Triệu Quốc Đống ở trong câu lạc bộ này hơn hai tiếng không ra đúng là khá lạ, không chừng có thể từ đây tìm được vài thứ. Lưu Triệu Quốc nhất định biết gì đó về Triệu Quốc Đống nhưng đối phương không muốn nói, Khanh Liệt Bưu cũng bất đắc dĩ. Y biết tính cách của Lưu Triệu Quốc. Lưu Triệu Quốc đã nhận định chuyện gì thì đừng ai mong khuyên được.
Chẳng qua chỉ cần biết được chút nhược điểm của Triệu Quốc Đống là đủ. Bây giờ mình còn chưa trực tiếp có xung đột với hắn, vì thế mình cứ dần từng bước thu thập khuyết điểm của hắn, sau đó có khi khống chế được hắn.
Khanh Liệt Bưu nhíu mày suy nghĩ. Tên Triệu Quốc Đống có thể đi đến bước này đương nhiên là còn có thể đi lên cao nữa. Nếu mình thật sự tìm được gì đó có giá trị thì thật ra có thể lợi dụng một chút.
Mình có ưu thế là chủ động. Lưu Triệu Quốc nói cũng đúng, nếu muốn đấu trực diện với Triệu Quốc Đống thì chỉ có con đường chết, như vậy chỉ có thể đi nghiêng. Bây giờ mình chỉ cần có đủ kiên nhẫn thì đương nhiên sẽ tìm ra dấu vết.
- Cậu cho người đến Cục Công thương tìm hiểu về câu lạc bộ này, tốt nhất là tìm hiểu rõ người đăng ký, xem xem có thứ chúng ta cần biết không?
Khanh Liệt Bưu nói:
- Nếu bên đó không có gì giá trị thì có thể nghĩ biện pháp để tìm, tốt nhất là thông qua câu lạc bộ này để tìm hiểu. Cậu tự nghĩ biện pháp đi, tóm lại cần thứ mà chúng ta muốn tìm.
Người đàn ông kia vội vàng nói:
- Bưu ca, vậy có cần bọn em canh bên này không?
- Nhất định phải canh? Canh đến khi hắn đi ra, xem hắn đi một mình hay cùng ai, điều này rất quan trọng. Nếu hắn đi cùng người khác thì cậu phải nghĩ hết biện pháp theo hắn, xem hắn đi đâu. NHớ nhất định phải chú ý không được để hắn phát hiện ra. Hắn rất cảnh giác đó.
Khanh Liệt Bưu suy nghĩ một chút và nói:
- Nếu có thu hoạch lập tức báo cho tôi.
…
Triệu Quốc Đống đương nhiên không rõ mình đang bị Khanh Liệt Bưu chú ý.
Thực ra bản thân Triệu Quốc Đống cũng khá cẩn thận, đến câu lạc bộ này càng cẩn thận hơn nữa. Hắn hai ba tháng mới tới đây một làn nên cũng không quá để ý. Đương nhiên mặc dù là hắn để ý cũng chưa chắc đã phát hiện ra có kẻ theo dõi mình.
Chiếc xe Audi của hắn được Từ Xuân Nhạn trưng dụng đi làm việc, mà hắn ngồi xe Touareg của Từ Thu Nhạn rời đi.
Kẻ theo dõi không biết việc này nên đi theo xe Audi đến bãi đỗ xe của một siêu thị mới phát hiện xe này do một người phụ nữ đi. Việc này làm đối phương vừa kinh ngạc vừa vui mừng. quả nhiên là phụ nữ.
- Bưu ca, bọn em phát hiện xe đối phương do một người phụ nữ lái, bây giờ đang đỗ ở siêu thị Mặt trời lặn. người phụ nữ kia có thể là vào thang máy lên tầng, bọn em không theo kịp.
Người đàn ông vừa gọi điện vừa xuống xe nhưng không ngờ Từ Xuân Nhạn đi quá nhanh và vào thang máy lên lầu khiến y không theo kịp.
- Vậy cứ canh chiếc xe kia, đợi ả đó về.
Khanh Liệt Bưu vui mừng nói:
- Chuẩn bị máy ảnh chụp lại ả, tôi lập tức tới.
Chẳng qua làm đám người Khanh Liệt Bưu thất vọng là y canh đến 12h mà đối phương không xuất hiện.
Từ Xuân Nhạn không biết vì mình tạm thời không dùng xe của Triệu Quốc Đống mà làm cô tránh được kiếp nạn. Cô chỉ cảm thấy mua đồ xong có về cũng là lúc tan tầm, dễ tắc đường. Cô mà tự đi về chắc mất hơn hai tiếng nên cô bắt taxi. Còn xe cứ để đó. Cô biết đây là xe của bố mẹ Triệu Quốc Đống, lúc nào tìm ai lái về là được.
Một đêm điên cuồng làm Triệu Quốc Đống rất tỉnh táo. Nhìn hai người phụ nữ vẫn đảng ngủ, hắn không khỏi thở dài một tiếng.
Ai cũng nói trời sinh vạn vật, có âm có dương, xem ra lời này không giả. Hai chị em Xuân Nhạn sau một đêm quan hệ trông khác hẳn với hôm qua.
Ngồi dậy giãn người, Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ. Đã sắp 9h, hôm nay mình còn cần tới trung tâm hội chợ tỉnh kiểm tra một chút, xem tình hình chuẩn bị hội chợ việc làm của Ninh Lăng.
Chung Dược Quân có lẽ tối qua đã về An Đô hưởng thụ cuộc sống. Chẳng qua mấy người như Cố Vĩnh Bân, Lỗ Năng có lẽ tầm 10h sáng nay mới đến An Đô rồi cùng đến hiện trường.
- Dậy rồi sao?
Từ Xuân Nhạn vào bếp làm bữa sáng còn Từ Thu Nhạn ở trong phòng thu dọn. Nhìn Triệu Quốc Đống, Từ Xuân Nhạn có chút nóng mặt:
- Hôm nay không có chuyện gì sao em không ngủ thêm?
- 10h em có việc phải đi rồi.
Triệu Quốc Đống cười cười cầm lấy chiếc áo mà Từ Xuân Nhạn đưa, mặc vào.
Triệu Quốc Đống có chút hoảng hốt, cảm giác này như tồn tại ở mấy nơi gồm Cù Vận Bạch, La Băng và ở đây. Chỉ riêng mình chưa hưởng thụ việc này từ Nhược Đồng.
Rửa mặt xong, Từ Thu Nhạn thắt cà vạt cho hắn, lại giúp hắn đeo thắt lưng, Từ Xuân Nhạn cũng đã sớm mang trứng ốp, sữa và bánh mì lên. Hắn cảm thấy tình cảm giữa mình và hai chị em Từ Xuân Nhạn càng lúc càng lớn hơn nữa, thêm một cảm giác không muốn xa cách. ở đây hắn tìm được một cảm giác không thể hình dung.
Có lẽ do hai cô toàn tâm toàn ý dựa vào mình nên mình mới yêu hai cô như vậy?
Xe của Bành Trường Quý đỗ trước cửa Khê Bạn Dật Cảnh đợi Triệu Quốc Đống. Y xuất phát lúc 7h30 từ Ninh Lăng, nếu không tắc đường thì 10h30 sẽ tới. Vì tránh đến muộn nên bình thường y đều đi sớm nửa tiếng.
Triệu Quốc Đống sau khi tới Ninh Lăng nếu lên An Đô làm việc trên ngày mà không về Ninh Lăng đều cho Bành Trường Quý nghỉ. Y muốn về Ninh Lăng cũng được, muốn ở tại An Đô cũng được. Chẳng qua bình thường Bành Trường Quý đều chọn về Ninh Lăng.
Tiểu khu này thì Bành Trường Quý đã đến không ít lần, y đều chạy tới một con đường nhỏ trong tiểu khu rồi để Bí thư Triệu xuống xe, y đi. Bành Trường Quý không bao giờ hỏi cuộc sống riêng của lãnh đạo, Triệu Quốc Đống lúc ở tiểu khu này, lúc ở tiểu khu khác nhưng đâu là nhà của Triệu Quốc Đống thì y không biết.
Chẳng qua y biết Triệu Quốc Đống rất tin tưởng mình, bình thường ai cũng nói lãnh đạo luôn không muốn để cấp dưới biết chuyện bí mật của mình nhưng Bí thư Triệu thật ra khá tin tưởng mình. Mặc dù mình cũng không cố gắng đi tìm hiểu gì nhưng nếu như mình là người có ý đồ, như vậy nhất định sẽ phát hiện được vài thứ.
Nhưng nếu mình là loại người kia chỉ sợ Bí thư Triệu cũng không dùng mình. Bành Trường Quý tự nhận mình không làm gì sai lầm để phụ sự tin tưởng của Bí thư Triệu dành cho mình.
Bành Trường Quý cũng loáng thoáng nghe qua vài lời đồn của Bí thư Triệu. Không ngoài mấy vấn đề như Bí thư Triệu đi làm việc ở Ninh Lăng mà chỉ có một mình nên khó tránh khỏi ướt chân.
Ví dụ như y cũng lơ đãng nghe người ta nói Bí thư Triệu rất có duyên với phụ nữ. Như Vương Lệ Mai bây giờ đã là Phó chủ tịch Đông Giang, như Phan Xảo bây giờ sang bên thị xã Hồng Sơn – Điền Nam nhận chức, còn có nữ Mc xinh đẹp của đài truyền hình Hoa Lâm – Trình Nhược Lâm, thậm chí còn có người nói tới Khúc Hiểu Yến. Ngoài Trình Nhược Lâm thì Bành Trường Quý mơ hồ xác định có quan hệ mật thiết với Bí thư Triệu ra, về phần Khúc Hiểu Yến lại có quan hệ với Thị trưởng Trúc, không biết ai chụp mũ cho Bí thư Triệu nữa?