Long Tế Chí Tôn

Mặc dù tiêu hao rất nhiều song Trần Dương cũng thu được không ít, đặc biệt là thần hồn của anh đã mạnh hơn trước kia.

Thần hồn vàng lấp lánh, đây là dấu hiệu của Hóa Thần!

Trần Dương nhoẻn miệng cười, tính ra thì thần hồn vượt trước thân xác và pháp lực của anh một bước.

Sáng nghe giảng đạo, tối chết cũng cam.

Xem như bây giờ anh đã hiểu ý nghĩa của câu nói này.

Sau khi ra khỏi kiếm giới, Trần Dương giật mình vì máy truyền ảnh của anh nhận được rất nhiều tin, anh cầm lên xem thử thì thấy tin nhắn cũ nhất cách đây hơn một tháng rồi.

Điều đó có nghĩa là anh bế quan trong kiếm giới mười mấy tháng đúng không?

Trần Dương không nghĩ nữa, tập trung đọc tin nhắn.

Nhóm Kiếm Dương đã ký hợp đồng hợp tác với Tam Đại Tông Môn trong Thập Đại Thánh Tông, lần lượt là: "Phật Đà Giáo, Vạn Đạo Tiên Cung và Kiếm Tông!"

Ngoài ra còn có Đao Tông hợp tác từ lúc ban đầu, Thập Đại Thánh Tông có bốn tông môn bị Hàng Cổ Đệ Nhất Tông lôi kéo về phe mình. Đến bây giờ, nhóm Trần Dương đã hoàn toàn đứng vững gót chân ở châu Nam Lý Hỏa.

Từ trước tới giờ Hàng Cổ Đệ Nhất Tông chưa từng có ý định làm đại thánh tông thứ 11, hoặc là không làm hoặc là phải làm tông môn lớn mạnh nhất!

Ngoài ra, bọn họ còn gửi thêm kiếm thai kim đến nữa. Trần Dương tốn ba ngày, cuối cùng cũng luyện được phân thân kim.

Đến lúc này, ngũ hành đại phân thân đã đạt cấp viên mãn, nếu năm người hợp sức thì cho dù là bán Hóa Thần cũng không làm gì được.

Điều khiến Trần Dương phiền lòng là vẫn chưa có tin tức gì về Địa Cầu.

Anh không thể làm gì khác hơn là bảo đám Kiếm Dương cố gắng hơn.

Ngoài ra, còn một việc khiến Trần Dương cảm thấy hứng thú.

"Diệp Thần chuẩn bị dẫn đệ tử đi du lịch nên giao núi Phương Thốn cho pháp thân của mình rồi sao?"

Trần Dương gật đầu: "Lần này đầu tư lãi to lời lớn, hơn nữa hình như hai đệ tử của Diệp Thần rất có bản lĩnh, cũng là mẫu hình nhân vật chính ổn định đấy, có lẽ nên tăng cường đào tạo!"

Đương nhiên là việc này đã có hóa thân và phân thân lo liệu, hiện giờ việc anh phải làm là cố gắng thăng cấp cảnh giới của mình.

Thời hạn mười năm đã qua quá nửa, Trần Dương cũng bắt đầu sốt ruột.

Anh bèn dùng Thôi Diễn đạo vận luyện chế ra ba pháp thân rồi để bọn họ lĩnh ngộ tất cả các điển tịch được gửi tới, như vậy thì anh bớt được rất nhiều thời gian.

Lần này anh xuất quan, Hạc xinh cũng đã trở về với đạo lực hơn trăm đạo và tu vi đã đạt tới cảnh giới Uẩn Thần sơ kỳ.

Có Hạc xinh trấn giữ, xem như Chân Thần Đạo đã trụ vững.

Cho dù Trần Dương rời khỏi Tử Hỏa Tông cũng không sao.

"Sư tôn, tôi có việc muốn nói với người."

Sau quá trình rèn luyện đầy máu tanh và khói lửa, Hạc xinh đã trưởng thành hơn, tính tình cũng cởi mở hơn không ít.

"Mày nói đi".

"Tôi muốn học theo sư tôn, bắt đầu khiêu chiến từ đạo thống xếp thứ 1000".

Sau khi trở về, Hạc xinh đã suy nghĩ rất lâu, hiển nhiên muốn nâng cao thực lực thì chiến đấu là cách tốt nhất.

Trần Dương gật đầu khen ngợi: "Tốt lắm, mày có ba phần khí phách của vi sư rồi đó".

"Vậy là người đồng ý ạ?"

Hạc xinh vui vẻ ra mặt!

"Đây là chuyện tốt, mày cứ làm đi, nhân tiện chiến thắng mang điển tàng của bọn họ về cho tao"

"Vâng, thưa sư tôn!"

...

Hôm nay, Hạc xinh quyết định bắt đầu khiêu chiến từ Chân Huyết Đạo đứng ở vị trí thứ một nghìn. Sau khi biết tin này, Tử Hỏa Tông lại xôn xao lần nữa!

Có người bảo Chân Thần Đạo quá ngông cuồng, đệ tử chẳng kính nể các đại Đạo chủ gì cả.

Rất nhiều người phản đối, thậm chí các lãnh đạo cấp cao của tông môn cũng biết tin.

Đại Thủy chân quân nghiêng người nằm dựa vào con rồng đỏ thẫm, đưa tay ngoáy lỗ tai: "Đánh được thì đánh, không đánh nổi thì chịu thua chứ mách lẻo thì có tài cán gì!"

Sắc mặt vị Đạo chủ đến để kháng nghị đỏ bừng lên.

Bọn họ là bề trên, đánh thắng là chuyện hiển nhiên, nhưng nếu thua thì đúng là mất hết thể diện.

Thế nhưng bọn họ không có sự lựa chọn khác, cuối cùng đành phải cử một vị trưởng lão Uẩn Thần trong đạo thống ra ứng chiến, dù có thua... thì bọn họ cũng đỡ mất mặt.

Hạc xinh không quan tâm đối thủ là Đạo chủ hay là trưởng lão, chỉ cần là tu sĩ Uẩn Thần thì nó đấu!

"Haiz, cặp thầy trò này khuấy đảo Tử Hỏa Tông gà bay chó chạy!"

"Tuy nhiên đây cũng là chuyện tốt, đệ tử Tử Hỏa Tông phải giao lưu không ngừng mới có thể cùng nhau tiến bộ".

"Đúng thế, tôi đồng ý với quan điểm của ông! Người có bản lĩnh mới có chỗ đứng!"

Các trưởng lão cấp cao của Tử Hỏa Tông nói chuyện qua thần niệm một lát rồi lại kéo nhau biến mất.

Sau khi các Đạo chủ rời đi, Đại Thủy chân quân lấy một món đồ to bằng nắm tay từ trong túi ra, ấn mở video, sau đó nhìn vị tiên tử đang khoe dáng, nhảy nhót hát ca không ngừng ở bên trong món đồ đó: "Khi nào Tử Hỏa Tông chúng ta cũng có nữ đệ tử như cô gái này thì tốt biết bao..."

Để thỏa mãn mong muốn chiến đấu của mọi người, tông môn lại mở thêm mười mấy võ đài thi đấu.

Mèo mập và Khỉ gầy tổ chức thi đấu võ đài chuyên nghiệp theo sự hướng dẫn của Trần Dương.

Có khán đài chuyên nghiệp và các loại đồ ăn thức uống, tất nhiên là không thể thiếu cá cược!

Hai bọn chúng cũng thường xuyên làm tuyển thủ khách mời, tới giờ bọn chúng vẫn giữ kỷ lục thắng liên tiếp trăm trận.

Đương nhiên, hiện giờ bọn chúng vẫn ở cấp yêu hoàng, chỉ đánh với các đệ tử cấp Nguyên Thần thôi.

Nhưng dù vậy cũng rất giỏi rồi.

Lần này ai ai cũng biết đệ tử của Chân Thần Đạo là yêu nghiệt, mặc dù đa số bọn chúng là yêu, song cũng quá đáng sợ rồi đó!

Ai mà ngờ được tông môn xếp hạng chót suýt bị dẹp bỏ khi xưa giờ đã vươn mình thành tông môn siêu mạnh siêu hot của Tử Hỏa Tông.

Cũng là sơn môn giàu nhất Tử Hỏa Tông hiện nay, đệ tử không cần lo lắng về vấn đề tài nguyên tu luyện.

Nghe đồn đệ tử Chân Thần Đạo nói rằng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tu luyện do Đạo chủ đặt ra thì sẽ nhận được rất nhiều phần thưởng phong phú.

Thế nhưng bây giờ bọn họ có hâm mộ cũng đã muộn, bởi vì sơn môn đã tuyển đủ đệ tử rồi, Trần Dương chỉ cần tinh anh không cần kẻ vô dụng!

Người từng bị bạn thờ ơ lạnh nhạt nay đã đứng ở nơi cao mà bạn không chạm tới.

Ai mà chẳng có lòng kiêu ngạo chứ nhỉ?

Hôm nay Trần Dương thi đấu với Pháp Thể Đạo đứng thứ tám.

Nghe tên là biết đối phương là song tu pháp - thể.

Anh muốn nói đối phương là pháp sư cận chiến cũng được mà gọi đối phương là xe tăng có pháp lực siêu mạnh cũng chuẩn luôn!

Nói chung là cực mạnh!

Tuy nhiên, bọn họ có mạnh cỡ nào cũng không phải đối thủ của Trần Dương, bởi vì anh là tam tu hồn - pháp - thể!

Trần Dương bế quan một tháng, thực lực tăng vọt.

Hồn tu đơn nhất đã đạt tới cảnh giới bán Hóa Thần, vì vậy đánh Pháp Thể Đạo khá nhẹ nhàng.

Trần Dương không đọc điển tịch Pháp Thể Đạo mà ném vào kiếm giới luôn rồi bảo pháp thân suy luận và lĩnh ngộ là được, sau đó anh chỉ cần tiếp nhận toàn bộ là xong.

Sau khi đánh với Pháp Thể Đạo xong, Trần Dương tiếp tục khiêu chiến Tề Tu Đạo xếp thứ 7!

Số đệ tử và Đạo chủ đạo này cộng lại chưa tới một trăm người, nhưng ai nấy đều cực kỳ biến thái.

Bởi vì bọn họ cũng là tam tu hồn - pháp - thể giống Trần Dương.

Lấy thân xác làm chủ đạo, linh hồn và pháp tu hỗ trợ, tín ngưỡng của bọn họ là tam bảo tinh - khí - thần hợp nhất.

Thật trùng hợp, Trần Dương đã làm được điều này lúc độ Lôi Kiếp Uẩn Thần.

Còn có duyên ngưng tụ đạo quả!

Duyên Pháp Đạo chủ cũng là bán Hóa Thần chân chính, trước kia người ta nói cái gì mà ba người đứng đầu mới là bán Hóa Thần chỉ là nói hươu nói vượn mà thôi!

Uy lực tam bảo tinh - khí - thần hợp nhất lớn thế nào, một quyền đánh ra đạo lực một triệu, ngay cả không gian phản chiếu thần khí cũng chấn động.

Duyên Pháp Đạo chủ híp mắt nhìn Trần Dương vừa mới đánh với mình một chiêu: "Bắc Dương Đạo chủ rất có bản lĩnh, không ngờ cậu cũng đi theo con đường Tam Bảo Quy Nhất!"

"Nếu tôi đoán không nhầm thì sở dĩ cậu khiêu chiến là vì tập hợp sức mạnh của cả trăm đạo để hình thành đạo của mình!"

"Duyên Pháp Đạo chủ thật tinh tường. Không sai, đúng là tôi muốn tập hợp sức mạnh của cả trăm đạo để ngưng luyện đạo của mình!"

Trần Dương cũng không giấu giếm mà thoải mái thừa nhận.

Việc anh làm vốn là vậy, không lừa được những người chú ý đến mình.

"Được, vậy hãy để tôi thử đạo của cậu!"

Duyên Pháp Đạo chủ hét to một tiếng, tức thì trên đỉnh đầu mọc ra một đóa Tam Hoa: "Tam Bảo Quy Nhất, khai thiên lập địa!"

Sức mạnh của chiêu này khiến không gian phản chiếu sụp đổ, quả nhiên sức mạnh của bán Hóa Thần đã tăng vượt bậc về chất.

Nhưng Trần Dương không hề sợ hãi: "Thức thứ năm trong thần thông võ dạo: Thống Khổ Trầm Luân!"

Trần Dương nghĩ ra chiêu này khi đọc Khai Thiên Tích Địa, trong đó có Ngũ Lôi Chính Pháp, ẩn giấu sự giết chóc và nỗi đau đớn tột đỉnh!

Quyền này vừa tung ra, đất trời lập tức than khóc, nỗi niềm buồn thương đau khổ lan tràn. Duyên Pháp Đạo chủ sởn gai ốc, cơ thể đột nhiên đau nhức!

Nắm đấm lấp lóe ánh chớp và ẩn chứa sát ý lạnh thấu xương va vào Tam Hoa.

"Răng rắc!"

Không gian phản chiếu chằng chịt vết nứt, bên ngoài cũng chấn động theo.

Không ngờ sức mạnh lại thoát ra bên ngoài, rốt cuộc sức mạnh của hai người này khủng khiếp nhường nào?

Mọi người không nhịn được nuốt khan!

“Đau đau đau, đau chết mất!”

Duyên Pháp Đạo chủ cảm thấy tinh - khí - thần của mình bắt đầu tiêu tan trong nỗi đau cực hạn, thậm chí có ý định thoát li!

Thần thông thật mạnh mẽ thật đáng sợ làm sao!

"Tam Bảo Quy Nhất, vạn pháp bất xâm!"

Duyên Pháp Đạo chủ hét to, cơ thể phóng thích ra vô số thần quang, khóa tinh - khí - thần của mình lại thật chắc chắn.

"Thế giới bất diệt, mà ta bất diệt, Bất Diệt Thần Quyền!"

Quyền này của Duyên Pháp Đạo chủ chứa đạo và tinh - khí - thần của hắn, vết nứt khó khăn lắm mới khép lại bỗng căng ra trong nháy mắt, thậm chí có dấu hiệu sụp đổ.

"Bắc Dương Đạo chủ, chúng ta đánh một quyền phân thắng bại đi!"

"Được!"

Trần Dương gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc: "Bao La Vạn Tượng, Chư Thiên Niễn Áp!"

Đó là tất cả thần thông đạo pháp mà anh có, phải hơn mấy triệu, cũng là thần thông thức thứ hai có uy lực mạnh nhất.

Máu trong cơ thể đang sôi trào, tiếng tim đập như đánh trống, cơ thể cũng xuất hiện vết rạn, gân cốt da thịt cũng chịu áp lực cực lớn.

Thậm chí cuộn tay thành nắm đấm cũng khó cuộn chặt!

Rầm!

Hai quyền đối kháng, làn sóng dư âm sức mạnh phá vỡ không gian phản chiếu. Khi sóng dư âm tan biến hết, một đạo thần quang lóe sáng, cố định lại không gian.

Là thần quang phát ra từ Động Thiên Hồ!

Vô số người đang định chạy trốn nhưng bây giờ không cần trốn nữa.

"Đáng sợ quá, đến cả không gian phản chiếu cũng sụp đổ, nếu hai người này đánh với Hóa Thần sơ kỳ thì chắc cũng có thể chống đỡ một hai chiêu đấy nhỉ!"

"Hai người này đã tu luyện thể xác, pháp lực và hồn lực đến cấp bậc cao nhất rồi!"

Mọi người bàn tán không ngừng, Duyên Pháp cũng biết mình thua rồi!

Tam Bảo Quy Nhất của mình bại bởi Chư Thiên Niễn Áp của đối phương!

Chưa kể đối phương còn chiến đấu liên tiếp 2 trận.

"Tôi nhận thua, Bắc Dương Đạo chủ bản lĩnh cao cường!"

Duyên Pháp Đạo chủ nghẹn lời, lập tức bay đi!

Trần Dương mỉm cười, rồi cũng rời khỏi võ đài.

Anh đến Tề Tu Đạo vơ vét điển tàng mang vào kiếm giới.

Bọn họ không tham gia suy luận mà đang chữa trị vết thương thể xác của mình.

Đồng thời suy nghĩ về những chỗ thiếu sót trong lúc giao đấu.

Nhờ có tinh thần tích cực này mà Trần Dương ngày càng tiến bộ.

Anh ở lì trong kiếm giới nửa tháng, cuối cùng vết thương cơ thể cũng đã lành lại.

Điều khiến Trần Dương vui vẻ nhất là Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, chuyển thứ 8… đã hoàn thiện rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui