.

Địa điểm công ty cũng không thay đổi, vẫn ở trong tòa nhà đó, nhưng khác số tầng.

Giang Hạ thuê nguyên một tầng, rộng hơn sáu trăm mét vuông, cũng xem như một công ty nhỏ.

Mà nhân viên từ mười mấy người cũng lên thành hơn trăm người.

Tống Vy đi vào công ty, lập tức nhận được lời chào hỏi của mọi người.

Cô mỉm cười, gật đầu đáp lại, sau đó mở cửa vào phòng làm việc của mình.

Giang Hạ biết cô tới, lập đẩy mở cửa vào: “Vy Vy, có một tin tức tốt!”
“Tin tốt gì?” Tống Vy cởi áo khoác ngoài treo lên giá, sau đó đi tới bàn làm việc, kéo ghế ngồi xuống.

Giang Hạ đứng ở đối diện phòng làm việc, chống tay lên mặt bàn, ghé sát vào cô nói: “Gameshow lần trước có mấy nghệ sĩ nhỏ mặc đồ thiết kế của chúng ta hot rồi, giờ trên mạng có nhiều người muốn mua cùng mẫu lắm.

Bây giờ chúng ta có nên sản xuất số lượng lớn để bán không?”
“Tính toán thời gian thì cũng vừa đủ rồi, thông báo tới phía xưởng chế tác đi.

” Tống Vy nhìn thoáng qua lịch để bàn, đồng ý nói.

Giang Hạ đập tay xuống: “Được, lát nữa tới sẽ thông báo.

Có điều, Vy Vy, chúng ta có nên mở một shop quần áo trên mạng không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui