Lộng Triều

Lục Kiến Bang vào phòng hội nghị liền ngăn cảnh vệ và thư ký lại, sau đó y lặng lẽ chọn một góc ngồi xuống.

Vị trí này không quá tốt, bởi vì phni rộng nhưng số người tham gia không nhiều, phía sau ngồi khá rải rác. Chẳng qua Lục Kiến Bang vừa xuất hiện đã làm mấy phạm vi chú ý nhưng do bị Lục Kiến Bang ra hiệu nên mấy phóng viên hiểu ý mà một lần nữa ngồi xuống.

Người đang phát biểu còn rất trẻ, cùng lắm chỉ khoảng 30 tuổi, có lẽ là quan chức chính phủ. Chẳng qua Lục Kiến Bang không nhận ra, quan chức chính phủ mà lên tiếng thì mình phải có ấn tượng mới đúng.

- Trung Quốc trời sinh là nước lớn cho nên an toàn năng lượng phải do chính chúng ta nắm giữ. Nhưng ngược lại an toàn năng lượng của nước ta nhất là ngành dầu khí từ năm 1993 chúng ta đã phải nhập khẩu, tốc độ tăng lên càng lúc càng nhanh. Tôi dự tính hai năm tới sẽ vượt qua 100 triệu tấn. Trong mười năm tới nước ta sẽ nhập khẩu trên 200 triệu tấn. Nguồn cung cấp dầu thô của nước ta sẽ giảm còn 50, thậm chí 40%.

Lục Kiến Bang hơi nhíu mày, thời này không ít người nói quá nhưng nói thẳng như thế này đúng là hơi hiếm.

- Mọi người có thể nhìn qua một chút. 80% dầu thô nước ta đi qua eo biển Somali, mà eo biển này chính là một yết hầu đối với an toàn năng lượng nước ta. Từ xu thế phát triển của Trung Quốc và tình hình chính trị của nước Mỹ có thể thấy nước Mỹ đã rất cảnh giác với sự phát triển của Trung Quốc. Bọn họ sẽ không thể để Trung Quốc thuận lợi phát triển như vậy …

- Trung Quốc phải đi theo con đường đa nguyên hóa nguồn năng lượng nhập khẩu. Trung Á, Châu Phi, Nam Mỹ, nhất là hai khu vực phía trước ….


- Lợi ích chính trị, lợi ích kinh tế và lợi ích quân sự cho đến bây giờ luôn đan xen vào nhau. Từ việc nước Mỹ không ngừng gây chiến tranh ở Trung Đông là chúng ta có thể thấy rõ ràng điều này. Nhưng tôi cho rằng nguyên nhân chính là muốn khống chế tài nguyên dầu mỏ, đảm bảo an toàn năng lượng. Trung ương nên sớm có dự tính trong vấn đề này…

Thái Chánh Dương nhíu mày. Triệu Quốc Đống này sao lại nói nhiều như vậy, hơn nữa nội dung cũng có vẻ hơi quá. Đây là điều mà một thành viên của Viện nghiên cứu chiến lược nên phát biểu mới đúng.

Lục Kiến Bang có chút hứng thú nghe vị Cục trưởng trẻ tuổi của Bộ năng lượng lên tiếng. Mặc dù y có chút nghi ngờ đề tài này đi hơi quá nhưng không thể không nói quan điểm của hắn rất độc đáo.

Nhất là việc Hải quân nên nắm giữ trách nhiệm đảm bảo con đường. Chính trị và lực lượng quân sự phải phục vụ lợi ích kinh tế. Quân đội Trung ương nên tiến dần từng bước ra khỏi đất nước, điều này làm cho các quân nhân không ngừng vỗ tay.

Thú vị chính là vị Cục trưởng này lại có thể nhìn nhận vấn đề ở góc độ rất sâu sắc, nếu như không phải là muốn làm mọi người chú ý thì có thể nói vị Cục trưởng này có ý tưởng rất lớn.

Thái Chánh Dương chọn người như vậy làm Cục trưởng Cục quy hoạch và phát triển cũng không biết chỉ là do giỏi nói hay có thực tài. Lục Kiến Bang cũng hơi phục Thái Chánh Dương dám dùng người, ít nhất dùng người còn trẻ như vậy thì cần phải có khí phách chống lại áp lực bên ngoài.

Thái Chánh Dương có chút buồn bực, không thể nói Triệu Quốc Đống nói kém, thực tế hiệu quả còn rất tốt nhưng hơi xa chủ đề. Không biết Triệu Quốc Đống này cố tình hay vô ý. Thái Chánh Dương cảm thấy đây là cố ý, cố ý lợi dụng cơ hội này để nói ra quan điểm của mình. Nhất là vừa nãy khi hắn hỏi có cả đại biểu Quân đội ở đây thì nhất định muốn giở trò.


Hội nghị phát biểu đã kết thúc. Thái Chánh Dương nhìn cái là thấy Lục Kiến Bang ở phía sau nên vội vàng lên đón.

Phó Thủ tướng Lục Kiến Bang gặp các vị đại biểu, cũng nói chuyện thân thiết với các vị đại biểu. Thái Chánh Dương cùng mấy vị lãnh đạo các bộ ban ngành đến đứng cùng y.

- Chánh Dương, tôi tới muộn một chút chỉ nghe thấy mấy vị phía sau phát biểu. Chẳng qua tôi thấy vị Cục trưởng Cục quy hoạch và phát triển của bộ anh nói khá thú vị.
Sau khi gặp các đại biểu, Lục Kiến Bang cùng Thái Chánh Dương đi sang một bên nói chuyện.

Lục Kiến Bang là Phó Thủ tướng phụ trách công nghiệp, y không xa lạ với mảng năng lượng. Lúc trước khi Thủ tướng Hồng đề nghị thành lập Bộ năng lượng, Lục Kiến Bang lúc ấy còn là Bí thư Thành phố Hải Đông, Ủy viên Bộ Chính trị là người kiên định ủng hộ.

Thái Chánh Dương hơi có chút khẩn trương, Phó thủ tướng Lục nghe thấy mấy câu nói linh tinh của thằng ranh Triệu Quốc Đống?


Thấy Thái Chánh Dương có vẻ lo lắng, Lục Kiến Bang cười nói:
- Người trẻ tuổi có quan điểm như vậy là tốt. Tôi thấy đây là thấy rất xa, hơn nữa cũng đưa ra giải thích của mình. Tôi thấy mấy đại biểu Quân đội rất đồng ý với quan điểm của cậu ta.

- Để Phó Thủ tướng cười chê. Triệu Quốc Đống là cán bộ mới điều từ địa phương lên chưa lâu nên nhiều quan điểm chưa chín chắn. Chẳng qua đây là đồng chí trẻ tuổi chăm chỉ học tập, cũng có cái nhìn đại cuộc tốt.
Thái Chánh Dương cố chọn từ ngữ thích hợp để giới thiệu về Triệu Quốc Đống, không khen cũng không thể hạ thấp.

- Cuộc thảo luận này là để mọi người đưa ra quan điểm của mình mà. Chỉ cần đưa ra giải thích có lợi cho an toàn năng lượng của nước ta là tôi thấy cuộc hội thảo này có hiệu quả. Mặc dù chưa chắc đã chính xác nhưng cũng có thể cho mọi người một phương hướng thăm dò.
Lục Kiến Bang gật đầu đưa ra quan điểm của mình.

Triệu Quốc Đống thấy đám người Thái Chánh Dương và một người tiến vào phòng khách quý để nghỉ. Hắn đoán ngay ra đó là Phó Thủ tướng.

Đúng lúc này thư ký Thái Chánh Dương gọi điện bảo Triệu Quốc Đống vào trong.

Trước mặt Lục Kiến Bang, Triệu Quốc Đống vẫn duy trì được sự bình tĩnh. Đây là cơ hội Thái Chánh Dương cho hắn biểu diễn. Lục Kiến Bang hỏi vài vấn đề nhất là liên quan đến xu thế và phương hướng phát triển của ngành năng lượng, Triệu Quốc Đống cười thầm trong lòng. Đề tài này hắn đã dành không ít tâm tư, hơn nữa cũng đã yêu cầu cục điều tra về vấn đề này.


Hắn cũng thấy Phó Thủ tướng Lục có vẻ rất hứng thú với quan điểm của mình, nhất là khi hắn đưa ra việc đầu tư thêm vào năng lượng mặt trời và gió, xúc tiến ngành này nhanh chóng đưa vào thực tế, đưa ra chính sách cổ vũ công ty tư nhân tiến vào ngành này.

Lục Kiến Bang khá hài lòng với vị Cục trưởng trẻ tuổi có thể giữ được bình tĩnh trước mặt mình như vậy, còn có thể đưa ra quan điểm của bản thân hắn. Lục Kiến Bang cảm thấy đối phương không phải là cố ý muốn làm mình chú ý mà là thật sự muốn thuyết phục mình chấp nhận quan điểm quy hoạch phát triển nguồn năng lượng mới của hắn.

Làm thật đó là yêu cầu từ trước đến giờ của Lục Kiến Bang đối với cán bộ lãnh đạo, nhưng chỉ điểm này mà rất nhiều người không thể làm được. Thái Chánh Dương coi như là người làm Lục Kiến Bang khá hài lòng. Đó là do bốn năm qua Thái Chánh Dương đã có một loạt hành động như lập Quỹ dự trữ dầu mỏ quốc gia, đẩy mạnh cải cách công ty nhà nước trong lĩnh vực năng lượng đi ra nước ngoài … điều này làm Lục Kiến Bang và Quốc vụ viện rất hài lòng.

Nhất là Thái Chánh Dương mạnh mẽ ủng hộ Tập đoàn dầu khí Trung Quốc mua được cổ phần của tập đoàn dầu khí Luke Nga, phá vỡ sự bao vây của Âu, Mĩ đối với các công ty dầu khí Nga, lập tức biến thành lời bình rất cao của quốc tế đối với Trung Quốc.

Vì thế Lục Kiến Bang khá tin tưởng khi Thái Chánh Dương chọn người và dùng người. Nhưng Triệu Quốc Đống đúng là còn quá trẻ, làm chức Cục trưởng cục Quy hoạch và phát triển là cục khá quan trọng ở Bộ năng lượng, điều này làm Lục Kiến Bang có chút tò mò.

Không ngờ Triệu Quốc Đống lại đưa ra quan điểm rõ ràng như vậy trong mảng năng lượng mới, đây không phải chỉ là người học thuộc tài liệu rồi nói, quan điểm mà Triệu Quốc Đống đưa ra đều có chứng cứ và số liệu cụ thể, hơn nữa còn đưa ra việc cải tạo hệ thống cung cấp điện hiện nay để phục vụ ngành năng lượng trong tương lai.

Quốc gia hiện nay mặc dù đã có cải thiện nhất định ở hệ thống truyền tải điện nhưng Triệu Quốc Đống nói đưa ra việc áp dụng công nghệ thông tin vào việc này, nâng cao năng lực truyền tải điện làm Lục Kiến Bang thấy rất có hứng thú.

Bảo sao Thái Chánh Dương lại coi trọng người này. Người này đúng là nhân tài, nhất là hắn mới từ tỉnh lên Bộ năng lượng chưa lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận