Lộng Triều

Điện thoại di động vang lên, nhìn số máy mà đã lâu không liên lạc, Triệu Quốc Đống có chút xúc động. Hắn khẽ lắc đầu ấn phím nghe.

- Bí thư Hoàng, chào ngài.

- Ha ha, Cục trưởng Quốc Đống, xem ra khoảng cách không ăn mòn quan hệ của chúng ta. Công việc có tốt không?
Hoàng Lăng cười ha hả nói.

- Bí thư Hoàng, nhờ phúc của ngài nên vẫn tốt.
Triệu Quốc Đống cũng biết sao Hoàng Lăng lại gọi tới.

- Quốc Đống, cậu đến bộ cũng cần phải giúp đỡ quê hương thứ hai của mình chứ? Ninh Lăng là nơi cậu trưởng thành. Nhìn cậu đó, đến Hoài Khánh tôi không nói, vậy mà không hề về. Cậu còn có thể nói là cùng ở trong tỉnh, chỉ là đơn vị anh em. Nhưng bây giờ lên bộ, cậu đã là lãnh đạo bộ còn không xuống dưới xem một chút, quan tâm đồng nghiệp và cấp dưới thì không ổn đuâ.

Trong giọng Hoàng Lăng lộ ra một phần thân thiết, mặc dù có lời oán giận nhưng ai cũng nghe ra được lời khen trong đó.

- Cái này, Bí thư Hoàng nói gì vậy. Tôi đâu có là lãnh đạo bộ gì chứ. Đều là tôi số khổ, tôi mới tới bộ vài tháng, hơn nữa lại là cuối năm nên rất nhiều chuyện, không thể đi đâu được. Xin lỗi.

Triệu Quốc Đống nói. Hoàng Lăng không chủ động nói thì hắn cũng sẽ không chủ động hỏi.

- Ha ha, lãnh đạo dù bận đến đâu cũng phải chú ý chút mới được chứ. Quốc Đống, lúc nào đến Ninh Lăng xem một chút. Suối nước nóng Hoa Lâm đã toàn diện xây dựng xong, điều kiện tốt hơn trước nhiều. Công ty Tinh Lãng đã chính thức niêm yết lên thị trường chứng khoán, cậu lúc ở Hoa Lâm là người chủ trương thành lập khu du lịch. Huyện Hoa Lâm chỉ nắm giữ cổ phần của công ty Tinh Lãng khiến hàng năm thu được không ít tài chính đó.
Hoàng Lăng vẫn rất nhiệt tình nói.
- Cậu về Ninh Lăng coi như áo gấm về nhà, cảm giác sẽ khác.

- Bí thư Hoàng quá khách khí rồi. Chỉ cần ngài gọi, tôi có thể không về sao? Có cơ hội tôi nhất định sẽ về. Ninh Lăng cho tôi rất nhiều kỷ niệm đẹp, chỉ cần có thời gian là tôi lập tức về ngay.
Triệu Quốc Đống lập tức đáp ứng.

- Bây giờ không phải có cơ hội sao? Trong bộ định tổ chức cuộc hội thảo thiết bị ngành điện và ngành sản xuất liên quan, vừa lúc Ninh Lăng cũng muốn tổ chức hội nghị thu hút đầu tư. Trụ sở thiết bị ngành điện của Ninh Lăng cũng có chút danh tiếng ở mấy tỉnh An, Tương, Kiềm. Ngành này vẫn là trụ cột chính của Ninh Lăng chúng ta, mấy năm nay phát triển rất nhanh. Nếu như tổ chức hội thảo này ở Ninh Lăng chúng ta, Quốc Đống, cậu thấy có phải vẹn cả đôi đường không?

- Ha ha, đương nhiên là việc tốt. Chuyện này bộ chưa xác định, theo tôi biết ngoài Ninh Lăng ra còn có mấy tỉnh đang tranh thủ hội nghị này.
Triệu Quốc Đống cũng không vòng vo mà nói thẳng:
- Ninh Lăng có ưu thế nhưng thiếu là nằm ở chỗ không phải tỉnh thành. Hơn nữa tổng GDP và địa vị kinh tế hơi kém một chút. Bộ có thể cân nhắc sức ảnh hưởng của ngành sản xuất này, có lẽ sẽ chọn thành phố có sức ảnh hưởng lớn hơn.


- Tổ chứ ở thành phố lớn có sức ảnh hưởng lớn đối với sự phát triển ngành này sao? Lý nào lại như vậy?
Hoàng Lăng lớn tiếng nói:
- Nếu là tổ chức cuộc hội thảo phát triển ngành năng lượng thì đương nhiên là nên chọn nơi có tính đại biểu mới được. Ninh Lăng chúng ta lấy thiết bị ngành điện và tài liệu chế tạo làm trụ cột, trong thị xã tập trung nhiều công ty điển hình trong ngành, theo lý đương nhiên chọn Ninh Lăng là tốt nhất. Quốc Đống, ở điểm này cậu cần phải tranh thủ một chút với lãnh đạo cho Ninh Lăng mới được.

Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng, Hoàng Lăng này không phải nói quá lớn sao, coi mình có địa vị quan trọng như vậy ư? Hắn cùng lắm chỉ đưa ra ý kiến khi văn phòng bộ và cục Điện lực hỏi mà thôi.

- Bí thư Hoàng, nếu như Ninh Lăng thật sự mốn tranh thủ hội nghị này thì tôi đề nghị ngài nên phái người cùng người trên tỉnh đi tới bộ, có thể trình bày tầm quan trọng của hội nghị với Ninh Lăng. Đương nhiên cũng bao gồm việc Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng chuẩn bị như thế nào để đảm bảo hội nghị thành công.

Hoàng Lăng được Ninh Pháp đánh giá cao. Ninh Pháp rất hài lòng với cách làm táo bạo, dứt khoát của Hoàng Lăng ở Ninh Lăng, nhất là vấn đề khó khăn khi cải cách công ty nhà nước vẫn luôn được Hoàng Lăng đẩy mạnh. Mặc dù dẫn tới không ít tranh luận nhưng đều được tỉnh tỏ thái độ ủng hộ.

Nếu như hắn đoán không sai thì Hoàng Lăng sớm được trên tỉnh khảo sát, khóa sau có thể thành Phó chủ tịch tỉnh, cũng có lời đồn y đến Miên Châu đảm nhiệm Bí thư Thị ủy thậm chí có khả năng tiến vào thường vụ tỉnh ủy.


Hoàng Lăng bên kia trầm ngâm một chút rồi cười phá lên nói:
- Được, Quốc Đống, Hoàng Lăng tôi cảm thấy cậu thật tình giúp Ninh Lăng. Cậu nói có lý, tôi sẽ tìm lãnh đạo liên quan báo cáo công việc, cũng sẽ phái người lên bộ. Chẳng qua cậu cũng phải nói giúp Ninh Lăng chúng ta đó. Lúc ấy khi Ninh Lăng tranh thủ được hội nghị thì cậu là Cục trưởng cũng có thể tới chỉ đạo công việc mà.

- Được, chỉ cần Bí thư Hoàng gọi là tôi nhất định về.
Triệu Quốc Đống không hề khách khí nói.

- Cứ quyết định như vậy đi. Chúng ta dùng rượu luận anh hùng, không say không về.
Hoàng Lăng lớn tiếng nói rồi dập máy.

Triệu Quốc Đống bỏ máy xuống và khẽ lắc đầu. Hoàng Lăng này quá tự tin, ngay cả Triệu Quốc Đống cũng cảm thấy mình không bằng. Hoàng Lăng có quyền quyết định tuyệt đối ở Ninh Lăng. Mặc dù là do lãnh đạo chủ yếu ủng hộ nhưng cũng có quan hệ lớn đến tác phong làm việc của y. Ở điểm này thật ra khá giống hắn.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho Vưu Liên Hương tìm hiểu tình hình.

Vưu Liên Hương nhận được điện của Triệu Quốc Đống mà khá vui vẻ. Năm nay bởi vì mấy người đều có việc nên không thể tụ tập lại, nhưng cũng đều gọi điện hỏi thăm.

Nghe thấy Triệu Quốc Đống hỏi về hội nghị kia, Vưu Liên Hương cũng nói cho Triệu Quốc Đống biết sợ rằng Hoàng Lăng sẽ bố trí Chung Dược Quân lo việc này.


Hạng mục trạm phát điện lần trước Chung Dược Quân rút về trước làm Hoàng Lăng rất khó chịu. May là chuyện sau đó đã làm xong nếu không với tính của Hoàng Lăng thì Chung Dược Quân nhất định không có ngày yên ổn.

Mặc dù là như vậy nhưng trong hội nghị Thường vụ thị ủy, Hoàng Lăng vẫn ám chỉ tác phong làm việc của lãnh đạo không đúng, gặp khó khăn là trốn. Đây tất nhiên là nhắc nhở Chung Dược Quân. Cũng may Chung Dược Quân giỏi nhịn.

Triệu Quốc Đống cũng hiểu qua về tình hình phát triển ngành thiết bị điện của Ninh Lăng hai năm qua. Ngành này dưới sự thúc đẩy của Hoàng Lăng nên phát triển khá nhanh. Đã có vài chục công ty lục tục tiến vào Khu Khai Phát Ninh Lăng, cũng có một bộ phận nhỏ tiến vào Khu công nghiệp Lâm Cảng Quận Tây Giang.

Phải nói Ninh Lăng đúng là đủ điều kiện cơ bản gánh vác hội nghị này. Chẳng qua Ninh Lăng chỉ là thị xã, GDP thấp, kém quá xa so với thành phố duyên hải, điều này không dễ để thay đổi. Đương nhiên điều kiện này cũng không quá nghiêm trọng, chủ yếu nằm ở quyết định của lãnh đạo bộ mà thôi.

Hoàng Lăng nếu đã nhờ thì Triệu Quốc Đống cũng quyết định giúp một chút.

Mặc dù Hoàng Lăng có vấn đề nhưng Triệu Quốc Đống phải thừa nhận đối phương làm không ít việc ở Ninh Lăng, nhất là vì công việc mà không tiếc làm mất lòng người khác. Chỉ riêng can đảm đẩy mấy công ty nhà nước lớn của Ninh Lăng ra nền kinh tế thị trường, đó là điều không phải ai cũng làm được.

Đương nhiên nó cũng mang lại không ít tác dụng phụ, đến bây giờ công nhân mất việc của vài công ty vẫn thường xuyên vây quanh trụ sở chính quyền Thị xã. Mấy năm Thư Chí Cao làm Phó thị trưởng đã bị làm phiền không ít.

Có thể làm được gì đó cho nơi mình đã làm việc là đương nhiên, cho dù Hoàng Lăng không nhờ thì Triệu Quốc Đống cũng dự định giúp Ninh Lăng một phen.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận