Lộng Triều

Triệu Quốc Đống cười nói:

- Bộ trưởng Khuất, lời ngài nói hoàn toàn nhất trí với phán đoán của Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng chúng tôi. Vì thế khi quy hoạch khu Giang Đông chúng tôi đã chuyên môn chú ý đến điểm này. Chúng tôi yêu cầu các công trình cao tầng phải xây dựng bãi đỗ xe ngầm mà giảm bớt bãi đỗ xe trên mặt đất. Việc này mặc dù mới đầu có người phản đối nhưng tôi nghĩ theo thời gian trôi qua cùng thời đại phát triển thì bọn họ sẽ cảm thấy quyết định trước đó sáng suốt đến như thế nào.

Khuất Vận Nam lắc đầu nói:
- Tôi tới An Đô và cảm thấy An Đô đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng tắc đường.

- Ừ, Bộ trưởng Khuất, tình hình giao thông của An Đô không quá tốt. Tỉnh ủy, Ủy ban tỉnh đã đốc thúc Thị ủy, Ủy ban An Đô phải tiến hành điều tra thực trạng giao thông An Đô, đưa ra phương án giải quyết.

Miêu Chấn Trung không lên tiếng mấy như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.
- Bí thư Quốc Đống, anh có biện pháp nào không?

Khuất Vận Nam nhìn Triệu Quốc Đống và nói.

- Phát triển mạnh giao thông công cộng, nâng cao năng lực hoạt động của nó. Đạt được mấy điểm như nhanh, thuận tiện, hiệu suất cao đồng thời khống chế thích hợp việc tăng trưởng xe riêng, đồng thời cũng tăng cường quy hoạch xây dựng đô thị, phân tán trung tâm đô thị, tăng việc xây dựng giao thông đô thị. Chỉ có thể dùng nhiều cách mới có thể giảm đi việc tắc đường.

Triệu Quốc Đống nói:

- An Đô bây giờ đang quy hoạch xây dựng tàu điện ngầm theo tôi thấy là cơ hội tốt, có thể hữu hiệu giảm áp lực giao thông. Cũng may đối với Ninh Lăng mà nói thì còn chưa cần suy nghĩ đến việc này.

Khuất Vận Nam không hỏi tiếp mà nhìn ra bên ngoài.

Tháng 10 đúng là tháng nước đạt đỉnh ở Ô Giang, dòng nước cuồn cuộn chảy. Cầu Huy Hoàng bắc qua sông Ô Giang làm người dân đi bộ có thể đứng ở lan can nhìn xuống quan sát.

Hai bờ sông được trồng nhiều cây xanh cùng với việc bố trí các quảng trường hai bên sông khiến cho cả khu vực trông rất đẹp mắt.

Phía tây Ô Giang là các công trình kiến trúc cổ, bên phía đông lại là những tòa nhà cao trên 10 tầng.

Khi đội xe quanh quẩn một vòng đến phía đông cầu Huy Hoàng liền thấy rõ toàn nhà Trường Lăng cao 38 tầng đã xây dựng đến tầng thượng. Gần như đối diện với tòa nhà Trường Lăng là khách sạn Kiến Quốc 22 tầng đã xây dựng xong đang nhanh chóng hoàn thiện. Khách sạn Vương Triều mặc dù cùng khởi công với khách sạn Kiến Quốc nhưng xây dựng bên nội thành cũ nên tốc độ chậm hơn, dự tính đến thang 10 sang năm mới có thể chính thức đi vào kinh doanh.

- Đó là tòa nhà Thương Lãng sao? Nghiệp vụ của tập đoàn Trường Phú cũng khá danh tiếng trong vận tải đường sông Trường Giang, nghe nói y đang tích cực muốn phát triển ra nước ngoài, người này xem ra rất có dã tâm và quyết đoán.

Tập đoàn Trường Phú có thể được Khuất Vận Nam nhắc tới đủ nói rõ năng lực và sự quyết đoán của Tôn Trường Phú đã được lãnh đạo Bộ Giao thông tán thành.

Có không ít công ty tư nhân làm ngành vận tải trên dòng Trường Giang nhưng có thể tiến dần từng bước như Tôn Trường Phú thì không nhiều lắm. Lúc Triệu Quốc Đống mới tới đối phương còn thông qua thị xã vay vốn để mua hai con thuyền vận tải từ Nhật Bản, đến năm nay Tôn Trường Phú đầu tư thêm 200 triệu cùng vay thêm 300 triệu để mua khá nhiều tàu chuyên chở.

- Đúng là tòa nhà Trường Lăng, ó lẽ cuối năm nay xây dựng đến đỉnh và hoàn thiện. Đã có khá nhiều công ty muốn tiến vào tòa nhà này để đặt văn phòng, trong đó gồm cả mấy công ty thuộc top 500 của nước ta. Tôn Trường Phú có thể nói đã đặt đúng cửa.

Triệu Quốc Đống cười nói:

- Đương nhiên vận tải Trường Phú và công ty rượu Ninh Lăng của y làm ăn rất tốt. Tôi nghe nói đã có người muốn tập đoàn Trường Phú chuyển trụ sở chính lên Bắc Kinh hoặc Thượng Hải nhưng Tôn Trường Phú đã từ chối.

- Bí thư Quốc Đống, nếu tập đoàn Trường Phú vẫn duy trì tốc độ phát triển như hiện nay có lẽ vài năm nữa nó thật sự sẽ chuyển trụ sở chính. Điểm này anh cần phải chuẩn bị tư tưởng.

Khuất Vận Nam nhìn Triệu Quốc Đống và nói.

- Ha ha, tôi biết chứ. Ninh Lăng không lưu được rồng lớn nhưng chờ vài năm sau khi tập đoàn Trường Phú phát triển nhanh hơn thì có lẽ Ninh Lăng chúng tôi cũng trở thành biển rộng đủ để chứa rồng thì sao? Anh nói có đúng không Bộ trưởng Khuất?

Triệu Quốc Đống hỏi lại.

- Ha ha, bí thư Quốc Đống tự tin như vậy là tốt. Tôi đánh giá cao xu thế phát triển của Ninh Lăng. Bí thư Miêu, Ninh Lăng có vị trí địa lý ưu việt, giao thông thuận tiện. Tôi nghe nói Ninh Lăng đang dự định làm đường cao tốc Ninh Đường, Ninh Thông bằng hình thức BOT phải không?

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Khuất Vận Nam muốn tới tỉnh An Nguyên. Ủy ban tỉnh An Nguyên đã quyết định tiến hành thí điểm việc mở bốn đường cao tốc Nin Đường, Ninh Thông, An Lam, An Nam đối với mảng kinh tế tư nhân. Bộ Giao thông rất hứng thú với việc này. Vì thế sau khi Lưu Nham mời y lập tức nhận lời đến Ninh Lăng ngay.

- Bộ trưởng Khuất, Ninh Lăng hiện nay đã xác lập được địa vị là đầu mối giao thông quan trọng của cả đường sắt, đường sắt của khu vực An Đông nhưng việc xây dựng quốc lộ vẫn còn khá lạc hậu. Đây là do nguồn lực tài chính của Ninh Lăng có hạn. Thị xã chúng tôi đặt trọng điểm muốn giải quyết vấn đề này. Ninh Lăng muốn trở thành đầu mối giao thông quan trọng của khu vực An Đông thì nhất định phải tăng cường liên lạc với các tỉnh thành xung quanh. Ví dụ như quốc lộ cấp một từ Nam Hoa đến Ninh Lăng, đường cao tốc từ Đường Giang đến Ninh Lăng, Thông Thành đến Ninh Lăng. Như vậy sẽ giúp tăng cường liên lạc kinh tế giữa Ninh Lăng và các thành phố, thị xã xung quanh, cũng góp phần phúc xạ và xúc tiến các thị xã anh em phát triển. Trên tỉnh rất ủng hộ ý tưởng này của chúng tôi.

Triệu Quốc Đống nói làm Miêu Chấn Trung khá chú ý. Y không quan tâm đến chuyện này. Y nghe nói Ninh Lăng vì kết hợp với dự thảo chính sách kinh tế tư nhân của Trung ương mà muốn làm đường cao tốc từ Ninh Lăng đến Thông Thành, Đường Giang. Bên Thành phố An Đô cũng muốn làm đường cao tốc từ An Đô đến Lam Sơn và Nam Hoa. C

- Bộ trưởng Khuất, bộ có phải có ý gì không?
Miêu Chấn Trung bây giờ mặc dù không phụ trách quản lý kinh tế nhưng lại rất mẫn cảm với hướng gió trong chính trị. Quốc gia có dự thảo chính sách ủng hộ kinh tế tư nhân phát triển, việc để kinh tế tư nhân tiến vào các hạng mục cơ sở vật chất là một trong số đó.

- Ha ha, bí thư Miêu, bộ đúng là có chút suy nghĩ. Bộ trưởng Hoàng vẫn nói với tôi là Bộ Giao thông nên có đổi mới trong công việc. Lần này tỉnh An Nguyên đưa ra ý tưởng mở cửa các công trình công cộng cho khối kinh tế tư nhân, dùng phương thức BOT để đẩy mạnh thì bộ cũng đã nghiên cứu cảm thấy có thể thí điểm. Phương thức này đã phổ biến cho các nhà đầu tư Đài Loan, Hongkong nhưng bên mảng kinh tế tư nhân lại chưa hề mở cửa. Đây có phải bất công không?

Khuất Vận Nam cười nói:

- Tỉnh An Nguyên suy nghĩ đến điểm này cho nên lần này bộ cử tôi xuống xem tình hình của An Nguyên, nếu có thể chúng tôi hy vọng có thể tiến hành thí điểm ở tỉnh An Nguyên, đặc biệt là Ninh Lăng.

- Vậy thì tốt quá. Bộ trưởng Khuất, bí thư Miêu, tôi và Bí thư thị ủy Thông Thành – Lô Vệ Hồng đã trao đổi qua, cũng trao đổi với Bí thư thị ủy Đường Giang - Kim Đại Giang cùng thị trưởng Vưu Liên Hương về việc xây dựng hai con đường cao tốc này, bọn họ rất ủng hộ đề nghị của tôi. Bọn họ cho rằng do nguồn lực tài chính có hạn, đầu tư cho làm đường cao tốc quá cao nên cần mở cửa cho khối kinh tế tư nhân là thích hợp nhất.

Triệu Quốc Đống khá vui vẻ. Hắn không ngờ Khuất Vận Nam lại vì chuyện kia mà tới. Nếu có thể giải quyết được luôn cả vấn đề đường quốc lộ cấp một từ Ninh Lăng đến Nam Hoa thì quá hoàn hảo.

- Bí thư Miêu, Bí thư Quốc Đống, đây chỉ là ý kiến cá nhân của tôi nhưng Bộ trưởng Hoàng về cơ bản cũng đồng ý với tôi. Trung ương cũng đang lấy ý kiến vài chính sách, có lẽ còn cần nửa năm nữa mới chính thức được phê duyệt.
Khuất Vận Nam lắc đầu nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận