Lộng Triều

- Tôi nói rồi, các anh cứ chuẩn bị, về phần các cổ đông kia thì tôi hy vọng có thể giải quyết trước tết.
Triệu Quốc Đống rất quyết đoán nói làm Tằng Khả Phàm có chút chấn động.

- Về phần giải quyết thu hồi tài chính thì tôi nghĩ các anh phải nhìn vè lâu dài. Ví dụ như vay các khoản tài chính của cả Khuê Dương và Bạch Mã với lãi suất 0%.
Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ xem nên giải quyết vấn đề này như thế nào.

- Bí thư Triệu, đây cũng là một biện pháp, nếu như có thể vay tiền với lãi suất 0% và với thời gian dài một chút thì áp lực tài chính đối với Khuê Dương chúng tôi và Bạch Mã sẽ giảm đi nhiều.
Tằng Khả Phàm thoáng cái thoải mái hơn nhiều. Mặc dù còn không thể hoàn toàn xác định suy nghĩ của Triệu Quốc Đống, nhưng trong lời của Triệu Quốc Đống để lộ một chút đối phương không có ý đồ gì khác. Nhưng chuyện Củng Minh Xương là như thế nào?

- Khả Phàm, Khuê Dương hai năm nay phát triển kinh tế khá tốt, hơn nữa việc đẩy mạnh xây dựng đô thị và cải thiện đời sống nhân dân cũng tiến hành với lực độ không nhỏ. Có thể nói mấy năm qua Khuê Dương đã thay đổi nhiều.
Triệu Quốc Đống dựa lưng vào ghế cho thoải mái và nói:
- Mấy việc này làm rất tốt nhưng không biết anh có chú ý đến là khi quan niệm về pháp luật của dân chúng càng lúc càng tăng lên, ý thức giữ gìn lợi ích cá nhân cũng tăng cao. Nửa năm trước tôi và Bí thư Lam Quang đã nói chuyện đến các sự kiện quần thể kiện lên thị xã, tỉnh. Tình hình này ở Khuê Dương cũng không quá lạc quan.

Tằng Khả Phàm trong lòng bắt đầu trầm xuống, đúng là bây giờ mới tới.

Triệu Quốc Đống không nhìn ra Tằng Khả Phàm vừa đổi sắc mà nói tiếp:
- Nước ta từ trước đến giờ vẫn là chính quyền chiếm vị trí chủ đạo, dân chúng ở thế yếu nhưng giờ đã dần thay đổi. Ý thức duy quyền của dân chúng đã hồi phục khiến cho không ít chính quyền địa phương trong thời gian dài mình là trung tâm lợi ích khó có thể thích ứng, không thể không trực tiếp đối mặt rất nhiều mâu thuẫn và xung đột. Nếu như xử lý không tốt thì rất có thể tạo thành các sự kiện quần thể, tạo thành hậu quả không thể vãn hồi. Tôi nghĩ ở điểm này lãnh đạo chủ yếu của Đảng ủy, chính quyền địa phương cần phải có nhận thức rõ ràng.

Tằng Khả Phàm cười khổ một tiếng. Đây chẳng lẽ là lý do để điều chỉnh mình sao? Nếu Khuê Dương là như vậy thì Tào Tập thì sao?

- Chúng ta cần phải tỉnh táo, khách quan đối mặt với cục diện này, đồng thời cũng phải cân nhắc làm như thế nào để thông qua các con đường giảm thiểu các mâu thuẫn đột xuất, nhất là có vài mâu thuẫn ẩn giấu dễ bị các ngành chức năng bỏ quên mà tạo thành mâu thuẫn lớn, ảnh hưởng đến sự phát triển. Tôi cảm thấy ở việc này Khuê Dương cũng đã có chút hành động.

Triệu Quốc Đống nhìn thẳng vào mặt Tằng Khả Phàm. Hắn cảm thấy Tằng Khả Phàm hình như có vẻ rất nghiêm túc.

- Nhưng chỉ mấy biện pháp đó chỉ là bị động ứng phó, thậm chí là đối phó một cách bất đắc dĩ. Tôi cảm thấy chúng ta cần chủ động dùng phương thức tích cực ứng phó. Cố gắng cải tiến công việc của mình, xúc tiến công việc của chính quyền càng thêm thích ứng với thời đại mới.

Tằng Khả Phàm phát hiện mình có lẽ hiểu lầm ý trong lời của Triệu Quốc Đống, thậm chí hoàn toàn sai lầm. Vì thế trong lúc nhất thời y không kịp suy nghĩ, không thể không vội vàng dùng vẻ mặt nghiêm túc gật đầu để hóa giải sự xấu hổ này. Nếu như Triệu Quốc Đống hỏi ý kiến của mình về việc này thì mình không biết nên trả lời như thế nào.

Chẳng qua Tằng Khả Phàm dù sao cũng là người làm quan nhiều năm, lập tức liên lạc chuyện của Củng Minh Xương với lời nói của Triệu Quốc Đống. Mặc dù y không thích Củng Minh Xương nhưng so với việc bây giờ Triệu Quốc Đống không có ý điều chỉnh mình, và việc đưa Củng Minh Xương thành điển hình thì đúng là không quan trọng gì.

Nghĩ thông điểm này, Tằng Khả Phàm liền hiểu ra, đầu óc cũng trống trải hơn. Nếu Bí thư thị ủy không điều chỉnh mình, mà hy vọng Khuê Dương tiến hành thí điểm ở việc này thì không vấn đề gì. Củng Minh Xương muốn thí điểm cái gì mà văn phòng của đại biểu nhân dân, muốn thực hiện chức trách giám sát các ngành chức năng cũng không sao cả. Đúng như lời Bí thư Triệu nói làm như vậy sẽ có thể hóa giải mâu thuẫn cho các chính quyền mà, sao không thể làm.

Cuộc nói chuyện sau đó trở nên thuyết phục hơn nhiều. Tằng Khả Phàm cũng không còn trầm muộn như trước mà trở nên nhiều lời hơn, hơn nữa nói ra nhiều quan điểm khiến Triệu Quốc Đống có không ít thay đổi về cái nhìn với Tằng Khả Phàm.

Hơn năm nay Triệu Quốc Đống không có nhiều cơ hội tiếp xúc trực tiếp như thế này với Tằng Khả Phàm, rất nhiều lúc chỉ là trao đổi một công việc cụ thể. Hôm nay kéo dài từ quốc lộ đến vấn đề Khuê Dương gặp phải khi phát triển.

Triệu Quốc Đống cũng không e ngại nói ra vài ý tưởng của mình làm Tằng Khả Phàm cảm thấy đây là cơ hội tốt để hòa hợp với Bí thư Triệu. Nhất là khi Bí thư Triệu chú trọng chế độ văn phòng của đại biểu nhân dân như vậy, Tằng Khả Phàm đương nhiên sẽ toàn lực phối hợp. Củng Minh Xương theo Tằng Khả Phàm thấy là nhân vật gây rối, lắm chuyện. Cũng may về phương hướng chính thì tên này cũng nắm giữ được, vì thế để Củng Minh Xương thí điểm cũng không sao.

Triệu Quốc Đống cũng hiểu được mình trước đây có chút coi thường Tằng Khả Phàm. Nhất là lúc trước khi đám người Mã Vạn Phúc nói việc thí điểm chế độ phòng làm việc kia ở Khuê Dương không quá thuận lợi, Khuê Dương có chút tiêu cực, chủ yếu là do thái độ của Huyện ủy, Ủy ban khá mập mờ. Triệu Quốc Đống còn nghĩ cuộc nói chuyện hôm nay có chút khó khăn.

Tằng Khả Phàm là Bí thư huyện ủy nhiều năm kinh nghiệm, dùng lệnh hành chính mặc dù có thể ép Tằng Khả Phàm phục tùng, nhưng khi tư tưởng của lãnh đạo chủ yếu Khuê Dương không thông thì thí điểm sẽ khó thành. Cơ quan hành chính có thể tìm ra đủ lý do từ chối đại biểu nhân dân giám sát. Nếu không có Huyện ủy, Ủy ban huyện ủng hộ thì anh căn bản không thể tạo thành một thói quen chịu người giám sát.

Không ngờ cuộc nói chuyện với Tằng Khả Phàm lại trót lọt như vậy, nó làm cho tâm trạng Triệu Quốc Đống khá tốt. Mà Tằng Khả Phàm cũng vui vẻ, giải tỏa được khúc mắc trong lòng, Tằng Khả Phàm cảm thấy mình dù như thế nào cũng phải nắm bắt cơ hội này, dùng hành động thực tế chứng minh năng lực của mình.



Triệu Quốc Đống nhận được điện đã là 4h chiều, lúc này lên cũng không kịp ăn tối, hơn nữa hắn cũng không tiện đến bữa ăn đó.

Đường sắt An Tương sắp hoàn thành, Hứa Gia Ninh lấy thân phận Bộ trưởng Bộ Giao thông đến An Nguyên khảo sát, thuận tiện muốn khảo sát một chút tình hình xây dựng đường sắt ở An Nguyên. Dù là Ứng Đông Lưu hay Tần Hạo Nghiên đều khá chú trọng, chuyên môn nói chuyện với Hứa Gia Ninh về việc xây dựng đường sắt ở An Nguyên. Đương nhiên việc này không có quan hệ gì tới Triệu Quốc Đống.

Khi thư ký của Hứa Gia Ninh gọi cho Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống trong lúc nhất thời không hiểu nổi.

Trên thực tế Nhược Đồng không có quan hệ mật thiết với lão già, nhất là cô của Nhược Đồng càng lạnh nhạt với mấy ông anh. Hứa Gia Ninh làm quan trót lọt cũng không có quan hệ gì tới Lưu gia, chính xác mà nói thậm chí còn gây phản tác dụng. Chẳng qua bố mẹ Nhược Đồng coi như có quan hệ mật thiết với Hứa Gia Ninh. Dù sao hai người bọn họ chỉ làm việc ở Bộ Ngoại giao, ít dính dáng đến mảng chính trị khác của quốc gia.

Khi Triệu Quốc Đống lấy Nhược Đồng, vợ chồng Hứa Gia Ninh cũng tham gia hôn lễ. Cô của Nhược Đồng cũng đã tăng một đôi ngọc bội cho Triệu Quốc Đống và Nhược Đồng.

Chẳng qua Triệu Quốc Đống và vị Bộ trưởng Bộ đường sắt Hứa Gia Ninh này không có nhiều quan hệ, cũng chỉ là tết hàng năm đến nhà một chút mà thôi, thời gian nói chuyện không nhiều.

Lần này Hứa Gia Ninh đến An Nguyên lại chủ động gọi mình làm Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc.

Đương nhiên nếu chú bác gọi, Triệu Quốc Đống còn không đến mức không biết lễ phép. Hắn lập tức lên An Đô, đoán có lẽ bọn họ ăn xong cũng tầm 8h, coi như đến nghe vị Bộ trưởng Hứa Gia Ninh dạy bảo.

Ngồi trong xe, Triệu Quốc Đống cẩn thận suy nghĩ. Hứa Gia Ninh là đại biểu của phái cải cách ôn hòa, có chút không ăn ý vớ Lưu gia có quan điểm chính trị không rõ ràng. Đây có lẽ là nguyên nhân y cảm Lưu gia không có tiền đồ.

Từ quan điểm chính trị thì thấy Hứa Gia Ninh khá gần với Tô Giác Hoa, đều chủ trương coi trọng cả kinh tế nhà nước và kinh tế tư nhân, thích hợp thả ngành lũng đoạn, đưa vào cơ chế cạnh tranh. Trong cải cách kinh tế cũng phải vừa đảm bảo đạt thành tích vừa ổn định xã hội, việc này lại khá nhất trí với Liễu Đạo Nguyên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui