Lộng Triều

Triệu Quốc Đống không nghĩ lời nói của mình làm Ứng Đông Lưu suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng hắn cũng biết năm nay mình sẽ có thay đổi. Chẳng qua nói đi cũng đúng hắn đã làm việc ở Ninh Lăng gần ba năm, cũng nên có thay đổi.

Chẳng qua bây giờ suy nghĩ những thứ khác vẫn còn hơi sớm. Lời nói của Ứng Đông Lưu đã ám chỉ mình nửa cuối năm có thể sẽ điều chỉnh, như vậy trước khi mình đi cần phải xác định phương hướng và cơ cấu của Ninh Lăng xong, phải để Ninh Lăng có một bước phát triển nhanh chóng, ổn định trong vài năm tới. Khiến dù mình thật sự rời khỏi Ninh Lăng thì cũng duy trì được vị trí của Ninh Lăng ở khu vực trung tây.

Công việc cần làm là rất nhiều, trong đầu Triệu Quốc Đống không khỏi suy nghĩ khá nhiều. Cơ cấu dễ dàng nhưng quan trọng nhất là sự chấp hành của cán bộ. Không có một nhóm cán bộ lãnh đạo có thể tin tưởng thì tất cả sẽ phí công. Cũng may mình ngay từ đầu đã không buông lỏng công việc ở phương diện này.

Tiêu Phượng Minh bị đẩy lên làm phó bí thư thị ủy là cử chỉ đắc ý nhất của Triệu Quốc Đống, nó có thể so sánh với việc đưa Vưu Liên Hương lên làm Thị trưởng Đường Giang. Việc này về cơ bản có thể đảm bảo trong vòng ba năm tới Ninh Lăng vẫn sẽ phát triển theo hướng mình đã chọn. Mà Chung Dược Quân nếu như có thể tiếp nhận chức Bí thư thị ủy Ninh Lăng sau khi mình đi là quá tốt. Triệu Quốc Đống hy vọng cơ cấu nhân sự như vậy không nên thay đổi nhằm đảo bảo cho sự phát triển ổn định của Ninh Lăng.

Về bộ máy của Ninh Lăng Triệu Quốc Đống cũng khá hài lòng. Trong các Phó thị trưởng Trúc Văn Khôi và Văn Ngạn Hoa có năng lực khá đột xuất, các thường vụ cũng khiến người ta hài lòng.

Ở cấp quận, huyện, Lô Miễn Dương sau khi làm Bí thư huyện ủy Thương Hóa hình như còn chưa tìm được con đường mở cục diện. Điều này làm Triệu Quốc Đống có chút lo lắng tên này vốn quen làm kinh tế có thể làm người đứng đầu ở huyện có 400 ngàn dân không? Bây giờ y không chỉ gánh vác việc phát triển kinh tế mà còn cả phát triển xã hội.

Ngược lại mấy người điều chỉnh sau như Cổ Bình Nguyên, Chu Trọng thật ra đã nhanh chóng tiến vào trạng thái. Tào Tập đã có vài biểu hiện mới, mà Đông Giang vẫn tiếp tục duy trì tốc độ phát triển tương đối cao. Giản Hồng và Chu Trọng đã rất nhanh phối hợp ăn ý cũng khiến Triệu Quốc Đống thở phào nhẹ nhõm.

Nếu cho mình hai ba năm nữa, Triệu Quốc Đống tự tin có thể tạo dựng một Ninh Lăng hoàn toàn mới đứng vững ở khu vực An Đông này, chỉ tiếc khả năng này quá nhỏ. Có thể cho mình thêm thời gian một năm đã là xa vời.



Trong nháy mắt đã tới cuối năm.

Cuối năm chuyện rất nhiều, đối với Triệu Quốc Đống và thành viên bộ máy thị xã mà nói càng bận hơn. Mặc dù nhiều việc chỉ là hình thức nhưng anh không thể không làm.

Thăm các gia đình khó khăn, các cán bộ về hưu, an ủi công nhân mất việc, thăm cảnh sát giao thông, chính sách nhân dân, thăm nhân viên các ngành điện lực, thông tin, nước, chiến sĩ quân đội, kiểm tra an toàn trước tế, việc này mặc dù chia ra từng thành viên trong bộ máy nhưng cũng rất nhiều. ngoài ra còn các hội nghị tổng kết ở quận, huyện, cục…

Ngoài đến thăm các cán bộ về hưu là Triệu Quốc Đống tự mình đi, việc khác hắn đẩy hết sang cho hai người Chung Dược Quân và Tiêu Phượng Minh.

Xong hết việc đã là chiều 30 tết. Đợt trực ban tết này Triệu Quốc Đống được xếp đến tận mồng bảy, chính là ngày cuối cùng của đợt nghỉ tết. Mồng một giao cho thường vụ thị ủy, bí thư Đảng ủy chính pháp Mã Nguyên Sinh trực. Đây cũng là do Mã Nguyên Sinh chủ động nhận. Thành viên khác trong bộ máy có không ít người ở bên ngoài, có thể có Mã Nguyên Sinh là lãnh đạo địa phương phụ trách cũng là may.

Triệu Quốc Đống lại một mình tới xem việc thi công đường vòng quanh núi Diệu Phong. Việc xây dựng ở đây diễn ra khá nhanh, đại lộ Huy Hoàng kéo dài đã hoàn thành, đèn đường cũng đã lắp đặt xong chỉ là việc trồng cây hai bên chưa xong mà thôi.

Đường vòng quanh núi Diệu Phong và đại lộ Huy Hoàng kéo dài giao nhau tạo thành hình chữ “Nha”. Đoạn cao nhất của núi Diệu Phong chẳng qua chỉ là trên 200m nhưng nó là nơi cao nhất của cả khu vực bình nguyên này cùng với hệ thực vật bảo tồn phong phú nên làm người ta thấy như tiến vào rừng sâu vậy.

Công trình đường vòng quanh núi Diệu Phong đã bắt đầu được tiến hành xây dựng, đất đá được đào ra trông khá lộn xộn, những chiếc xe, máy khổng lồ thấy ở khắp nơi. Nghe nói mồng ba sẽ thi công lại, có thể nói là giành giật từng giây.

Đường bắc nam nối với đường vòng quanh núi Diệu Phong cũng đã có quy hoạch, nó lối với quốc lộ 915 và đại lộ Đông Phương Hồng. Cứ như vậy núi Diệu Phong trong tương lai sẽ thành trung tâm của cả đô thị Ninh Lăng, quy hoạch này đã có bây giờ chỉ chờ xây dựng.

Triệu Quốc Đống bắt đầu rời đi đã là 2h chiều. Xe Audi chạy về hướng Tây Giang, chuẩn bị lên cao tốc An Tương.

- Có chuyện gì vậy?
Cảnh trước mặt làm Triệu Quốc Đống có chút giật mình. Đoạn đầu đường quốc lộ 915 và đường cao tốc đứng đầy người mang túi to, nhìn qua cũng tới mấy ngàn người. Mỗi chiếc xe khách đi qua thoáng cái là chặt kín, ai cũng hy vọng được len lên. Ngay cả cảnh sát giao thông bên đường cũng không thể không gia nhập giải tỏa để xe khách nhanh chóng chạy đi.

Bành Trường Quý cũng có chút bất ngờ nhưng lập tức có phản ứng.
- Bí thư Triệu, chắc là người bắt xe về quê. Ninh Lăng chúng ta có nhiều công ty đến hôm nay mới nghỉ, không ít công ty thậm chí đến sáng nay mới phát lương, thưởng cho công nhân. Những người này sợ là tập trung từ trưa tới giờ. Có lẽ các bến xe của thị xã không có nhiều xe khách mấy.

Việc các công ty về cơ bản tới 30 mới cho nghỉ thi Triệu Quốc Đống biết. Công ty tư nhân không thể so sánh với công ty nhà nước có thể cân nhắc chu đáo, tài chính có thể chậm trả một ngày là tốt, công việc có thể làm đầy tới ngày cuối cùng cũng tốt, tiền lương tiền thưởng phải đợi tới 30 mới phát.

Cục công an thị xã đã đặc biệt cử đội an ninh trật tự đến các điểm nhạy cảm để tuần tra thậm chí còn liên lạc với nhiều công ty yêu cầu các công ty trả lương cho công nhân, nhân viên bằng thẻ để tránh tình trạng cướp bóc.

Nhiều công ty tập trung cho nhân viên nghỉ vào ngày 30 như vậy, công nhân bên ngoài đều tập trung tới chiều để rời đi khiến cho hệ thống vận tải hành khách thoáng cái gặp nguy cơ.

Nhân viên, công nhân các công ty ở Ninh Lăng có nhiều người ở bên ngoài. Ngoài một nửa đến từ các quận, huyện của Ninh Lăng ra còn có một bộ phận tương đối lớn đến từ các thị xã xung quanh như Nam Hoa, Thông Thành, Vĩnh Lương, thậm chí là ở vài thị xã bên Tương tây. Không ít người đều biết cuối năm bắt xe khách là khó khăn nên sớm đi mua vé. Nhưng có không ít người ôm tâm lý chờ may, cảm thấy mình ở gần Ninh Lăng nên tới lúc về mua vé hoặc chen lên đứng một hai tiếng là có thể về được tới nhà.

Nhưng bây giờ nhiều công nhân, nhân viên tập trung như vậy đã làm cho hiện tượng tắc trở nên nghiêm trọng.

Dựa vào xe khách để giải quyết vấn đề là nằm mơ. Bây giờ là cuối năm gần như xe nào cũng đầy khách, cảnh sát giao thông kiểm tra rất chặt nên không ai dám đón khách nhiều. Nếu không tăng thêm nhiều xe đúng là khó có thể giải quyết vấn đề.

Triệu Quốc Đống xuống xe nhìn qua một chút và biết việc này hơi khó giải quyết. Bây giờ chưa phải lúc tập trung đông nhất, có không ít người đang thu dọn đồ đạc, tầm 3, 4h còn có thể có nhiều người hơn nữa.

Cảnh sát giao thông thấy xe Audi với biển quen thuộc chạy tới, một tên đội trưởng vội vàng đến chào Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống hỏi:
- Tình hình thế nào, các anh đã báo cáo chưa?

- Báo cáo Bí thư Triệu, chúng tôi đã báo cáo tình hình với cục, cục trưởng Lạc vừa từ phía đông Ninh Lăng chạy tới, tình hình bên kia cũng rất nghiêm trọng nhưng tốt hơn bên này đôi chút. Bí thư Mã nghe nói đã đến đường giao với bên Nam Hoa xem.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui