Long Thần Tại Đô

“Tôi bảo cậu đi thì cậu cứ đi, nhiều lời thế làm gì?” Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Nhưng...” Hạng Thiên nói.

Nhưng cậu chưa kịp nói xong thì Diệp Phàm đã cắt ngang: “Sao? Cậu không thèm nghe lời tôi nữa rồi à?”

“Không, em chỉ...”

“Đừng nhiều lời nữa, nếu tôi không lầm thì vài ngày nữa sẽ là ngày thờ cúng tổ tiên của nhà họ Hạng ở Giang Đông một trăm năm một lần, cậu là người của nhà họ Hạng, đáng lý nên quay về mới phải.”

“Nhưng em cũng là thành viên của tổ chức Cửu Long, em là Đại Bạch Long, đang là lúc tổ chức Cửu Long đối đầu với Ma Đảng và Liên minh Ám Hắc, em lại về Hoa Hạ, chuyện này...” Hạng Thiên nói, cậu hiểu Diệp Phàm để cậu trở về Hoa Hạ là muốn tác thành cho cậu, nhưng sao cậu lại có thể quay trở về vào thời điểm then chốt này chứ?

“Yên tâm đi, chẳng qua cũng chỉ là Ma Đảng và Liên minh Ám Hắc thôi sao? Chả là cái thá gì!” Diệp Phàm vỗ vai Hạng Thiên, nói.

“Long thần nói đúng lắm, Hạng Thiên, cậu yên tâm trở về Hoa Hạ đi.” Tần Lâm nói.

“Bạch Khởi tôi bảo đảm với cậu, tôi nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ Ma Đảng và Liên minh Ám Hắc, cậu cứ yên tâm đi giải quyết chuyện nhà họ Hạng ở Giang Đông đi.” Bạch Khởi cũng khuyên Hạng Thiên.

“Tôi không muốn trở thành kẻ đào ngũ!” Hạng Thiên nói.

“Ai bảo cậu là kẻ đào ngũ?” Diệp Phàm nghiêm mặt nói với Hạng Thiên: “Tôi cho cậu trở về Hoa Hạ, ngoài việc để cậu có thời gian xử lý chuyện nhà họ Hạng ở Giang Đông ra, thì còn có một việc quan trọng khác cần cậu làm.”


“Chuyện gì vậy?” Hạng Thiên hỏi.

Diệp Phàm giải thích: “Sau khi tôi về Hoa Hạ, đã lên kế hoạch cùng với Hứa Ác Lai, nhưng với tình hình hiện tại thì trong thời gian ngắn tôi sẽ không thể nào quay lại Hoa Hạ được, còn kế hoạch giữa tôi và Hứa Ác Lai lại không thể chậm trễ, vì vậy tôi hy vọng cậu sẽ thay tôi quay về Hoa Hạ để phối hợp với Hứa Ác Lai, hoàn thành nốt kế hoạch của tôi và anh ta!”

Hạng Thiên chau mày.

Mặc dù cậu ta không muốn rời khỏi thành phố MUA vào lúc này, cậu ta rất muốn kề vai sát cánh cùng với Diệp Phàm, Tần Lâm, Bạch Khởi và mọi người trong tổ chức Cửu Long để chiến đấu.

Nhưng Diệp Phàm cũng đã nói đến vậy rồi, còn giao nhiệm vụ cho cậu ta, làm gì có lý do nào để từ chối chứ?

Do dự một hồi, Hạng Thiên mới gật đầu nói: “Được thôi, ngày mai em sẽ về Hoa Hạ.”

“Khi nào cậu về đến Hoa Hạ, ắt sẽ có người nói cho cậu biết toàn bộ sự sắp xếp của tôi ở đó, cũng như sẽ có người đưa cho cậu danh sách những người ẩn nấp ở Hoa Hạ.” Diệp Phàm nói.

“Vâng!”

Sau khi nói chuyện một lúc thì Tần Lâm, Bạch Khởi, Hạng Thiên mới rời khỏi phòng hội nghị.

Cho đến khi cả ba đều rời khỏi đó, Diệp Phàm bèn một mình ngồi trên sô-pha trầm tư suy nghĩ.

Nếu mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, thì việc duy nhất anh phải làm bây giờ là lên kế hoạch chi tiết về giao dịch của nhà Mộ Dung ở Cô Tô với Ma Đảng.

Lúc này, Triệu Vũ bước vào và nói với Diệp Phàm: “Anh Phàm, anh xem mấy đoạn video này đi.”

“Video gì?” Diệp Phàm ngờ vực hỏi.

“Mấy cái này nè!” Triệu Vũ đưa điện thoại cho Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn vào điện thoại, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Đoạn video được phát trên điện thoại của Triệu Vũ là một tin tức vô cùng quan trọng, mà nội dung của đoạn tin tức này là những chuyện kỳ lạ xảy ra ở khắp nơi trên thế giới trong khoảng thời gian một tháng trở lại đây.

Ví dụ, ngoài chùm ánh sáng bí ẩn xuất hiện trên đỉnh Chúc Dung ở Hoa Hạ, thì các ngọn núi và sông nổi tiếng như núi Nga Mi, núi Thái, núi Hoa, núi Phổ Đà cũng đã trải qua những thay đổi tương tự trong những ngày này, một số là những chùm ánh sáng bí ẩn chạy xuyên qua bầu trời, và một số là những vết nứt khủng khiếp giống như ảo ảnh xuất hiện phía trên những ngọn núi, hoặc một số được bao bọc bởi vầng hào quang bí ẩn, v.v...!

Ngoài Hoa Hạ ra, thì phương Tây, Bắc Âu, Nam Á và các nơi khác cũng diễn ra chuyện tương tự.


Dãy núi An Pơ ở phía Tây có một chùm ánh sáng giống với đỉnh Chúc Dung bay ngang bầu trời, tạo thành thứ như một lối đi bí ẩn xuyên trên không trung.

Ngoài ra còn có núi Olympus, dãy núi Rocky, núi Kilimanjaro, v.v... cũng xảy ra chuyện tương tự.

Diệp Phàm đã tự mình chứng kiến những gì xảy ra với đỉnh Chúc Dung, và anh cũng tình cờ thấy được sự biến đổi của dãy An Pơ.

Đối với những thay đổi này, Diệp Phàm cũng cảm thấy rằng có một bí mật động trời đang bị che giấu.

“Anh Phàm, theo những thảo luận kỳ quặc trên mạng, thì có một quan điểm mà em rất đồng tình.” Triệu Vũ nói với Diệp Phàm, bởi trước đây cậu cũng từng vào đỉnh Chúc Dung cùng với Diệp Phàm.

“Quan điểm gì?” Diệp Phàm ngây ra một lúc rồi hỏi.

“Nhiều cư dân mạng cảm thấy những thay đổi bất thường này chính là những con đường cổ trên bầu trời đang bị xâm nhập bởi các sinh vật ngoài hành tinh, một khi những con đường này được kết nối lại với nhau, thì những sinh vật ngoài hành tinh đó sẽ ngay lập tức xuống Trái Đất.” Triệu Vũ nói.

Cậu ta ngừng lại một chút, sau đó nói thêm: “Anh Phàm, anh có nhớ người cổ đại bí ẩn mà chúng ta đã gặp ở đỉnh Chúc Dung không?”

“Mặc dù có hình dạng con người, nhưng em cảm thấy hắn không phải là con người.”

“Vì vậy, thay vì nói rằng hắn là người sống sót của nền văn minh tu hành cuối cùng, thì chi bằng nói hắn là người ngoài hành tinh cho xong.”

Nghe Triệu Vũ nói xong, Diệp Phàm thoáng chau mày, người đàn ông bí ẩn mà anh gặp trong kho báu của Tam Bảo Tiên Hạ lại hiện lên trong đầu.

Người đàn ông bí ẩn đó thật sự quá mạnh, hơn nữa, hơi thở của hắn cũng vô cùng kỳ dị, quả thực không giống con người.

“Đừng nghĩ nhiều vậy nữa, người ngoài hành tinh thì sao? Nếu bọn chúng thật sự đến Trái Đất, tôi tin là chúng sẽ phải chịu thiệt!” Diệp Phàm nhếch môi, thản nhiên nói: “Giống như nhiều loài ngoại lai xâm nhập vào Hoa Hạ, vốn nghĩ rằng bản thân có thể gây hại cho Hoa Hạ, nhưng tất cả đều là bữa ăn của Hoa Hạ, đến mức trở thành động vật có nguy cơ tuyệt chủng.”


“Nếu những thay đổi này thực sự liên quan đến người ngoài hành tinh.”

“Điều đó có nghĩa là chúng đã đến Trái Đất này từ lâu rồi, nhưng tại sao bây giờ mới đột ngột mở đường thông chứ?”

“Nếu tôi đoán không lầm, thì chắc hẳn là những người trên Trái Đất trước đây đã đánh bại chúng.”

“Nếu những người trên Trái Đất đã đánh bại người ngoài hành tinh trước đây rồi, tại sao chúng ta bây giờ lại không thể?”

“Ơ, anh Phàm, anh nói như vậy, xem ra khá là có lý!” Triệu Vũ gãi đầu, lộ vẻ thành thật.

“Nhưng cho dù những thay đổi này là gì, thì có một điều chắc chắn rằng, thế giới sắp bất ổn, tiếp theo rất có thể sẽ bước vào tình thế vô cùng rối loạn, muốn vươn lên trong thời đại này thì bản thân phải tự trở nên mạnh mẽ!” Diệp Phàm nói một cách nghiêm túc.

“Em hiểu rồi, anh Phàm, trong khoảng thời gian này em sẽ chăm chỉ luyện tập để nâng cao sức mạnh của bản thân.” Triệu Vũ kiên quyết nói.

“Ừm!” Diệp Phàm gật đầu, nói: “Được rồi, cậu cũng đi chuẩn bị cho tốt đi, rồi chờ thông báo của Mộ Dung Thiên Tâm, bất cứ lúc nào cũng có thể cùng tôi tham gia giao dịch giữa nhà Mộ Dung ở Cô Tô với Ma Đảng.”

“Vâng!” Triệu Vũ đáp lại rồi nhanh chóng rời đi.

Reng!

Ngay khi Triệu Vũ rời đi, thì tiếng chuông điện thoại của Diệp Phàm đột nhiên vang lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận