Lộng Triều

Một thời gian trước Lôi Hướng Đông theo lời khuyên của Triệu Quốc Đống đã viết bài viết làm như thế nào để đa nguyên hóa con đường tài chính cho xây dựng cơ sở vật chất, bài viết này tạo thành tiếng vang không nhỏ. Nhất là tại các tỉnh có tài chính khẩn trương ở khu vực trung tây cũng rất đồng ý với quan điểm này.

Không ít chuyên gia kinh tế đến từ các tỉnh khu vực trung tây đều phụ họa quan điểm của Lôi Hướng Đông, cho rằng không phải các hạng mục liên quan đến an ninh quốc gia thì cần phải mở rộng cửa hơn nữa, phươgn thức B O t cùng B O o t cũng không nên phân chia quá rạch ròi như vậy, có thể dùng đưa ra vài quy định để khống chế là được. Như vậy vừa có thể thỏa mãn nhu cầu đầu tư xây dựng cơ sở vật chất ở các tỉnh, vừa có thể hữu hiệu tránh né những điểm mẫn cảm trong chính sách.

Lôi Hướng Đông vì thế cũng được Tiền Việt gọi đến gặp.

Tiền Việt là ủy viên Bộ Chính trị, Phó thủ tướng chủ quản Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Y mặc dù không phụ trách mảng tài chính nhưng quan điểm trong bài viết của Lôi Hướng Đông đã chạm đến một vấn đề mấu chốt. Đó chính là áp dụng phương thức BOT trong xây dựng cơ sở vật chất thì làm như thế nào đảm bảo được tính công cộng.

Phải biết rằng điểm khác nhau lớn nhất của B O t cùng B O 0 t chính là quyền sở hữu và quyền sử dụng. Mà một khi quyền sở hữu chuyển vào tay tư nhân thì làm sao đảm bảo lợi ích công cộng không bị lợi ích tư nhân xâm hại.

Tiền Việt gọi làm Lôi Hướng Đông vừa mừng vừa lo. Nhất là khi nghe Phó thủ tướng Tiền Việt đích thân muốn nghe y trình bày quan điểm của mình, hiểu rõ đề tài này làm như thế nào vừa đảm bảo lợi ích công cộng không bị ảnh hưởng, đồng thời điều động tính tích cực của kinh tế tư nhân, Lôi Hướng Đông cũng tốn không ít tâm sức để chuẩn bị.

Kết quả cuộc nói chuyện với Tiền Việt là khá thành công, Tiền Việt nghe rất chăm chú. Lôi Hướng Đông về sau đó càng nói càng dễ dàng hơn. Từ khởi nguồn của hình thức BOT đến phát triển tới cấp cao hơn là BOOT (Hợp đồng xây dựng-kinh doanh-chuyển giao (BOT), Hợp đồng xây dựng-chuyển giao-kinh doanh (BTO), Hợp đồng xây dựng-chuyển giao (BT)…

Lôi Hướng Đông lúc nói tới vấn đề này cũng rất thẳng thắn nói rằng bài viết này thậm chí một loạt bài viết trước đó cũng là do mình thảo luận với Triệu Quốc Đống mà hình thành quan điểm. Điều này làm Tiền Việt khá tò mò, thuận tiệng cũng tìm hiểu hướng thảo luận giữa Lôi Hướng Đông với Triệu Quốc Đống. Lôi Hướng Đông liền nói từ lúc bắt đầu chỉnh đốn các quỹ tài chính cơ sở đến quan điểm tăng cường giúp đỡ công ty tư nhân, sau đó nói đến việc cải cách chế độ cổ phần của các ngân hàng thương mại mà nhà nước nắm cổ phần khống chế, y rất hàm súc phê bình một ít cách làm của các ngân hàng thương mại do nhà nước nắm giữ cổ phần lấy danh nghĩa đưa kinh nghiệm quản lý tiên tiến để bị các công ty nước ngoài chiếm lấy cổ phần. Tiền Việt khá chú trọng việc này.

Ngân hàng giao thông là ngân hàng thương mại lớn thứ năm do nhà nước sở hữu đã niêm yết lên thị trường chứng khoán Hongkong vào ngày 23/6, nó đã khai sáng lịch sử mới, kết quả này khiến mấy ngân hàng thương mại lớn khác đều muốn thử. Nhất là ngân hàng xây dựng, Ngân hàng đầu tư phát triển cũng đẩy nhanh thêm bước tiến niêm yết lên thị trường chứng khoán, nhưng có cần nhất định phải niêm yết ở thị trường chứng khoán nước ngoài hay không, sau này có thể còn niêm yết lên thị trường chứng khoán trong nước không?

Lúc này Triệu Quốc Đống mới coi như chính thức hiểu rõ tại sao Tiền Việt lại hỏi Chư Hiền về biểu hiện của mình. Đây là do một trưởng ban tổ chức cán bộ không ngờ lại thảo luận nhiều quan điểm với phó giám đốc Ngân hàng phát triển quốc tế để tạo thành quan điểm như vậy đã khiến Phó thủ tướng Tiền Việt tò mò và bất ngờ.

Trong bữa ăn Lôi Hướng Đông cũng hàm súc ám chỉ Tiền Việt rất có hứng thú với lý lịch của Triệu Quốc Đống, điều này sẽ tác động như thế nào đến mình thì Triệu Quốc Đống không có cách nào để phấn đoán. Nhưng hắn có thể khẳng định mình đã để lại ấn tượng khá sâu trong mắt Tiền Việt. Mà Lôi Hướng Đông cũng nói Tiền Việt tuy không tỏ thái độ rõ ràng, nhưng đối phương rất hứng thú với việc đẩy mạnh xây dựng cơ sở vật chất bằng vốn của giới kinh tế tư nhân, cho rằng việc này sẽ là hướng đi hợp lý cho tài chính tư nhân, cũng có thể đẩy mạnh quá trình phát triển kinh tế của khu vực khó khăn.

Tin này làm cho Triệu Quốc Đống mất ngủ. Đáng lẽ đây là đêm ngủ rất ngon nhưng lại khiến hắn mãi không ngủ được. mãi cho đến hôm sau khi từ Bắc Kinh bay về Côn Châu, hắn mới mơ màng ngủ trên máy bay.

Uống ngụm trà mà Đoạn Tự Lập mới pha, mùi lá trà làm cho đầu óc người ta trở nên tỉnh táo hơn. Về Điền Nam làm Triệu Quốc Đống có cảm giác như về một thế giới khác, không khí mát mẻ khô ráo của phương bắc sau đó đến Điền Nam có không khí ấm áp ướt át làm người ta không quá thích ứng.

Triệu Quốc Đống phát hiện hắn mỗi khi thích ứng với cuộc sống một nơi nào đó thì sẽ có cảm giác quyến luyến. Ví dụ như hắn từ Ninh Lăng đến Côn Châu, lúc trước hắn phải cho mình chạy khắp các thị xã nếu không đúng là không quen được với thời tiết của Côn Châu.

Buổi sáng hôm nay Triệu Quốc Đống khá nhàn, hắn cảm thấy tâm cảnh mình như thăng hoa không ít, bận rộn rồi lén nhàn hạ đều do hắn tự khống chế.

Ngồi suy nghĩ miên man khá lâu Triệu Quốc Đống lúc này mới từ từ trở lại trạng thái công việc, bắt đầu đọc và ký duyệt một chồng văn bản khá dầy.

Duy trì hoạt động giáo dục Đảng viên đã tiến vào giai đoạn hai, huyện và các xã thị trấn cũng dần tiến hành hoạt động này. Đây là năm mà trung ương rất chú trọng hoạt động mang tính chính trị này, yêu cầu cần phải thông qua các đợt giáo dục dể thấy hiệu quả.

Triệu Quốc Đống đọc qua mấy văn bản báo cáo từ các nơi gửi lên, không có khác biệt mấy. Triệu Quốc Đống không nhịn được lắc đầu.

Hoạt động này chủ yếu do Trương Bảo Quốc phụ trách nhưng công việc hàng ngày lại do trưởng ban tuyên giáo Hoàng Mộng Chân phụ trách.

- Phan Xảo, ban ta ai tham gia tổ giám sát hoạt động giáo dục của tỉnh?
Thấy Phan Xảo đang thướt tha đi vào, Triệu Quốc Đống ra hiệu cho đối phương ngồi xuống.

- Là do trưởng phòng Phương dẫn đội, ban ta có văn phòng ban, phòng giáo dục cán bộ, phòng giám sát cán bộ cũng cử người ra.
Phan Xảo buộc tóc lên cao, mặc một chiếc váy đen dài trên đầu gối một chút làm lộ rõ dáng người thướt tha của cô. Ngực nở, mông cong, eo nhỏ, bộ đồ này càng làm cho Phan Xảo thêm vài phần quyến rũ.

Triệu Quốc Đống phát hiện thẩm mỹ quan của mình đúng là bắt đầu thiên hướng về phía ngực nở, mông to. Hắn không quá thích trào lưu của giới trẻ về thân hình gầy gò. Đương nhiên nhìn Phan Xảo thì mắt hắn chỉ hơi sáng lên mà thôi, tuyệt đối không có ý đồ xấu nào cả.

- Đi lâu chưa, sao giờ còn chưa về?

- Chia làm ba tổ, đi được ba ngày, có lẽ phải một tuần mới có thể về.
Phan Xảo cười nói:
- trưởng ban tuyên giáo Hoàng giám sát hoạt động này rất nghiêm túc, muốn trong ban phái một phó trưởng ban dẫn đội. Nhưng ngài không ở trong ban, chỉ có trưởng ban Điền cùng trưởng ban Kỷ, trưởng phòng Tôn chưa có văn bản chính thức bổ nhiệm nên cũng không tiện. Vì thế chỉ có thể mời trưởng phòng Phương đi một chuyến, trưởng ban Điền lo lắng trưởng ban Hoàng không vui.

- Ừ, việc này có chút không ổn.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút thấy cũng đúng. Ít nhất cũng có thể bố trí một ủy viên Đảng ủy đi, không biết Điền Vĩnh Thái an bài như thế nào mà lại để Phương Dạ Bạch mới làm trưởng phòng nghiên cứu chính sách chưa lâu đi?

Phan Xảo thấy Triệu Quốc Đống nhíu mày nên giải thích:
- Hình như là trưởng phòng Phương chủ động xin đi. Trưởng phòng Phương muốn xuống cơ sở tìm hiểu tình hình triển khai công việc này, sau khi về sẽ viết bài điều tra. Hơn nữa trưởng phòng Đinh và trưởng phòng Phương một người bị cảm vào viện, một người bố vợ vừa mất nên không đi được.

- Ồ? Đinh Hoa bị bệnh sao? Y không phải khỏe như trâu ư? Sao lại bị cảm? Bố vợ Phương Dược Ba mới mất?
Triệu Quốc Đống không ngờ mình đi có một tuần mà trong ban lại xảy ra nhiều việc như vậy.

- Vâng, cho nên trưởng ban Điền cũng nói ngài vừa đi sao trong ban lại có nhiều việc đến thế.
Phan Xảo nở nụ cười chẳng qua Triệu Quốc Đống cảm thấy vẻ mặt Phan Xảo có tia khác lạ.

- Ồ, Phan Xảo, trước mặt tôi mà còn có gì không thể nói thế?
Triệu Quốc Đống trừng mắt nhìn Phan Xảo.

- Trưởng ban Triệu, có thể do tâm trạng trưởng phòng Đinh, trưởng phòng Phương trong thời gian này không quá tốt, nhất là trưởng phòng Đinh cho nên …
Phan Xảo trầm ngâm một chút sau đó nói:
- Ngài thấy có nên đi thăm trưởng phòng Đinh không? Trưởng phòng bây giờ đang ở nhà nghỉ ngơi.

Triệu Quốc Đống sao không hiểu ý của Phan Xảo. Đinh Hoa cùng Phương Dược Ba và đều có tâm trạng, Tôn Ấu Lai lên làm phó trưởng ban, đây là đả kích lớn đối với Đinh Hoa cùng Phương Dược Ba. Ba người coi như đều được hắn thưởng thức nhưng chức phó trưởng ban chỉ có một, vậy mà cuối cùng Tôn Ấu Lai người nhìn như có khả năng thấp nhất thắng cuộc, điều này khó trách hai người kia không được vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận