Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy


Không còn cách nào, Tống Vy chỉ đành nhìn điện thoại trên bàn, hỏi Kiều Phàm: “Kiều Phàm, sao cô Annie lại ở chỗ anh?”
Kiều Phàm nhìn Annie đang múc bát canh trong hộp giữ nhiệt, ánh mắt không rõ ý tứ nói: “Cô ấy tới thăm tôi, được rồi Vy Vy, không nói với em nữa, để sau nói tiếp nhé.”
Dứt lời, anh ta ngắt điện thoại.

Tống Vy vốn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng thấy giao diện đã nhảy về màn hình chính, cũng chỉ có thể nuốt lại câu hỏi.

Giang Hạ nắm chặt lòng bàn tay: “Vy Vy, cậu vừa nói giọng nữ kia là Annie, cậu quen cô ta à?”
Khóe môi Tống Vy run rẩy, không biết giải thích thế nào cả, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu: “Biết, nhưng mà không quen lắm, lần trước Kiều Phàm dẫn tớ đến tham gia hôn lễ có quen biết, chính là cô hai của gia tộc Hill.”
“Hóa ra là cô ta!” Giang Hạ thở dài: “Tớ từng nghe nói tới cô ta, nhưng chưa từng gặp bao giờ, cô ta thích Kiều Phàm!”
Giọng cô ấy vô cùng chắc chắn.

Vì cô ấy có thể nghe ra, giọng điệu Annie nói chuyện với Kiều Phàm đầy tình ý, thế nên phản ứng của cô ấy mới lớn như vậy, lập tức đứng phắt dậy.

Dù sao thì không có cô gái nào có thể thản nhiên chấp nhận sự tồn tại của tình địch như vậy.

“Không sai, cô ta thích Kiều Phàm.

Lần đầu tiên gặp cô ta là tớ đã biết rồi.” Tống Vy gật đầu, không phủ nhận.

Giang Hạ có chút bất mãn nhìn cô: “Sao cậu không nói với tớ?”
Tống Vy day trán: “Tớ nói thế nào đây, dù sao thì quan hệ của cậu và Kiều Phàm cũng không…”
Nghe vậy, Giang Hạ lập tức chua xót cười: “Cậu nói cũng phải, tớ với Kiều Phàm chẳng có quan hệ gì cả, sao có thể quản việc có ai khác thích anh ấy chứ.”
“Giang Hạ…” Thấy cô ấy như vậy, Tống Vy có chút đau lòng, đặt tay mình lên bàn tay cô ấy.

Giang Hạ lắc đầu: “Tớ không sao, chỉ thấy hơi khó chịu thôi.”
Cô ấy che mặt lại.

Tống Vy đứng dậy, đi tới phía sau cô ấy, ôm lấy cô ấy rồi cất giọng an ủi: “Yên tâm đi, Kiều Phàm sẽ không thích cô ta đâu.”
“Tớ biết, anh ấy thích cậu.” Giang Hạ quay đầu nhìn thoáng qua Tống Vy.

Khóe miệng Tống Vy khẽ run lên: “Được rồi, dù Kiều Phàm thích ai thì tớ vẫn thích người cuối cùng anh ấy ở bên là cậu.”
Nói tới đây, ánh mắt cô vô cùng nghiêm túc.

Giang Hạ có chút cảm động, thẳng lưng lên.

Nhưng rồi rất nhanh cô ấy lại cúi đầu ảm đạm: “Ở bên Kiều Phàm? Tớ có thể sao?”
“Chắc chắn là được.” Tống Vy nắm tay cô ấy: “Đừng quên, cậu từng là vị hôn thê của anh ấy, chúng ta đều hiểu Kiều Phàm mà.

Nếu lúc đó anh ấy không thích cậu, dù là cha mẹ hai bên giật dây thì anh ấy cũng sẽ không đính hôn với cậu đâu.

Thế nên điều cậu phải làm bây giờ là hóa giải mối hiểu lầm giữa hai người.”
“Hóa giải hiểu lầm?” Ánh mắt Giang Hạ khẽ sáng lên.

Tống Vy gật đầu thật mạnh: “Không sai! Hai người thành ra như bây giờ, nguyên nhân quan trọng nhất là giữa hai người có hiểu lầm, chỉ cần hóa giải hiểu lầm, có lẽ cậu và Kiều Phàm có thể trở lại như trước đây.”
“Thật sự có thể sao?” Trong lòng Giang Hạ có chút dao động, bàn tay căng thẳng nắm chặt quần..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui