Long Thần Tại Đô

Ầm ầm ầm!

Mười ba kị sĩ Quang Minh trong đó có Artes lập tức tạo thành ‘Quang Minh thần phạt trận’.

Ngay lập tức có ánh sáng mạnh mẽ đến chói mắt xuyên trời.

Trên bầu trời hình thành một hình thù trận pháp vô cùng phức tạp.

Hình thù trận pháp nhấp nháy, một số lượng lớn ánh sáng mạnh mẽ hội tụ từ bốn phương tám hướng.

Ánh sáng mạnh mẽ khủng khiếp tỏa ra uy lực khiến linh hồn của con người kinh hãi.

Lúc này ngay cả kẻ mạnh như Diệp Phàm cũng thấy hơi kiêng dè, không dám coi thường uy lực của Quang Minh thần phạt trận.

Còn quái trùng nhìn thấy cảnh này lại phát ra tiếng kêu kì quái, nó hét lên: “Đây……đây là một trong mười trận pháp mạnh nhất của gia tộc Ánh Sáng, tôi đã nói rồi mà, sao đám nhãi ranh này lại có thể sử dụng sức mạnh của ánh sáng chứ.”

“Thì ra các người là nô lệ của gia tộc Ánh Sáng.”

“Cũng đáng thương quá rồi nhỉ? Mặc dù các ngươi là ngoại tộc của Thần Châu Hạo Sĩ, nhưng cũng không thể chìm mình trong trụy lạc, can tâm tình nguyện là nô lệ cho gia tộc Ánh Sáng chứ?”

Sau khi mười ba kị sĩ Quang Minh tạo ra Quang Minh thần phạt trận, ánh sáng mạnh mẽ hội tụ ở hoa văn trận pháp, dường như trên bầu trời xuất hiện vầng thái dương thứ hai vậy.

Lúc này mười ba kị sĩ Quang Minh đứng theo phương hướng đặc biệt, bắt đầu ném mâu thần cường quang vào Diệp Phàm theo trình tự nhất định.


Uy lực của mâu thần cường quang vốn dĩ rất mạnh, bây giờ lại bị mười ba kị sĩ Quang Minh ném ra ngoài, nhận được sự tiếp sức của Quang Minh thần phạt trận, lập tức uy lực tăng lên đáng kể.

Từng cây mâu thần cường quang đều có thể xuyên thủng một ngọn núi lớn sừng sững.

Hai tay Diệp Phàm nắm lại, thi triển quyền pháp tự nhiên.

Lập tức mọi loại năng lượng của trời đất cuộn trào, không ngừng phá hủy mâu thần cường quang mà mười ba kị sĩ Quang Minh ném ra.

Lúc mới đầu Diệp Phàm còn đối phó được, nhưng dần dần tốc độ ném mâu thần cường quang của Artes và mười ba kị sĩ của Quang Minh càng nhanh hơn, uy lực cũng ngày càng gia tăng.

Điều này khiến cho Diệp Phàm dần không thể nào chống cự nổi nữa.

Vèo! Vèo! Vèo!

Từng cây mâu thần cường quang bao phủ lấy Diệp Phàm giống như bão gió.

“Thần phạt – Tuyệt sát!”

Vào lúc Diệp Phàm dần không thể chống đỡ được sự tấn công của hàng loạt cây mâu thần cường quang, mười ba kị sĩ của Quang Minh đồng thời hành động, lập tức thúc giục chiêu thức giết chóc mạnh mẽ nhất của Quang Minh thần phạt trận, muốn nắm bắt cơ hội giết chết Diệp Phàm chỉ trong một chiêu.

Ầm ầm ầm!


Uy lực của Quang Minh thần phạt trận bộc phát, lập tức các tia sáng mạnh mẽ không ngừng hội tụ.

Trong chớp mắt đã ngưng tụ thành một cây mâu thần cường quang khổng lồ có đường kính hàng trăm mét, chấn động trên không trung, phi thẳng về phía Diệp Phàm.

Cây mâu thần cường quang khổng lồ với đường kính hàng trăm mét này chứa uy lực khủng khiếp, xung quanh mâu thần đều xuất hiện những vết nứt đen trong không trung, trông rất đáng sợ.

Có thể nói cây mâu thần cường quang khổng lồ với đường kính hàng trăm mét này có thể lập tức phá hủy một ngọn núi sừng sững ngay phía trước.

Mặt Diệp Phàm biến sắc, đối diện với mâu thần cường quang khổng lồ với đường kính hàng trăm mét này, anh liền dốc hết sức lực, thực hiện tuyệt chiêu mới lĩnh hội được từ ‘tâm cảnh’.

“Nam Thiên Môn!”

Chỉ nghe thấy Diệp Phàm hét lên một tiếng, năng lượng dồi dào tỏa ra từ người anh, cuộn trào trong hư không, lập tức hội tụ thành cánh cửa cao hơn trăm mét.

Cánh cửa này trông rất cổ xưa.

Hai bên cánh cửa có rất nhiều ký hiệu thần bí.

Những ký hiệu này trông vừa phức tạp vừa cổ xưa, được bao phủ bởi hơi thở thần thánh.


Ầm!

Cây mâu thần cường quang khổng lồ có đường kính hàng trăm mét đó va vào cánh cửa thần bí mà Diệp Phàm dùng năng lượng để ngưng tụ trong hư không, lập tức gây ra vụ nổ lớn, tiếng nổ kinh thiên động địa, năng lượng cuồng bạo càn quét và tàn bá mọi thứ xung quanh.

Lấy cổng lớn ở trang viên của Diệp Phàm làm trung tâm, tất cả mọi thứ trong phạm vi ba trăm mét đều hóa thành tro bụi.

Từ đó có thể thấy uy lực của cây mâu thần cường quang khủng khiếp đến mức nào, nếu như ném trúng người, Diệp Phàm không chết thì cũng bị trọng thương.

Có điều sức phòng ngự của tuyệt chiêu Nam Thiên Môn mà Diệp Phàm lĩnh ngộ được sau khi bước vào ‘tâm cảnh’ quá mạnh mẽ, có thể ngăn cản được cây mâu thần cường quang với đường kính hàng trăm mét đó, khiến cây mâu thần đó giảm tận 99% uy lực.

“Sao có thể chứ?”

Nhìn thấy Diệp Phàm ngăn cản được mâu thần cường quang với đường kính hơn trăm mét bằng Nam Thiên Môn, mặt Artes biến sắc, lộ ra vẻ không thể nào tin nổi.

Uy lực của Quang Minh thần phạt trận vô cùng khủng khiếp, là trận pháp mạnh nhất mà Quang Minh thần giáo nắm giữ.

Một khi được mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo bọn họ thúc giục thì có thể tiêu diệt bất cứ tu sĩ nào ở dưới cảnh giới thần tiên lục địa.

Tuy nhiên, bây giờ cho dù dùng là dùng chiêu thức giết chóc mạnh nhất của Quang Minh thần phạt trận cũng không gây ra chút thương tích nào cho Diệp Phàm, điều này khiến Artes không thể nào chấp nhận được.

Phải biết là theo tình báo mà Quang Minh thần giáo nắm giữ, mặc dù Diệp Phàm rất mạnh nhưng thực lực tuyệt đối chưa đạt đến cảnh giới thần tiên lục địa, lúc cử mười ba kị sĩ Quang Minh đi đối phó với Diệp Phàm, rất nhiều nhân vật cấp cao của Quang Minh thần giáo đều hoài nghi rằng có phải họ đã đề cao Diệp Phàm quá hay không.

Trước khi đến tìm Diệp Phàm, ngay cả mười ba kị sĩ Quang Minh, trong đó có Artes cũng thấy hơi bất mãn, cho rằng Diệp Phàm không xứng đáng để bọn họ ra tay.

“Giết!”


Không đợi mười ba kị sĩ Quang Minh phản ứng lại, Diệp Phàm hét một tiếng, bật cao lên, tung ra hai nắm đấm về phía bọn chúng.

Diệp Phàm không hề giữ sức, anh tung hai cú đấm, thực hiện đạo pháp do bản thân tự tạo ra.

“Quyền pháp tự nhiên – Băng!”

Chỉ nhìn thấy Diệp Phàm tung ra hai cú đấm một cách mãnh liệt, lập tức hư không ngưng tụ, bất ngờ xuất hiện hàng nghìn hàng vạn cú đấm băng tuyết cỡ có kích thước bằng quả bóng rổ, chấn động trên không trung rồi lao về phía mười ba kị sĩ Quang Minh như cơn bão lớn.

Cảnh tượng này quả thực quá đáng sợ, hàng nghìn hàng vạn cú đấm băng tuyết có kích thước bằng quả bóng rổ lao đến với sức mạnh có thể phá hủy một ngọn núi lớn sừng sững.

Mặt mười ba kị sĩ Quang Minh biến sắc, bọn chúng ngay lập tức thực hiện Quang Minh thần phạt trận một lần nữa, nhờ uy năng để Quang Minh thần phạt trận để ngăn cản sự tấn công của hàng nghìn hàng vạn cú đấm băng tuyết có kích thước bằng quả bóng rổ.

Lập tức ánh sáng mạnh mẽ dồi dào hội tụ, hóa thành từng trụ ánh sáng bao phủ lấy mười ba kị sĩ Quang Minh, hình thành một bức tường ánh sáng phòng ngự.

Bịch! Bịch! Bịch!

Hàng nghìn hàng vạn cú đấm băng tuyết có kích thước bằng quả bóng rổ đập vào bề mặt bức tường ánh sáng phòng ngự, lần lượt bị vỡ tan, hóa thành vụn băng, các trụ ánh sáng mạnh mẽ bao phủ lấy mười ba kị sĩ Quang Minh cũng bị tan vỡ bởi sự tấn công của những cú đấm băng tuyết.

“Thiên nộ chi sát!”

Ngay lúc này Diệp Phàm cũng thực hiện quyền pháp của người tu hành tâm cảnh.

Lập tức, trong ‘thiên cung’ mà anh xây dựng ở sâu thẳm trong tâm trí bộc phát ra một nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ.

Khi hai tay Diệp Phàm kết ấn, năng lượng tuôn ra từ trong ‘thiên cung "tâm cảnh’ của bản thân hội tụ ở vết ấn trên tay, hóa thành một tia chớp màu tím, xé toạc hư không, lao thẳng về phía mười ba kị sỹ Quang Minh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận