- Nhất định là không dễ dàng rồi. Bọn họ đều chú ý cử động của nước Mỹ, có lẽ đây là cách giết gà dọa khỉ, nhưng nếu khỉ không nghe lời thì sao?
Lưu Nhược Đồng nói:
- Chẳng qua trong nước cũng ý thức được vấn đề này. Tháng bảy vừa rồi Bộ trưởng dầu mỏ Iran đã tới Trung Quốc, kí một loạt hiệp định. Các công ty dầu mỏ hàng đầu Trung Quốc đã ký không ít hợp đồng.
Chuyện này Triệu Quốc Đống cũng biết.
Sau khi Mỹ thành công đánh chiếm Iraq đã làm một loạt nước chấn động. Iraq dễ dàng bị đánh bại làm Iran cảm thấy nguy cơ cận kề. Bọn họ mới nhận ra lực lượng của Mỹ mạnh đến mức như thế nào, thậm chí có thể dễ dàng phá vỡ một chính quyền mạnh. Vậy mục tiêu tiếp theo của Mỹ là ai?
Bởi vì như vậy nên Iran vừa tăng cường lực lượng quân sự, cũng tích cực tìm kiếm đồng minh, tìm kiếm nước lớn ủng hộ và giúp đỡ. Vì thế Bộ trưởng dầu mỏ Iran đến Trung Quốc, mà theo Triệu Quốc Đống phán đoán đây chỉ là bước mở đầu mà thôi.
Iran cần Trung Quốc giống như Trung Quốc cũng cần Iran vậy.
- Trung Quốc đạt được quyền tiến vào khai tác dầu khí ở Iran, một loạt mỏ với sản lượng lớn đều đã được các công ty dầu mỏ Trung Quốc ký kết hợp đồng. Iran cũng dự định để Trung Quốc thăm dò mấy mỏ khí thiên nhiên ở khu vực Azaz với sản lượng trên một tỷ tấn. Đồng thời tập đoàn xăng dầu Trung Quốc sẽ xây dựng một nhà máy lọc dầu khổng lồ ở Iran, giúp Iran giảm bớt khó khăn về việc thiếu xăng.
- Sợ có chút khó khăn, anh nhớ Nga có quan hệ truyền thống với Iran, hơn nữa cơ sở không kém, cạnh tranh chắc cũng không ít phải không?
Triệu Quốc Đống luôn chú ý động tĩnh của Bộ năng lượng, thường xuyên liên lạc với một ít đồng nghiệp trên bộ để biết tin tức.
- Công ty dầu mỏ Luke Nga cũng cạnh tranh hạng mục này, chủ yếu là do khu vực Azaz quá hấp dẫn đối với bọn họ, tập đoàn xăng dầu Iran không kham hết nên mới muốn giao cho tập đoàn xăng dầu Trung Quốc.
Lưu Nhược Đồng cười nói:
- Công ty Luke là công ty cổ phần, đa nguyên hóa, các nước Âu Mỹ đều có cổ phần, nó không đạt được sự ủng hộ toàn lực của chính phủ Nga, hơn nữa bây giờ Nga cũng không có thực lực chống lại Mỹ.
- Hiện nay chính sách nguồn năng lượng của Trung Quốc đã có thay đổi. Quốc gia đã thả lỏng mảng khai thác, lọc dầu, vận chuyển và tiêu thụ, nhưng việc khai thác dầu thô trong nước vẫn do các công ty trong nước nắm trong tay. Nhưng bây giờ đã có vài hướng đi mới, ví dụ như cổ vũ các công ty tư nhân tiến vào ngành khai thác, vận chuyển khí thiên nhiên, cổ vũ các công ty ra nước ngoài. Quốc gia sẽ ủng hộ nhiều về tài chính và chính sách.
Lưu Kiều nhìn Triệu Quốc Đống và nói:
- Công ty bọn chị cũng đã có ý định về việc này nhưng bây giờ mới là trong thương thảo, nhiều nhân tố không xác định nên cần phải chú ý cẩn thận.
Đây là tín hiệu đáng mừng cho ngành năng lượng. Mặc dù bây giờ việc khai thác dầu mỏ, khí thiên nhiên ở trong nước thậm chí là tiêu thụ về cơ bản do công ty nhà nước khống chế, nhưng ngành than đã sớm không phải thiên hạ của công ty nhà nước, mà mảng bán lẻ xăng dầu cũng dần buông lỏng. Đây chính là tiến bộ lớn, chỉ cần đạt được quyền khai thác, sản xuất và quyền kinh doanh thì cơ chế lũng đoạn trong nước sẽ dần bị phá vỡ, sẽ có lợi cho dân, cho nước.
Lưu Kiều đã liên lạc vài người bạn cho Triệu Quốc Đống. Bọn họ cũng đã đến thử tìm cơ hội đầu tư tại Chiết Giang nhưng đúng như Lưu Kiều nói, trong này có nhiều mạo hiểm. Nhất là ở tình huống tin tức không cân xứng thì càng rõ ràng rõ. Mà chính quyền lại khá bảo thủ, cẩn thận ở việc này. Khi Lưu Kiều giới thiệu thân phận của Triệu Quốc Đống ra liền đã làm đối phương có hứng thú. Bọn họ tỏ vẻ mai sẽ đến gặp Triệu Quốc Đống.
Bữa trưa ba người ăn ở khách sạn, Triệu Quốc Đống không thích cơm tây mấy nhưng vẫn phải ăn.
..
Trần Hàn Phong cuối cùng đã tìm được lai lịch của đối phương. Xe kia là xe của chi nhánh Ninh Lăng – tỉnh An Nguyên tại Thượng Hải. Các vấn đề khác Trần Hàn Phong không cần tìm hiểu nhiều.
Khách từ Ninh Lăng tới ư? Thằng nhà quê.
Không cần phải nói cũng biết đây là một giám đốc công ty tư nhân nào đó muốn đi vay tiền, nếu không cũng là cán bộ nhà nước lợi dụng đợt Quốc khánh lên Thượng Hải chơi, thuận tiện gặp người nắm tài chính là Lưu Kiều. Nhìn đối phương chỉ tầm 30 tuổi thì cũng không thể nào làm to được.
Phải cho hắn biết hậu quả của việc dám trêu mình, có lẽ đối phương từ một kẻ trông rất oai phong sẽ mềm nhũn ra ngay. Trần Hàn Phong nghĩ đến đây mà rất vui sướng.
Tin tức truyền ra thì thằng đó hình như còn dẫn theo một người phụ nữ. Như vậy càng tốt, Trần Hàn Phong đang mong cơ hội này. Có thể làm cho đối phương khóc như con chó trước mặt người phụ nữ của hắn, lạy mình xin tha thứ, mình sẽ làm như thế nào? Nhổ nước bọt lên mặt hắn, hay là đấm hắn?
Ngay cả Trần Hàn Phong cũng cảm thấy mình như muốn điên lên vì việc này. Nếu không phát tiết được cơn tức giận trong lòng, y không biết mình còn mặt mũi nào mà gặp Lưu Kiều.
Đã lâu không kiên nhẫn chờ đợi như vậy, chờ đúng là mệt. Nghĩ đến tin tức truyền đi thì hình như lúc này Lưu Kiều đã tách với bọn họ.
Trần Hàn Phong từ phía xa xa nhìn về cửa khách sạn. Y dùng ống nhòm quân sự là có thể thấy hết mọi thứ.
Chiếc xe màu đen kia cuối cùng đã xuất hiện trong tầm nhìn, Trần Hàn Phong ngồi bật dậy, ống nhòm tập trung vào biển số xe, đúng là nó.
Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng không để ý lời cảnh cáo của Lưu Kiều. Theo bọn họ thấy người thành đạt như Trần Hàn Phong dù như thế nào cũng không đến mức làm ra chuyện trái pháp luật giữa ban ngày được. Mà vài hôm nữa hắn sẽ rời khỏi Thượng Hải, chẳng lẽ đối phương còn có thể đuổi tới Ninh Lăng sao?
Chẳng qua bọn họ quên mất một điều có những kẻ khi điên lên thường đánh giá quá cao năng lực của mình, coi người khác như bao cát mặt cho y đánh.
Khi hai chiếc xe Santana 2000 màu đen một trước một sau chặn đường, Lưu Nhược Đồng và Triệu Quốc Đống mới nhận ra có chuyện.
- Đại Tào, đừng dừng lại, tránh qua bọn họ.
Triệu Quốc Đống trầm giọng nói.
Lái xe Đại Tào đang định dừng xe xuống mắng đối phương một trận. Y làm lái xe cho chi nhánh Thượng Hải nhiều năm, biết vợ chồng sếp to ở đây thì cũng không sợ có phiền phức.
Nhưng bây giờ nghe sếp nói như vậy, Đại Tào có chút giật mình, xem ra có chuyện rồi.
Đại Tào không kịp suy nghĩ nhiều mà vô thức dùng chân phải đạp ga, động cơ gầm lên lao về bên trái, vòng qua đuôi xe phía trước, quệt trúng vào cửa xe vừa định mở ra của đối phương.
Xe đằng sau không ngờ đối phương phản ứng nhanh như vậy, nó giống như trong phim.
Ngày Quốc khánh nên Thượng Hải rất đông người, đoạn được Mậu Danh này nổi tiếng nhiều xe qua lại nên nếu muốn thoát khỏi đối phương là quá nguy hiểm.
- Nguy rồi, Bí thư Triệu, đằng trước tắc đường.
Đại Tào đổ mồ hôi, đằng trước đang tắc đường, nếu muốn vượt qua thì chỉ có thể lao lên đường dành cho người đi bộ.
- Dừng đi.
Triệu Quốc Đống đã gọi điện cho 110 báo cảnh sát, bây giờ là giữa ban ngày, hắn không tin Trần Hàn Phong dám thuê người đánh mình.
Lưu Nhược Đồng cũng có chút khó hiểu. Ở Thượng Hải này đâu đâu cũng có cảnh sát, cảnh sát giao thông mà lại như thế nào sao?