Lộng Triều

Trúc Văn Khôi kiên nhẫn đợi khách tới. Y không bảo ai đi tiếp cùng mình. Đây là người là Bí thư Triệu và Thị trưởng Chung đều coi trọng. Chỉ là y cảm thấy Thị trưởng Chung sau khi biết người đó là ai liền tỏ vẻ kỳ quái. Sau đó Bí thư Triệu hình như gọi điện nói chuyện với Thị trưởng Chung, điều này làm y cảm thấy người kia đến có ý nghĩa không bình thường.

Xe Audi A6 nhẹ nhàng tiến vào trụ sở Ủy ban Ninh Lăng. Quách Xuyên ngồi trong xe nhìn trụ sở Ủy ban thị xã Ninh Lăng. Y nghe nói nửa năm sau Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng sẽ chuyển sang khu Giang Đông, khu đất bên kia đã chọn xong chỉ là còn chưa công khai mà thôi.

Triệu Quốc Đống đã lên Bắc Kinh học, chuyện ở Ninh Lăng giao cho Thị trưởng Chung Dược Quân phụ trách. Chung Dược Quân không xa lạ gì với Quách Xuyên, nhưng sau khi Chung Dược Quân đến Ninh Lăng, Quách Xuyên không liên lạc gì với đối phương. Bởi vì khi ấy Hoàng Lăng làm Bí thư thị ủy, sau đó Hoàng Lăng xảy ra chuyện, Triệu Quốc Đống lại tới làm Bí thư thị ủy, đây cũng là người cứng rắn nên y không muốn sang bên này.

Chẳng qua tên Triệu Quốc Đống ngày xưa nóng tính bây giờ đã biết cách đưa đẩy. Chỉ riêng việc đối phương thông qua Quế Toàn Hữu để truyền tin tới mình đã không đơn giản. Quách Xuyên khẽ thở dài một tiếng, anh rể không biết còn ở tỉnh An Nguyên bao lâu nữa, không nắm bắt cơ hội này đúng là quá phí.

Quách Xuyên biết dù mình có im hơi lặng tiếng như thế nào, dù mình giấu tốt thì vẫn có không ít người nhìn chằm chằm vào mình. Vì thế y cũng biết sức nặng và điểm mấu chốt của mình. Y cố gắng tránh mấy ngành dễ bị người lên án là ngành xây dựng, mà chọn ngành cung cấp vật liệu xây dựng.

Ngành vật liệu xây dựng đơn giản hơn ngành xây dựng nhiều. Ngành xây dựng hay bị Ủy ban kỷ luật, thanh tra nhòm ngó, còn bên ngành vật liệu xây dựng ít hơn. Hơn nữa y cũng làm ăn nghiêm chỉnh, chất lượng đảm bảo; mà y cũng không trực tiếp liên hệ với chính quyền mà, thông qua nhà trúng thầu nên không ai có thể nói được gì. Về phần anh làm như thế nào thoát ra khỏi bao đối thủ cạnh tranh để cung cấp vật liệu xây dựng cho công trình chính là bản lĩnh của anh

Thời này các công ty xây dựng dám không nghe ý kiến của chính quyền? Chỉ riêng việc giải ngân sớm muộn cũng đủ khiến anh phải ngoan ngoãn nghe lời.

Quách Xuyên biết Triệu Quốc Đống mục đích Triệu Quốc Đống tìm tới mình là làm gì. Đây coi như một cuộc giao dịch, buộc chặt mình và anh rể vào cuộc giao dịch này. Nếu bên hội nghị thường trực Ủy ban không thông qua thì coi như không có việc gì, thông qua thì công ty mình có thể quang minh chính đại xuất hiện tại các công trình lớn của Ninh Lăng.

Y rất hài lòng nhận cuộc giao dịch này. Có thể nói không có mạo hiểm gì thì tại sao không làm? Hơn nữa nếu thành công sẽ mang lại lợi ích quá lớn. Hai cây cầu, một sân bay, còn có cả công trình cải tạo đường giao thông toàn thị xã cùng với trung tâm xử lý nước thải đô thị. Quách Xuyên không tham, y chỉ cần có thể làm một công ty cung ứng vật liệu xây dựng trong đó là đủ rồi. Con người quá tham sẽ dễ vào tù. Lời này chính là do Tần Hạo Nghiên nói, Quách Xuyên mỗi lần ngủ dậy đều nghĩ tới câu này.

Bây giờ y có tài khoản ở nước ngoài, có nhà ở Bắc Kinh, Thượng Hải, có tài sản ở tỉnh An Nguyên, vợ hiền, con ngoan, bên ngoài cũng có vài cô em ngoan ngoãn. Quách Xuyên có thể nói đã rất thỏa mãn.

- Thị trưởng Trúc, tôi tới rồi.
Vào văn phòng Trúc Văn Khôi, Quách Xuyên cười ha hả nói. Quách Xuyên biết đối phương mặc dù chỉ là Phó thị trưởng nhưng người này lại được Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân tin cậy giao cho phụ trách việc nói chuyện với mình. Những lời này y có thể nghe ra từ ý của Triệu Quốc Đống. Đồng thời Chung Dược Quân khi gọi điện cũng nói về sau mọi việc do Thị trưởng Trúc phụ trách phối hợp. Có thể nói có chuyện gì có thể tìm Thị trưởng Trúc đối phó.

- Tổng giám đốc Quách, mời vào, tôi chờ anh đã lâu.
Trúc Văn Khôi mặc dù còn chưa rõ Quách Xuyên này là thần tiên ở đâu nhưng có thể được cả Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân coi trọng thì không có gì đáng ngờ cả.

- Xin lỗi, tôi phải đến sớm hơn mới đúng.
Quách Xuyên cười nói:
- Thật không ngờ Thị trưởng Trúc chuyên nghiệp như vậy, sáng sớm đã tới văn phòng.

- Ôi, tôi phụ trách việc này nên thời gian ở văn phòng không mấy, về cơ bản là chạy ra ngoài. Vì thế tôi tới sớm xem văn bản để còn đi làm việc.
Trúc Văn Khôi nói thẳng:
- Bí thư Triệu và Thị trưởng Chung nói với tôi là công ty của Tổng giám đốc Quách rất có danh tiếng, nghiệp vụ rộng. Tôi muốn tìm hiểu một chút. Gần đây Ninh Lăng chúng tôi có nhiều công trình nên muốn xem Tổng giám đốc Quách có muốn góp một phần sức lực cho việc xây dựng Ninh Lăng không?

Quách Xuyên cười thầm trong lòng, Thị trưởng Trúc này đúng là giỏi nói. Chẳng qua xem ra Ninh Lăng rất chú ý mấy hạng mục này. Nhất là hạng mục sân bay đã tạo thanh thế lớn, ngay cả anh rể bây giờ cũng thấy áp lực. Như vậy cũng tốt, có thể thành công là điều mọi người đều vui mừng. Chẳng qua anh rể có vẻ có nhiều băn khoăn, cho nên mình không dám dễ dàng hứa hẹn.

- Thị trưởng Trúc, công ty của tôi không dám nói là lớn nhưng dám đảm bảo về uy tín. Có thể góp một phần sức lực cho sự xây dựng của Ninh Lăng, tôi cũng hy vọng. lần này tôi tới Ninh Lăng thì thấy Ninh Lăng biến hoá rất lớn. Tôi thấy Ninh Lăng thay đổi quá nhiều dưới sự lãnh đạo của Bí thư Triệu, Thị trưởng Chung và Thị trưởng Trúc. Nó hoàn toàn phá vỡ cảm tưởng của tôi. Tôi vốn cho rằng Vĩnh Lương thay đổi nhiều, không ngờ biến hoá của Ninh Lăng còn vượt xa Vĩnh Lương bên tôi.

- Tổng giám đốc Quách, kinh tế Ninh Lăng chúng tôi phát triển rất nhanh, tin rằng anh cũng thấy. Phát triển kinh tế thì cần phải xây dựng cơ sở vật chất để đảm bảo, vì thế năm Ninh Lăng chúng tôi có không ít hạng mục lớn. Thị ủy, Ủy ban chúng tôi đã quyết định phải toàn diện đẩy mạnh xây dựng cơ sở vật chất trong toàn thị xã.

- Thị trưởng Trúc, Ninh Lăng rất có tham vọng nhưng năm nay Trung ương có bắt đầu lên kế hoạch đưa ra chính sách khống chế, có phải là Ninh Lăng sẽ gặp áp lực không?

- Bất cứ công việc gì cũng có lực cản, nếu không thì cần cán bộ chúng tôi làm gì. Anh nói đúng không?



Tiễn Quách Xuyên, Trúc Văn Khôi châm thuốc ngồi trong văn phòng suy nghĩ. Quách Xuyên này cũng khá tham nhưng đối phương cũng nói rõ chất lượng tuyệt đối không vấn đề gì. Giá cả có thể hơi đắt một chút nhưng đây không phải vấn đề, chủ yếu nằm ở thời gian, y không thể cam đoan bên kia lúc nào phê duyệt, lời này làm Trúc Văn Khôi có chút tức giận.

Không thể đảm bảo thì nói chuyện gì nữa. Đợi sang năm mới phê duyệt thì thức ăn nguội lạnh rồi. Không có khó khăn thì tìm anh làm gì.

Bí thư Triệu ở Bắc Kinh đã hai lần gọi tới hỏi chuyện này, Trúc Văn Khôi mới có thể dành thời gian nói chuyện với Quách Xuyên này. Nếu không một giám đốc công ty bán vật liệu xây dựng thì dù có lai lịch gì cũng chỉ cần Tổng giám đốc tập đoàn đầu tư Ninh Lăng tiếp là nể mặt lắm rồi.

Quách Xuyên cũng không nói vòng vo mà nói thẳng với Quách Xuyên, nếu như mấy hạng mục của Ninh Lăng có thể được thông qua trên hội nghị thường trực Ủy ban tỉnh, tất cả đều nói chuyện nói chuyện, thậm chí nói càng cụ thể hơn. Nhưng nếu không thể thông qua thì khó nói.

Điểm này cũng có hạn chế về thời gian. Theo ý của Triệu Quốc Đống thì trong tháng ba phải được tỉnh thông qua rồi trình lên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Sau đó Triệu Quốc Đống sẽ đủ thời gian chạy ở trên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, thời gian không đợi người.

Trúc Văn Khôi biết Quách Xuyên hiểu rõ ý của mình. Y cũng không rõ Quách Xuyên này có ảnh hưởng lớn như thế nào ở trên tỉnh, nhưng nếu cả Chung Dược Quân và Triệu Quốc Đống đều coi trọng người này tức là có lý của nó.

Theo dặn dò của Triệu Quốc Đống thì các công việc khác cũng cần phải đẩy mạnh, phải coi như các hạng mục đã được tỉnh và Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thông qua. Trúc Văn Khôi có thể thấy Triệu Quốc Đống rất quyết tâm ở việc này. Dù là qua cửa của tỉnh thì còn cửa ở trên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia và Quốc vụ viện. Trúc Văn Khôi đoán có lẽ Triệu Quốc Đống nhân lúc học trên Bắc Kinh sẽ thông qua quan hệ đả thông bên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.

Thời này muốn làm việc gì cũng không dễ, chẳng những phải nghĩ mọi cách suy xét ý đồ của cấp trên, gặp chỗ cứng rắn cũng cần dùng đủ quan hệ để vận động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận