Lộng Triều

Ăn tối xong đã gần 10h. Khách sạn Ninh Thai hai năm qua đã được sửa sang lại, hơn nữa nội thành Ninh Lăng cũng được mở rộng không nhỏ nên nó vốn thuộc nơi xa xôi nhưng bây giờ cũng khá thích hợp.

Năm người lại nói chuyện với Triệu Quốc Đống về biến hoá mấy năm gần đây của Ninh Lăng, như vậy không tránh được nói đến biến hoá nhân sự ở Ninh Lăng.

Sau khi Chương Thiên Phóng đi, Vưu Liên Hương lên thay. Chức Trưởng ban tổ chức cán bộ do Trưởng ban thư ký Thị ủy Tiêu Phượng Minh phụ trách. Nhưng đã gần nửa năm mà Trưởng ban thư ký mới vẫn chưa tới.

Chu Xuân Tú sau khi đến Đại hội đại biểu nhân dân thị xã, Phó thị trưởng Lý Đại Phú vào thường vụ, phụ trách công nghiệp.

Lục Kiếm Dân thay Nghiêm Lập Dân làm Phó bí thư Thị ủy. Thư Chí Cao sau khi đi Chung Dược Quân đến làm Thị trưởng. Nhưng uy tín của Hoàng Lăng ở Ninh Lăng bây giờ rất cao, thêm cả tính bá đạo nên dù là Lục Kiếm Dân hay Chung Dược Quân đều phải nhũn nhường.

Trưởng ban Tuyên giáo vẫn là Mao Bình nhưng do tuổi sắp tới nên cũng gần thôi.

Tằng Lệnh Thuần hai ba năm nay biểu hiện coi như tốt. Nhưng Bí thư Quận ủy Tây Giang vẫn không vào được Thường vụ thị ủy. Xem ra Hoàng Lăng có vẻ không muốn Bí thư quận, huyện nào đó vào Thị ủy. Điều này khác với các thị xã khác thường bố trí một Bí thư đảng ủy quận, huyện phát triển mạnh về kinh tế vào thường vụ.

Tiễn năm người, Triệu Quốc Đống ngồi xuống cảm nhận sự an nhàn.

Đây là nơi đầu tiên của hắn và Trình Nhược Lâm. Đêm đó là đêm mà Triệu Quốc Đống khó quên.

Có lẽ do thần giao cách cảm làm điện thoại di động của hắn vang lên, là Trình Nhược Lâm gọi tới. Không phải là Nhược Lâm ở đây đó chứ?

- Nhược Lâm, em đang ở đâu?

- Ồ, em ở An Đô, anh ở đâu?
Nhược Lâm nhẹ nhàng nói.


- Anh ở Ninh Lăng tham gia hội thảo.

Triệu Quốc Đống cười cười tự giễu mình vì quá nhạy cảm.

- Anh ở Ninh Lăng, ở đâu vậy?

- Em đoán xem.
Triệu Quốc Đống cười cười hỏi lại một câu.

- Khách sạn Ninh Thai?
Trình Nhược Lâm ở bên kia hít sâu một hơi.

- Thông minh, vừa đoán đã trúng.
Triệu Quốc Đống đáp.
- Sao lại đột nhiên gọi điện cho anh thế?

- Trực giác nói cho em biết hình như mình đều nghĩ về nhau.
Trình Nhược Lâm bên kia nói với giọng đầy hấp dẫn.
- Em không đoán sai chứ?

- Ừ, anh bây giờ ngồi một mình trong phòng và nghĩ tới đêm đó.
Triệu Quốc Đống trêu chọc.

- Thật sao?
Trình Nhược Lâm nói rất mê người giống như muốn Triệu Quốc Đống chìm vào trong đó.
- Vậy muốn em tặng quà cho anh không?

- Quà gì?
Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nói.

- Anh ở phòng bao nhiêu?
Trình Nhược Lâm nhỏ giọng nói.

- Sao?
Triệu Quốc Đống không tự chủ đáp, hắn cảm thấy là việc gì rồi.

- Được rồi, anh nghe tiếng gõ cửa, nhắm mắt mở ra.

Triệu Quốc Đống như bị thôi miên vô thức nhìn ra cửa phòng, cửa phòng chưa có phản ứng. Hắn đứng lên nghe thấy tiếng gõ liền vội vàng đến mở.


Trình Nhược Lâm đội mũ, đeo kính, mặc đồ rất đơn giản đứng đó.

- Nhược Lâm, là em sao? Em ở đây?
Triệu Quốc Đống rất vui mừng nói.

- Thần giao cách cảm, em nhớ anh nên tự nhiên sẽ tới mà.
Sau khi Triệu Quốc Đống đóng cửa, Trình Nhược Lâm nhào vào lòng hắn. Cô tháo mũ, kính ra, hai người hôn nhau.

Da thịt cô nhanh chóng trở nên nóng bỏng trong tay hắn. Mùi hương thơm ngát phả vào mũi hắn. Từng chiếc cúc áo của cô được hắn mở ra, một chiếc áo lót hoa văn màu đen lộ rõ dưới ánh đèn.

Trình Nhược Lâm khẽ rên rỉ, Triệu Quốc Đống cũng nhỏ giọng âu yếm cô.

- Đúng rồi Nhược Lâm, sao em lại tới Ninh Lăng?
Triệu Quốc Đống đột nhiên nhớ đến gì đó nên nói:
- Mà sao em biết anh ở đây?

- Thị ủy Ninh Lăng nhờ một công ty văn hóa An Đô mời em tới đây. Hơn nữa Trưởng ban Tuyên giáo Mao cũng gọi cho em, em không tiện từ chối nên đành phải tới. Ninh Lăng tổ chức hội nghị thu hút đầu tư nên muốn làm một đêm diễn văn nghệ, có lẽ là tối mai. Em cũng muốn về xem một chút nên nhận lời.
Trình Nhược Lâm thản nhiên nói:
- Sau khi đến em mới biết Bộ năng lượng cũng tổ chức hội thỏa ở Ninh Lăng, em đoán anh sẽ tới.

- Ồ, là Hoàng Lăng và Chung Dược Quân mời em ở khách sạn Ninh Uyển phải không?
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Vâng, danh nghĩa là Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng nhưng không có Hoàng Lăng. Chỉ có Chung Dược Quân, Vưu tỷ và Giản Hồng. Buổi tối em không thấy anh nên đoán anh không tới tham gia nên hỏi Giản Hồng một chút. Chị ấy nói anh tới nhưng không biết lúc nào anh đến.
Trình Nhược Lâm lúc này đang rất vui.

- Không phát hiện ra anh nên em tới khách sạn Ninh Thai? Sao em lại xác định anh sẽ ở khách sạn Ninh Thai?
Hoàng Lăng không tham gia làm Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu. Theo lý thuyết Hoàng Lăng không nên vắng mặt mới phải.


- Không phải em nói thần giao cách cảm sao?
Trình Nhược Lâm vùi đầu vào mặt hắn.
- Em muốn ở đây cả đêm nhưng sợ không được. Trợ lý còn đang chờ em gọi.

Triệu Quốc Đống đương nhiên biết lúc này không phải thời gian riêng của hai người. Trình Nhược Lâm bây giờ đã khá nổi tiếng trong làng giải trí, mà Triệu Quốc Đống đã từng làm Bí thư Quận ủy ở đây. Hai người vốn có đồn đại, qua một số năm cả hai cùng rời khỏi Ninh Lăng nên chuyện mới lắng xuống. Nhưng nếu bị hai người thấy thì sẽ ảnh hưởng không tốt đến cả hai.

11h30, Trình Nhược Lâm mặc lại quần áo, trên mặt vẫn hồng hào lộ rõ cô vừa mới quan hệ. Điều này làm Triệu Quốc Đống có chút lo lắng có thể lộ ra hay không?

Muộn như thế này có lẽ Trình Nhược Lâm về là ngủ, cùng lắm chỉ có trợ lý của cô nghi ngờ một chút mà thôi. Đến khi Trình Nhược Lâm lên xe rời khỏi khách sạn Ninh Thai, Triệu Quốc Đống mới yên tâm.

Cuộc Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy khẩn cấp kéo từ 3h đến 5h chiều, cuối cùng đến 8h các vị thường vụ mới đến đông đủ. Qua Tĩnh cũng mơ hồ nghe được chút tin tức nhưng chưa có thông báo chính thức nên cô không thể tin. Đến tận khi Ninh Pháp gọi từ Nam Việt về, cô mới xác định thật sự có việc này.

Hồ Liêm vẫn như bình thường viết viết gì đó trên sổ. Yến Nhiên Thiên đang nhăn mặt, chẳng qua nhìn không thấy có phản ứng gì. Hàn Độ mặt mày lại nghiêm túc không còn vẻ thân thiện như bình thường. Khi Qua Tĩnh vào phòng hội nghị thì Nhâm Vi Phong cũng vừa vào. Hai người khẽ gật đầu rồi ngồi vào vị trí của mình.

Đinh Sâm vào chậm hơn Qua Tĩnh một bước, bước tiến khá nhanh, như một cơn gió. Miêu Chấn Trung lại đi rất bình tĩnh, vừa đi vừa nói chuyện với tư lệnh Quân khu tỉnh Vương Kiều Sinh.

Các thường vụ về cơ bản đến đông đủ. Ngoài Bí thư tỉnh ủy Ứng Đông Lưu, quyền chủ tịch tỉnh Tần Hạo Nghiên cùng với Thường vụ tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy – Liêu Vĩnh Đào.

Qua Tĩnh đang suy nghĩ thì Tần Hạo Nghiên đã xuất hiện, sát sau đó là Liêu Vĩnh Đào đang giới thiệu gì đó với Ứng Đông Lưu.

Ứng Đông Lưu vừa vào, không ai nhắc ai, mọi người tự động tiến vào trạng thái họp.

- Hôm nay tổ chức hội nghị khẩn cấp, vốn xác định vào buổi chiều nhưng còn một số việc cần điều tra xác minh thêm cho nên kéo dài một chút. Sau đây lão Liêu sẽ thông báo tình hình với mọi người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận