Lộng Triều

Đối với lời giải thích thẳng thắn của Triệu Quốc Đống, Qua Tĩnh hiểu tại sao hắn lại vậy.

- Không hoàn toàn là vậy.
Qua Tĩnh suy nghĩ một chút rồi mới lên tiếng.

- Ồ, sao lại nói như vậy?
Triệu Quốc Đống kinh ngạc nhướng mày, lời này quá hàm hồ không phù hợp phong cách của Qua Tĩnh.

- Biểu hiện của cậu ở Điền Nam đúng là khiến nhiều người tranh luận, trong đó kể cả một ít Lãnh đạo trung ương và lão đồng chí, cũng có người muốn điều chỉnh cậu nhưng việc này việc kia liên lạc không nhiều, hoặc là nói không ảnh hưởng về căn bản.
Qua Tĩnh giải thích hơi cố sức.
- Nhưng đến bây giờ hình như lại có liên hệ.

Bị Qua Tĩnh nói vậy, Triệu Quốc Đống cũng hồ đồ. Hắn mở to mắt chờ nghe Qua Tĩnh giải thích thêm.

- Đơn giản mà nói trước đó các loại đánh giá này không ảnh hưởng mấy tới cậu. Muốn điều chỉnh công việc của cậu cũng là xuất phát từ nguyên nhân khác, công việc cần là nhân tố chủ yếu nhưng vẫn chưa có cách nói rõ ràng. Đợt tết này việc tranh luận về cậu có vẻ ấm lên, kết quả cuối cùng là như thế nào thì tôi đến bây giờ vẫn chưa nắm chắc.
Qua Tĩnh trả lời khá thẳng.

Từ lời của Qua Tĩnh, Triệu Quốc Đống mới ý thức được việc tranh luận về mình căng như vậy, thế mới khiến ngay cả Qua Tĩnh cũng không nắm chắc. Vậy Qua Tĩnh gọi mình tới làm gì? Không bằng bảo mình tiếp tục làm tốt công việc hiện có.

Nhìn ra điểm nghi hoặc của Triệu Quốc Đống, Qua Tĩnh nói thêm.
- Về biểu hiện của cậu, quan điểm của tôi và trưởng ban Chư, trưởng ban Lăng không nhất trí. Mặc dù là vậy nhưng chính thức ảnh hưởng đến việc điều chỉnh cậu lại đến từ bên ngoài Ban Tổ chức cán bộ Trung ương. Ứng Đông Lưu rất hy vọng cậu có thể về An Đô, có lẽ là muốn cậu làm Bí thư thị ủy An Đô, Tôn Liên Bình sau hai hội nghị sẽ rời khỏi tỉnh An Nguyên, cơ hội này nhìn qua rất được, mà Ứng Đông Lưu cũng muốn cậu gánh vác trách nhiệm.

Triệu Quốc Đống im lặng không nói.

Về An Đô làm Bí thư thị ủy đương nhiên là việc tốt, đây cũng là điều Triệu Quốc Đống hy vọng nhưng thoạt nhìn ý nghĩa mê người này gặp nhiều khó khăn. Hắn tin Ứng Đông Lưu cũng thấy rõ. Một là vấn đề thời gian mình đi khỏi An Nguyên, hai là tâm lý các thường vụ tỉnh ủy hiện có của An Nguyên, vấn đề này không phải việc đùa, không giải quyết được sẽ ảnh hưởng đến đoàn kết thậm chí hoạt động của cả bộ máy tỉnh ủy. Tin rằng Trung ương nhất định cân nhắc kỹ việc này.

Nghĩ lại cũng đúng, hai năm trước Triệu Quốc Đống còn là Bí thư thị ủy bí thư, một năm trước miễn cưỡng làm thường vụ tỉnh ủy, mặc dù vậy cũng tạo ra không ít tranh luận. Nếu như năm nay lại thành Phó bí thư Tỉnh ủy, từ góc độ Đảng mà nói chỉ thấp Bí thư Ứng, bí thư Miêu, chủ tịch tỉnh Tần Hạo Nghiên còn đâu trên toàn bộ các thường vụ khác như Nhâm Vi Phong cùng Hàn Độ. Việc này sao có thể không làm mọi người ý kiến.

Vì thế ý này của Ứng Đông Lưu chỉ là lý tưởng hóa.

Qua Tĩnh cũng có chút nuối tiếc, nếu Triệu Quốc Đống có thể ở lại Điền Nam thêm một hai năm thì tốt hơn nhiều. Bộ máy An Nguyên năm nay có thể có điều chỉnh một chút. Mặc dù chưa rõ nhưng theo Qua Tĩnh đoán thì một trong hai người Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên sẽ có một người đi. Mà khả năng Nhâm Vi Phong đi cũng rất lớn. Thường vụ sau một lần đổi máu sẽ tốt hơn nhiều. Mà lý lịch của Triệu Quốc Đống cũng tăng lên, có hai ba năm làm trưởng ban tổ chức cán bộ thì lên làm phó bí thư tỉnh ủy cũng không phải bước quá nhanh.

- Qua tỷ, thật lòng mà nói tôi rất muốn đến làm Bí thư thị ủy An Đô, Bí thư Ứng coi trọng tôi như vậy, tôi rất hổ thẹn. Tôi hắn vọng An Đô dưới cố gắng của mình mà đạt được vinh quang vốn có của nó. Nhưng có thể chị cũng đã nghĩ tôi bây giờ về đảm nhiệm chức vụ này sợ rằng không quá thích hợp, có nhiều nhân tố ảnh hưởng. Hơn nữa tôi thấy Quan Kinh Sơn làm rất xuất sắc, ở điểm này Trung ương cũng sẽ có cân nhắc.

Qua Tĩnh thầm khen, làm trưởng ban tổ chức cán bộ đúng là khác. DÙ chỉ mới một năm nhưng cũng có thể đứng ở góc độ càng cao mà nhìn nhận vấn đề. Mà hiện nay ban cũng có khuynh hướng chọn ai làm Bí thư thị ủy An Đô, vấn đề này ban cũng vừa trao đổi với Ứng Đông Lưu, Ứng Đông Lưu cũng cơ bản tán thành ý kiến của ban.

- Ừ, Quốc Đống, cậu có thể nghĩ như vậy là tốt nhất. Bây giờ đúng là không phải lúc tốt nhất quay về An Nguyên. Cậu còn trẻ nên còn nhiều cơ hội.
Qua Tĩnh cười nói.

- Qua tỷ, lời này sao nghe là lạ. Hình như là an ủi cho thất bại vậy.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười:
- Yên tâm, tôi rất thỏa mãn với vị trí bây giờ, hơn nữa tôi tin mình có thể làm càng xuất sắc hơn ở vị trí này.

Nếu chỉ là vì giải thích vấn đề này mà gọi mình vào Bắc Kinh thì là việc bé xé ra to. Đây là điểm Triệu Quốc Đống nghi hoặc, Qua Tĩnh nhất định còn điều khác cần nói.

- Quốc Đống, tôi cũng không ggiaaus gì cậu, Trung ương còn có thể có một vài cân nhắc khác với cậu nhưng bây giờ tôi còn chưa thể nói là an bài, chỉ có thể nói là cân nhắc. Bởi vì dù sao chưa có ý kiến chính thức, thậm chí ngay cả ban cũng chưa thống nhất. Ngoài ra Lãnh đạo trung ương cũng có cái nhìn chưa hoàn chỉnh việc sử dụng cậu, còn đang tiến hành trao đổi. Cho nên tôi chỉ có thể nói trong thời gian này cậu cứ yên tâm công tác, làm tốt công việc. Ừ, không được gây náo động.
Qua Tĩnh rất bình tĩnh nói.

Mình gây náo động ư? Triệu Quốc Đống có chút buồn bực nhưng hắn lại không tiện phản bác.
….
Mặc dù sớm có cảm giác với vấn đề này nhưng nghe Qua Tĩnh nói ra vẫn làm Triệu Quốc Đống thấy lúc nóng lúc lạnh, đây là biểu hiện khi hắn hưng phấn đến cực điểm.

Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia? đây không phải bộ bình thường, đừng nói là phó chủ nhiệm, dù làm một phó cục trưởng cũng là nhân vật đi ngang, đương nhiên chỉ là ở bên dưới, trong mắt lãnh đạo Đảng, chính phủ thì bọn họ thậm chí không có vị trí. Ngành này lắm quá nhiều tài nguyên quyền lực, nó gần như nắm giữ toàn bộ huyết mạch nền kinh tế quốc dân Trung Quốc, tất cả mạch máu, dây thần kinh đều tập trung vào đây sau đó thông qua kinh mạch truyền ra ngoài. Mỗi hành vi của nó đều ảnh hưởng đến sự phát triển của quốc gia.

Suy nghĩ một chút nếu mình có thể tham gia vào tiến trình quy hoạch kinh tế quốc dân, cảm giác đó thật khác lạ. Các hạng mục như sân bay Đông Trại, điện phân nhôm Vân Lĩnh, cao tốc Côn Văn, có cái nào không phải thông qua Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia? Được Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì coi như nắm được giấy thông hành.

Mà bây giờ mình có thể thành người lãnh đạo ở đây, đương nhiên Triệu Quốc Đống tự nhận mình không phải người tham luyến quyền lợi, nhưng nếu có thể vận dụng tốt quyền lực để tạo ra hiệu quả thì cảm giác này hơn hẳn so với khả năng một Bí thư thị ủy làm được.

Qua Tĩnh cũng chú ý đến vẻ mặt của Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống là người luôn giữ được cảm xúc, Qua Tĩnh biết tin này đã loáng thoáng truyền đến tai hắn, nhưng mình nói lại khác.

- Quốc Đống, cậu nghĩ sao về khả năng này?
Qua Tĩnh nói.

- Qua tỷ, tôi không muốn che giấu, cũng không muốn nói trái lòng mình, rất kích động, rất chờ mong. Chị cũng biết ngành này có thể giúp tôi được lợi nhiều hơn, là một bước giúp tôi trưởng thành mà không ngành nào có thể cung cấp.
Mắt Triệu Quốc Đống sáng rực lên, mặc cũng hơi đỏ.
- Nếu tôi có thể làm công việc này thì đó sẽ là vinh hạnh suốt đời của tôi.

Qua Tĩnh gật đầu, dù là ai nghe được tin này cũng lộ ra khát vọng và tình cảm đó. Đối với người giỏi làm công tác kinh tế như Qua Tĩnh, phần kinh nghiệm công tác ở Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia có lẽ chính là bậc thang quan trọng nhất để hắn tiến lên trên.

Triệu Quốc Đống cũng đã nói rõ điểm này. Hắn không phải tham quyền lợi ở đó mà muốn mình trưởng thành từ Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.

Nếu nói Triệu Quốc Đống thật sự là một con cá chép, như vậy Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia chính là Long môn để hắn hóa rồng.

- Quốc Đống, tôi cũng cho rằng như vậy. Cậu nếu có thể đến Ủy ban kế hoạch phát triển công tác, tôi nghĩ cậu được lợi rất nhiều. Nhưng tôi không thể không nói với cậu bây giờ mới chỉ là một khả năng. Có lẽ cậu còn cần tiếp tục công tác ở Điền Nam. Tôi bây giờ không thể xác định điều gì cả nhưng tôi sẽ cố hết sức giúp cậu.

Qua Tĩnh nói rất kiên định mà bình tĩnh, Triệu Quốc Đống phục nhất chính là ý chí này của Qua Tĩnh. Đây là nguyên nhân lớn nhất mà Qua Tĩnh có thể thành công như vậy.

- Qua tỷ, tôi chỉ nói mình sẽ làm theo yêu cầu của chị.
Triệu Quốc Đống chân thành nói.

- Được, tôi chính là hy vọng cậu giữ được thái độ này, tâm lý này.
Qua Tĩnh nở nụ cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui