Long Tế Chí Tôn

Diệp Thần cũng cảm thấy trong lòng dậy sóng, trận chiến lan truyền khắp biển Vô Ngần thời gian trước, hóa ra nhân vật chính mới là Nguyên Thần viên mãn, nói ra ai mà dám tin?

Đây chính là đại sư huynh của anh ta, thực sự là quá mạnh!

“Bao giờ mình có thể được như đại sư huynh nhỉ?”

Diệp Thần cắn răng: “Sẽ có một ngày mình cũng có thể làm được!”

Lôi Kiếp đến bất ngờ nhưng Trần Dương không hề ngạc nhiên, bởi vì tiểu kiếm bản mệnh của anh cũng đã thuận lợi tăng lên chín tấc chín.

Lôi Kiếp này cũng mạnh quá rồi đấy!

Thiên uy mạnh mẽ khiến người ta có cảm giác sắp hủy diệt.

Mẹ kiếp, rốt cuộc đây là độ kiếp hay là muốn diệt thế vậy?

Cho dù anh đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cũng không không nhịn được muốn chửi.

Nhưng nghĩ mình đã có thần khí làm đệm, chắc sẽ không có vấn đề gì quá lớn.

Ầm!

Thần lôi đen như mực giáng về phía Trần Dương.

Trần Dương mặt không biến sắc, ngẩng đầu nghênh đón.

Mỗi lần độ kiếp chính là cơ hội hoàn hảo nhất để tôi luyện thân xác.

Theo kinh nghiệm trước kia, Trần Dương biết mấy đạo sấm sét đầu sẽ có uy năng nhỏ nhất, chưa kể anh đã tu luyện thành công Tam Chuyển Kim Thân Quyết, và có thân xác Nguyên Thần viên mãn, chẳng khác gì đạo khí cực phẩm, vậy nên anh mới dám vênh váo như vậy.

Thấy Trần Dương chỉ dùng thân xác thuần túy để chống lại Thiên Lôi, thậm chí còn chẳng dùng đến pháp bảo, tất cả mọi người đều kêu lên kinh ngạc.

Thể tu!

Chỉ có thể tu mới dám ngông cuồng như vậy.

Đương nhiên, những người kiến thức hạn hẹp chỉ chú ý đến Trần Dương, còn những người có hiểu biết đều si mê nhìn thần lôi: “Đây là… Cực Âm Thần Lôi!”

Cực Âm Thần Lôi?

Có người hỏi: “Cực Âm Thần Lôi này mạnh lắm sao?”

“Vớ vẩn, trời đất chia ra âm dương, đây là thần lôi chứa đạo vận cực âm!”

“Cổ Lão, liệu sư huynh tôi có gặp nguy hiểm không?”

Diệp Thần hỏi.

“Vị sư huynh này của cậu không hề đơn giản, vừa là pháp tu vừa là thể tu, thảo nào có thể đánh bại cả Uẩn Thần”.

“Nếu tôi đoán không nhầm, cậu ta hẳn đã lĩnh hội Đạo Vận Âm!”

“Âm dương luôn đi liền với nhau, e là đạo tiếp theo chính là Cực Dương Thần Lôi!”

Cổ Lão suy đoán.

Trên trời cao chục nghìn dặm, Linh Nguyên chân quân và Diệu Nguyên chân quân đứng ở đó.

“Không đơn giản, đúng là không đơn giản!”

“Thể tu lên được Uẩn Thần thì cực kỳ khó, tôi rèn luyện thân xác cả nghìn năm mà cũng mới như Nguyên Thần trung kỳ!”

Linh Nguyên chân quân cảm khái.

Diệu Nguyên chân quân không nói gì, ông ta còn mới là Nguyên Thần sơ kỳ!

Nguyên Thần viên mãn đã giết được Uẩn Thần trung kỳ, bây giờ pháp thể cùng đột phá lên Uẩn Thần, rốt cuộc sức chiến đấu của Trần Dương đã tăng lên cảnh giới nào chứ?

Giết Uẩn Thần sơ kỳ như giết ngóe, giết Uẩn Thần trung kỳ bằng ba kiếm, e là Uẩn Thần hậu kỳ cũng không chống lại được anh ấy chứ.

Phải biết rằng anh là kiếm tu có sức công kích đáng sợ nhất.

Kiêm ba thứ kiếm thể pháp không đơn giản giống như một cộng một cộng một bằng ba.

“Tôi có dự cảm thằng nhóc này sẽ lên Hóa Thần trước cả tôi!”

Linh Nguyên chân quân vẻ mặt phức tạp, nhưng cũng may thiên tài này đã được ông ấy lôi kéo vào Vô Cực Kiếm Tông trước.

Về phần anh khai tông lập phái ở bên ngoài thì cũng không sao, cho dù là ông ấy thì nghìn năm trước cũng từng lập một tông môn nhỏ ở phía Nam.

Trần Dương khai tông lập phái ở bên ngoài thì cũng nâng cao thực lực của Vô Cực Kiếm Tông.

Giống như Hỉ Hoan Ma Tông, họ gần như diệt môn nhưng tại sao không dám tìm đến gây rắc rối?

Một phần là vì thực lực của đám Trần Dương, nhưng hơn cả vẫn là kiêng dè, Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân đều là những cường giả trên biển, việc bọn họ gia nhập Vô Cực Kiếm Tông không giấu được những người tinh tường.

Vẫn là sợ Vô Cực Kiếm Tông trả thù thôi.

Cũng là Hoang Vu chân quân tự tìm đường chết, tự dưng chọc vào người ta, rồi tài không bằng người nên bị giết, đúng là đáng đời.

Trong khoảnh khắc thần lôi giáng xuống, Trần Dương dùng thân xác chống lại được rồi, nhưng chút sức mạnh cực âm vẫn chui vào làn da anh, khiến người ta đau không muốn sống.

Anh cảm giác máu trong người cũng sắp bị đông cứng lại.

Lôi Kiếp này hơi kỳ quái, hình như trong đó có một loại sức mạnh kỳ lạ.

“Trong này còn có cả đạo vận!”

Trần Dương thất kinh, tại sao trong Lôi Kiếp lại có đạo vận?

Lẽ nào đây là Lôi Kiếp Uẩn Thần?

Đúng vậy, đây chính là Lôi Kiếp Uẩn Thần, bởi vì thân thể anh đã đạt đến Nguyên Thần viên mãn, vậy nên độ Uẩn Thần Kiếp cũng không có gì lạ.

Mẹ kiếp!

Mình cứ thế nhảy qua Nguyên Thần Kiếp lên độ Uẩn Thần Kiếp sao? Có quá đáng không vậy?

Anh nhớ tới lúc độ kiếp Ngưng Đan, anh gần như bị sét đánh cho chết, chắc là Lôi Kiếp thân xác và Lôi Kiếp Ngưng Đan xảy ra cùng lúc.

Không đúng, đại lục Thần Ma còn có hồn tu, có người không tu pháp, không tu thân xác, mà chỉ tu linh hồn thuần túy.

Bọn họ cảm thấy thân xác là gánh nặng, pháp lực là độc dược, chỉ có sức mạnh linh hồn sạch sẽ mới có thể đến được bến bờ.

Thần niệm và linh hồn của anh mạnh như vậy… liệu có phải là ba Lôi Kiếp cùng xảy ra không nhỉ?

Trần Dương nhớ lại chi tiết lần độ kiếp trước, hình như sau khi độ kiếp, thần niệm của anh quả thực mạnh hơn trước rất nhiều.

Mẹ kiếp, đúng là độ ba Lôi Kiếp cùng lúc thật!

Diệu Nguyên chân quân dù có nghĩ nát óc cũng không ngờ thực ra Trần Dương độ ba Lôi Kiếp hồn pháp thể cùng một lúc.

Gần như bao gồm ba loại tu hành chính ở đại lục Thần Ma.

Vậy nên Thống Cực ma quân là hồn tu?

Trần Dương cười khổ, đã đến lúc này rồi mà anh còn tâm trạng mà quan tâm Thống Cực ma quân có phải là hồn tu hay không à?

Đạo vận cực âm truyền vào người, Trần Dương khổ không thốt nên lời, anh đã tu luyện đạo vận cực âm bao giờ đâu?

Khoan đã, Âm Dương Điên Đảo!

Trần Dương lập tức trở nên kích động.

Sức mạnh thân xác anh không thể triệt tiêu đạo vận, nhưng có thể hấp thu, có thể tu luyện.

Bây giờ đạo vận cực âm dồi dào thế này, nếu không tranh thủ tu luyện thì anh thấy có lỗi với bản thân quá.

Dùng thân xác để chứa đạo vận, tu luyện thần thông trong thiên lôi thì e rằng Trần Dương là người đầu tiên.

Anh tu luyện tầng thứ nhất của Âm Dương Điên Đảo xong thì không tu luyện được nữa, chủ yếu là vì anh không biết Âm Dương đạo vận. Thần thông này rất mạnh, cần hai loại đạo vận cùng lúc mới có thể phát huy được sức mạnh vốn có.

Trần Dương cố nén nỗi đau thân xác, bắt đầu vận chuyển cực âm trong Âm Dương Điên Đảo.

Anh khoanh chân ngồi giữa không trung, để mặc Cực Âm Thần Lôi giáng lên người mình.

Đạo vận cực âm không ngừng được anh hấp thu, sau đó lĩnh hội.

Cực Âm Thần Lôi này mạnh hơn đá đạo vận âm nhiều.

Mấy phút sau, Cực Âm Thần Lôi tiêu tán, Trần Dương vẫn đang lĩnh hội, không muốn bị ngắt quãng nên anh vội vàng lấy đá đạo vận âm ra bóp vụn, đạo vận cực âm dồi dào bao phủ khắp toàn thân.

Nhân lúc đạo Thiên Lôi thứ hai đang ấp ủ chưa giáng xuống, Trần Dương tranh thủ từng giây phút. Cũng không biết có phải ảo giác hay không, anh lĩnh hội cực nhanh, cứ như được thần trợ giúp.

Trong khoảnh khắc đạo vận tan đi, Trần Dương mở mắt, đạo vận cực âm đã thành công rồi.

Ở vùng dưới đồi thị, người tí hon thần niệm đang yên lặng ngồi trên đạo đài đen như mực.

Ầm!

Đúng lúc này, đạo Thiên Lôi thứ hai đúng hẹn giáng xuống.

Ánh sáng trắng chói mắt gần như chiếu sáng một vùng nghìn dặm, các tu sĩ có tu vi thấp thậm chí không mở nổi mắt.

“Cực Dương Thần Lôi!”

“Đúng là Cực Dương Thần Lôi thật!”

Cổ Lão nói: “Không phải dạng vừa, không phải dạng vừa đâu… Loại đạo vận thứ hai còn là Âm Dương đạo vận cực mạnh nữa!”

Diệp Thần ngẩng đầu lên, ngây người nhìn Trần Dương giữa sấm sét.

Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân nhìn nhau cười lớn, Trần Dương càng lớn mạnh thì Nạp Hải Tông càng an toàn, cũng có thể răn đe với người ngoài.

Trần Dương không lãng phí thời gian, tiếp tục tu luyện thần thông, Cực Dương Thần Lôi càng có uy lực thì sức phá hoại cũng càng lớn, bảo y và lông tóc toàn thân Trần Dương đều bị đánh cho cháy sạch.

Thân xác anh cũng bị tổn thương, nhưng với khả năng hồi phục mạnh mẽ, chút thương tổn này lại nhanh chóng phục hồi.

Anh bóp nát đá đạo vận dương, đạo vận cực dương đã thành công.

Thần niệm ngồi trên Thái Cực Đồ, một con mắt trắng, một con mắt đen.

Trước kia tuy cũng có mắt, nhưng vẫn còn rất mơ hồ, bây giờ giống như vẽ rồng điểm mắt, nguyên thần càng trở nên linh động hơn so với trước.

Trần Dương há miệng nuốt mấy viên đan dược cấp Thần.

Ầm!

Đạo Thiên Lôi thứ ba giáng xuống!

Lần này là Chúc Dung Thần Lôi với sức nóng khủng khiếp.

Bên trong mang theo đạo vận hỏa!

Đáng tiếc Trần Dương không tu luyện thần thông nào liên quan đến hỏa, nhưng anh đã quên mất linh hỏa Hồi Thiên của mình.

Trong tâm khiếu, diệm tâm như một đứa trẻ đang tìm đồ ăn, điên cuồng hút lấy Chúc Dung Thần Lôi.

Cả Ngũ Lôi Chính Pháp nữa!

Vậy nên khi sấm sét tan đi, xung quanh người tí hon thần niệm của Trần Dương lại có thêm một đạo đạo vận đỏ như lửa.

Càng về sau, sấm sét càng có uy lực lớn hơn.

Nếu như không có linh hỏa Hồi Thiên, không tu luyện Ngũ Lôi Chính Pháp thì lôi hỏa đã thiêu anh thành tro rồi.

Trong này cũng nhờ có công lao của đan dược cấp Thần.

Người ngoài nhìn thì thấy Trần Dương độ kiếp vô cùng nhẹ nhàng, nhưng thực ra anh chẳng khác gì đi trên mũi đao, bên dưới là vực sâu không đáy, chỉ cần sơ xảy là sẽ lật xe.

Khi đạo Thiên Lôi thứ ba giáng xuống thì Cổ Lão cũng hiểu ra.

Sao lại giáng xuống cùng lúc ba đạo thần lôi chứa đạo vận như vậy?

Lẽ nào lúc Trần Dương ở cảnh giới Uẩn Thần đã lĩnh hội được những đạo vận này?

Không thể nào!

Thiên phú mà kém thì được một đạo, lợi hại thì cũng chỉ được hai đạo, đó đã là thiên tài trong số thiên tài rồi.

Về phần ba đạo thì đúng là chuyện không thể!

Thần niệm không cho phép, nguyên thần cũng không cho phép!

Điều này đã vượt quá hiểu biết của lão.

Bây giờ Trần Dương lại càng trở nên thần bí hơn trong lòng lão.

“Lẽ nào là nhờ kim quang công đức?”

Cổ Lão nghĩ đến một khả năng.

Cả Linh Nguyên chân quân cũng có suy nghĩ giống lão.

“Thằng nhóc này đúng là may mắn, một mình độc chiếm một nửa kim quang, sớm biết thế này tôi cũng gia nhập Nạp Hải Tông làm thái thượng trưởng lão chơi rồi”.

Kim quang công đức là thứ tốt mà đến hai cao thủ Uẩn Thần viên mãn như bọn họ cũng phải thèm thuồng.

Ầm!

Mây đen cuồn cuộn, đạo Thiên Lôi thứ tư giáng xuống.

Xanh biếc như nước biển, là Cộng Công Thần Lôi chứa đạo vận thủy.

Lần này Trần Dương suýt nữa thì bị nướng chín, nhờ có pháp thủy lôi và Hải Vương Kích ở vùng dưới đồi thị nên anh cũng yên ổn vượt qua được đạo Thiên Lôi thứ tư này.

Sau đó xung quanh người tí hon thần niệm lại có thêm một đạo vận màu xanh biếc.

Nói một cách chính xác thì những thứ này không được coi là đạo vận, cùng lắm chỉ được coi là hạt giống đạo vận!

Nhưng có hạt giống đạo vận rồi còn sợ không lĩnh hội được đạo vận sao?

Trần Dương cảm giác con đường tu hành của mình cứ kỳ quái thế nào ấy.

Người ta lĩnh hội đạo vận khổ cực trăm bề, nhưng anh lĩnh hội đạo vận chỉ cần bị sét đánh là xong.

Tuy chỉ cần sơ xảy là sẽ bị sét đánh chết, nhưng mà… anh tin chắc sẽ có rất nhiều người thà bị sét đánh còn hơn.

Thậm chí anh còn nghĩ liệu mình có gom đủ chín loại đạo vận trong lúc độ kiếp hay không đây.

Nhưng… đạo thần lôi thứ năm đã giáng xuống.

Duệ Kim Thần Lôi!

Thần lôi đánh thẳng vào mạng khiếu, đánh trúng phi kiếm bản mệnh!

Chỉ một cú đánh đã khiến Trần Dương cảm giác phi kiếm bản mệnh của anh suýt nữa thì tan rã, nếu không nhờ có phôi kiếm thì chắc chắn toi rồi.

Anh vận chuyển Ngũ Lôi Chính Pháp, pháp kim lôi!

Anh bóp nát tất cả kim tinh thạch, linh khí hệ kim dồi dào bị phôi kiếm hút hết sạch.

Sấm sét không ngừng phá hủy, phôi kiếm lại không ngừng hồi phục, đây là một quá trình bù đắp lẫn nhau.

Dần dần, phôi kiếm có sự thay đổi, tiểu kiếm mọc ra tứ chi, sau đó mũi kiếm dần trở nên trơn bóng.

Cuối cùng hóa thành một người tí hon hơi giống với Trần Dương.

Chỉ là vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui