Lộng Triều

Vân Duệ thấy Tiêu Phượng Minh tới liền vội vàng đứng lên nói:
- Chúc mừng bí thư Tiêu.

Tiêu Phượng Minh cười cười gật đầu cảm ơn.

Tên Vân Duệ này khá được, trầm ổn, chuyện gì cũng cân nhắc chu toàn làm Triệu Quốc Đống rất hài lòng. Y cũng hỏi qua Triệu Quốc Đống là có ý để Vân Duệ xuống dưới rèn luyện không? Nhưng Triệu Quốc Đống suy nghĩ rồi từ chối. Có lẽ Triệu Quốc Đống cảm thấy không dễ có một thư ký dùng thuận tay như Vân Duệ, nếu như bây giờ tìm người mới là không dễ.

Vào văn phòng Triệu Quốc Đống, Tiêu Phượng Minh thấy trên bàn làm việc có một chén trà nóng hổi, hơi trà đang bay trong phòng, một tập văn bản đặt ở bên cạnh. Triệu Quốc Đống đang hăng hái đứng ngoài ban công tưới nước cho mấy chậu cây.

- Ồ, Bí thư Triệu sao bây giờ lại thích trồng hoa như vậy. Tôi nhớ anh không thích việc này mà.
Tiêu Phượng Minh rất tùy ý đặt cặp xuống ghế.

- Không thể nói là thích, sáng dậy cảm thấy nhiều sức sống. Ừ, thì có chút cảm xúc mà thôi. Cây cối chính là nơi cung cấp oxy cho chúng ta, chúng ta cần phải đối xử tốt với cây cối.
Triệu Quốc Đống một bên tưới nước một bên hít thở không khí trong lành.

- Ừ, Bí thư Triệu, lời này của anh có phải có ám chỉ không? Có phải là cả về phương án xây dựng công viên cây xanh ở núi Diệu Phong?
Tiêu Phượng Minh cười ha hả nói.

Hôm qua Trúc Văn Khôi và cục quy hoạch xây dựng mang theo bản quy hoạch về núi Diệu Phong công viên cây xanh đến báo cáo với Triệu Quốc Đống. Nghe nói đám người cục quy hoạch xây dựng bị Triệu Quốc Đống phê bình đến đỏ mặt tới tận man tia. Ý của cục quy hoạch xây dựng là muốn điều chỉnh phạm vi công viên cây xanh núi Diệu Phong, hy vọng chuyển khu vực có địa thế thấp, bằng phẳng của núi Diệu Phong ra để đưa các cơ quan nhà nước tới đó nhưng kết quả lại bị Triệu Quốc Đống phê bình không biết nhìn xa trông rộng, không có ý thức bảo vệ môi trường. Cũng may Trúc Văn Khôi da mặt đủ dày nói sau khi rời đi sẽ lập tức đổi quy hoạch. Triệu Quốc Đống yêu cầu bọn họ trong vòng một tuần phải dựa theo quy hoạch đã được xác định mà làm, nếu không sẽ hỏi tội Trúc Văn Khôi.

- Ồ, Phượng Minh, anh cũng biết sao?
Triệu Quốc Đống cũng thấy không khó hiểu. Tiêu Phượng Minh đã có văn bản bổ nhiệm làm Phó bí thư Thị ủy, chỉ chờ hôm nay có Trưởng ban tổ chức cán bộ mới tới nhận chức mà thôi. Bây giờ công việc hàng ngày của Thị ủy do Tiêu Phượng Minh phụ trách, các việc to nhỏ trong Thị ủy cũng không giấu được y.

- Ha ha, tôi vừa lúc gặp pahri đám người cục quy hoạch xây dựng mặt đỏ tới mang tai đi ra. Tôi thấy lão Trúc có vẻ không thấy gì, chắc là hay bị anh mắng nên quen.
Tiêu Phượng Minh biết quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Trúc Văn Khôi, có thể được lãnh đạo hay mắng cũng là một may mắn.

- Hừ, tôi thấy y đây là lợn chết nên không sợ nước sôi.
Một bên tưới nước, Triệu Quốc Đống nhìn vào chậu hoa rồi hừ một tiếng:
- Đám người cục quy hoạch xây dựng thì tôi không nói, Trúc Văn Khôi đã làm Phó thị trưởng phụ trách nhiều năm như vậy chẳng lẽ không rõ ý đồ quy hoạch của Ninh Lăng chúng ta sao? Thị xã tại sao lại muốn giữ lại núi Diệu Phong để đưa vào công viên cây xanh?

- Bây giờ mọi người đều đang cố gắng trông cây, tạo hoàn cảnh tốt. Y lại gào lên đòi lấy một khu thực vật nguyên sinh làm nơi xây dựng trụ sở cho các cơ quan hành chính. Tôi thấy y đây là muốn ném bộ máy Thị ủy, Ủy ban lên giàn lửa thì đúng hơn.

Tiêu Phượng Minh nở nụ cười. Y dám khẳng định đây không phải ý kiến cá nhân của Trúc Văn Khôi, không chừng là do đám lão cán bộ bên Đại hội đại biểu nhân dân hoặc là Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân đến thuyết phục. Bọn họ đây là muốn ở cạnh công viên, đi làm vừa ra khỏi cửa là có thể đi một vòng quanh công viên.

Trúc Văn Khôi và đá người cục quy hoạch xây dựng chẳng qua chỉ là đến nói với Triệu Quốc Đống cho có, coi như để mấy lão cán bộ bên Đại hội đại biểu nhân dân, Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thấy mà thôi. Tên Trúc Văn Khôi này cũng đủ thông minh, trực tiếp báo lên cho Triệu Quốc Đống rồi đợi Triệu Quốc Đống mắng là đủ.

Không chừng y còn cố ý muốn làm lớn chuyện này để chặn đứng tâm tư của đám người bên Đại hội đại biểu nhân dân, Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân.

Triệu Quốc Đống cũng sao không nhìn được vấn đề trong đó. Tiêu Phượng Minh cho rằng Triệu Quốc Đống mắng Trúc Văn Khôi và người của cục quy hoạch xây dựng là muốn nhắc nhở đám người bên ngoài và người phía sau đừng có ý đồ với công viên cây xanh núi Diệu Phong. Ngay cả các cơ quan hành chính cũng không dính được vào, những người khác cũng đừng mơ tưởng.

Vị Bí thư thị ủy này bây giờ càng lúc càng trầm tĩnh, biết dùng thủ đoạn hơn trước.

Nghĩ tới đây Tiêu Phượng Minh lại nghĩ tới chức Phó bí thư Thị ủy mà mình mới được bổ nhiệm. Lúc đầu mình cũng không ôm hy vọng, bạn trên tỉnh đã nói thẳng với mình Phó bí thư Tỉnh ủy Miêu Chấn Trung ở nhiều trường hợp đã tỏ vẻ chức vụ này cần phục tùng đại cuộc của toàn tỉnh, ý chính là muốn do người trên tỉnh đảm nhiệm. Triệu Quốc Đống cũng không nói nhiều ở việc này, mình cũng không suy nghĩ mấy. Nhưng cuối cùng mình lại lên làm Phó bí thư Thị ủy Ninh Lăng, chức Trưởng ban tổ chức cán bộ lại do một người trên tỉnh tiếp nhận.

Qua đó có thể thấy năng lực của Triệu Quốc Đống là như thế nào.

- Núi Diệu Phong và Diệu Hồ được quy hoạch như vậy đã tạo thành tiếng vang lớn trong quần chúng nhân dân, không ít người đều đang ước mơ đô thị Ninh Lăng chúng ta là đô thị xanh tươi. Thị xã cũng nhận được không ít điện thoại hỏi lúc nào công viên cây xanh núi Diệu Phong sẽ xây dựng xong …
Tiêu Phượng Minh nói:
- Đây là việc có lợi cho toàn thị xã, dân chúng. Ai chạm tới lợi ích công chúng sẽ bị hàng chục ngàn người dân khiển trách.

- Ừ, chỉ sợ có một số người không biết trời cao đất rộng, biết rõ trên núi có hổ mà vẫn đi lên.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Trên tỉnh đã xuất phát chưa?

- Đã đi, do phó trưởng ban Sùng Thái dẫn đoàn đưa Bao Quốc Uy tới. Xem ra Tỉnh ủy rất coi trọng việc Bao Quốc Uy tới Ninh Lăng chúng ta.
Tiêu Phượng Minh gật đầu nói.
- Bên thị xã cũng đã bố trụ sở xong. 11h bắt đầu hội nghị công bố, nửa tiếng là xong. 2h chiều sẽ tổ chức hội nghị liên tịch Thị ủy, Ủy ban coi như hội gặp mặt cho lão Bao.

- Ừ, anh xem đi, đây là báo cáo công tác bên Ủy ban kỷ luật mới trình lên. Năm nay quận Tây Giang cùng huyện Hoa Lâm, huyện Khuê Dương đều xuất hiện việc người phụ trách tổ chức Đảng cơ sở lợi dụng quyền mà nhận hối lộ tham ô và đã bị cơ quan tư pháp xử lý. Còn có năm vụ bị Ủy ban kỷ luật lập án điều tra hơn nữa đều là xảy ra ở các xã, thị trấn có điều kiện kinh tế tương đối tốt, đây là hiện tượng đáng để chúng ta phải suy nghĩ.
Triệu Quốc Đống đi tới trước bàn làm việc rồi lấy ra một tập tài liệu:
- Xem xong là tôi thấy giật mình. Công tác xây dựng tổ chức cơ sở vẫn là công việc trọng tâm, nặng nề của tổ chức Đảng. Làm như thế nào để xây dựng đội ngũ cán bộ cơ sở có tư tưởng chính trị tốt là điều mà Thị ủy chúng ta cần phải cân nhắc.

- Đúng thế, hai năm nay Thị ủy vẫn kiên trì tập huấn nâng cao năng lực cho người phụ trách tổ chức Đảng ở cơ sở, cũng đã đạt chút hiệu quả nhưng theo tôi thấy chúng ta vẫn chủ yếu là bồi dưỡng năng lực cho cán bộ mà coi nhẹ việc phòng chống sự hủ hóa của cán bộ. Do tố chất cán bộ cơ sở khác nhau, thiếu tố chất pháp luật nên dễ bị nền kinh tế thị trường đánh bại. Tôi thấy chúng ta cần có nhiều cuộc huấn luyện chuyên đề, ví dụ như có thể để bọn họ tới thăm các nhà tù, giúp bọn họ tạo được sự cảnh giác cho chính mình.

- Ừ, ý này của anh rất đúng. Sau khi lão Bao tới anh và lão Bao, lão Toàn bàn với nhau xem làm như thế nào để vừa bồi dưỡng tố chất chính trị, năng lực công tác cho cán bộ.
Triệu Quốc Đống thở dài nói.

Tiêu Phượng Minh biết bây giờ mình đã là Phó bí thư Thị ủy, góc độ mình đứng không còn hạn hẹp như chức Trưởng ban tổ chức cán bộ nữa, còn phải suy nghĩ đến việc bồi dưỡng cán bộ lãnh đạo.

Ninh Lăng có tốc độ phát triển kinh tế rất nhanh, cũng xuất hiện nhiều cán bộ ưu tú nhưng cũng xuất hiện không ít âm thanh lạ. Ví dụ như bộ máy Khuê Dương có một vị Phó chủ tịch huyện do nhận hối lộ 600 ngàn nên bị Ủy ban kỷ luật Thị ủy bắt, cuối cùng giao cho cơ quan tư pháp xử lý. Thường vụ quận ủy, chánh văn phòng Quận ủy Đông Giang uống rượu lái xe đâm chết người, cũng may người chết là y, người bị thương là nhân viên công tác của văn phòng Quận ủy nên không tạo thành hậu quả quá ác liệt. Chẳng qua vì việc này mà Bí thư Quận ủy Đông Giang – Giản Hồng đã phải lên đọc kiểm điểm trong hội nghị thường vụ thị ủy.

Kinh tế phát triển quá nhanh khiến cán bộ toàn thị xã đều có tâm lý kiêu căng, điểm này Triệu Quốc Đống đã trao đổi với Tiêu Phượng Minh. Triệu Quốc Đống yêu cầu Tiêu Phượng Minh phải nhanh chóng quen với chức vụ Phó bí thư Thị ủy, triển khai hoạt động chỉnh đốn tư tưởng tác phong cho cán bộ toàn thị xã, triển khai việc phê bình và tự phê bình, làm cán bộ tỉnh táo lại để một lần nữa dồn tâm trí vào công việc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui