Lộng Triều

Cuộc sống phong phú làm thời gian trôi rất nhanh. Bắc Kinh đã đón cơn gió tuyết thứ ba từ đầu đông tới giờ.

Triệu Quốc Đống không thể không thừa nhận cuộc sống ở bộ có quy luật hơn ở tỉnh nhiều, nhưng điều này không có nghĩa anh sẽ nhàn hơn.

Ở trên bộ cũng dính đến không ít ngành. Ví dụ như Ủy ban kế hoạch phát triển, Ủy ban kinh tế, Bộ tài chính, Bộ công thương, Bộ Thủy lợi, Tổng cục bảo vệ môi trường, Tổng cục giám sát, Ngân hàng, Tổng cục hải quan, mọi thứ đều dính tới. Cũng may Trử Hồng Sinh cùng Tạ Khoa cùng các Trưởng phòng bên dưới đều cảm thấy Triệu Quốc Đống không giống kẻ quê mùa như bọn họ nghĩ, vì thế cũng dần thu lại tâm trạng mà vùi đầu vào công việc của mình.

Tạ Khoa càng chú tâm vào công việc Triệu Quốc Đống giao cho, một lòng một dạ muốn làm ra điều gì đó. Y cũng thông qua quan hệ biết được Triệu Quốc Đống có quan hệ không bình thường với Bộ trưởng Thái lúc ở An Nguyên. Nếu không như vậy sao Triệu Quốc Đống có thể thành Cục trưởng được. Mà vị Cục trưởng Triệu này nghe nói còn không muốn lên bộ, muốn phát triển ở An Nguyên, có lẽ lên bộ chỉ là quá độ mà thôi.

- Triệu cục, Cục chính sách đưa văn bản tới xin ý kiến, chủ yếu là căn cứ theo sự phát triển của nguồn năng lượng mới của quốc gia mà điều chỉnh văn bản, anh xem một chút.
Tạ Khoa cũng dần cắt bớt chữ trưởng khi gọi Triệu Quốc Đống, theo y thấy gọi như vậy sẽ thể hiện được sự thân mật hơn.

- Ồ, anh ngồi đi. Cuối cùng cũng đưa ra rồi đó. Tôi đã sớm dục Cục năng lượng mới và năng lượng tái sinh đưa ra thứ này. Cục ta cũng cần so sánh với thứ này để đưa ra quy hoạch phát triển.
Triệu Quốc Đống cầm văn bản Tạ Khoa đưa cho, xem và nói:
- Lão Tạ, anh cảm thấy sao về việc này?

- Từ góc độ chính sách thì tôi thấy có vẻ hơi mơ hồ, không nói rõ nên do nhà nào ủng hộ, ví dụ như tài chính, trợ cấp tài chính, thu thuế sẽ cần các đơn vị nào phối hợp.

Tạ Khoa xem ra đã đọc khá kỹ văn bản này.

- Ừ, phát triển nguồn năng lượng mới và năng lượng tái sinh không phải là khẩu hiệu, không phải một cơn gió mà phải kéo dài trong thời gian dài, cần chính sách ủng hộ. Về quy định và quản lý đều là vấn đề tiếp theo. Mặc dù năng lượng mới và năng lượng tái sinh không phải thứ gì mới nhưng nước ta đã đi sau trong vấn đề này. Tôi đoán không lâu nữa quốc tế sẽ chú trọng về vấn đề này hơn nữa, rất có thể đưa ra một tiêu chuẩn mang tính ép buộc. Cho nên chúng ta phải có quan điểm rõ ràng, phải có tính dự đoán.

Triệu Quốc Đống xem xong và nói:
- Việc này có quan hệ lớn đến việc chúng ta đang điều tra. Anh cần lưu ý, kết hợp vào đó.

- Tôi có một ý thế này. Tây Âu có nhiều kinh nghiệm trong năng lượng tái sinh, tôi cảm thấy chúng ta có nên học tập bọn họ một chút không? Tôi đã xem qua tài liệu liên quan của Đức, Thụy Điển, Phần Lan và thấy chính sách, kỹ thuật của bọn họ có nhiều điểm độc đáo. Anh thấy chúng ta có nên tổ chức đoàn đến thăm quan không, coi như để chúng ta mở rộng tầm mắt.

Tạ Khoa nói rất khôn khéo nhưng ý cũng rất rõ ràng.

Triệu Quốc Đống cười nói:
- Có phải là có ai đó có suy nghĩ?

Tạ Khoa cũng cười nói:

- Triệu cục, chúng ta không thể chỉ định tới mấy bộ khác ra nước ngoài học tập, Bộ năng lượng cũng cần phải có chí cầu tiến, đi học thêm chứ? Năm nay trong bộ đã có bốn lần tổ chức cho cán bộ ra nước ngoài học tập nhưng do cục ta bởi vì Cục trưởng Trương lên trường Đảng học nên vẫn để đó. Bây giờ anh tới thì cũng nên tranh thủ một chút cho cục mà.

Triệu Quốc Đống biết việc này là không thể tránh khỏi. Học hỏi là cần, tiếp nhận quan niệm mới, kinh nghiệm mới, thăm dò con đường phát triển cho quốc gia cũng cần tham khảo các nước phát triển. Nhưng trong này thường có nhiều người lợi dụng đi du lịch.

- Ừ, chuyện này do anh nói ra, anh đưa ra ý kiến về nội dung và đối tượng đi học tập, tốt nhất là liên lạc vài bộ khác xem có nên cùng đi học hỏi không, ở cục ta ai nên đi? Tôi thấy trong năm nay chắc khó, có lẽ sau tết. Cũng nên cho nhân viên công ty bên dưới tham gia.
Triệu Quốc Đống không phản đối nói.

Triệu Quốc Đống nói làm Tạ Khoa phải khâm phục. Y chỉ mới lộ ra một chút mà Triệu Quốc Đống đã hiểu. Cho nhân viên công ty bên dưới tiến vào vừa tăng tính thuyết phục vừa giảm được chi phí.

- Năm nay nhất định là không được vì nhiều việc, bộ cũng sẽ không đồng ý. Tầm tháng tư năm sau là thích hợp nhất. Tôi sẽ liên lạc với các bộ khác một chút, chủ yếu là bên năng lượng mới và năng lượng tái sinh. Chẳng qua ngài trước đó nên gọi cho Bộ trưởng Dương.
Tạ Khoa nhắc.

- Được rồi, anh cứ làm việc của mình đi. Tôi biết nên làm như thế nào.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:

- Công việc trong cục cũng không được bỏ sót nếu không lãnh đạo bộ sẽ không đồng ý.

- Điểm này anh yên tâm, tôi phụ trách mảng này nhất định không làm lãnh đạo phải lo lắng.
Tạ Khoa vui mừng nói.

Nhìn Tạ Khoa tươi cười ra khỏi văn phòng Triệu Quốc Đống, Trử Hồng Sinh có chút buồn bực. Thời gian này Tạ Khoa hay chạy đến chỗ Cục trưởng Triệu, không biết làm gì nữa. Nhưng ngoài việc điều tra kia thì hình như không thấy Tạ Khoa làm việc gì mới mà.

Vị trí Cục trưởng do Triệu Quốc Đống làm là nỗi đau của Trử Hồng Sinh. Y vẫn cho rằng mình đương nhiên lên làm Cục trưởng. Nhưng Triệu Quốc Đống đến làm cho y không thể phản kháng được gì cả.

Triệu Quốc Đống đến làm Cục trưởng nhất định có quan hệ tới Thái Chánh Dương. Trử Hồng Sinh tất nhiên không thể chống đối lại quyết định của Bộ trưởng nên cách tốt nhất là chấp nhận sự thật. Nhưng điều này không có nghĩa Trử Hồng Sinh ngồi chờ. Triệu Quốc Đống thi thoảng ám chỉ hắn không ở Bộ năng lượng quá lâu. Một năm hay ba năm, điều này Trử Hồng Sinh không xác định.

Trử Hồng Sinh biết Bộ trưởng Dương có vẻ khó chịu với Triệu Quốc Đống. Mặc dù Triệu Quốc Đống rất tôn trọng Bộ trưởng Dương nhưng Bộ trưởng Dương lại không khen mấy về công việc của Triệu Quốc Đống. Nó khác so với trước đây Bộ trưởng Dương không ngừng khen họ Trương.

Có lẽ mình nên báo cáo công việc nhiều hơn với Bộ trưởng Dương?

Trử Hồng Sinh đột nhiên nhìn thấy Đổng Minh Đường đến văn phòng Triệu Quốc Đống.


Nhìn vẻ tùy ý của Đổng Minh Đường thì hình như rất quen Triệu Quốc Đống, mà bên trong truyền tới tiếng cười sang sảng cũng chứng minh điểm này? Sao Đổng Minh Đường lại thân với Triệu Quốc Đống như vậy?

Đổng Minh Đường lần này đúng là đến thăm Triệu Quốc Đống.

Trên thực tế sau khi biết Triệu Quốc Đống điều tới làm Cục trưởng Cục quy hoạch và phát triển, Đổng Minh Đường biết Triệu Quốc Đống sẽ còn lên nữa. Thái Chánh Dương và Triệu Quốc Đống có quan hệ như thế nào thì ở bộ này chỉ mình y biết rõ nhất. Lúc Thái Chánh Dương còn làm Phó thị trưởng Thành phố An Đô đã mang theo Triệu Quốc Đống đi ăn, đây là quan hệ bao năm rồi?

Đổng Minh Đường đến làm Triệu Quốc Đống vui hẳn lên. Hai người mấy năm qua vẫn hay gọi điện cho nhau, chỉ cần rảnh là bọn họ có thể ngồi ăn với nhau.

Triệu Quốc Đống biết Đổng Minh Đường tại sao mà đến.

Tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện hai tuần trước bị bắt đi, đây là vụ án lớn nhất của công ty trực thuộc Bộ năng lượng sau khi thành lập lại, cũng may đầu mối vụ án này do bộ nắm trước, sau đó do bộ trình lên Ủy ban kỷ luật Trung ương. Ủy ban kỷ luật Trung ương lập tức tiếp nhận điều tra.

Theo Triệu Quốc Đống biết thì tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện có vấn đề, hơn nữa y còn bí mật trốn ra nước ngoài. Vì thế hắn đã nói với Thái Chánh Dương rằng nghe chút bạn nói tổng giám đốc Tập đoàn Quốc Điện trốn ở Thượng Hải chỉ huy, hơn nữa khi tới Điền Nam nhận chức cũng không sạch sẽ.

Điều này làm Thái Chánh Dương rất chú ý. Thái Chánh Dương biết Triệu Quốc Đống không phải người nói bậy, mà dám nói như vậy thì đương nhiên có tin tức chính xác. Đương nhiên y cũng không hỏi Triệu Quốc Đống tại sao lại biết tin này.

Vì thế Thanh tra bộ rất nhanh tiến hành điều tra và đạt được nhiều thu hoạch. Thái Chánh Dương rất quyết đoán dẫn Hải Thanh Sơn đến gặp Phó Thủ tướng phụ trách và lãnh đạo Ủy ban kỷ luật Trung ương để báo cáo. Vì thế mới khiến cho Tập đoàn Quốc Điện dính vào cơn bão lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận