Lộng Triều

Đã đến.

Triệu Quốc Đống cười thầm trong lòng, Miêu Chấn Trung có lẽ cũng biết mình sớm có ý định nên mới nhân cơ hội này trao đổi trước với mình, tránh cho trong hội nghị thường vụ có đối đầu. Triệu Quốc Đống cũng có chút đắc ý. Bây giờ ngay cả Miêu Chấn Trung cũng phải nói chuyện trước với mình, nói rõ mình đã trưởng thành lên.

- Trên tỉnh muốn cử cán bộ xuống rèn luyện. Đây là vinh quang của Ninh Lăng, cũng là sự công nhận của Tỉnh ủy đối với công việc của Thị ủy Ninh Lăng. Ví dụ như hai người Văn Ngạn Hoa và Trình Thụ Hòa đến Ninh Lăng nhận chức thị xã rất chào đón, bây giờ bọn họ cũng đang nhanh chóng thích nghi với hoàn cảnh công việc mới.
Triệu Quốc Đống nói như vậy làm Miêu Chấn Trung có chút bực mình.

Tên này đúng là giỏi giả vờ, hắn chờ mình nói trắng ra đây mà. Nhưng lần này Lam Quang đi, chức Phó bí thư Thị ủy Ninh Lăng là rất quan trọng, có không ít người trên tỉnh nhìn chằm chằm vào vị trí này nên Miêu Chấn Trung không muốn bỏ qua.

- Chẳng qua trên tỉnh cũng nên suy nghĩ đến tình hình thực tế của Ninh Lăng. Đúng như Bí thư Miêu hy vọng, duy trì sự phát triển nhanh chóng, ổn định của Ninh Lăng chúng tôi, làm công tác Ninh Lăng tiến thêm bậc thang mới thì cũng cần một bộ máy ổn định. Nhất là khi bên chính quyền thị xã có biến chuyển khá lớn thì tôi thấy bên Thị ủy càng cần duy trì ổn định.
Triệu Quốc Đống nói.

Miêu Chấn Trung sớm biết Triệu Quốc Đống không dễ dàng nghe lời mình. Ở vấn đề này nếu muốn hắn vào khuôn khổ là không dễ, không trải qua một phen tranh đấu là không được. Đối với việc này Miêu Chấn Trung cũng đã chuẩn bị tư tưởng.

- Quốc Đống, tôi nói câu này có thể không thích nghe nhưng tôi thấy có điều cần thảo luận với cậu.
Miêu Chấn Trung cầm cốc trà lên và nhìn đối phương;

- Tôi cảm thấy cậu có tâm lý như một lĩnh chủ thời phong kiến, cảm thấy cán bộ Ninh Lăng đều ưu tú, cán bộ nên được đề bạt. nếu chỗ nào cần cán bộ thì cậu đều muốn cán bộ từ Ninh Lăng sang đó. Lần trước tỉnh bố trí hai cán bộ đến Ninh Lăng làm Phó thị trưởng, tôi còn cảm thấy cậu còn không quá phản đối. Nhưng lần này thì khác, tôi thấy tâm lý này của cậu là không được. Cậu phải nhớ cậu bây giờ đã là thường vụ tỉnh ủy, phải đứng ở góc độ khác nhìn nhận vấn đề.

Triệu Quốc Đống không hề thay đổi sắc mặt, thậm chí còn chăm chú lắng nghe Miêu Chấn Trung nói. Hắn còn thi thoảng gật đầu ra vẻ tán thành đối phương. Nhưng Miêu Chấn Trung biết đây là hiện tượng giả, muốn Triệu Quốc Đống dễ dàng bị thuyết phục như vậy thì đã không còn là Triệu Quốc Đống.

- Bí thư Miêu, tôi lại nghĩ như thế này. Trước hêt ngài đừng phê bình tôi lấy lý do tình hình đặc biệt của Ninh Lăng mà ngụy trang.
Triệu Quốc Đống đầu tiên là nói như vậy.
- Tôi tới Ninh Lăng đã được hai năm rưỡi, trước đó tôi cũng đã công tác ở Ninh Lăng bốn năm nên tự nhận mình khá hiểu rõ cán bộ Ninh Lăng. Hai năm nay Ninh Lăng đạt thành tích như vậy không nằm ngoại sự lãnh đạo của Tỉnh ủy. Nhất là mấy cán bộ lãnh đạo như Lục Kiếm Dân, Vưu Liên Hương, Lam Quang đều là cán bộ do tỉnh điều từ bên noài đến và trưởng thành ở Ninh Lăng. Bây giờ Văn Ngạn Hoa, Trình Thụ Hòa cùng với Đổng Bội Ân cũng công tác khá xuất sắc ở Ninh Lăng.

Trong phòng chỉ có hai người, Triệu Quốc Đống tự đứng lên rót thêm nước vào chén cho Miêu Chấn Trung.

- Nl chúng tôi cũng đã hai lần tiến hành công khai tuyển chọn cán bộ trong cả nước, hơn nữa hai cán bộ trúng cử hai năm trước bây giờ đã lên làm chủ tịch quận, huyện. Việc này thậm chí còn được Ban Tổ chức cán bộ Trung ương tán thành. Thang trước một tổ điều tra của bộ Nội vụ còn đặc biệt tới Ninh Lăng chúng tôi tìm hiểu tình hình công tác và trưởng thành của hai cán bộ này, đây là sự đánh giá cao công tác của các cán bộ Ninh Lăng chúng tôi.

Miêu Chấn Trung không nói gì mà lẳng lặng lắng nghe đối phương đi vòng vo.

- Có lẽ Bí thư Miêu cảm thấy tôi có chủ nghĩa địa phương, cũng không hẳn đến mức như lĩnh chủ phong kiến mà ngài nói. Ngài cho rằng tôi cảm thấy cán bộ mình hiểu là tốt, cán bộ bên ngoài là không được. Tôi phải giải thích một chút, dù là ai cũng có tình cảm và khuynh hướng như vậy nhưng tôi có thể cam đoan tôi không trộn lẫn tình cảm vào trong công việc. Tôi chỉ là muốn phân tích tình hình được mất với Tỉnh ủy, hy vọng Tỉnh ủy đứng ở góc độ khách quan mà nhìn nhận vấn đề.

Triệu Quốc Đống cố gắng dùng từ thật tốt, vừa muốn cho Miêu Chấn Trung thấy quan điểm của mình nhưng cũng phải suy nghĩ đến tâm lý của đối phương.

- Tôi vẫn cảm thấy công việc cần sự nhất quán. Tình hình Ninh Lăng thì ngài cũng biết, không thể có sự ảnh hưởng được. Nhất là năm nay và sang năm là giai đoạn rất quan trọng. có thể nói mục tiêu của tôi chính là trong năm sau Ninh Lăng sẽ có tổng GDP đứng trong top 10 thị xã toàn quốc, coi như tranh một vị trí cho khu vực trung tây chúng ta. Vì thế Ninh Lăng cần sự ổn định. Chỉ như vậy thì các công việc khác mới có thể triển khai thuận lợi được. Mà chức Phó bí thư Thị ủy quan trọng như vậy thì tôi xin Bí thư Miêu có thể hiểu cho lo lắng của tôi.

Mặt Miêu Chấn Trung không thay đổi nhưng trong lòng lại cười lạnh một tiếng. Tên này càng lúc càng giỏi diễn trò. Thực ra Miêu Chấn Trung cũng biết lần này mình tới Ninh Lăng cũng không có bao kết quả. Lúc này Miêu Chấn Trung không dám xem thường đối phương, tên này chẳng những ngoan cố mà rất khó chơi, vì đạt mục đích của hắn thì có lẽ chiêu gì hắn cũng dám tiến hành.

- Quốc Đống, sự phát triển của Ninh Lăng có phải vì một Phó bí thư Thị ủy thay đổi mà ảnh hưởng không? Có phải là lựa chọn của tỉnh làm trở ngại sự phát triển của Ninh Lăng không? Tôi thấy quan điểm này của cậu quá hoang đừng. Cậu cũng là người được tỉnh bố trí tới làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, nếu lúc ấy cán bộ Ninh Lăng cũng có tâm trạng này thì cậu nghĩ sao?

Miêu Chấn Trung thật sự có chút tức giận.
- Cậu luôn nói mình không có chủ nghĩa địa phương nhưng tôi thấy cậu có. Tôi là Phó bí thư Tỉnh ủy nên có trách nhiệm nhắc cậu ở điểm này cậu đi hơi xa. Tôi sẽ kiên trì với quan điểm của mình, nếu cậu cảm thấy mình có cái nhìn khác thì có thể nói ra trong hội nghị thường ủy, tôi tin Tỉnh ủy sẽ có quyết định sáng suốt nhất.

Một cuộc gặp mặt kết thúc trong không khí không vui. Chẳng qua Miêu Chấn Trung cũng không hề phất áo rời đi thẳng mà còn ở lại ăn trưa với lãnh đạo Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng. Xế chiều y còn cùng Triệu Quốc Đống, Lam Quang, Tiêu Phượng Minh, Tằng Lệnh Thuần, Mã Nguyên Sinh đến Hoa Lâm, Tây Giang khảo sát việc xây dựng Đảng . Mãi đến hơn 4h chiều y mới về Ninh Lăng.

- Bí thư Triệu, tâm trạng Bí thư Miêu hôm nay có vẻ khá vui.
Nhìn xe Miêu Chấn Trung rời đi, Lam Quang cười nói:
- Chắc anh và Bí thư Miêu nói chuyện khá hợp ý, có phải có ý kiến sơ bộ không?

Triệu Quốc Đống im lặng không nói. Miêu Chấn Trung đúng là rất giỏi khống chế tâm trạng của mình. Y mặc dù tức giận nhưng không lộ ra với người ngoài. Ngay cả mấy người Lam Quang cũng không nhận ra được.

Lam Quang cũng biết việc mình đi sẽ khiến Ninh Lăng có cuộc điều chỉnh nhân sự. Tiêu Phượng Minh đã sớm thèm khát vi Phó bí thư Thị ủy. Có thể nói có Triệu Quốc Đống ủng hộ thì Tiêu Phượng Minh nhất định muốn vị trí này. Mà Tiêu Phượng Minh đi sẽ khiến chức Trưởng ban tổ chức cán bộ có một phen tranh đoạt. Mấy người Tằng Lệnh Thuần, Lỗ Năng thậm chí Lưu Như Hoài cũng có hứng thú với vị trí này. Theo Lam Quang thấy Triệu Quốc Đống có thể chọn một trong hai người Tằng Lệnh Thuần cùng Lỗ Năng. Còn bên Tỉnh ủy có lẽ không có ý kiến thống nhất với Triệu Quốc Đống. Việc này phải xem Triệu Quốc Đống tiến hành giao tiếp như thế nào.

- Ôi, bây giờ còn khó nói rõ. Bí thư Miêu đứng ở góc độ cao hơn nhưng chưa chắc đã hiểu rõ tình hình thực tế của Ninh Lăng chúng ta. Tôi cũng đã báo cáo tình hình Ninh Lăng với y.
Triệu Quốc Đống nhún vai nói.

Lam Quang cảm thấy chuyện không hề đơn giản như mình nghĩ. Y do dự một chút và nói:
- Bí thư Triệu, có mấy lời tôi vốn không nên nói nhưng nghĩ mình sắp đi, hai chúng ta đã công tác với nhau khá lâu coi như là duyên phận. Tôi muốn nói chính là có những lúc cần phải nhân nhượng. Bây giờ anh đã là thường vụ tỉnh ủy, mọi hành động không chỉ có người trong thị xã chú ý, rất nhiều người trên tỉnh cũng chú ý. Nói như thế nào nhỉ, thu lại một chút thì có lẽ sẽ tạo ấn tượng tốt cho người khác. Đây là lời chân thành của tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận