Long Tế

“Từ Đông Lương còn chưa tới nữa, buổi liên hoan hôm nay, do cậu ấy tổ chức”, vẫn là Lý Tuyết lên tiếng trước, phá tan sự ngượng ngùng, Trương Tuấn này, thời đại học cô ta cũng từng thích anh ta một thời gian, có điều sau khi tốt nghiệp, Trương Tuấn lại tới một công ty tư nhân làm một nhân viên văn phòng bình thường, cuộc sống không tốt cho lắm, so với Từ Đông Lương thì khác một trời một vực.

Dĩ nhiên cô ta không thèm để ý Trương Tuấn bây giờ rồi, thậm chí trong buổi họp lớp có rất nhiều cô gái từng thích Trương Tuấn cũng không xem Trương Tuấn ra gì. “Vậy chờ thêm chút nữa.” Mặt Trương Tuấn hơi cứng lại, cười gượng gạo nói.

Vừa dứt lời, một chiếc xe Land Rover dừng ven đường, dáng xe hầm hố, thân xe dạng thuôn, chỉ nhìn một cái, ánh mắt của tất cả mọi người đã sáng rực.

Cửa xe mở ra, một thanh niên cao lớn đẹp trai mặc bộ vest Armani bước xuống, làn da của chàng thanh niên trắng nõn, nụ cười tự tin, sâu trong mắt có nét cuốn hút. “Anh Lương, bên này, bên này!”, “Anh Lương, đã lâu không gặp, lại đẹp trai hơn rồi.”

Thanh niên đó chính là Từ Đông Lương, anh ta vừa xuất hiện, bọn Vương Giai Manh và Lý Tuyết đã giống như thiêu thân nhìn thấy lửa, lao tới chỗ Từ Đông Lương, thái độ đúng là nhiệt tình. Mấy nam sinh với Trương Tuấn dẫn đầu, dĩ nhiên sắc mặt sẽ không vui vẻ gì rồi, có thể nói ba chữ kẻ nịnh hót được bọn Vương Giai Manh phát huy hết mức.

“Wow, anh Lương, xe này của anh tuyệt thật, giống y như cậu vậy”, một nữ sinh mặt tàn nhang nịnh nọt. “Nói vớ vẩn, có thể không đẹp sao, đây là Land Rover đó, chiếc xe hơn hai triệu đó”, Lý Tuyết trừng mắt nói.

Sâu trong mắt Từ Đông Lương xẹt qua một chút đắc ý, ngay sau đó xua tay cười nói: “Xe hơn hai triệu thật ra không có gì hết, ăn Tết xong, mình định bán chiếc Land Rover, thêm chút tiền đổi Ferrari.”

“Ferrari? Xe đó hơn ba triệu phải không?”, “Hơn ba triệu, cái cậu nói là xe cấu hình thấp, người như anh Lương đây, ít nhất cũng phải lái loại xe Ferrari năm triệu.” Từ Đông Lương cười nói: “Định đổi xe Ferrari cấu hình cao, cấu hình thấp lái không thú vị.” - “Có lẽ anh Lương là người đàn ông đầu tiên trong lớp chúng ta lái Ferrari đó.”

“Dĩ nhiên là đầu tiên rồi, anh Lương thật sự làm lớp tài chính chúng ta nở mày nở mặt”, thấy mấy nữ sinh khen ngợi mình như vậy, Từ Đông Lương chỉ cảm giác sắp bay lên tận trời, tham gia họp lớp không phải chính là mong được như vậy sao? “Mọi người tới hết rồi chứ, nếu đã tới đủ rồi vậy chúng ta tới Biệt thự Hoa Kỳ đi.” Từ Đông Lương mỉm cười.

“Biệt thự Hoa Kỳ? Chi phí ở đó hình như hơi cao…” Trương Tuấn cười gượng nói, tiền lương một tháng của anh ta không quá năm nghìn, một bữa cơm ở Biệt thự Hoa Kỳ lại không chỉ năm nghìn.

“Sợ gì chứ, tất cả chi phí hôm nay đều do anh Lương trả, không cần cậu phải bỏ một đồng nào.” Lý Tuyết khinh thường liếc Trương Tuấn một cái, đúng là tên vô dụng, vừa nghe thấy Biệt thự Hoa Kỳ đã bị dọa thành như vậy rồi, may mà năm đó mình không yêu cậu ta.

“Anh Lương mời? Thật hay đùa vậy?”, không ít người có cùng suy nghĩ với Trương Tuấn, bọn họ không biết hôm nay Từ Đông Lương muốn mời khách nên vừa nghe Biệt thự Hoa Kỳ đã ngay lập tức hơi do dự.

Sâu trong mắt Từ Đông Lương có một chút khinh thường, nhưng miệng lại cười nói: “Dĩ nhiên là thật rồi, mọi người đều là bạn học với với nhau, mình còn có thể lừa các cậu sao, lát nữa tới Biệt thự Hoa Kỳ, mọi người muốn ăn gì thì gọi cái đó, mình mời!”

“Anh Lương ga lăng thật!”, “Anh Lương phát tài rồi, hôm nào cho thằng đệ theo với.” Lúc này, đến cả mấy nam sinh không hài lòng cũng bắt đầu nịnh nọt Từ Đông Lương, thoáng cái Từ Đông Lương đã trở thành trung tâm của tất cả mọi người.

Mặt Từ Đông Lương tươi rói, xua tay khiêm tốn nói: “Phát tài thì không đến mức, có điều sau này mọi người gặp phải khó khăn gì, hoặc công việc ban đầu không như ý đều có thể tới tìm mình, chỗ mình còn trống rất nhiều vị trí lương tháng cả chục nghìn tệ, nể tình chúng ta là bạn học, chỉ cần mọi người tới, những vị trí này đều có thể vào làm luôn, không cần phỏng vấn.”

“Anh Lương mới là đại gia thực sự.”, “Còn gọi anh Lương sao? Gọi là Lương tổng! Ha ha.”, “Đúng đúng đúng, Lương tổng, Lương tổng.” Lại là một loạt những lời nịnh hót, nịnh tới mức Từ Đông Lương sắp bay lên mây rồi. Trương Tuấn ở bên cạnh cười gượng, trong lòng rất khó chịu, năm đó còn đi học, anh ta và Từ Đông Lương đều được các nữ sinh chào đón, nhưng bây giờ nữ thần trong lớp cũng vây quanh Từ Đông Lương, căn bản không thèm để ý tới anh ta.

“Đã tới đủ cả rồi chứ? Tới đủ rồi chúng ta đi thôi, mình đã đặt xong phòng rồi.” Từ Đông Lương cười hỏi. “Hạ Mộng Dao còn chưa tới nữa”, đột nhiên Lý Tuyết nói.

“Mộng Dao cũng tới sao?” Từ Đông Lương sững sờ, ngay sau đó dần xuất hiện nét mừng rỡ, biểu cảm này khiến Vương Giai Manh ghen tị, quả nhiên, Từ Đông Lương vẫn chưa quên được con hồ ly tinh Hạ Mộng Dao.

Lý Tuyết gật đầu nói: “Ừm, cô ta dẫn cả ông xã cùng tới”. Nghe xong hai chữ ông xã, nụ cười Từ Đông Lương cứng lại, hỏi: “Bây giờ cô ấy sống như thế nào?”

Lý Tuyết bĩu môi nói: “Không ra sao cả, Giai Manh hôm trước gặp cô ta, nghe nói bây giờ đang làm con giáp thứ 13 của người ta, sau đó để vợ người ta phát hiện ra tát cho mấy cái.”, “Cái gì? Hạ Mộng Dao làm con giáp thứ 13? Không thể nào!”

“Sao lại không thể, biết người biết mặt không biết lòng, năm đó mình đã thấy Hạ Mộng Dao không phải là loại tốt đẹp gì.”, “Nghe nói lấy một người giao hàng, sau khi kết hôn sống không như ý, thảo nào lại đi làm con giáp thứ 13.”, “Làm con giáp thứ 13 bị vợ người ta đánh cũng đáng đời!”, “Đúng là làm mất mặt lớp tài chính của chúng ta.”

Mấy cô gái mỗi người một câu hạ thấp Hạ Mộng Dao, sắc mặt Từ Đông Lương tệ hẳn đi, nữ thần năm đó anh ta thích lại đi làm con giáp thứ 13 của người ta? Chồng cô ấy vô dụng tới mức nào chứ?

Thấy sắc mặt Từ Đông Lương không tốt, Lý Tuyết cũng nhận ra được mình nói hơi quá, vậy là vội vàng nói: “Được rồi, mọi người đừng nói nữa, Hạ Mộng Dao có làm sao cũng không liên quan tới chúng ta, chúng ta lo cho chúng ta tốt là được.”

“Tại sao lại không liên quan? Vừa nghĩ tới việc ăn cơm cùng cô ta là mình đã thấy kinh tởm.”, “Đúng vậy, lớp chúng ta nhiều con gái như vậy, tại sao chỉ có mình cô ta làm con giáp thứ 13, mặt dày.”, “Theo mình thấy, sau này họp lớp chúng ta đừng để con hồ ly tinh đó tới nữa, tránh làm chúng ta mất mặt.”

“Đồng ý, tiền của anh Lương cũng không phải tự dưng mà có, sao có thể lãng phí vì loại người này được.” Vương Giai Manh ở bên cạnh không một lời phản bác, có điều trong lòng lại cười tươi như hoa nở, Hạ Mộng Dao còn chưa tới đã bị người khác ghét bỏ như vậy nếu tới thật có khi còn bị mấy cô gái này xé xác cũng nên.

“Anh Lương, hay là chúng ta đi trước? Họp lớp lần này không dẫn Hạ Mộng Dao đi nữa?” Lý Tuyết hỏi thử. Từ Đông Lương lắc đầu nói: “Không cần, chờ đi, lâu rồi mình không gặp Mộng Dao, hơn nữa mình còn muốn xem, chồng cô ấy rốt cuộc vô dụng tới mức nào!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui