Lộng Triều

Triệu Quốc Đống rời khỏi khách sạn đã là gần 1h sáng. Mùa đông An Đô khá lạnh nhưng trong lòng hắn lại rất nóng.

Thiết Quốc Thái nếu làm chính trị tuyệt đối là nhân tài nhưng chỉ tiếc y quá coi trọng tiền tài, đi kinh doanh. Năng lực lĩnh ngộ của đối phương rất cao, Triệu Quốc Đống chỉ thoáng điểm một chút là nghe ra ngay vấn đề.

Thu hoạch tối nay không nhỏ. Tuy nói Thiết Quốc Thái muốn đến Ninh Lăng phát triển khó tránh khỏi vài lời nói đâu đâu nhưng thời này nếu anh muốn làm việc mà sợ đầu sợ đuôi sẽ chẳng làm được gì. Hơn nữa Thiết Quốc Thái cũng là người biết nặng nhẹ, Triệu Quốc Đống không quá lo lắng.

Đây có được coi là một cuộc giao dịch không? Suy nghĩ này thoáng hiện lên trong đầu Triệu Quốc Đống.

Trên hội nghị thường trực Ủy ban, hạng mục lớn như sân bay Ninh Lăng nhất định sẽ có nhiều tranh luận.

Bên phía Tần Hạo Nghiên mặc dù thông qua Quách Xuyên nhưng y có chấp nhận hay không cũng khó nói. Mà mọi việc Quách Xuyên làm cũng trên điều kiện không ảnh hưởng đến ông anh rể. Khả năng lớn nhất là Tần Hạo Nghiên đứng trung lập, nếu hội nghị có ý ủng hộ thì y sẽ thuận thế mà theo.

Ngoài Tần Hạo Nghiên ra, Nhâm Vi Phong thì Triệu Quốc Đống không quá lo lắng. Chuyện Nhâm Vi Phong đã đáp ứng sẽ không thay đổi, đây là nguyên nhân mà Triệu Quốc Đống tin tưởng Nhâm Vi Phong. Nhưng chỉ dựa vào Nhâm Vi Phong là không đủ. Tào Ninh và Tề Hoa cũng rất có trọng lượng. Nhất là Tào Ninh phụ trách mảng xây dựng, giao thông thì càng có quyền lên tiếng hơn ai hết.

Tào Ninh là người cao ngạo nhưng lại được Ninh Pháp đánh giá tốt. Vì thế trước khi đi Ninh Pháp đã đỡ Tào Ninh lên làm Phó chủ tịch tỉnh. Nhưng Tào Ninh lại không quá hợp với Ứng Đông Lưu, đương nhiên đây là do Triệu Quốc Đống quan sát gần hai năm qua mới nhận ra được.

Ninh Pháp mặc dù đã đi khỏi tỉnh An Nguyên nhưng y là ủy viên Bộ Chính trị nên sức ảnh hưởng không hề mất. Hơn nữa người như Ninh Pháp thì cấp dưới không thể nào không cố giữ liên lạc được.

Làm cho Triệu Quốc Đống cảm thấy bất ngờ chính là bạn gái của Thiết Quốc Thái chính cháu gái Tào Ninh.

Thiết Quốc Thái ở Thiết gia không bằng ông anh trai Thiết Quốc An được ông bố tin tưởng, nhưng dù sao cũng là con Thiết gia.

Thiết Quốc Thái hồi học đại học vì thích đánh nhau nên thiếu chút nữa bị đuổi học, hơn nữa còn làm một cô hoa khôi của trường bụng to.

Thiết Quốc Thái sau khi tốt nghiệp đại học cũng ở xã hội hai năm, chịu không ít thiệt mới dần đi vào đường chính. Y và Khang Chí Khuê hùn vốn lập công ty thiết kế, lắp đặt. Y cũng được người nhà giới thiệu bạn gái là cháu của Tào Ninh – khi ấy còn làm giám đốc Sở tài chính. Cô gái đang làm việc ở cục Thống kê Thành phố An Đô.

Thiết Quốc Thái làm công tác với Tào Ninh như thế nào thì không cần Triệu Quốc Đống nói rõ. Với đầu óc thông minh của Khang Chí Khuê thì đương nhiên biết nên đi làm như thế nào. Đối với Tào Ninh mà nói thì đây không vi phạm nguyên tắc gì cả. Trên có chủ tịch tỉnh, Phó chủ tịch thường trực tỉnh, dưới còn có Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh và Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng, coi như xong hết trình tự ở tỉnh An Nguyên còn phải qua cửa Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Mà trách nhiệm cũng là do hội nghị thường trực Ủy ban, y là Phó chủ tịch phụ trách cũng không có trách nhiệm mấy.

Thiết Quốc Thái rất nhạy bén, Triệu Quốc Đống hơi chỉ điểm một chút là y hiểu ra. Bảo sao mình chỉ dẫn đối phương vào Hoài Khánh là đối phương làm rất tốt ở đó.

Việc có thể làm cũng đã làm, Triệu Quốc Đống đã không còn gì vướng bận nữa. Hạng mục sân bay Ninh Lăng là áp lực lớn đối với hắn, thích công trình mặt mũi, tiêu tốn tài chính nhà nước đều sẽ bị chụp lên đầu hắn. nếu không phải năm ngoài Ninh Lăng phát triển nhanh như vậy thì chỉ sợ hắn sẽ bị nói nhiều hơn nữa.

Sân bay có lẽ sau khi xây dựng hai ba năm cũng phải do thị xã bỏ tiền jc ấp nhưng hiệu quả của nó không thể dùng tiền mà tính toán. Nó có tác dụng không thể kể hết với việc tăng địa vị, tính cạnh tranh và hấp dẫn của Ninh Lăng. Đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Quốc Đống kiên trì với quan điểm của mình.

Trúc Văn Khôi và Khúc Hiểu Yến lên xe đến khách sạn Tây Hà. Đây là khách sạn bốn sao mà Ủy ban Ninh Lăng hay đặt khi tiếp khách trên An Đô.

Ủy ban có lời đồn Trúc Văn Khôi và Khúc Hiểu Yến có quan hệ mờ ám. Triệu Quốc Đống cũng nhận ra điều này nhưng hắn không nói gì vì nó không ảnh hưởng đến công việc chung.

….

- Anh nói Bí thư Triệu thấy chúng ta đi như vậy có nhìn ra gì không?
Khúc Hiểu Yến thành thạo lái xe Buick Regal. Đây là loại xe mà Ủy ban thị xã mua mới cho toàn bộ các Phó thị trưởng, xe cũ chuyển xuống cho cấp bên dưới.

Xe Buick Regal mới mua là loại GL2.5 có vẻ hơi đắt, vì thế mọi người khi dùng đều hiểu ý gỡ tấm biển 2.5 mà gắn biển 2.0 lên.

- Em không đi như vậy thì hắn mới có cái nhìn, như vậy nói rõ trong lòng chúng ta lo lắng.
Trúc Văn Khôi không thèm để ý nói, tay thật ra đang đặt trên đùi Khúc Hiểu Yến.

- Nhưng mà …
Khúc Hiểu Yến trừng mắt nhìn Trúc Văn Khôi, vỗ mạnh tay vào tay đối phương.

- Có gì chứ, hắn biết cũng có gì chứ, nói không chừng còn tốt đó.
Trúc Văn Khôi điều chỉnh ghế để mình ngồi dễ chịu hơn. Mùi nước hoa trong xe kết hợp với mùi hương cơ thể của người phụ nữ bên cạnh đúng là làm người ta xao động.

Xe Buick Regal có không gian rộng và ghế bằng da thật rất thích hợp với người cao to như y. Vì thế khi hội nghị thường trực Ủy ban bàn xem nên mua Buick Regal hay Accord, Trúc Văn Khôi chủ trương mua Buick Regal.

- Anh nói gì? Có ý gì?
Khúc Hiểu Yến có chút giật mình thiếu chút nữa rời tay lái.

- Anh nói rõ ra xem nào.
Khúc Hiểu Yến vội vàng nhìn đường, đi chậm lại nhưng vẫn không chịu bỏ qua câu hỏi của mình.

- Không có ý gì cả. Em cho rằng hắn là người mù sao? Chuyện ở thị xã có gì có thể giấu được hắn? Hắn có gì mà không biết. Việc này của chúng ta đối với hắn mà nói là quá bình thường. Anh sạch sẽ về kinh tế, đứng thẳng lưng, việc hắn bố trí anh đều làm tốt, chẳng lẽ còn vì chuyện như thế này làm khó anh?
Trúc Văn Khôi lạnh nhạt nói:
- Anh thật ra suy nghĩ anh nếu như bị hắn thấy mình không có vấn đề gì, không chừng hắn còn cảm thấy anh có vấn đề khác.

- Anh nói là hắn biết quan hệ của hai chúng ta?
Khúc Hiểu Yến có chút khẩn trương. Nếu Bí thư thị ủy biết mình có tình nhân thì ấn tượng này sẽ thay đổi như thế nào? Có lẽ cả đời không hy vọng tiến bộ.

- Em sợ đến như vậy sao?
Trúc Văn Khôi cười ha hả nói:
- Em có phải là cảm thấy hắn biết quan hệ của chúng ta sẽ đánh giá thấp em, thậm chí ảnh hưởng đến tiến bộ của em?

Khúc Hiểu Yến đỏ mặt nói:
- Chẳng lẽ hắn biết quan hệ giữa chúng ta là chuyện tốt sao?

- Chuyện tốt hay không cũng khó nói, anh cũng không tiện bình luận. Nhưng dù là anh hay em cũng tuyệt đối không phải là chuyện quá xấu. Điểm này anh có thể chắc chắn.

- Tại sao?
Khúc Hiểu Yến phát hiện mình không rõ ý người đàn ông này. Là mình đột nhiên ngu hay là lời của đối phương quá sâu sắc, nhiều hàm ý?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận